Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tây Sơn Tứ Tuyệt - Kinh Hồng Lược Ảnh

Tiểu thuyết gốc · 2316 chữ

Lúc này mặt trời đã dần lặn xuống , nắng đỏ hoàng hôn bao trùm Nam Vân thành , Nguyễn Quang Bình cũng về tới cửa lớn Nguyễn gia .

Lúc này bên ngoài cửa lớn Nguyễn gia , trong một ngách nhỏ vắng vẻ có một thiếu niên đang ngồi nhìn vào cửa lớn Nguyễn gia , nhìn dòng người ra vào , ánh mắt ngó nghiêng như đang chờ đợi ai đó , khi thấy Nguyễn Quang Bình về tới cửa lớn đôi mắt hắn sáng lên muốn đi tới nhưng có chút lo sợ nên chưa dám bước qua . Nguyễn Quang Bình lúc này trông thấy hắn đây chính là thiếu niên hồi chiều hắn đã cứu giúp , thấy vẻ mặt do dự của hắn liền kêu A Đại hồi phủ trước còn mình bước tới hẽm nhỏ đứng trước mặt thiếu niên này .

Thiếu niên này mặt mày bụi bặm , thân thể gầy gò , quần áo rách rưới không khác gì ăn mày , có may chăng để người ta phải chú ý tới nhiều hơn chính là ánh mắt của hắn , một ánh mắt kiên cường và đầy sắc bén khiến người khác phải nhìn thêm vài lần .

Sau một lúc do dự ánh mắt hắn lóe lên tia sáng kiên định , hắn quyết định chạy tới chỗ Nguyễn QUang Bình để cảm tạ chuyện hồi chiều, nhưng vừa ngửa mặt lên đã thấy Nguyễn Quang Bình đứng trước mặt , hắn gương mặt tuy non nớt nhưng tràn đầy uy nghiêm . Vừa nhìn thấy hắn thiếu niên này lập tức quỳ xuống dập đầu hướng về phía hắn .

-Cảm ơn thiếu gia , cảm ơn người đã cứu giúp ta , nhờ có người mà đệ đệ ta đã được cứu sống , ân này có chết Lưu Phong ta cũng sẽ không quên .

-Mạng của ta sẽ giao cho người , sau này người có phân phó gì Lưu Phong dù phải trả bất cứ cái giá nào cũng sẽ hoàn thành giúp người , có chết không từ .

Thiếu niên dập đầu cảm tạ sau đó ngẩng đầu lên mặt đối mặt nhìn vào Nguyễn Quang Bình . Ánh mắt đầy kiên quyết , mang theo khí phách có chết không từ . Cha mẹ hắn mất sớm hắn và đệ đệ nương tựa vào nhau mà sống , nhưng trời không có mắt để cho đệ đệ hắn mắc phải căn bệnh nam y , đệ đệ hắn mới được 6 tuổi à . Nhìn đệ đệ ngày càng hấp hối trong lòng hắn đầy lo lắng nên mới quyết định đế Trân Dược Phường liều mạng trộm thuốc . May mắn được người trước mặt này cứu giúp , không chỉ cứu mạng hắn còn cứu cả mạng đệ đệ hắn , chẳng khác nào có ân tái sinh .

Nguyễn Quang Bình ngưng mắt nhìn thiếu niên , trong mắt mang theo ý cười :

-Ngươi xác định có chết không từ .

-Có chết không từ.

Lưu Phong nhìn vào mắt hắn nói như chém đinh chặt sẳt.

-Tốt , tốt , tốt vậy ngươi có muốn đi theo ta hay không .

Nguyễn Quang Bình đầy tán thưởng nhìn thiếu niên trước mặt hắn này .

Thiếu niên trước mặt trong óc như có tiếng sấm nổ trừng mắt ngơ ngác hìn hắn một hồi , sau đó cúi đầu cung kính đáp. Người này không chỉ cứu mạng hắn còn mở ra cho hắn một con đường mới hướng tới tương lai , trong lòng hắn thề rằng cả đời này sẽ chỉ đi theo Nguyễn Quang Bình

-Chỉ cần đây là điều mà ngài muốn ta nhất định sẽ nghe theo , chỉ có điều ta ta ... ta chỉ là phàm nhân không giúp được gì nhiều cho ngài .

-Không vội , không vội ta nhất định sẽ bồi dưỡng ngươi trở thành một chiến tướng mạnh mẽ , ngươi sẽ là người đầu tiên trong quân đội của sẽ , ngươi sẽ là người cùng ta chinh chiến thiên hạ , giết ra một đế quốc hahaha.

Nguyễn Quang Bình nhìn thiếu niên trước mặt nói to , đôi mắt hắn mang theo lửa nóng , mang theo tin tưởng , mang theo một loại bá khí khó tả .

Trong mắt Lưu phong lúc này Nguyễn Quang Bình không còn là một thiếu niên trạc tuổi hắn nữa , trong mắt hắn lúc này là hình ảnh của một người đàn ông cao lớn đầy khí phách , đầu đội trời chân đạp đất bá khí xung thiên ngạo thị thiên địa , quanh người này còn có một hư ảnh kim long to lớn bay lượn gào rống như muốn xuyên thủng trời xanh . Người khác có thể không tin tạo dựng một đế quốc quá là hoang đường nhưng hắn lúc này thực sự tin người trước mắt này nhất định sẽ làm được.

-Đệ đệ ngươi ở đâu , dẫn ta qua đó xem , từ nay các ngươi sẽ đến Nguyễn gia ta ở lại , các ngươi từ nay là người bên cạnh Nguyễn Quang Bình ta .

Hắn nhìn Lưu Phong giờ đang ngốc trệ phía bên dưới , hô lên .

Lưu Phong lúc này mới thoát khỏi được hình ảnh kinh tâm động phác kia , cung kín đẫn Nguyễn Quang Bình tới nơi hắn ở . Nơi này là một vùng đất xung quanh đầy cỏ rác bốc lên mùi hôi thối , nơi này là nơi chứa chất thải của Nam Vân thành sâu trong vùng đất này có một này có một khoảng tróng không có mùi khó chịu nào , tại đó có một túp lều nhỏ trong lều đang nằm một thiếu niên chừng năm sáu tuổi , mặt hơi trắng hồng gióng như vừa mới bệnh khỏi . Hắn là đệ đệ của Lưu Phong , Lưu Vân .

Thấy ca ca trờ về Lưu Vân mở mắt cố gắng ngồi dậy nhìn hắn cười yếu ớt :

-Ca , ngươi đã trở về.

Lưu Phong tiến tới đỡ đệ đệ của mình dậy chỉ vào Nguyễn Quang Bình đang ở bên ngoài .

-Đệ đệ đây chính là người đã cứu giúp chúng ta , ban cho chúng ta cái ân tái sinh , từ nay chúng ta sẽ trở thành người hầu bên cạnh thiếu gia , chúng ta sẽ dọn đến nhà mới.

Lưu Vân nhìn về phía Nguyễn Quang Bình cúi đầu tạ ơn :

-Cảm ơn ân cứu mạng của thiếu gia .

Nguyễn Quang Bình nhìn hai huynh đệ hắn mỉm cười nói :

-Đi thôi , ta dẫn các ngươi tới nơi ở mới .

Sau khi thu dọn một hồi , Lưu Phong cõng đệ đệ mình theo sau Nguyễn Quang Bình tiến vào Nguyễn gia . Chỗ ở mới của hắn là một căn nhà nhỏ gần đan phòng , nằm khu vực trống , nơi mà hắn tạo dựng thế lực của mình .

Cũng chính vào lúc này một sát thủ đệ nhất thiên hạ sẽ được khai sinh , người mà cả thiên hạ sau này chỉ cần nghe tên đã thấy đã tim đập chân run , tâm thàn hoảng sợ Thập Ảnh Diêm La Lưu Phong .

Cũng vào lúc này tại Trịnh gia .

Trịnh Vân sau khi được đưa về gia tộc chữa trị , dù đã khỏe lại nhưng vẫn để lại di chứng , ngũ tạng của hắn bị thiêu đốt mất một phần nhỏ , sau này việc ăn uống sẽ chẳng khác nào cực hình với hắn , nỗi đau này khó nói thành lời .

Trong đại sảnh một gian phòng lúc này , một người đàn ông trung niên ngồi trên thượng tọa , trên mặt mang theo vẻ phẫn nộ , bàn tay nổi đầy gân xanh đang bóp mạnh chiếc cốc trong tay , chiêc cốc nhanh chóng trở thành bụi phấn nhìn hai tên hạ nhân bên dưới đang run rẩy quỳ .

-Các ngươi nói , Vân nhi bị tên tiểu tử Nguyễn Quang Bình một cước đã làm cho bị thương nặng như vậy .

Trung niên nam tử này nghiến răng gằn từng chữ . Hắn là cha của Trịnh Vân , Trịnh Văn Long con trai tộc trưởng Trịnh gia .

-Đúng vậy , đúng vậy , thưa lão gia , chúng tôi chỉ muốn giữ hắn lại để thiếu gia nói chuyện . . .

-Ai ngờ tên Nguyễn gia nhị thiếu này quá hung hăng , chẳng những đánh bọn thuộc hạ , lại còn đả thương thiếu gia nữa .

-Phải phải chính là như vậy .

Hai tên hạ nhân run rẩy trả lời , còn thêm mắm thêm muối không ít đổ hết tội lỗi lên đầu Nguyễn Quang Bình .

Trịnh Văn Long sắc mặt âm trầm , hắn không cần biết ai là người gây chuyện trước , hắn chỉ cần biết là có kẻ làm con trai hắn bị trọng thương mà thôi , kẻ dám làm tổn thương con trai hắn nhất định phải trả giá . Hắn vốn muốn tới Nguyễn gia náo loạn một phen , đòi lại công đạo cho con trai mình , nhưng phụ thân hắn cũng là gia chủ Trịnh gia ngăn lại . Lão nói:'' Ba người đánh một người trong đó Trịnh Vân lại có tu vi cao hơn tên tiểu tử kia vậy mà đều bị hắn đánh cho bị thương , ngươi tới nhà ngươi ta gây sự không phải là tự mang nhục vào thân , mang nhục cho Trịnh gia ta sao . Mối nhục này nên nhẫn lại , lần sau sẽ bắt chúng trả cái giá thảm trọng hơn . Chỉ cần một thời gian nữa thôi, ta sẽ trấn áp được cái mạch thứ đang muốn gây nội loạn kia ,lúc đó ta sẽ cho chúng biết cái giá phải trả khi đối đầu Trịnh gia ta''. Nghe lời này của lão nên hắn mới nhẫn nhịn .

-Nguyễn Quang Bình , ngươi trọng thương con ta , sau này ta nhất định cho ngươi chết không chỗ chôn .

-Còn cả Nguyễn gia kia nữa chờ khi mạch ta trấn áp được chi mạch của đại trưởng lão đang âm mưu soán vị kia , lúc đó ta sẽ cho cả Nguyễn gia ngươi biết cái giá khi chọc vào Trinh gia ta , ta sẽ cho các ngươi tại Nam Vân thành này không chốn dung thân .

Trịnh Văn Long oán độc , nghiến răng nói ra từng chữ .

Tại một gian phòng Nguyễn gia lúc này .

Sau khi sắp xếp chỗ ở cho hai huynh đệ Lưu Phong , Nguyễn Quang Bình quyết định chú tâm tu hành , sau những chuyện xảy ra hắn cảm thấy mình đã sao nhãng việc tu luyện , cảm giác không an toàn ngày càng tăng lên nên hắn quyết định bế quan tu luyện .Lúc này hắn đang ngồi trên giường lớn lấy ra bình thông mạch đan , bỏ một viên đan dược vào miệng nhắm mắt hấp thu dược lực bắt đầu tu hành , hắn muốn trùng kích Vũ giả hậu kỳ . Tu vi đạt tới vũ giả hậu kỳ hắn có thể bắt đầu tu luyện vũ kỹ .

Thời gian ba ngày nhanh chóng trôi qua , huynh đệ Lưu Phong đã làm quen được với nơi này . Bây giờ đang là sáng sớm , lúc này trong một gian phòng trên giường lớn nơi Nguyễn Quang Bình đang đả tọa khí tức của hắn đang dần tăng lên ngày càng mạnh , trong ba ngày qua ngày qua hắn đã hấp tu hoàn toàn mười viên thông mạch đan trước đó hắn đã là Vũ giả trung kỳ đỉnh sau khi có đan dược trợ giúp không chút khó khăn bước vào Vũ giả hậu kỳ kinh mạch khai thông 96 đạo . Chỉ cần khai thông đủ 108 đạo kinh mạch hắn có thể trùng kích vào Vũ sư .

Khí tức trên người Nguyễn Quang Bình dần bình ổn xuống , hắn mở mắt ra trong mắt lóe lên tinh mang sắc bén .

-Bây giờ có thể tu luyện vũ kỹ rồi .

Trong những ngày qua hắn cũng đã lựa chọn được vũ kỹ phù hợp cho bản thân , vũ kỹ đã đi theo hắn bao nhiêu năm trên chiến trường đánh , cũng là vũ kỹ đã đánh ra danh tiếng cho hắn khiến quân địch nghe tên đã thấy khiếp sợ Tây Sơn Thái Tổ . Dù sao Chân viêm bất diệt có thể tự mình vận hành hấp thu nhiệt khí thiên địa tự mình tăng tiến , trừ khi gặp được dị hỏa có thể thôn phệ nếu không hắn không cần để tâm tới .

Tây Sơn Tứ Tuyệt

Hào Khí Đông A

Mãn Hoa Thiên Vũ

Tử Khí Đông Lai

Thái Tổ Trường Quyền.

Tây sơn tứ tuyện này được tiền nhân khắc lại trên một tàn bích tại đỉnh Tây Sơn , trải qua biết bao năm tháng , mưa gió bão táp chờ đợi người có duyên.

Hắn đã đạt được vũ kỹ này trên đỉnh Tây sơn trong lần lịch lãm rèn luyện , giao chiến với Đại Hầu Vương thủ hộ tàn bích đạt được tư cách cảm ngộ tàn bích .Lần đầu tiên hắn nhìn thấy dòng chữ này tâm thần cũng phải chấn động , phải mất thời gian ba tháng ngắm nhìn cảm ngộ hắn đã nhận ra được tinh túy của dòng chữ này , từ đó ngộ ra được bốn chiêu thức . '' Bá '' chỉ một chứ ''Bá'' có thể thấy được người viết ra vũ kỹ này là một người bá khí ngập trời , khí phách tuyệt luân ngay cả vũ kỹ này cũng tràn đầy bá đạo , vô pháp vô thiên .

Bạn đang đọc Nam Quốc Đại Đế sáng tác bởi HoangTôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HoangTôn
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.