Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giang Tử Yên

Tiểu thuyết gốc · 1235 chữ

Lâm Y Y lúc đầu tính theo Tiêu Phong đến bái kiến chưởng môn,dù sao cô cũng mới đến, cũng không nên đắc tội ai, nhưng không ngờ đến đây lại nghe mấy tiểu đệ tử nói chưởng môn đã theo Vũ Liên Hoa xuống núi thử son rồi, nghe vậy, trong lòng Lâm Y Y không khỏi thấy buồn cười. Nhừng dù gì người ta cũng là chưởng môn một phái, Lâm Y Y cố gắng nhịn cười để mình không cười lớn. Bên ngoài cũng ra vẻ lãnh đạm như không có chuyện gì to tát.

Tiêu Phong nghe thấy vậy bèn nói rời đi, Lâm Y Y cũng ngoan ngoãn đi theo. Hắn đưa cô đi qua một dãy hành lang dài, cuối cùng cũng dừng lại tại một cổng lớn đề to ba chữ Bạch Phong Môn!

-Bạch Phong Môn-

Càng đi sâu vào trong khung cảnh càng trở nên đẹp hơn, nơi này vô cùng trang nhã, Đẹp mà không khiến người ta cảm thấy xa hoa, Thanh nhã mà không khiến người ta cảm thấy nhàm chán. Bố cục mọi nơi đẹp, cách bày trí đồ đạc cũng vô cùng hài hòa, công phu.

" Đây là võ đường" Tiêu Phong nhàn nhã quay qua nhìn Lâm Y Y " Từ nay ngươi cùng các đệ tử khác luyện kiếm và tập luyện ở đây"

Lâm Y Y khẽ nói vâng. Tiêu Phong lại dẫn y qua vài khu viện tử. " Đây là phòng của ngươi" Tiêu Phong chỉ phòng trước mặt" rồi y lại quay qua chỉ về một khu viện không xa lắm " Kia là phòng của ta, có gì cứ chạy qua đó tìm vi sư"

Lâm Y Y gật đầu, Tiêu Phong liền chỉ cho y chỗ Hồ sen, Tàng Thư Các, Trù Phòng, Phòng Luyện Đan. Quả thật nơi này rất rộng, đợi Tiêu Phong hắn đưa y đi mấy phòng đó cũng đã mất nửa nén nhang. Khi đã chỉ cho Lâm Y Y xong, Tiêu Phong nói hắn có việc phải đi trước. Lâm Y Y cũng thi lễ rồi tiễn hắn đi. Lúc này cũng đã là giữa trưa. Lâm Y Y tính quay về phòng sắp xếp lại một số đồ vật, nhưng loay hoay mãi cô cũng không thể về được căn phòng khi nãy Tiêu Phong chỉ cho cô. Lâm Y Y day day trán, haizz...cô lại lạc đường rồi. Với tình hình này chắc phải đến chỗ có người hỏi đường về Bạch Phong Môn. Nhưng bây giờ đang là giữa trưa, tìm được người đúng là rất khó. Nếu hệ thống có đây thì tốt rồi, chỉ cần kêu nó đưa bản đồ cho cô xem là xong. Cái là mấy hôm nay không thấy hệ thống y đâu, từ khi Tiêu Phong hắn cứu cô ở trấn nọ xong, mấy hôm nay cô đã không thấy thấy nó rồi. Trong lòng thầm trách nó làm việc không tốt, Lâm Y Y đi loanh quanh khu vực gần đó rồi dừng tại một căn phòng nhỏ. Cô nghe thấy tiếng lật sách " loạt xoạt."

Trong lòng không khỏi vui mừng, đi lâu như vậy cuối cùng cũng tìm thấy chỗ có người a. Lâm Y Y nhanh tay mở cửa định nói lời giúp đỡ thì không biết từ đâu ra có một đống giấy tờ đè bẹp lên người cô. Thật đau a, cô thầm than một tiếng. Lúc này mới thấy giọng của một nữ tử vang vọng từ phía trong ra

" Ai vậy?" người kia lãnh đạm từ từ mà đến gần chỗ Lâm Y Y. Nữ tử thân vận tử y, dung nhan xinh đẹp. Mái tóc đen bên trên được búi gọn bởi trâm ngọc, nửa tóc dưới được y tùy ý thả xuống càng làm y thêm vẻ xinh đẹp. Chân mày nữ tử khẽ nhíu lại thắc mắc. Lâm Y Y thầm cảm thán đây thật là một hảo cô nương xinh đẹp a

" Ta tên Lâm Y Y, đồ đệ của Tiêu Phong tông chủ " Lâm Y Y không nhanh không chậm trả lời cô nương xinh đẹp kia.

Cô nương kia nghe vậy cũng không tỏ vẻ ngạc nhiên " Thì ra là Lâm sư muội " rồi y không nhanh không chậm đỡ Lâm Y Y lên,không quên phủi phủi bụi trên y phục của cô.

" Người là...Giang Tử Yên?" Lâm Y Y nghi hoặc hỏi. Nếu cô đoán không nhầm, cô nương xinh đẹp này chính là Giang Tử Yên. Nữ tử xinh đẹp nhất tu chân giới,người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở!

" Ân , ta là Giang Tử Yên" Giang Tử Yên lãnh đạm nói. " Sao muội lại đi tới chỗ này ? chẳng phải Bạch Phong Môn ở bên kia sao?" rồi y chỉ tay ở khu viện xa xa

"Ta...ta bị lạc a" Lâm Y Y xấu hổ nói. Dù ở hiện đại hay ở nơi này, cô luôn gặp chuyện bị lạc đường. Nhớ khi còn ở hiện đại, có lần Lâm Y Y cô được dì hàng xóm nhờ đi đến siêu thị mua giùm vài món đồ. Khó khăn lắm mới hỏi đường đi đến được siêu thị, không ngờ khi mua xong lại bị lạc. Con đường dù có dễ đi như thế nào, đối với Lâm Y Y đều là một mê cung rộng lớn. Bởi vì chuyện đó mà Lâm Y Y bị bạn học đặt biệt danh là Thánh mù đường....

" Hảo, muội mới đến, lạc đường là chuyện đương nhiên, ở lâu sẽ thấy quen thôi " Giang Tử Yên liền nói " Ta dẫn muội về"

Lâm Y Y khẽ gật gật đầu. Giang Tử Yên phất tay một cái, đám giấy trên đất liền bay lên.

" Vừa nãy ta đang thi triển trận pháp để sao kê nhanh mấy bản mà sư phụ giao cho, không ngờ muội lại bước vào. Mấy tờ giấy đó có làm muội bị thương không?"

Cái trận pháp Giang Tử Yên nhắc đến chắc là trận pháp mà khi ở hiện đại cô nghĩ ra, trong một lần Lâm Y Y bị giáo viên cho chép phạt 100 lần từ vựng vì không thuộc bài. Chép nhiều đến nỗi mà tay cũng muốn gãy, lúc đó cô mới nghĩ ra nếu có thứ gì có thể viết giấy nhanh hơn máy in thì tốt. Và trận pháp đó ra đời.

Trận pháp này cũng khá đơn giản, mấy người ở đây vì nhiều văn kiện phải xử lý, nên áp dụng thuật pháp này cho nhanh. Sử dụng thuật pháp chỉ cần viết những thứ muốn viết vào một tờ giấy, thuật pháp sẽ nhân ra hàng trăm, hàng ngàn tờ giấy. Nó sẽ sao chép toàn bộ nột dung trên tờ giấy ban đầu, không sai một chữ!

Thậm chí tu vi cao còn có thể nhân rộng ra không chỉ hàng trăm, hàng ngàn tờ mà còn có thể lên đến con số hàng vạn.

" Ta không sao, chỉ là vài tờ giấy thôi mà" nói vậy thôi chứ dựa vào tu vi của Giang Tử Yên số giấy vừa rồi ít nhất là 2000 tờ

Nghe Lâm Y Y nói vậy Giang Tử Yên liền nói ân một tiếng.

Bạn đang đọc Năm Đó Hoa Nở Ta Gặp Người Trên Cây Cầu Ấy sáng tác bởi namcungvannguyet

Truyện Năm Đó Hoa Nở Ta Gặp Người Trên Cây Cầu Ấy tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi namcungvannguyet
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.