Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khi mua nhà, tiền không phải là vấn đề!

Tiểu thuyết gốc · 1062 chữ

Khuynh Thành đang nghĩ liên miên, đột nhiên giọng Tuyết Giang kéo Khuynh Thành về, mặt nàng đỏ lên, nói, “Mẹ, ta và Khuynh Thành cũng không quá quen thuộc, ít nhất cũng phải đợi một khoảng thời gian.

Lạc Doanh Chính giật mình một cái, hiện tại hắn ta mới hiểu đang nói về việc cho Tuyết Giang cùng Khuynh Thành về chung nhà. Lạc Doanh Chính muốn Tuyết Giang về nhà chồng có cuộc sống hạnh phúc, mặc dù hiện tại Khuynh Thành chỉ toàn điểm cộng, thế nhưng nhỡ có tật xấu gì quá mức, con gái hắn liền khổ.

Lạc Doanh Chính vừa định phản bác, Minh Nhạc Y đã lén di chuyển bàn tay đến chỗ thịt mềm của hông Lạc Doanh Chính, nàng hiền dịu trả lời Tuyết Giang, “Hai ngươi cũng đã có con, sớm muộn cũng trở thành vợ chồng, về cùng nhà trao dồi tình cảm trước cũng là chuyện nên làm.”

Lần này không đợi Tuyết Giang trả lời, Khuynh Thành đã nói trước, “Được a di,”

Không đợi Khuynh Thành nói xong, Minh Nhạc Y đã chỉnh, “Còn gọi là a di?”

“Được mẹ.” Mặc dù có chút ngượng miệng, thế nhưng với diễn kỹ đỉnh cấp của Khuynh Thành, hắn vẫn giả vờ bình tĩnh.

Đương nhiên diễn kỹ này không phải có được từ việc làm diễn viên, mà là từ những cuộc kinh doanh cùng đàm phán.

Sau đó Khuynh Thành lại nhìn về phía Tuyết Giang, hắn nói, “Ngươi sinh lục bào thai, nếu đặt ở nhà nhạc mẫu, nhạc phụ e rằng bọn họ sẽ bị phiền chết.”

Cả ba người đều cười một tiếng, chỉ có khuôn mặt Lạc Doanh Chính vẫn khá nghiêm nghị, Minh Nhạc Y chủ động nói, “Bọn ta rời đi trước, hai ngươi cứ thoải mái.”

Nói xong Minh Nhạc Y liền kéo Lạc Doanh Chính rời khỏi phòng.

Căn phòng lại trở nên yên lặng, Khuynh Thành mở miệng trước, “Ta đã mua nhà, ngày mai chúng ta sẽ dọn về.”

Thấy mặt Tuyết Giang ngày càng đỏ, Khuynh Thành vừa nói vừa ngồi trên mép giường trêu ghẹo nàng, “Lão bà, mặt ngươi đỏ vậy, có khó chịu chỗ nào không, để lão công đút ngươi ăn.”

Đừng nhìn Khuynh Thành trông thụ động như vậy liền nghĩ hắn hiền, nếu hiền sao có thể điều khiển tập đoàn lớn nhất thế giới? Một chút tính tình tổng tài cũng phải có.

Không đợi Tuyết Giang trả lời, Khuynh Thành đã bưng tô cháo lên, múc một muỗng đưa về phía miệng nàng.

Không chống cự nổi Khuynh Thành, Tuyết Giang đành để hắn đút nàng ăn.

Bởi Tuyết Giang còn đang trong thời kỳ phục hồi sức khỏe, Khuynh Thành cũng không đút quá nhanh, một tô cháo ăn gần nửa tiếng mới xong.

Sau khi ăn xong, Khuynh Thành nói, “Ta đi qua xem mấy đứa bé.”

Dọn dẹp tô chén, đỡ Tuyết Giang nằm xuống xong, Khuynh Thành rời khỏi phòng, bước vào một căn phòng lớn nằm ngay bên cạnh phòng Tuyết Giang.

Đây là lần đầu tiên Khuynh Thành nhìn sáu đứa bé từ khoảng cách gần như vậy.

Trên mỗi chiếc nôi đều được đánh số, từ 1 đến 6. Nhìn vào đứa bé đầu tiên, đứa bé này không tính là mập, thế nhưng cũng không ốm. Đây hẳn là lý do tại sao nàng có thể bò ra đầu tiên. Nàng được quấn một chiếc chăn màu hồng mỏng, nằm ngủ chổng mông lên trời, hai tay mân mê cái má.

Đi một vòng 6 chiếc nôi, nhìn thấy em bé nằm trong chiếc nôi có đánh số sáu, Khuynh Thành lại hơi đau lòng.

Mặc dù đã được cung cấp chất dinh dưỡng thông qua chiếc nôi, thế nhưng trông nàng vẫn khá ốm yếu, chỉ bằng khoảng ⅔ đứa đầu tiên. Khuynh Thành thầm ghi nhớ nhất định sau này phải cho nàng ăn thật nhiều đồ bổ.

Ngắm sáu đứa bé một lúc lâu, Khuynh Thành mới bước ra ngoài, hắn lại dùng chiếc nhẫn trên tay để liên lạc. Lần này hắn gọi điện thoại cho quản gia Christ. Đương nhiên là hỏi về chuyện nhà cửa, bởi ngày mai hắn đã phải dọn về.

Không đầy một giây sau, Christ đã bắt máy. Khuynh Thành hỏi, "Christ, ngươi tìm xem ở đế đô có khu nào vắng vẻ, im lặng không? Cũ một chút cũng thành vấn đề, chúng ta có thể sửa lại. Thế nhưng phải tách biệt, yên tĩnh, riêng tư một chút."

"Vâng cậu chủ." Nghe yêu cầu của Khuynh Thành xong, Christ liền lập tức đi tìm. Nàng cũng không thắc mắc như bình thường Khuynh Thành không bao giờ quan tâm đến vấn đề nhà đất, đột nhiên hôm nay tìm để làm gì.

Với tư cách là một vị đại quản gia chuyên nghiệp, Christ đã được học tập bài bản, hơn nữa còn có rất nhiều kinh nghiệm, có kinh nghiệm là từ bản thân, có cái là từ tiền bối, tỉ như vị đại quản gia trước nàng.

Trong đó một điều mà toàn bộ quản gia đều phải nhớ kỹ.

Chúng là là quản gia, là người làm. Việc duy nhất chúng ta cần làm chính là nghe lệnh chủ. Không cần thắc mắc, không cần có suy nghĩ của riêng mình.

Không đầy một phút sau, nàng đã trả lời Khuynh Thành, "Cậu chủ, chúng ta tìm thấy một khu dân cư nhỏ ở phía đông đế đô. Khu dân cư này không lớn, phải nói là rất nhỏ. Nằm khá tách biệt cùng thành phố, đạt tới hơn 70% yêu cầu của cậu chủ. Đồng thời cũng là nơi có tỷ lệ phần trăm đạt yêu cầu cao nhất. GDP ở đó cũng không cao, chúng ta chỉ cần vài ngàn vạn nhân dân tệ liền có thể gom sạch."

Khuynh Thành khoác tay đáp lại, nói, "Tiền bạc không phải là vấn đề, sau khi mua xong, ngươi có thể đập hết ra xây lại, nếu tính theo khu dân cư, hẳn là có thể xây một tòa biệt thự từ nhỏ đến trung bình."

Dừng lại một chút, Khuynh Thành nói tiếp, "Ngươi tính xem thời gian thi công khoảng bao lâu?"

Bạn đang đọc Một Thai Lục Bảo: Phú Nhị Đại Gặp Nữ Tổng Tài sáng tác bởi GCD3
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GCD3
Thời gian
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.