Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 1

Phiên bản Dịch · 2011 chữ

CHAP I : Jung Soo Yeon .... chẳng lẽ còn sợ tôi không có khả năng?

...

Lúc chiều trời đổ mưa, đường ướt nhớp nháp. Đúng sáu giờ, Nó choàng khăn ra cửa đón Yoona của Nó . Yuri đã nói sẽ đến đưa Nó đi nhưng Nó nhất nhất cự tuyệt , Nó không muốn những gì Nó vì chồng Nó lại có sự nhúng tay của người khác . Nó biết Yuri lo cho Nó nhưng đối với Nó , Cô mãi mãi chỉ như một người chị gái ...

Nếu không phải tại Cậu không thích có lẽ giờ này Nó đã sớm có mặt ở sân bay. Một tuần Cậu đi công tác đối với Nó đã là cực kỳ tra tấn, làm sao Nó còn có thể chịu đựng được lúc xuống máy bay người đầu tiên Cậu nhìn thấy lại không phải là Nó. Nhưng qua điện thoại, sự lạnh lùng của Cậu làm Nó chùn bước. Đã ba ngày nay Cậu không chịu tiếp điện thoại, không còn cách nào khác Nó đành phải nhượng bộ.

Rất chính xác, đúng 7h Yoona xuất hiện trong tầm mắt Nó, mặc áo khoác màu vàng nhạt Nó chuẩn bị cho Cậu. Nó tung tăng như con chim sẻ nhỏ chạy về phía Cậu , miệng hô to tên Cậu : "Yoongie, Yoongie." . Đó là cái tên Nó đặt cho Cậu khi 2 người cưới nhau , mặc Cậu có chấp nhận hay không thì Nó vẫn cứ gọi Cậu với cái tên đó .... Nhìn thấy Cậu , Nó chỉ hận không phải ngay lúc này đang được nép vào lồng ngực Cậu , cảm nhận nhiệt độ cơ thể Cậu.

Cậu nghe thấy tiếng Nó, ngước mắt lên, có lẽ không nghĩ tới Nó sẽ ra đón, vẻ bình thản trong mắt lập tức chuyển thành lạnh nhạt, thấy Nó chạy về phía mình Cậu khéo léo chuyển người tránh cái ôm của Nó, bộc lộ rõ ràng sự chán ghét đối với vợ mình . Có lẽ Cậu, cả đời này, cũng không phải là nơi cánh chim mà Nó có thể trở về.

Nó thấy hết, cũng không muốn nói trắng ra, huống chi đây cũng chưa phải đau thương gì, mặt dày dán sát vào tay Cậu , không ngừng kiên trì biểu lộ lòng mong nhớ của mình, "Yoongie , em nhớ Yoong." Nó không thể ngừng nghĩ đến Cậu, người duy nhất Nó yêu cả đời này.

Người Nó ôm trong vòng tay chẳng hề đáp lại, cho dù chân thực rõ ràng đến thế, Nó vẫn không cảm nhận được bất kỳ độ ấm nào. Cậu lập tức gượng gạo dùng tay đẩy Nó ra xa, nét mặt không chút cảm xúc nói: "Về nhà đi!"

Nó vẫn tươi cười với Cậu như cũ, vì một câu về nhà đó, Nó biết Cậu chỉ là vô ý, càng biết rõ nếu như có ý thì cả đời Cậu cũng không thèm chọn. Nhưng dù đến giờ Nó vẫn luôn tình nguyện đổi trắng thay đen không biết mệt, lúc này đây cũng vẫn thấy khổ sở. Về nhà, Yoong ah , chúng ta về nhà thôi.

Tiếng nước chảy ào ào vọng ra từ phòng tắm, Nó chăm chú thu xếp lại hành lý của Yoona . Nó biết Cậu đi công tác không bao giờ mua quà cho Nó. Cậu luôn nói: "Jung đại tiểu thư có tiền có thế, có gì không mua được, có gì không chiếm được, cần gì phải làm chuyện thừa thãi, nhờ đến tôi". Lúc nói lời này, giọng nói của Cậu có phần châm chọc, ánh mắt sắc bén. Bình thường Cậu rất ít khi nói với Nó như vậy, những lúc nghe thế Nó luôn thấy sợ hãi, Nó biết đây là vết thương đau đớn của Cậu. Cho dù Nó có muốn nói rằng, những thứ Nó mua được dù ngàn tốt vạn tốt, cũng không sánh bằng một cái tốt của Cậu , nhưng khi nhìn thấy Cậu cùng với ánh mắt xa lạ ngày thường, Nó cũng chỉ có thể chùn bước.

Cậu vẫn chưa quên cái cách Nó có được Cậu năm đó. "Có tiền có thế" thật ra chính là lời nói mỉa mai của Cậu.

Năm ấy, Nó cùng Appa tham gia đấu thầu một hạng mục. Ở đó Nó lần đầu tiên nhìn thấy Yoona. Lúc đó Cậu mặc vest, tự tin tỏa sáng như ánh mặt trời trước tất cả mọi người.

Nó đã từng đọc được trong một quyển sách tâm lý, cái gọi là tình yêu sét đánh chính là khi cả 2 đều đang ở trong thời kỳ động dục nhìn thẳng vào mắt nhau thì sẽ có tình yêu sét đánh.

Nó nghĩ ngày Nó nhìn thấy Yoona chắc là hormone của Nó tăng cao đột biến, giống như khi công chúa Bạch Tuyết gặp được bạch mã hoàng tử, Nó liền vội vội vàng vàng muốn Cậu nhớ kỹ mình. Nó nhớ sau khi buổi lễ kết thúc Nó liền mỉm cười bước đến trước mặt Yoona, ngay tại cửa hội trường, giống như con thú đang chờ con mồi sập bẫy.

Sau khi kết hôn, Yoona thường hay nói với Nó: "Jung Soo Yeon, nếu như lúc ấy tôi biết rõ cô để ý đến tôi, hơn nữa sẽ dùng cách thức xấu xa như thế để có được tôi, tôi thề khi đó tôi sẽ không nói với cô dù chỉ một câu". Nhưng Nó chỉ cười cười, nói, "Yoongie ah , em yêu Yoong", ngoại trừ mỗi phút mỗi giây biểu đạt tình yêu của Nó với Cậu, Nó đã không biết cần phải làm gì.

Sau lần gặp nhau đó Nó chùng Cậu trở thành những người bạn mới quen, nhưng Nó làm sao có thể dễ dàng chấp nhận một mối quan hệ bình thường thế. Lần đầu tiên từ khi sinh ra , Nó đòi Appa một thứ mà Nó muốn có. Có tiền có thế không phải là Nó, mà là Appa Nó , chủ tịch tập đoàn Jung Thị, người ở Đại Hàn Dân Quốc dưới một người trên vạn người. Tại Hàn Quốc không có chuyện gì ông không làm được, huống chi là thứ con gái cưng lần đầu tiên muốn có.

Nó thừa nhận bản thân tự biết cách làm của Appa có hơi quá nóng vội, nhưng lúc đó Yoona không có bất kỳ cảm xúc gì với Nó, mà Nó thì chỉ muốn được trở thành cô dâu của Cậu sớm hơn một chút. Nó không những không ngăn cản ngược lại còn vui mừng chờ đợi kết quả.

Trong hoàn cảnh Yoona cứng không nghe, mềm không nghe, Appa Nó buộc phải dùng đến thủ đoạn thô bỉ nhất, Appa cho người bắt cóc bố mẹ Yoona uy hiếp Cậu. Yoona vạn bất đắc dĩ mới phải chia tay Nàng và cưới Nó.

Nhưng để trả thù, trong lễ cưới, vào giây phút đeo nhẫn cưới cho Nó , Yoona nói: "Jung Soo Yeon, đừng nói sẽ yêu cô, cho dù là hạnh phúc tôi cũng sẽ không cho cô, tôi sẽ hận cô cả đời, cho đến ngày cô chết." Chắc phải căm thù Nó đến cực độ, Cậu mới nói đến hận còn nói đến chết trong ngày cưới.

Nhưng Nó nhìn Cậu, mắt rơm rớm, nói: "Không sao, Yoongie ah , em yêu Yoong là được, hạnh phúc em cho là được rồi, chỉ cần Yoong ở bên cạnh em cho đến ngày em chết đó"

Nó gấp gọn từng chiếc quần áo một, quần áo lót, áo sơ mi, áo khoác, . Động tác còn thành thạo hơn cả nhân viên bán hàng chuyên nghiệp. Sau khi gả cho Yoona, Nó từ chỗ không lo ăn mặc, bắt đầu học cách làm một người vợ tốt công dung ngôn hạnh mẫu mực.

Yoona bước ra khỏi phòng tắm, chỉ quấn mỗi một chiếc khăn tắm trắng tinh, gợi cảm vô cùng, không thèm liếc nhìn Nó đang ngồi xổm sắp quần áo bên cạnh, nằm thẳng lên giường. Nó không thể giả vờ như không có bất kỳ cảm xúc gì, vội vàng cất gọn quần áo của Cậu, tắm rửa xong cũng trèo lên giường. Chạm vào người Cậu, Nó như con rắn chui vào trong ngực Cậu , tay bắt đầu di chuyển trên đôi gò nhỏ gọn của Cậu , Cậu lại muốn đẩy Nó ra. Chưa từng có đêm nào Cậu ôm Nó ngủ. Nó lại kiên quyết không tha, môi dán sát vào ngực Cậu làm nũng."Yoongie ah, có muốn em không?"

Nó không thể nói chuyện này với Cậu dưới ánh sáng ban ngày hoặc dưới ánh đèn sáng trưng, Nó chỉ dám hỏi Cậu lúc tối tắt đèn giơ tay ra cũng không thấy được năm ngón.

Yoona đương nhiên chán ghét vấn đề này của Nó, dùng sức muốn đẩy Nó ra khỏi vòng tay, nhưng Nó lại linh hoạt đưa tay luồn xuống hạ thể của Cậu sờ soạng. Rốt cuộc Cậu cũng bắt đầu có phản ứng, trở tay bắt lấy bàn tay không an phận của Nó, trợn to mắt nhìn Nó.

Nó cười khanh khách như con gà con, vô cùng vui vẻ, dán sát vào lồng ngực của Cậu bắt đầu giở trò xấu: "Yoongie ah, muốn em không?" Mọi người đều nói con người khi bị dục vọng chi phối là không có lý trí nhất, Nó hy vọng Yoona cũng có thể không có lý trí nói với Nó một câu: "Muốn".

Nhưng Cậu chỉ đột ngột xoay người đè Nó xuống, trong mắt có dục vọng kìm nén, có phẫn uất, hơn nữa còn là chán ghét.

Nó trong mắt anh Cậu đau thương từ đó, cho dù là trong lúc này Yoona vẫn có thể tỉnh táo biết rõ Cậu hận Nó. Nó thầm muốn chạy trốn, nhưng theo bản năng vẫn quyết định đến gần. Ôm lấy eo Cậu, Nó để nước mắt chảy ngược lại trong lòng, có lẽ ngay từ lần đầu gặp mặt, Nó đã không có quyền rơi nước mắt.

Lại mở mắt ra, Nó đã mỉm cười sáng lạn. Yoona lại cực kỳ ghét Nó vô tâm vô phế như vậy. Như để trả thù, phút cuối cùng Cậu còn ghé vào tai Nó nói: "Jung Soo Yeon, cô chẳng qua cũng chỉ là thứ đàn bà đưa tới tận cửa."

Đúng vậy, Nó chẳng qua là thứ đàn bà đưa tới tận cửa mà thôi, kể cả trong đêm tân hôn chẳng qua cũng là do chồng Nó bị Nó lén cho uống thuốc nên mới thật sự có quan hệ với Nó.

Nếu không phải vì tình thế bất đắc dĩ Nó cũng sẽ không làm như vậy. Nó đã thử tiếp cận lúc Cậu say không biết trời đất gì nhưng Cậu luôn nhận ra được mùi vị của Nó, luôn tránh xa Nó ngàn dặm.

Nó vạn bất đắc dĩ đành phải bỏ thuốc vào canh giải rượu của Cậu.

Không ngoài dự đoán, sáng hôm sau nó lại bị Yoona coi thường một lần nữa. Cậu nhìn bản thân mình cả người trần truồng, mặt lộ vẻ khinh bỉ nói với Nó: "Jung Soo Yeon, cô cần gì phải làm việc thừa thãi, chẳng lẽ còn sợ tôi không có khả năng?"

Nó lại có thỏa mãn sau khi chiếm được, như con mèo lười, lười biếng cười cười, lắc đầu, không đáng phải tranh luận. Cậu chắc là bị cách xử sự như thế của Nó khiến cho tức giận vô cùng mới dùng lời lẽ như vậy để giữ gìn tự tôn của mình.

Nhưng Yoongie à, Cậu thật sự có thể trong lúc tỉnh táo minh mẫn không có tác động gì từ bên ngoài, quan hệ với Nó sao?

Đáp án dĩ nhiên là không, cho nên làm sao nó có thể mạo hiểm.

TBC

Bạn đang đọc Một Phút Cô Đơn của Phù Tô Lục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.