Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thằn Lằn Vảy Sắt

Tiểu thuyết gốc · 2531 chữ

….….

..........

Khu mỏ quặng phía Nam.

Di chuyển đến đây mất hẳn một giờ, bởi vì chỉ có thể đi bộ chứ chẳng có phương tiện giao thông nào có thể đi xa ra khỏi vùng ngoại ô đến thế, khiến Huy có suy nghĩ liệu mình nên mua một chiếc xe dã ngoại để di chuyển hay không, chứ cứ thế này thì mệt và tốn thời gian quá, với lại di chuyển bằng xe thì có thể mang theo nhiều vật tư hơn, càng nghĩ, Huy quyết định mua một chiếc xe càng ngày càng vững vàng.

Xoạc xoạc...

Sử dụng điện thoại để dùng định vị, băng qua một lùm cây rậm, Huy cuối cùng cũng đến vị trí khu mỏ quặng, nó nằm trong một vách núi, phần miệng bị thứ gì đó phá vỡ, vết nứt lan rộng khắp vách núi, chiều cao của miệng hang có tới 5 mét, chiều rộng khoảng chừng 3 mét, Huy không vội đi vào và nấp ở một bên quan sát, hiệp hội đã nhắc nhở, Thằn Lằn Vảy Sắt thường lui tới đây, cậu cần phải xem bọn chúng đi riêng lẻ hay thành nhóm, nếu đi riêng lẻ thì tốt, không cần lo lắng, nhưng đi thành nhóm thì khá phiền, cậu phải nắm rõ quy luật qua lại của chúng, lén lút lấy mỏ quặng mà không cần đụng độ với Thằn Lằn Vảy Sắt.

Ước chừng 15 phút sau, mặt đất rung nhè nhẹ, một nhóm bốn con Thằn Lằn Vảy Sắt giẫm đất bằng mà tới, chúng có kích thước bằng con rồng Komodo, chân ngắn, thân dài, lớp vảy sắt màu trắng bạc phủ khắp phần bên ngoài cơ thể, chỉ có phần cổ và bụng là không có, lớp vảy san sát như vảy cá, bốn con thằn lằn đi vào trong hang động, Huy kiên nhẫn chờ đợi, nửa giờ sau, bốn con thằn lằn rời khỏi hang động, phần bụng của chúng phình to, có vẻ như bọn chúng vừa có một bữa ăn no nê, nhìn bọn chúng rời đi, Huy tiếp tục chờ, 15 phút sau, một nhóm ba con Thằn Lằn Vảy Sắt xuất hiện, quy luật giống như nhóm trước, bọn chúng ở trong đó nửa giờ mới rời khỏi đây.

Đợi đến lượt thứ ba, không có sự thay đổi nào, Huy quyết định đi vào trong mỏ quặng, mỏ quặng như một mê cung, vô số ngã rẽ, trong vòng 15 phút, cậu phải tìm được mỏ quặng, dùng thiết bị kiểm trắc quặng mỏ, rẽ qua hai ngã rẽ, đi vào một hang động rỗng, trên vách tường bằng đá, có những dấu vết bị đào bới, móng vuốt chằng chịt trên mặt đất, hẳn là do lũ Thằn Lằn Vảy Sắt làm ra.

- Hây da...

Hô to một tiếng, Huy dùng cuốc chim đập vào một cái hố trên tường, đá vụn văng ra khắp nơi, thở ra hít vào, lặp lại, công việc đào mỏ của đàn ông không phải là chuyện dễ dàng, đã thế còn phải nắm chặt thời gian, để lũ Thằn Lằn Vảy Sắt quay lại thì sẽ còn mệt hơn nữa, keng, âm thanh của hai vật kim loại đụng vào nhau, đã chạm đến quặng kim loại, Huy đào xung quanh cái hố, khi đá vụn rơi xuống hết, một viên quặng mỏ to bằng nắm tay nằm yên trong vách đá.

- Phù, năm phút, làm thêm một cái nữa rồi rút lui.

Tiếp tục, sau năm phút, Huy lại tìm thấy một viên quặng mỏ, bỏ nó vào balo, xác cuốc chim lên, nhanh chóng chạy ra khỏi quặng mỏ, cũng may đường đi đều có đánh dấu, không sợ lạc đường, trốn vào một chỗ cách xa miệng hang, Huy thu mình vào trong bụi cỏ, lẳng lặng chờ đợi thời gian tới, Thằn Lằn Vảy Sắt lại tới, chúng vào trong hầm mỏ đào bới quặng, ăn chúng vào bụng, rời đi, Huy nắm lấy thời gian đi vào, đào mỏ, lại chạy ra khỏi đó, cứ thế lặp đi lặp lại mà chẳng cần chiến đấu với Thằn Lằn Vảy Sắt, lần thứ năm, cuối cùng cũng xong, nhưng Huy không vội rời đi, vì cậu cảm thấy lũ Thằn Lằn Vảy Sắt này hơi lạ, trong bách khoa toàn thư quái vật, Thằn Lằn Vảy Sắt khá lười biếng, bọn chúng sau khi ăn xong thì sẽ thích nằm ngoài hang động tắm nắng, còn hôm nay chúng lại không như vậy, ăn xong liền đi, mặc kệ cái bụng phình to cản trở di chuyển.

Mà hơn thế nữa, vảy và bột xương của Thằn Lằn Vảy Sắt cũng có giá không rẻ trên thị trường, một con Thằn Lằn Vảy Sắt có giá dao động từ 200-300 đồng liên hợp.

Tham, sao lại không tham, nhất là khi lũ Thằn Lằn Vảy Sắt ăn xong, bụng phình to khiến chúng di chuyển chậm hơn, kỹ năng Cuộn Mình cũng sẽ gặp cản trở, khi phần không có vảy lộ ra, sức phòng ngự mạnh mẽ của Thằn Lằn Vảy Sắt chỉ là trò đùa.

- Ah, Trảm Tướng Đao của ta đang cực kì đói khát, keke.

Huy bắt đầu chunnibyou, vuốt ve Trảm Tướng Đao, kéo xuống vỏ đao, cậu chờ đợi trong bụi cây, chờ những con mồi của mình tới, qua mười phút hơn, bốn con Thằn Lằn Vảy Sắt quay lại, như bình thường, chúng chui vào khu hầm mỏ, nửa giờ sau, chúng mang theo cái bụng phình to đi ra, mà không hề hay biết có người to gan nhắm vào chúng.

Phịch phịch phịch...

Huy chạy nhanh, hai tay cầm cán đao, đưa ngang trước người, nghe có được người tiếp cận mình, bốn con Thằn Lằn Vảy Sắt ngẩng đầu lên nhìn Huy, bọn chúng nhanh chóng tản ra, hai con đứng ở giữa, hai con còn lại chia thành hai bên trái phải, nhào về phía Huy, cậu tất nhiên sẽ không để chúng tiếp cận quá gần mình, dậm chân, đổi hướng, xông về con Thằn Lằn Vảy Sắt bên phải trước, cơ bắp siết chặt, LP tuột giảm 15 điểm, kỹ năng Trầm Kích được phát động, vung đao, thanh Trảm Tướng Đao dài 1,7 mét, khiến tầm đánh của Huy xa hơn Thằn Lằn Vảy Sắt rất nhiều.

Phốc... [-15]

Máu tươi bắn lên, một con số đỏ thẫm bay lên, Huy sững sờ, lưỡi đao của Trảm Tướng Đao cắt qua lớp vảy sắt trên mặt của con Thằn Lằn Vảy Sắt, như là dao cắt giấy rạch qua giấy mỏng, chặt đứt nửa đầu của Thằn Lằn Vảy Sắt đi, cơ thể to lớn của nó ngã xuống đất, Huy vội vàng chạy về trước, né tránh con Thằn Lằn Vảy Sắt từ phía sau nhào tới, vừa nãy, bằng Trầm Kích sử dụng ở mức tối đa, cộng thêm Trảm Tướng và Trảm Tướng Đao, chỉ bằng một đòn, Huy đã giết chết một con quái vật cấp D, nhưng mà đau quá, cơ bắp ở phần thân trên của cậu truyền đến cảm giác đau đớn như có hàng trăm cây kim đang đâm vào vậy, không thể sử dụng Trầm Kích được nữa.

Phịch phịch...

Ai mà ngờ được là, hai con Thằn Lằn Vảy Sắt lúc đầu đứng lại bỗng nhiên bỏ chạy, chúng đang sợ hãi, đồng bạn bị con người một đòn giết chết dễ dàng, thì bọn chúng cũng sẽ có số phận như thế, không phải quái vật nào cũng dũng cảm không sợ chết, Huy thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần đối phó với con Thằn Lằn Vảy Sắt đang đuổi theo mình là được, dừng lại, xoay người, giơ cao thanh đao dài len, chém xuống, con Thằn Lằn Vảy Sắt ở sau lưng Huy há to miệng, hai hàm răng nhọn hoắt cắn về phía vai Huy, nhưng đáng tiếc cho nó là, tầm đánh của nó quá ngắn.

Phốc... [-10]

Lưỡi đao cắt qua vảy sắt, cắt vào đầu của con Thằn Lằn Vảy Sắt, nhưng không thể cắt vào xương sọ của nó, tuy vậy, bao nhiêu đó cũng khiến nó trở nên hấp hối, Huy lên gối, đá thanh đao bật lên, rút lưỡi đao ra khỏi đầu nó, xoay người, thanh đao cũng xoay một vòng theo cậu, sau đó bổ xuống, kết thúc sinh mạng của con Thằn Lằn Vảy Sắt.

- Hah, mệt ghê.

Huy thở hổn hển, nhìn như rất nhẹ nhàng, nhưng bên trong là bao nhiêu mệt mỏi, tựa lưng vào một gốc cây ngồi xuống, lấy ra một ổ bánh mì, cắn một miếng, nhai nuốt, hồi phục LP trước đã rồi tính tiếp, năm phút sau, Huy dùng thiết bị gọi điện cho hiệp hội, thuê một người vận chuyển tới, sau đó cậu đứng lên, đeo Trảm Tướng Đao ra sau lưng, rồi dùng sức ôm lấy hai thi thể của Thằn Lằn Vảy Sắt lên vai, nặng thật đấy, mỗi con chắc phải hơn 20 kg, tổng trên người Huy có tải trọng gần 100 kg, cũng may Sức Mạnh và Thể Lực của cậu khá cao, có thể chịu đựng được, bước đi chậm rãi theo đường cũ rời khỏi hầm mỏ.

Đi đến ngoài khu rừng, người vận chuyển được thuê đứng bên cạnh xe ba gác đã chờ sẵn, bất ngờ là người này lại là một cô gái trẻ, cô ấy mặc đồng phục giống như của người giao hàng màu xanh lá cây, đội mũ bảo hiểm, cột tóc đuôi gà, làn da hơi rám nắng, gương mặt khá là dễ mến, dùng nụ cười niềm nở phất tay chào Huy.

- Xin chào, xin chào, anh là người thuê tôi đúng không?

- Ừm, nhờ cô vận chuyển chúng đến Dị Nhân Quán, tôi đi cùng xe được không?

- OK, no problem.

Huy nói, cô gái vận chuyển ra hiệu OK, trả lời, Huy liền đặt hai thi thể của Thằn Lằn Vảy Sắt lên phía sau xe, sau đó ngồi lên trên thùng hàng, cô gái kia liền khởi động xe, di chuyển trên con đường mòn gồ ghề, Huy ngồi trong thùng hàng lắc qua lắc lại, cho dù là dị nhân, thuộc tính cơ thể tốt hơn nhiều người bình thường, nhưng vẫn cảm thấy có chút chóng mặt.

Mất gần nửa giờ mới rời khỏi vùng xa ngoại ô, tiến vào khu ngoại ô bình thản, không còn rung lắc, Huy nhẹ nhõm thở phào, lại mất nửa giờ mới đến Dị Nhân Quán, Huy trả 30 đồng và thêm 10 đồng phí dọn dẹp cho cô gái, đối phương vui vẻ bắt tay cậu, vẫy tay chào tạm biệt, Huy liên hệ với người tiếp tân, bán hai thi thể Thằn Lằn Vảy Sắt cho Dị Nhân Quán, tốt hơn so với tưởng tượng, Huy thu được 250 đồng liên hợp cho một con Thằn Lằn Vảy Sắt, tổng cộng 500, trả nhiệm vụ thu thập lại có thêm 200 đồng nữa, sảng khoái, haha.

.......

Kiểm tra trên mạng, một chiếc VP-212 này có giá tận 500 đồng liên hợp, khung xe được làm hoàn toàn bằng hợp kim, gia cố thêm cả bột xương Thằn Lằn Vảy Sắt, động cơ tối tân chạy bằng dầu tổng hợp, phía sau còn có thùng đựng đồ có dung tích 40x20x20, có thể chạy tối da 300 km khi đầy xăng và đây là chiếc xe Huy có thể mua được với nguồn tài chính hiện tại.

Đặt mua, thanh toán, còn thừa ra tận 330 đồng liên hợp, Huy trích một khoản nhỏ, 130 đồng để mua một món trang bị, thuộc loại trang sức, được làm từ thợ thủ công, một chiếc nhẫn bạc khá là đẹp.

...

[Nhẫn Snitra]

Cấp bậc : E.

Độ bền : 10/10.

Tấn công vật lý +1.

Bạo kích +1%.

...

Nằm trên giường, Huy đọc hướng dẫn sử dụng xe VP-212, cũng như đọc một số kiến thức cơ bản về thế giới này, mỗi buổi tối cậu đều dùng một ít thời gian để đọc chúng, sau đó tập luyện cơ thể như chạy bộ, chống đẩy, gập bụng,.v.v., rồi mới ăn tối và nghỉ ngơi.

Tắm rửa xong, Huy cầm điện thoại lên, một tin nhắn mới, từ Bích Vân gửi cho cậu, hỏi cậu đã sửa xong điện thoại chưa, Huy trả lời là xong rồi, bất chợt, cậu nhắn tin hỏi chị ấy có rảnh không, cậu muốn mời cô đi ăn để bù cho dịp trước, Bích Vân nói mình rảnh, bây giờ cô ấy đã tan ca, 8 giờ là có thể đi với cậu, Huy tắt máy, nhìn đồng hồ, 7 giờ 15 phút, cậu mặc quần áo vào, quần jogger và một cái áo sweater, gu ăn mặc không thể đơn giản hơn, gọi một chiếc taxi, đi đến chung cư của Bích Vân, trên xe, Huy tìm kiếm những quán ăn gần khu vực nhà của Bích

Vân, tìm một quán ăn khác, đọc đánh giá, xem thử menu, chăm chú sàng lọc như một chàng trai đang chuẩn bị đi hẹn hò vậy.

...

Hôm nay, Bích Vân mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng ngắn tay và quần jean, trang điểm nhạt nhưng vẫn xinh xắn, mang giày thể thao và tóc buộc thành đuôi gà phía sau đầu, trông cô như một sinh viên năng động và nhiệt huyết, nói thật thì Huy cũng không biết chị ấy bao nhiêu tuổi, nhưng không dám hỏi, vì nó là điều cấm kị.

- Để cậu chờ lâu rồi.

- Ah, không lâu đâu ạ.

Bích Vân đi ra khỏi cổng của khu chung cư, nói, Huy lắc đầu, mỉm cười nói, sau đó một chiếc taxi chạy đến, đưa hai người đến một nhà hàng thịt nướng, chọn một bàn riêng, gọi hai phần thịt nướng hot sale, cả hai bắt đầu nướng thịt ngay sau khi được dọn lên.

V : - Mấy hôm nay cậu vẫn ổn chứ, vết thương còn đau không?

H : - Ổn ạ, mấy vết thương đó đều không còn đau nữa, nhưng mà sẹo thì vẫn còn nguyên.

V : - Lát nữa chị gửi cho cậu tên một loại thuốc, làm mờ sẹo tốt lắm, nhớ mua mà dùng nhé, cứ đeo bao tay thế thì khó chịu lắm.

H : - Vâng, cảm ơn chị.

V : - Cậu mời chị một bữa hoành tráng thế mà, ơn nghĩa gì chứ.

H : - Haha, vậy thì chị ăn nhiều vào nhé.

V : - Hì hì, chị đây tiêu thụ calo nhanh lắm đấy, không sợ mập đâu.

.....

Huy đưa Bích Vân về khu chung cư, vẫy tay chào tạm biệt chị ấy, Huy bỗng nhận được tin nhắn, là Bích Vân gửi cho cậu, tên của một loại thuốc bôi ngoài da, đây là tin nhắn đầu tiên chị ấy gửi cho cậu, Huy cũng gửi tin nhắn trả lời đầu tiên của mình, bắt đầu cuộc hội thoại của hai người.

.....

.....

Còn tiếp.

Bạn đang đọc Một Điểm Sinh Mệnh, Ai Bảo Ta Là Da Giòn? sáng tác bởi leuleu157
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi leuleu157
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.