Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tọa Hóa - Ố

Tiểu thuyết gốc · 1905 chữ

.......

Tia sáng đỏ rực quét thẳng lên bầu trời, xé rách tầng mây đen lộ ra bầu trời thoáng đãng, bộ giáp bị phá hủy hoàn toàn, linh kiện hư hỏng rơi lả tả xuống như mưa, bộ giáp rơi xuống đất, Nguyễn Hoàng Long đưa tay ra, hai cái thùng linh kiện vỡ nát tuôn ra vô số linh kiện, một lần nữa lắp đặt trở lại, Nguyễn Hoàng Long đứng lên, lá chắn của Leoga quá cứng, cho dù sử dụng điện từ gia tốc cũng không thể phá hủy nó, trừ khi.

Nguyễn Hoàng Long với tay lấy thiết bị liên lạc dưới túi quần, bấm dãy số khẩn cấp, đầu dây bên kia truyền ra giọng nói của một người đàn ông, hỏi Nguyễn Hoàng Long thực sự quyết định chắc chắn chưa, Nguyễn Hoàng Long chỉ hỏi dân chúng đã sơ tán hết chưa, đạt được câu trả lời chắc chắn, Nguyễn Hoàng Long nói, sử dụng đi.

Vù vù vù...

Hai phút sau, từ ngoài biển rộng, một viên tên lửa hành trình bay vút qua, mục tiêu chính là Leoga, Nguyễn Hoàng Long nhanh chóng ra lệnh cho linh kiện tập hợp lại quanh mình, co cụm bản thân để phòng ngự, khi quả tên lửa đến nơi, Leoga không hề quan tâm nó, mặc cho nó chạm đến Lá Chắn Thuần Khiết, ngay sau đó, ánh lửa bùng lên, một vụ nổ khủng khiếp tuôn trào ra xung quanh, sóng xung kích cực mạnh quét qua mặt đất, càn quét những tàn dư và đống đổ nát đi xa hơn, khói đen cuộn trào lên bầu trời tạo ra một đám mây hình nấm, toàn bộ khu vực 2km xung quanh Leoga bị dọn dẹp sạch sẽ, để lại một khu vực trống rỗng, Nguyễn Hoàng Long điều khiển bộ giáp đẩy đám linh kiện hỏng hóc đã bảo vệ mình ra, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, sau làn khói đen, Lá Chắn Thuần Khiết đã hoàn toàn bị phá hủy, trên bốn mặt của Leoga không còn sáng bóng nữa mà chỉ toàn là vết nứt, đủ thấy sức mạnh của khoa học kỹ thuật vẫn có sức ảnh hưởng không hề nhỏ khi đối phó quái vật.

- Giờ thì cân sức rồi.

Nguyễn Hoàng Long nhảy lên, dòng điện chạy dọc cánh tay, gia tốc cánh tay đấm về phía trước, không còn lá chắn ngăn cản, Leoga ăn trọn nắm đấm hủy diệt của Nguyễn Hoàng Long, vết nứt trên mặt càng mở rộng, toàn bộ cơ thể bị đánh bay ra ngoài, nó xòe năm cái cánh ngôi sao ra, xoay tròn để trung hòa lực và dừng cơ thể lại, vết nứt lấp lóe ánh sáng đỏ, Nguyễn Hoàng Long vội vàng tránh né, tia sáng Tận Diệt ngay tức khắc quét qua chỗ ông ta, để lại một rãnh sâu đang bốc khói, từ những kẽ nứt, từng sợi xích đen tuyền chui ra, như những cái xúc tua quất về phía Nguyễn Hoàng Long, ông ta đưa tay ra, linh kiện chạy đến trong lòng bàn tay, dần dần tạo thành một thanh búa nặng, Nguyễn Hoàng Long giơ búa lên, chặt về phía sợi xích quất tới, tia lửa bắn ra, sợi xích bắn ngược trở về, nhưng bộ giáp cũng bước lùi lại hai bước, nhưng đó chỉ là một sợi, từ Leoga có tận 9 sợi xích khác đang quật tới.

Nguyễn Hoàng Long cắn răng, dùng hết sức vung búa, dòng điện chạy dọc trên cánh tay khiến sức mạnh và tốc độ tăng lên, ông ta điên cuồng vung búa, đánh bay những sợi xích ra, tia lửa và dòng điện chạm vào nhau, cùng nhau biến mất, bước chân của Nguyễn Hoàng Long không dừng mà tiến về phía trước, dần dần áp sát Leoga, cảm thấy những đợt tấn công của mình không tạo ra tác dụng lớn, Leoga dừng lại, tia Tận Diệt ấp ủ, bắn ra, quét qua Nguyễn Hoàng Long nhưng lại bị ông ta tránh né một cách dễ dàng.

Dường như Leoga trở nên tức giận, màu sắc của nó thay đổi từ xanh dương thành màu đỏ như máu, vết nứt lan rộng ra, vỡ nát, lộ ra chân dạng của Leoga, một con quái vật có hình dạng con người, nhưng cơ thể chỉ có hình dạng, không có bất kì ngũ quan nào trên mặt, không có đặc điểm nhận dạng giới tính, thậm chí còn không có ngón tay hay ngón chân, giống như một bức tượng được đúc ra từ một cái khuôn mà chẳng được điêu khắc, Leoga đứng trên cái bục tinh thể màu đỏ, giơ cánh tay ra.

Thiên phú Thuần Khiết, cho phép Leoga có thể hấp thu tất cả năng lượng xung quanh để duy trì lá chắn thuần khiết, tạo ra một tấm khiên cực mạnh, nhưng khi lá chắn bị phá hủy, thì Thuần Khiết cũng không còn tác dụng gì khác, tuy nhiên, khi Leoga sử dụng Phản Nghịch, bước vào giai đoạn hai, Thuần Khiết thay đổi thành Sa Ngã, hấp thu năng lượng không dùng cho phòng ngự nữa mà là tấn công.

Tia sáng Tận Diệt to hơn và nhanh hơn bắn ra, Nguyễn Hoàng Long cố hết sức nghiêng người tránh né, nhưng cho dù vậy cánh tay trái vẫn bị tia sáng quét qua, phá hủy toàn bộ, cũng may đó chỉ là linh kiện bên trên bộ giáp, nếu cơ thể thật mà trúng đòn, chỉ có con đường chết, Leoga bước chân ra khỏi bục tinh thể, đi lại giữa không trung như trên đất bằng, hai cánh tay giang ra, như bậc quân vương giáng lâm, dây xích màu đỏ tuôn ra sau lưng nó, số lượng còn nhiều gấp đôi lúc trước, như những con rắn hung hăng lao về phía Nguyễn Hoàng Long.

- Đùa tao à?

Nguyễn Hoàng Long giơ búa lên, chặt về phía sợi xích quất tới, nhưng sức mạnh của nó đã khác trước, lần này Nguyễn Hoàng Long mới là người bị đánh bay, sợi xích chỉ dừng lại một chút, tiếp tục lao về trước, hai mươi sợi xích quật về phía bộ giáp, Nguyễn Hoàng Long chống trả một cách khó khăn, ông ta chỉ có thể giải quyết một sợi, còn 19 sợi khác cứ thế luân phiên quật lên người ông ta, đánh bay ông ta đi, phá hủy những linh kiện trên bộ giáp.

- Còn chưa tới à? Mẹ nó.

Nguyễn Hoàng Long cắn răng chửi mắng, máu tươi tràn ra từ khóe miệng, cho dù là bộ giáp chịu sát thương, nhưng cơn đau và chấn động vẫn truyền đến cơ thể ông ta, mặc dù là chuẩn tướng, nhưng năng lực của ông ta được thẩm định là không đủ tiêu diệt một Thiên Sứ, chỉ có thể cầm chân nó, cho phép ông ta sử dụng vũ khí hạng nặng, bằng mọi giá cũng phải chờ người kia đến.

Rầm...

Một viên đá lớn không biết từ đâu rơi xuống ngay bên cạnh Leoga, khiến nó nghiêng đầu nhìn ra đằng sau, một bóng người nhỏ bé đứng trên đỉnh viên đá, đại tướng quân Đoàn Thiện, thống lĩnh đại đội Trường Sơn trứ danh, tuy đã gần 40 tuổi, nhưng vóc dáng thì chỉ ngang bằng một đứa trẻ 12, 13 tuổi, bởi vì thiên tính đặc thù của cậu ta, Đoàn Thiện nhảy xuống tảng đá, phất tay lên, tảng đá hóa thành cát bụi, Đoàn Thiện xoa tay, gương mặt khó chịu.

- Ghét làm mấy nhiệm vụ như này ghê, di chuyển xa vãi.

Leoga dừng lại động tác tấn công Nguyễn Hoàng Long, xoay người lại đối mặt với Đoàn Thiện, không nói lời nào giơ tay ra, luồng ánh sáng hủy diệt quét tới anh ta, Đoàn Thiện khó chịu đưa tay ra, như xua ruồi muỗi hất tay, dễ dàng đánh bay tia sáng Tận Diệt ra một hướng khác, Leoga huy động những sợi xích sau lưng, chụm lại thành một mũi nhọn, đâm về phía Đoàn Thiện, ầm một tiếng, bụi bặm bắn tung lên trời, Leoga cảm nhận được nó đã đánh trúng, nhưng cảm giác khá kì lạ, bỗng nhiên, đám xích bị kéo căng, Leoga cố gắng kéo những sợi xích lại khiến nó run lên bần bật, sau lớp bụi mù, hình dáng của một người khổng lồ bằng đá lộ ra, hai tay nắm lấy đống dây xích, đang dùng sức kéo co với Leoga.

- Tốt, tới lượt ta.

Đoàn Thiện vỗ cánh tay của người đá, nói, cơ thể nghiêng về trước, ngay sau đó bóng dáng của anh ta biến mất, như là dịch chuyển, chỉ trong chốc lát đã đứng trước mặt Leoga, nắm đấm nhỏ đấm ra, như cực kì nhẹ nhàng và hời hợt, nhưng khi nắm đấm chạm lên người Leoga, sức mạnh khủng khiếp lan tràn, vết nứt như mạng nhện giăng đầy trước ngực nó, rắc rắc rắc, từng sợi xích không chịu nổi sức mạnh mà đứt ra, khi toàn bộ sợi xích sau lưng Leoga đứt gãy, là lúc cơ thể nó bị đấm bay ra sau, như một trái bóng lăn tròn trên đất, không còn bộ dạng oai nghiêm lúc trước nữa, nó vất vả đứng lên, giơ cánh tay lên, bắn luồng sáng Tận Diệt về phía Đoàn Thiện, nhưng lại bị anh ta dễ dàng hất ra.

Roẹt roẹt...

Tia sáng đỏ lấp lóe trên người Leoga, nó biết mình không phải là đối thủ của Đoàn Thiện, nó chỉ còn phương án cuối cùng, Tự Hủy, nguồn năng lượng xung quanh bị nó rút cạn, dồn nén trong cơ thể, luồng khí áp như giữa tâm bão tuôn ra từ trên người nó, Đoàn Thiện nhướng mày, đưa tay ra, từ dưới chân Leoga, một bàn tay bằng đá khổng lồ mở ra lòng bàn tay, bóp chặt Leoga vào trong, ngay sau đó, một vụ nổ sinh ra trong lòng bàn tay, tia sáng hủy diệt từ những khe hở của ngón tay bắn ra, quét qua xung quanh, cắt những đống đổ nát thành mảnh vụn, nhưng cũng chỉ là một vài tia sáng, không mang lại bao nhiêu thiệt hại, khi ánh sáng hoàn toàn biến mất, lòng bàn tay mở ra, chỉ có một vài vết xước, còn Leoga thì hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một viên đá tiến hóa và một viên kết tinh kỹ năng.

Đoàn Thiện khó chịu ra mặt khi Leoga còn chẳng làm rơi mã, tuy nhiên, phần thưởng cho Event không tệ, một món đồ tên là Công Ước Thủy Tinh, là một tấm kính có thể phản chiếu mọi vật, tạo ra một bản sao của vật được phản chiếu, tuy chỉ có thể dùng một lần một ngày, không tệ.

Đoàn Thiện xua tay giải trừ người đá, không nhìn Nguyễn Hoàng Long mà rời đi ngay, nhiệm vụ của anh ta đã hết, không còn cần phải ở lại, chỉ là sẽ không có mấy người có thể thấy, viên đá lớn lúc đầu bay tới, không phải là đá, mà là một pho tượng, khắc họa gương mặt khó chịu của Đoàn Thiện.

[Tọa Hóa - Ố]

.........

Còn tiếp.

Bạn đang đọc Một Điểm Sinh Mệnh, Ai Bảo Ta Là Da Giòn? sáng tác bởi leuleu157
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi leuleu157
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.