Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trại Huấn Luyện

Tiểu thuyết gốc · 2340 chữ

.....

.....

Trại huấn luyện nằm trong vùng núi hoang vu, nghe nói nó khá gần một cấm địa, cấm địa không được đặt tên riêng, mà đặt theo số hiệu, vùng cấm địa gần trại huấn luyện là TS1527, các nhà sử học cho rằng nơi này từng là chiến trường chống lại quân xâm lược, quái vật xuất hiện trong cấm địa thường là hệ vong linh, thiên phú là cơ thể phi vật chất, khiến chúng giảm 80% sát thương vật lý, nhưng lại chịu thêm 80% sát thương ma thuật.

Đoàn xe của thành phố chở theo gần trăm dị nhân đến trại huấn luyện, ba chiếc xe dừng lại trước một tòa căn cứ khổng lồ, tường ngoài bằng hợp kim sáng bóng cao vút như những vách núi dựng thẳng, sau tường là những tòa tháp canh, có lính canh cầm theo súng ngắm quan sát, sâu bên trong không thể nhìn thấy, nhưng có thể thấy trại huấn luyện được xây tựa lưng vào núi.

Đoàn Huyền Lam đích thân dẫn đội, ông ấy bước xuống xe, làm xác minh thân phận với lính gác, những người lính mặc đồ rằn ri có màu xám và đen nhạt, kiểm tra thân phận Đoàn Huyền Lam chính xác thì lại để những người lính khác lên xe kiểm tra từng người một, cực kì nghiêm ngặt, khi không có sai sót gì, mới để đoàn xe đi vào trại huấn luyện, cánh cửa hợp kim khổng lồ được máy móc vận hành kéo sang hai bên, để lộ con đường rộng rãi đi vào trong trại huấn luyện.

Bên trong trại huấn luyện là vô số tòa kiến trúc lớn nhỏ, cả trại huấn luyện có diện tích cực kì lớn, ngang bằng một quận lớn của thành phố cấp 3, khoảng 5000 km2, chia thành 20 khu vực sinh hoạt, 10 khu huấn luyện và 10 khu đào tạo, lần huấn luyện này chỉ hơn 6 ngàn người, chia đều cho 20 khu vực sinh hoạt, thành phố 70 - 81 đều được xếp cùng vào một khu vực là khu vực 20.

...

Khu vực 20...

Một tòa ký túc xá khổng lồ có thể cung cấp nơi ở cho 300 người, mà ở đây có tận 3 tòa, Huy và những người khác được xếp vào tòa số 3, Huy đi đến phòng của mình, khá là rộng rãi, là phòng đôi, tuy độ tiện nghi hạ thấp nhiều so với nhà của cậu, nhưng cũng chẳng thể đòi hỏi gì, dù sao thì đều là đồ miễn phí.

Sau khi Huy đi vào, ước chừng 10 phút sau, cửa phòng bị đẩy ra, bạn cùng phòng của cậu, Phùng Gia Đức đi vào, cả hai nhìn nhau, Huy thì tò mò từ nãy giờ cậu ta đã đi đâu, Phùng Gia Đức thì vui vẻ nói chào, cất đồ của mình, nhảy lên cái giường còn lại trong phòng, hiện tại thì các huấn luyện viên còn chưa sắp xếp xong, cho nên các học viên có thể tùy ý làm gì thì làm, miễn không vi phạm là được.

- Gia Đức, tôi muốn hỏi cậu, ngày hôm đó, cái kỹ năng quái quỷ đó là gì?

Huy bỗng nhiên hỏi Phùng Gia Đức, cậu ta xoay người lại, nằm nghiêng một bên người, khiến tóc mái hơi dài của cậu ta phủ xuống mặt, Phùng Gia Đức gãi lưng, không nhanh không chậm trả lời Huy.

- Ờ thì đó là kỹ năng bản mệnh của tôi.

- Kỹ năng bản mệnh?

Huy nhận được xác nhận của Phùng Gia Đức thì lẩm bẩm, cậu cũng từng suy đoán đó là kỹ năng bản mệnh, nhưng mà Thần Kim Quy mà hôm đó cậu nghe được, có thực sự là Thần Kim Quy mà cậu biết không, truyền thuyết của thế giới này với thế giới của cậu có giống nhau không, cậu không biết.

PGD : - Nếu cậu đã hỏi tôi thì tôi cũng có câu hỏi cho cậu, thiên tính của cậu là cấp bậc gì vậy?

H : - Hả? Là cấp S, tuy là cấp S, nhưng tác dụng của nó cực kì buồn cười.

PGD : - Thật sao?

H : - Thật, nếu cậu không tin, tôi có thể nói cho cậu.

PGD : - Nói nghe thử.

H : - Éo, sao tôi phải nói?

PGD : - Nào, chúng ta là bạn bè mà, nói cho tôi nghe đi, tôi nói của tôi cho cậu, của tôi là Cung Thủ Thần Thánh đó, bốn chữ lận.

Phùng Gia Đức ôm vai Huy, cười hì hì nói, Huy hơi bất ngờ trước hành động này của cậu ta, bình thường chẳng ai muốn tiết lộ thiên tính của mình cả, nếu có người đối địch với mình, họ sẽ tìm cách khắc chế, đến lúc đó thực lực mười không còn được 5, 6 phần, vậy mà Phùng Gia Đức lại nói ra.

H : - Thôi được rồi, nhưng mà cấm có cười đấy, thiên tính của tôi là Tọa Hóa.

PGD : - Tọa Hóa? Cái thiên tính cấp S siêu phế đó hả? Hahaha.

H : - Đã bảo đừng có cười.

PGD : - Ahahaha, Tọa Hóa, hahaha...

Phùng Gia Đức ôm bụng cười lớn, hai mắt nhắm nghiền, nước mắt đều sắp chảy ra, Huy nắm chặt nắm đấm, hít một sâu, kiềm nén xúc động đánh Phùng Gia Đức một trận, nhưng cũng phải thôi, thiên tính Tọa Hóa bị xếp vào cấp S, nhưng nếu so với thiên tính cấp B hay cấp C, thì nó chẳng khác nào trò cười, ai nghe được thì có phản ứng như Phùng Gia Đức cũng là bình thường.

- Không, nếu thiên tính của cậu ta thực sự là Tọa Hóa, thì ngày hôm đó cậu ta không thể chống chịu lâu đến thế được.

Suy nghĩ này trong đầu của Phùng Gia Đức khiến cậu dừng cười, Huy dường như cũng nhận ra sự nghi ngờ của Phùng Gia Đức, cậu đưa tay chỉ lên đầu, ra lệnh cho hệ thống hiển thị thanh chỉ số của mình ra bao gồm HP, MP và LP bằng con số cụ thể, Phùng Gia Đức mở to mắt, quả thật, HP của Huy chỉ có vỏn vẹn 1 điểm.

- Há?...

Thế nhưng lần này thay gì phì cười, Phùng Gia Đức kinh ngạc đến há miệng, thực sự là Tọa Hóa? Vậy hôm đó, Huy chống chịu dịch nhầy của Trùng Ăn Đá lâu như vậy, là nhờ vào cái gì? Huy nhìn bộ dạng suy nghĩ của Phùng Gia Đức, cười trừ, vỗ vai cậu ta, nói.

- Ai cũng có bí mật của mình mà.

Câu nói này của Huy làm Phùng Gia Đức tỉnh ngộ, đúng vậy, ai cũng có bí mật của mình, không phải cậu cũng có sao? Tuy hiện tại nó bị bán đi rồi, người chịu hệ lụy là cậu thì bị quỵt tiền, thế nhưng Huy nói đúng, cậu không nên quá tò mò về chuyện của người khác.

PGD : - Thế solo một trận không?

H : - Hả????

.....

.....

Khu số 20 có một quảng trường rộng rãi, trống rỗng, chỉ có một ít cây xanh để che bóng mát, Huy bất đắc dĩ đứng đối diện Phùng Gia Đức, sự xuất hiện của cả hai khiến khá nhiều học viên trong khu 20 chú ý, bởi vì không có gì để làm, bọn họ đi dạo khắp nơi, tình cờ nhìn thấy hai người đang cầm vũ khí đứng đối diện nhau, Huy thở dài, rút kiếm ra khỏi vỏ, vỏ kiếm được thiết kế riêng cho Cyberse, nó khá nhẹ, đặt nó qua một bên, Huy hai tay cầm kiếm, chuẩn bị sẵn sàng, Phùng Gia Đức chỉnh lại bó tên sau lưng, cầm chắc cung tên, mỉm cười ra hiệu.

“Bắt Đầu”

Ngay khi Phùng Gia Đức kết thúc hiệu lệnh, cậu ta lập tức đưa tay rút tên, ba mũi tên bị kẹp vào giữa các ngón tay, Ngắm Bắn, khiến hình ảnh trong mắt Phùng Gia Đức trở nên sắc nét, cậu nhìn rõ động tác của Huy, cậu ấy đang cúi người xuống, chân phải trượt về sau, chân trái gập xuống, động tác chạy lấy đà cơ bản, Huy sử dụng vũ khí cận chiến, áp sát Phùng Gia Đức là điều hiển nhiên, nhưng trước hết, Huy phải tránh được Tán Xạ Tiễn của Phùng Gia Đức đã.

Vù vù vù...

Sáu mũi tên thật và giả bay ra, như từng viên lựu đạn bay về phía Huy đã vọt lên, vị trí mũi tên rơi vừa đúng vị trí Huy vọt tới, không thể tránh né, nhưng Huy cũng không có ý định tránh né, ầm ầm ầm, ba vụ nổ vang trời, khói và bụi đất bay lên không, Phùng Gia Đức ngạc nhiên, Huy không thèm tránh né đòn tấn công của cậu, nên biết, sức sát thương cậu gây ra là không nhỏ, đủ để giết chết giai đoạn 1 của quái vật cấp C.

...

[Vật chủ nhận công kích]

[LP -1,5]x2

[Vật chủ bị Choáng, LP -15]

[Vật chủ bị Chảy Máu, LP -15]

[Vật chủ nhận công kích]

[LP -1,5]x2

....

Trong vòng chưa đến hai giây, 36 LP đã bay mất, cũng tức là ba tầng Làm Nóng, 9 điểm công kích vật lý được cộng thêm, Huy vuốt vết thương trên mặt do mảnh vỡ của mũi tên, hết choáng, Huy lần nữa bật tốc độ, xông ra ngoài bụi mù, lần nữa rút ngắn khoảng cách giữa cậu và Phùng Gia Đức.

Phùng Gia Đức giật mình, nhanh chóng kéo dài khoảng cách, lần đầu tiên cậu ta được chứng kiến Tán Xạ Tiễn của mình có ít tác dụng đến thế, cậu rút mũi tên sau lưng, lắp vào cung tên, tiếp tục sử dụng Tán Xạ Tiễn, bắn về phía Huy, Huy vừa chạy vừa cầm theo kiếm nặng, khiến tốc độ hạ xuống một phần, nhưng cũng không kém Phùng Gia Đức, thể chất đột phá giới hạn của nhân loại không phải là chuyện đùa, lần này đã có cảnh giác, Huy vung kiếm, lưỡi kiếm dày nặng chém trúng những mũi tên, kích nổ chúng giữa không trung, khiến sát thương của chúng nhỏ đi và hiệu quả gây choáng giảm xuống, chỉ nhận sát thương, không hề bị choáng, Huy nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với Phùng Gia Đức.

...

[Vật chủ nhận công kích]

[LP -1,5] x2

[Vật chủ nhận công kích]

[LP -1,5]x2

....

Phùng Gia Đức hoảng sợ, cậu nào biết Huy đáng sợ như thế, không phải Tanker, nhưng sức chống chịu thì chẳng khác, không phải Sát Thủ, nhưng tốc độ không thua kém, còn sức tấn công của Huy lớn đến chừng nào, Phùng Gia Đức không biết, càng không muốn nó đánh lên người mình, cậu ta lập tức giơ tay đầu hàng.

- Dừng, dừng, không đánh nữa.

- Khà khà, muốn dừng là dừng sao, ăn một kiếm của tôi trước đã.

Huy còn chưa sử dụng Cuồng Nộ và Mạch Trọng Lực, nhưng công kích đã cao tới 52 - 59, nhưng từ nãy đến giờ bị Phùng Gia Đức đánh, không đánh lại cậu ta một cái để phục thù, thì sao có thể dừng lại, nụ cười trên mặt Huy biến chất, trở nên cực kì xảo trá và mất nhân tính, tóc gáy của Phùng Gia Đức dựng đứng, toàn bộ cơ thể cậu lập tức làm ra phản ứng, xoay người, chạy.

- Aaaaaa, cứu mạng....

Dưới ánh mắt quan sát của nhiều người, cuộc rượt đuổi của hai thanh niên cứ thế diễn ra trong quảng trường rộng lớn, Phùng Gia Đức vừa chạy vừa kêu la Huy dừng lại, nhưng Huy càng đuổi càng hăng, đến cuối cùng, LP của Phùng Gia Đức không so được với Huy, cậu ta ngã xuống đất, lồm cồm bò dậy nhưng đã muộn, Huy đã đứng ở phía sau, cơ thể hơi nghiêng về trước, chân phải cong lên, vào tư thế sút phạt, đá về phía mông của Phùng Gia Đức.

- Ahhhhh....

Tiếng kêu thảm thiết vang vọng quảng trường, sử dụng bộ phận cơ thể thì không tính sát thương vũ khí, nhưng con số cũng không nhỏ, Huy cũng giảm thiểu lực đá xuống vừa phải, đủ để Phùng Gia Đức nằm sấp một hai ngày thôi, hẳn là vậy.

....

- Người trẻ tuổi thật là năng động.

Trong phòng giám sát, toàn bộ trại huấn luyện đều gắn camera, rất nhiều giám sát viên đang ngồi trước màn hình, cẩn thận quan sát từng ngóc ngách của trại huấn luyện và trận chiến giữa Huy và Phùng Gia Đức cũng không tránh khỏi việc bị quan sát, giám sát viên trung niên than nhẹ, lắc đầu, tiếp tục làm nhiệm vụ.

....

Huy kéo Phùng Gia Đức về phòng, mông phải của cậu ta sưng to lên, suốt đường về cậu ta cứ lẩm bẩm không dứt, nhưng cũng vì thế, đánh giá về Huy của Phùng Gia Đức thay đổi, người này là một Cuồng Chiến Sĩ, không ngại sát thương, càng đánh thì càng mạnh, Thiên Kim từ phòng bên cạnh thò đầu ra quan sát hai người, bạn cùng phòng của cô, Nguyễn Lý Ngọc Diễm, cũng thò đầu ra nhìn vì tò mò, cuộc chiến của hai người họ thu hút kha khá sự chú ý, cho nên cô cũng thắc mắc tại sao họ lại tự nhiên đánh nhau.

Ngọc Diễm có gương mặt tròn, cô để tóc ngắn, làm tôn lên sự hài hòa, đáng yêu của cô, cộng thêm chiều cao khiêm tốn, nhìn cô như một con búp bê nhỏ nhắn đáng yêu, ngoài ra bản thân Ngọc Diễm cũng là một Thuật Sư chuyên buff, khả năng tấn công gần bằng 0, Thiên Kim lắc đầu, cái tổ đội này hình như hơi bất ổn thì phải.

.......

.......

Bạn đang đọc Một Điểm Sinh Mệnh, Ai Bảo Ta Là Da Giòn? sáng tác bởi leuleu157
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi leuleu157
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.