Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1444 chữ

Đua song thì cũng tầm giờ cơm trưa , mọi thứ diễn ra như bình thường có điều hôm nay hai đứa đi ăn tại một của hàng Pháp tuy chưa quen đường nhưng với google Maps hai đứa cũng đến được một cửa hàng hải sản nổi tiếng nơi đây .

“ Đến nơi rồi đây , hazzzzzz được ăn mà cũng khổ sở ghê ”_ Kiều Phương than ngắn thở dài với sự chỉ đường của google maps

“ Lòng vòng thật đấy , hazzzzzzzz quá mệt mỏi rồi , mình hết sức ăn mất ”_ Bảo Trâm cũng mệt mỏi đáp lại

“ vào thôi ”_Kiều Phương nói đương nhiên bây giờ cả 2 đã cởi lớp nguỵ trang ra giờ thì nhìn 2 đứa đúng là trung tâm toả sáng của cửa hàng này . Vừa bước vào đã có phục vụ ra tiếp rồi đưa vào bàn ngồi , tuy nhiên nét đẹp tự nhiên khiến hai cô nàng trở thành miếng mồi ngon béo bở của thực khách nam dê xồm nhòm ngó đủ thứ trên người hai đứa nó . Nhìn thực đơn nhà hàng Bảo Trâm gọi một hồi nào là 2 phần tôm hùm alaska hấp xả , 2 phần súp bào ngư , 2 phần hàu sữa nướng mỡ hành , 1 dĩa cá hồi sashimi , 1 dĩa bề bề rang me , 2 phần cháo hải sản ,2 phần bò bít tết và 2 cốc soda chanh . Cuối cùng cô nàng gọi cũng song , so với sức ăn 2 người và cả ngoại hình hiện có thì những món cô gọi thật sự quá nhiều so với tiêu chẩn nữ . Bảo Trâm gọi một hơi dài khiến mọi người xung quanh ngơ ngác không biết có ăn hết nổi không . Trong khi đang ngồi chờ thức ăn thì bỗng nhiên có một người đàn ông lạ mặt trên tay cầm một bông hồng đỏ đến :

“ xin chào! Tôi có thể tặng bông hoa này cho cô được chứ?cô thật xinh đẹp”_ người đàn ông nói với giọng hơi ngọng có lẽ anh chàng là người nga bởi mái tóc nâu cùng nước da trắng mũi cao đã nói lên điều ấy , anh chàng có vẻ là một người lịch thiệp có lẽ đã mê mẩn bởi vẻ đẹp của Kiều Phương mà gửi tặng cô bông hoa hồng này.

“ ồ ! Thank you”_Kiều Phương đáp

“ Tôi có thể xin chụp cùng bạn một kiểu ảnh được chứ”_anh chàng nói tiếp

“ được chứ!”_Kiều Phương tiếp . Sau lời đề nghị của anh tràng người ngoại quốc này cô đã lịch sự đứng dậy chụp ảnh cùng anh , sau khi chụp song

“ Cảm ơn bạn rất nhiều! Bạn thật sự rất đẹp , hẹn gặp lại good bye”_ anh chàng nói rồi bước đi không nán lại thêm

“ Này ! Sao đi đâu cũng có trai bu vậy , mình đi với cậu thật là bị dìm quá mà , người đẹp đứng ngay trước mặt mà anh ta không nhìn thấy hả , hazzzzzzzz đúng là có mắt như không mà”_Bảo Trâm nói với giọng hơi thất vọng kèm một chút uất phẫn

“ Mình không thèm đâu cho cậu tất đấy”_Kiều Phương hững hờ nói

“ Mình đùa thôi, đàn ông ắ vướng víu lắm chẳng làm được cái tích sự gì cả chỉ thêm phiền thôi”_Bảo Trâm tiếp lời

“ Hazzzzzzz mình không muốn như vậy đâu , mị còn trẻ mị muốn đi chơi 🤪”_Bảo Trâm vẫn nói tiếp

“ thức ăn ra rồi kìa mau ăn thôi”_vẫn là Bảo Trâm

Cô nàng ăn thật sự cảm giác như chưa từng được ăn vậy , má ơi tôi còn tưởng con chết đói ở đâu ra chứ! Không tin được một người xinh đẹp dễ thương , một người lạnh lùng cao ngạo lại có tướng ăn rất thô bạo , trời ơi nhìn hai bà ấy ăn giống như bị bỏ đói lâu lắm rồi ấy . Chúng nó ăn mà các bàn xung quanh chạy hết đâu rồi ấy có người còn không biết hai đứa nó là trâu hay bò , ăn một hồi không nói chuyện thế mà mâm hải sản đã sạch sành sanh. Mấy thằng con trai ngồi gần cũng toát hết cả mồ hôi cảm thấy sức ăn trâu bò như vậy quen mấy ngày liệu mình có bị sập sản không nhỉ? May là còn chưa có ra làm quen . Ăn song xuôi đâu đó hai đứa cùng vào nhà vệ sinh rửa tay một lượt rồi lại ngồi vào bàn ăn lúc nãy:

“ Cậu có muốn ăn gì nữa không?”_Kiều Phương hỏi

“ Không … ợoo…”_ Bảo Trâm nhìn vậy mà ợ ra một hơi dài

“ Phục vụ! Thanh toán”_Kiều Phương sau câu nói ấy anh phục vụ đẹp trai đi ra cầm một giấy hoá đơn rồi nói

“ dạ của chị đã được thanh toán rồi ạ”_anh phục vụ nói

“ anh có nhầm không vậy bọn tôi ngồi đây nãy giờ đã ai ra thanh toán đâu”_Kiều Phương tiếp

“ Dạ anh chàng ngoại quốc ban nay nói là bạn của hai chị nên đã thanh toán rồi ạ”_anh phục vụ tiếp lời

“ ôi trồi ôi ghê chưa! Ghê chưa! Người ta có lòng vậy nữa rõ là mình được đãi mà lại để người ta trả tiền trước rồi kìa ”_Bảo Trâm trêu Kiều Phương

“ Này! Người ta có tình vậy hay cậu có nên tìm cậu ta rồi ….”_Bảo Trâm đang nói thì bị Kiều Phương dí tay vào đầu

“ Hờ giở người ai khiến anh ta thanh toán đâu , dại gái là chết hiểu không?”_Kiều phương nghiêm túc nói

“ Ày za được rồi ! Đi mua Piano với tớ không thì không kịp trời tối mất”_Kiều Phương làm nũng nói

“ được thôi ! Coi như mình làm phước vậy 😝”_Bảo Trâm .Đi đến lán xe thì Bảo Trâm sực nhớ

“ À mà khoan cậu biết tiệm bán Piano ở đâu không?”_Bảo Trâm nói tiếp

“ cứ đi rồi biết mình tìm hiểu rồi , lên xe thôi”_Kiều Phương

“ nờ! Đội mũ vào”_Kiều Phương vừa nói vừa chia chiếc mũ ra cho Bảo Trâm đội

Cuối cùng chiếc xe cũng lăn bánh tìm đường đến đích tiếp theo mà chủ nhân nó muốn đến

_____ Tại nhà hắn____

“ em đấy ! Biết là đấu không lại người ta còn cố”_Anh Tuấn nhỏ nhẹ mắng lúc đấy anh đang xoa thuốc lên đùi giảm đau cho cô

“ trước giờ em chưa từng thấy ai mạnh như cô ấy! Ngoại trừ anh thôi”_ Thuỳ Linh nói

“ Em có nên hẹn cô ấy đi uống nước nói chuyện không nhỉ ? Dù gì người ta cũng có ơn đối với em mà”_Thuỳ Linh nói tiếp

“ May là cô ta còn có chút tình người nếu không đã bỏ mặc em nằm ở đó rồi”_Anh Tuấn nói với giọng trầm nhẹ

“ Em đó! Lần sau không được háu thắng nữa nghe chưa nếu không em mà bị gì chắc ba mẹ đuổi anh ra khỏi nhà mất”_Anh Tuấn vẫn giọng mắng nhưng giọng mắng ấy có chứa tình cảm , tình thương của người anh dành cho em gái

“ được rồi mà! Chẳng phải bây giờ em không sao đó thôi”_Thuỳ Linh cãi ương

“ em còn dám cãi”_Anh Tuấn nói

“ Thôi mà! Em biết anh hai thương em nhất mà ”_Thuỳ Linh nũng nịu

“ Em đói quá! Anh nấu cho em ăn đi”_Thuỳ Linh nói tiếp

“ Em muốn ăn gì? Để hai nấu cho”_Anh Tuấn nói

“ anh hai nấu gì em cũng ăn ”_Thuỳ Linh đáp

“ vậy được em ngồi chờ anh một tý”_Anh Tuấn . Anh Tuấn đứng dậy đi ra khỏi cửa phòng rồi nhẹ nhành đóng cửa . Bên trong phòng Thuỳ Linh nhớ đến cảnh tượng ân cần của người con gái ban nãy cô nàng thật sự rất ngưỡng mộ cô gái Grim reaper ấy . Cô liền mở điện thoại ra nhắn tin vào gmail của cô gái bí ẩn kia

“ Hello! Cảm ơn cô đã giúp tôi hôm nay , tôi có thể mời cô một bữa ăn thay lời cảm ơn được không?”_Tin nhắn Thuỳ Linh gửi cho Kiều Phương sau đó cô nàng đặt chiếc điện thoại xuống rồi ngã người lên chiếc giường êm ái của mình , lăn qua lăn lại một hồi thì cô nàng của chúng ta cũng đi vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc Mộng Ước sáng tác bởi phươngminn

Truyện Mộng Ước tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phươngminn
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.