Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 9

Phiên bản Dịch · 1204 chữ

Chương 9

Edit: Kh4444

Làm trợ lí đạo diễn kì thực không dễ, hơn nữa, đại đa số thời điểm đều được quyết định bởi tính cách cùng thói quen của đạo diễn.

Ngày thường đạo diễn Lý đều ôn ôn nhu nhu, luôn cười tủm tỉm, nhưng mà vừa đến phim trường thì giống như thay đổi cả nhân cách, nghiêm khắc tới nỗi khó nói thành lời, một cảnh quay mà bất luận có một chỗ nào làm ông không hài lòng, đều sẽ không chút do dự cho quay lại.

Ôn Tư Ngộ là lần đầu vào đoàn phim, vốn là đang lo lắng Lý Nhất Hằng sẽ có chút cố kị, sẽ đối với cô chiếu cố một chút, nói cho cô biết phải làm cái gì, bây giờ xem ra không phải như vậy rồi.

Toàn bộ buổi sáng, tiểu cô nương giống như con quay nhỏ, luôn luôn duy trì tốc độ quay tròn ở phim trường, luôn tới tới lui lui mà chạy, vừa mới bắt đầu, vì không biết đường liền hỏi mọi người.

Vì hôm qua trên cơ bản cô đã gặp qua một ít nhân viên, hơn nữa, tiểu cô nương có cơ linh hiểu chuyện, tay chân lanh lẹ, miệng lại ngọt, mọi người cũng đều rất thích trợ lí nhỏ thực tập này.

Căn bản là không có thời gian thích ứng với hoàn cảnh cho quen thuộc, cô cứ tung ta tung tăng đi theo sau phó đạo diễn vội tới vội lui, việc nhỏ như bưng trà rót nước, xem dự báo thời tiết.

Bao gồm cả người đạo diễn đang tìm cũng muốn cô trước tiên đi tìm rồi đưa người tới.

Ví như lúc này, Ôn Tư Ngộ đang ở trên phim trường tìm một người đàn ông họ Cố tên Hằng An.

Vị bạn học Cố Hằng An này cô cũng biết, lúc trước có diễn qua vai nam thứ hai trong một bộ phim truyền hình khá nổi, là một tiểu thịt tươi đang hot, có trăm ngàn fan nữ, tốt nghiệp ngành diễn viên tại Trung Ảnh.

Bốn bỏ năm lên thì vẫn là đàn anh khóa trên của Ôn Tư Ngộ.

Vị đàn anh tiểu thịt tươi này không chỉ có một khuôn mặt tuấn tú, đoan chính, thái độ làm việc cũng rất tốt, hôm nay sáng sớm liền đến.

Lúc đầu nghe nói cô là thực tập sinh đến làm trợ lí cho đạo diễn, lại còn là sinh viên ở Trung Ảnh, thái độ lại rất lễ phép hiền hòa, lúc sau còn nghe thấy có người trêu chọc là người quen của đạo diễn Lý, quét mắt liếc cô một cái, cảm xúc ở đáy mắt trong phút chốc lãnh đạm lại.

Ôn Tư Ngộ chú ý đến, trong lòng lại rất là ủy khuất, bất quá chỉ là một thực tập sinh làm trợ lí đạo diễn thì đi cửa sao làm gì, đàn anh tiểu thịt tươi này vậy mà lại là một thanh niên chính trực khinh thường kẻ đi cửa sau, hiện tại người như này ở trong giới giải trí như là lông phượng sừng lân, thật hiếm a.

Cô vừa chửi thầm vừa đi lên lầu đến phòng nghỉ của hắn tìm người, nhìn qua từng tấm bảng tên, cuối cùng cũng tìm thấy tên của anh ta ở phòng thứ hai đếm ngược ở cuối hành lang.

Ôn Tư Ngộ gõ cửa ‘cộc cộc’, người đàn ông ở trong phòng thong dong hô tiếng mời vào, thanh âm lanh lảnh, trong trẻo dễ nghe.

Dùng lực mở then chốt cửa, người đàn ông vừa vặn ngẩng đầu, thấy người tới liền hiện lên biểu tình xa cách lãnh đạm: “?”

Ôn Tư Ngộ - người không hiểu được lí do đã bị chán ghét lên tiếng: “Cảnh quay tiếp theo là của tiền bối Cố, đạo diễn bảo ngài đi xuống chuẩn bị trước”. Cô còn xưng hô một cách cẩn thận dè dặt.

Quả nhiên, sắc mặt người đàn ông giống như có chút hòa hoãn lại, gật gật đầu nói: “Biết rồi, cô chờ tôi một chút”.

Anh ta từ trên bàn bên cạnh lấy hai chiếc cà vạt: “Cô lại đây”.

Ôn Tư Ngộ ngoan ngoãn đi qua một chút.

“Gần một chút thì tôi sẽ ăn thịt cô à?”.

Nghe vậy cô tiến thêm chút nữa.

Trong tay người đàn ông là hai chiếc cà vạt, hỏi cô: “Cái nào đẹp ?”.

Ôn Tư Ngộ: “??”.

Cố Hằng An không kiên nhẫn, run run hai chiếc cà vạt trong tay, lần nữa nói: “Hỏi cô đấy, là cái nào đẹp ?”.

Tiểu cô nương nhìn nhìn chiếc trong tay trái, lại nhìn nhìn chiếc trong tay phải, rốt cuộc không nhìn ra được hai cái khác nhau chỗ nào.

Do dự một chút, cô thăm dò nói: “Cái bên trái đi ?”.

Người đàn ông đem chiếc cà vạt bên trái lên trước mắt, tinh tế quan sát một phen, gật gật đầu, sau đó lại ném lên bàn rồi đứng dậy đi đến trước gương, lấy chiếc cầm ở tay phải đeo lên trên cổ.

Ôn Tư Ngộ: “...”

Lúc hai người đang từ trên lầu xuống thì cũng vừa lúc đạo diễn Lý đi tìm người, Cố Hằng An tiếp nhận kịch bản trong tay người đại diện vừa đi qua, nghiêm túc nghe đạo diễn giảng.

Cố Hằng An ở trong đoàn phim này đóng một vai nam hai tên Lục Trạm, là một người cảnh sát, cũng là bạn thân cấp ba của Tô Nặc.

Năm mười lăm tuổi, Tô Nặc đột nhiên mai danh ẩn tích, không hề có một tin tức gì, mà nhiều năm sau, một đám nhân viên quan trọng của chính phủ cũng rầm rộ mất tích, lần theo manh mối tầng tầng lớp lớp mở ra, cuối cùng Lục Trạm tra ra được vụ án mười lăm năm trước.

Lúc hắn mang theo cảnh sát đuổi tới căn nhà kia, Tô Nặc đã đứng ở bên trong vũng máu.

Tô Nặc liếc mắt một cái liền nhận ra người tới, cười nhìn Lam Trạm.

Chiều nay, bọn họ muốn quay mấy cảnh này.

Lúc Ôn Tư Ngộ xem kịch bản, liền cảm thấy biên kịch Quý Hạ này có thể là một hủ nữ.

Tuy rằng nói suất diễn của hai người hoàn toàn là ở hai địa điểm quay phim khác nhau, chủ yếu chiến trường của Lục Trạm là ở cục cảnh sát, đại bộ phận tiết mục của anh ta đều được yêu cầu quay chụp ở Cục Cảnh Sát.

Ở giữa câu chuyện, hai người chưa từng có bất luận tiếp xúc trực tiếp hay gián tiếp nào trong mười lăm năm qua, thậm chí đã qua chỉnh sửa kịch bản, bọn họ đều không có một câu lời kịch nào với nhau, mà đây cũng là cảnh diễn duy nhất hai người phối hợp diễn.

Nhưng mà vì cái gì mà làm người khác có cảm giác có chút kì lạ.

Cho đến khi, Ôn Tư Ngộ tận mắt thấy được những cảnh quay này.

Bạn đang đọc Mỗi Ngày Một Thổ Lộ của Tê Kiến
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kkk233
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.