Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xác không

Phiên bản Dịch · 1674 chữ

Hình Quân hỏi một đằng trả lời một nẻo nói: "Cậu hỏi tôi biết bao nhiêu về sáu mươi bốn quẻ, vậy cậu và Thiên Phiên Giáo hiểu rõ ý nghĩa của sáu mươi bốn quẻ lắm hả? Nó là tiêu chuẩn của thời không và chất lượng, là sự cân bằng của vũ trụ, sự vướng mắc của nhân quả, ý nghĩa nó vượt xa bất cứ cái gì mà cậu đã thấy, thậm chí không có cách nào có thể hoàn toàn sử dụng ý nghĩa để hình dung được."

Trong mắt Hình Quân hiện vẻ nhớ lại: "Đã từng có người nói với tôi như thế. Mà bây giờ, tôi rốt cục đạt được một quẻ trong đó. Một quẻ này đối với tầm quan trọng của tôi mà nói, đó là phá vỡ tất cả trận pháp trên thế gian."

'Lời này rất quen.' Khắc Lỵ Tư Đề Na: ' Mợ nó, chẳng lẽ là mình nói với hắn.'

Chu Bạch: 'Đến cùng trước kia cô còn nói với hắn cái gì nữa? Bộ dáng quỷ này, hắn có liên quan với cô trước đó không vậy?'

Khắc Lỵ Tư Đề Na ôm đầu mèo mình, vẻ mặt ủy khuất nói: 'Không biết nữa, tôi không nhớ là có quen hắn nữa mà.'

Một bên khác Lý Tu Trúc lại cười lạnh một tiếng, một quyền đánh chết một con Thiên Ma tại chỗ, tiếp đó đạp chân xuống, nguyên thần lực màu trắng bùng lên, lại giẫm nát một con Thiên Ma khác: "Thiên Ma? Cũng chỉ đến thế thôi."

"Giết hắn!"

"Con heo này!"

Những con Thiên Ma còn lại ào ào gào thét xông tới, lại thấy Lý Tu Trúc một quyền một con, nguyên thần lực đánh ra ào ào giống như chủ pháo chiến hạm.

Mặt đất nứt ra, bức tường xa xa trực tiếp bị ảnh hưởng mà đổ sập xuống.

Trong tiếng nổ, cột sáng màu trắng xông thẳng tới chân trời, Lý Tu Trúc trực tiếp đánh hai con Thiên Ma cao mấy chục mét thành mảnh vụn, tiếp đó bàn tay lớn như sắt thép vồ một cái, bắt lấy đầu một con Thiên Ma.

Đầu to như tòa nhà bị hắn dùng tay nắm lấy, trong sự đè ép dưới nguyên thần lực, kèm theo tiếng lạch cạch lạch cạch giòn vang, hắn tươi sống bóp nát con Thiên Ma này.

Ánh mắt Hình Quân bỗng nhiên trừng lớn: "Cậu. . . Rốt cuộc là ai?"

Lý Tu Trúc cười ha ha một tiếng: "Anh giả mạo Thiên Phiên Giáo, kết quả ngay cả giáo chủ là tôi đây cũng không nhận ra sao?"

Hình Quân: "Cái gì?"

"Hây!" Lý Tu Trúc hét lớn một tiếng, gợn sóng màu trắng mà mắt trần có thể thấy tản ra từ trong miệng của hắn, tất cả Thiên Ma trước mắt đồng thời rung một cái, đã bị cách không khí đập vỡ, biến thành bụi bặm đầy trời.

Lý Tu Trúc lạnh lùng nhìn Hình Quân: "Tôi nói rồi, anh trốn không thoát đâu."

Bọn người Chu Bạch giật mình nhìn một màn này, dù sao cũng không nghĩ tới Lý Tu Trúc lại mạnh như vậy.

Hình Quân khẽ nở nụ cười, kinh văn trong tay bỗng nhiên thả ra từng đạo kim quang: "Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận của Đông Hoa Đạo giáo chính là do Thanh Tĩnh Tán Nhân chủ trì chế tạo. Mà sự huyền bí của Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận, là bắt nguồn từ một quẻ chỗ cất giữ này. Tôi muốn đi thì không ai có thể cản tôi được."

Ngay lúc Hình Quân nói chuyện, Lý Tu Trúc một quyền đánh trên người hắn, nhưng nguyên thần lực màu trắng trực tiếp xuyên qua thân thể Hình Quân, giống như chỉ là đánh vào ảo ảnh.

Trước đó Hình Quân đã dùng một quẻ này làm nếm thử mấy lần, thậm chí để lộ con đường tạm thời, khiến cho đám Thiên Ma này lẻn vào.

Mà bây giờ, hắn muốn phát động quẻ tượng trong tay lần nữa, tạm thời rời khỏi thành Đông Hoa.

Trên thực tế dùng Thiên Ma chặn bọn người Triệu Thủ Nhất mạnh nhất trong trường học lại, tự mình giả chết để hãm hại Lý Tu Trúc, khiến cho Lý Tu Trúc bị trường học khống chế, cuối cùng Hình Quân có thể ung dung hoàn thành kế hoạch.

Nhưng giờ này khắc này, kèm theo kim quang lấp lóe, ánh sáng trên kinh văn càng ngày càng yếu, loáng thoáng có một loại cảm giác muốn dập tắt.

Hình Quân khiếp sợ nhìn một màn này, hơi ngây ngốc.

Cùng lúc đó, Chu Bạch cùng Khắc Lỵ Tư Đề Na nhìn trong đầu, nhìn bảo thạch trên cổ Khắc Lỵ Tư Đề Na không ngừng nhảy lên.

Mà thân thể Hình Quân cũng từng bước từ ảo ảnh về lại thực chất.

Lý Tu Trúc lại đánh ra một quyền, mang theo sức gió giống như thật, mạnh mẽ đánh về phía Hình Quân.

Ma khí đầy trời bộc phát ra từ trên thân Hình Quân.

Lại thấy một quyền của Lý Tu Trúc như đánh tan không khí, kèm theo tiếng gió lớn rít lên, trực tiếp đánh nát nửa người dưới của Hình Quân.

Lý Tu Trúc đưa tay chộp một cái, đã cầm lại kinh văn trên tay Hình Quân, mỉm cười, làm xong liền nhanh chóng rời đi, biến mất trong tầm mắt của mọi người.

Mà thân thể còn lại của Hình Quân cũng dần dần tiêu tan trong không khí, hắn oán hận nhìn chằm chằm thân ảnh Lý Tu Trúc đi xa, lại đột nhiên xoay đầu lại, nhìn Chu Bạch thật sâu một chút: "Chu Bạch, đến cùng viết cái gì ở một chương cuối cùng vậy. . ."

Ầm. . . Thân thể Hình Quân hoàn toàn tiêu tan, nhưng vẻ mặt và lời nói kia lại giữ lại sâu sắc trong lòng Chu Bạch.

Chu Bạch khiếp sợ nhìn một màn này, đồng thời cũng cảm giác trong đầu của mình, bảo thạch trên cổ Khắc Lỵ Tư Đề Na rung động không ngừng.

Từng vòng từng vòng văn tự màu vàng tựa hồ muốn nhảy ra khỏi bảo thạch, tiến về trong kinh văn trên tay Hình Quân, nhưng dù như thế nào cũng không nhảy ra được, cuối cùng Lý Tu Trúc cầm kinh rời đi, thì dần dần yên tĩnh lại.

Chu Bạch thầm nghĩ trong lòng: 'Chẳng lẽ là bởi vì, bảo thạch hấp thụ tinh hoa của thứ này sao? Nhưng lưu lại một chút cũng để cho Hình Quân phát huy tác dụng, nhưng bây giờ lưu lại một chút, đã dùng hết rồi?'

'Lý Tu Trúc kia chẳng phải là đoạt cái xác không sao?'

Vừa nghĩ tới Lý Tu Trúc vừa mới thể hiện thực lực mạnh mẽ, thủ đoạn giết Thiên Ma như cắt cỏ, khiến cho Chu Bạch nhịn không được mà giật cả mình.

Đám người lập tức nhanh chóng đưa người bị thương đến bệnh viện, sau đó báo cáo sự việc của Hình Quân vừa mới nhìn thấy lên, lập tức nhận được sự coi trọng trong trường.

Bọn Chu Bạch từng người bị hỏi thăm.

Cuối cùng sau khi điều tra, đo lường cẩn thận, xác nhận bọn hắn không có vấn đề gì, vẫn giam bọn hắn lại, hiển nhiên mấy người ở phía trên cũng sinh ra hoài nghi đối bọn hắn.

Bất quá khắp nơi xung quanh của Triệu Thủ Nhất và Lữ Trùng Dương, sau đó còn dốc hết sức ra cam đoan, mấy người bọn hắn sau ba ngày đã được thả ra.

Mà sau đó bọn người Chu Bạch mới biết, lúc ấy không chỉ là bọn hắn bị tập kích.

Huyền Tẫn mật tàng cất giữ vật liệu của trường học bị Thiên Ma tập kích, vô số vật tư bị phá hỏng, còn chưa thống kê ra cuối cùng Thiên Ma tìm được cái gì, phá hỏng cái gì trong đó.

May mắn là Hình Quân cuối cùng không thể phát động quẻ tượng, phá vỡ đại trận một lần nữa.

Về sau lại có mấy tên cường giả cấp 7 đến từ những vị trí khác trong thành phố để trợ giúp, tất cả Thiên Ma xâm lấn dưới sự bao vây của Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận, bị vây quét toàn bộ, không tạo nên sự phá hoại thêm nữa.

Mà sáu mươi bốn quẻ Hình Quân và Lý Tu Trúc nói tới, cũng thông qua truyền miệng từ mấy người Chu Bạch mà truyền vào tai các giáo viên, thế là thành Đông Hoa khởi động trận pháp cao cấp cải tiến kế hoạch, muốn cải biến Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận của thành Đông Hoa, phòng ngừa bị người khác lẻn vào lần nữa.

Mấy người Chu Bạch cũng ký giữ bí mật quy tắc, muốn giữ bí mật việc Hình Quân phản bội gia nhập vào Thiên Ma.

. . .

Trong bóng tối đen kịt, Hình Quân lần nữa dần dần có được ý thức.

Thời điểm khi hắn mở mắt, vô số hình ảnh quay vòng trước khi chết, làm cho hắn nhớ lại kí ức của chính mình.

"Hình Quân." Xung quanh, vô số tiếng gào thét, tiếng rít vang lên: "Cậu thất bại, quẻ thứ nhất mà Thanh Tĩnh Tán Nhân giấu kín, chẳng những không cầm về, còn rơi xuống thứ phiền toái nhất trên thân."

Sắc mặt Hình Quân hơi run lên, giải thích nói: "Quẻ thứ nhất cuối cùng xuất hiện vấn đề, nhưng tôi biết đại khái vấn đề ở đâu, vẫn có biện pháp giải quyết."

"Biện pháp gì?"

"Chu Bạch, mang hắn đến nơi này. Bí mật trên người hắn, nhất định có liên quan với cái chết của Thanh Tĩnh Tán Nhân."

"Không dễ dàng như vậy đâu."

"Sẽ có cách."

Bạn đang đọc Minh Nhật Chi Kiếp (Dịch) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkimotoNanami
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 89

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.