Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người huynh đệ ta muốn kết giao

Phiên bản Dịch · 1577 chữ

"Kiến Tính? Hắn tìm ta làm gì? Hơn nữa hắn không phải bị thương nặng sao?"

Suy nghĩ một chút, cảm giác mình và đối phương không phải rất quen thuộc, Chu Bạch định kế tục xem tiếp tục xem nôi dung tinh điểm, trước tiên thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình.

Tu di - bất động: Không nhúc nhích, hóa thành nơi linh cơ giao hội, gia tăng thể lực, tốc độ khôi phục tinh lực và thương thế rất lớn.

Phương pháp tu luyện: (Trực tiếp bị Chu Bạch lướt qua).

Lại khí: ???

    (Điểm nguyên thần không đủ, không cách nào tu luyện).

Thấy giới thiệu tu di - bất động, Chu Bạch quả là kinh ngạc.

"Đây là muốn không cho ta quay đầu vào bờ à."

"Chỉ có điều thường ngày dùng khôi phục thể lực, tinh lực vân vân..., cũng rất hữu dụng."

Mà phía sau nhắc nhở (Điểm nguyên thần không, không cách nào tu luyện), Chu Bạch nhíu mày.

Khắc Lỵ Tư Đề Na cười hì hì nói: "Đây là đến bình cảnh."

Chu Bạch: "Có ý gì?"

Khắc Lỵ Tư Đề Na giải thích: "Tu luyện thần đồ, cần điểm nguyên thần chống đỡ, tinh điểm càng ở phía sau Thái Nhất Luân Bàn, càng cần nguyên thần lực cường đại hơn, thậm chí nguyên thần lực đủ cao, tu luyện thần đồ cũng sẽ nhanh hơn."

"Ngươi rót Lại khí vào, trong mắt ta thì tốc độ tu luyện của ngươi nhanh gấp trăm nghìn lần, trong nháy mắt để ngươi hoàn thành tu luyện, nhưng không phải nói có thể coi thường điều kiện tu luyện, giống như tinh điểm thứ sáu của ngươi, rõ ràng 99 điểm nguyên thần vẫn không đủ."

Chu Bạch: "Nói cách khác, mục tiêu kế tiếp của ta, là tăng đạo hóa độ lên sao?"

Chu Bạch lại lần nữa nhớ lại cơ cấu tu đạo lúc trước, đạo hóa độ là cảnh giới, điểm nguyên thần là cơ sở thuộc tính, thần đồ thì đại biểu các kỹ năng nội tu và ngoại tu.

Mà muốn tu luyện thần đồ, cần đầy đủ điểm nguyên thần, mà điểm nguyên thần đạt được mức hạn cao nhất, phải tiếp tục tăng lên, mà muốn tăng lên thì cần phải tăng lên đạo hóa độ.

Chu Bạch: "Phiền phức thật, ta đi học mỗi ngày, cũng không biết đạo hóa độ tăng lên thế nào? Lẽ nào ngày mai phải đi hỏi lão Lữ?"

"Thế nhưng ta vừa mới thổi phồng trước mặt hắn, cứ như thế đi tới thật không tốt lắm?"

Khắc Lỵ Tư Đề Na: "Không phải cậu có thể trực tiếp dùng điểm Lại khí gia tăng sao? Trước đây tu vi cậu quá thấp, hiện tại đã có khả năn, tăng thêm 0. 1%, 0. 2% xem ra không thành vấn đề."

Chu Bạch không tùy tiện như Khắc Lỵ Tư Đề Na, chứng kiến nhiễu sóng tận mắt, hắn càng khắc sâu về sự đáng sợ của Thiên Đạo vặn vẹo.

Trước khi không có kiến thức học tập, hắn chắc chắn không dùng Lại khí tăng lên đạo hóa độ.

Ngay thời điểm Chu Bạch còn quấn quýt, tiếng đập cửa liên tục vang lên.

Kiến Tính: "Tôi nói. . . Bạn học Chu Bạch, chừng nào thì cậu có thể tới mở cửa?"

Lúc này Chu Bạch mới nhớ tới, bên ngoài vẫn có người đang tìm mình.

Nhưng Kiến Tính cũng không quen biết hắn nhiều, tại sao tới tìm hắn? Hay là hắn trọng thương không có việc gì làm?

Chu Bạch cảm giác có chút kỳ quái, đặc biệt từ khi đi tới thế giới này, sau đó hắn luôn đụng phải các loại chuyện quái dị, hắn cũng càng phát ra cảnh giác.

Vì vậy hắn trực tiếp đưa Khắc Lỵ Tư Đề Na vào trong thức hải mình, sau đó đi tới cửa. . .

"Trực tiếp nằm với nói. . . Quá kỳ quái không?"

Suy nghĩ một chút, Chu Bạch cầm một cái ghế ngồi ở cửa, sau đó mới mở cửa, nhìn về phía Kiến Tính: "Bạn học Kiến Tính, cậu có chuyện gì không?"

Thấy Chu Bạch ngồi ở cửa, Kiến Tính hơi ngẩn người, bất quá vẫn lập tức nói: "Bạn học Chu Bạch, ta có chút chuyện trọng yếu muốn thương lượng với cậu một chút."

"Ừ, nói đi, tôi đang nghe."

Kiến Tính: "Không phải, bí mật này không thể để nhiều người biết, mọi người đều là tu sĩ, vẫn nên đi ra ngoài tìm một chỗ yên tĩnh nói đi."

"Không thuận tiện." Chu Bạch sờ sờ đầu: "Hiện tại mỗi ngày ta đều bề bộn nhiều việc, không có thời gian đi ra ngoài."

Kiến Tính: "Nói xong rồi ta có thể mời cậu ăn bữa cơm."

"Cái gì mời hay không mời, giữa bạn học chung lớp, khách khí như vậy để làm gì."

Vẻ mặt Chu Bạch sáng rực tươi cười đứng lên, đột nhiên giẫm chân một cái, kêu Ngả Toa bên cạnh: "Ngả Toa ngươi không thể đi theo ta? Ta cũng không thể dẫn theo ngươi. Bạn học ta mời ta ăn, ngươi nói mang một con chó thích hợp sao?"

Ngả Toa không hiểu chuyện gì: "(⊙_⊙)?"

Chu Bạch ngượng ngùng nhìn Kiến Tính: "Con chó này cùng nhau lớn lên với ta, cùng ăn cùng ở, thấy ta muốn đi ra ngoài ăn, cũng muốn theo ta ra ngoài ăn, thật là, một điểm cũng không hiểu quy củ, đều bị ta cho làm hư."

Kiến Tính: ". . ."

Chu Bạch lại quay đầu trợn mắt nhìn Ngả Toa: "Ngươi tại sao lại theo ta, đã nói không thể dẫn ngươi đi ăn, ngày hôm nay cho ngươi đói một đem, dù chết đói cũng không được kêu."

Kiến Tính phất tay ngăn cản Chu Bạch nói, vung tay lên: "Đừng nói nữa, người, chó ta đều mời, đi thôi."

"Cậu xem việc này, ai, thật xấu hổ." Chu Bạch vừa nói, một bên cấp tốc đeo dây chằng cho Ngả Toa, một bên bắt tay Kiến Tính cảm khái nói: "Người huynh đệ như cậu này, tôi đã kết giao rồi."

Thời khắc này Kiến Tính ở trong mắt Chu Bạch, đã biến thành phiếu cơm thật lớn.

Kiến Tính lúng túng cười cười, mang theo Chu Bạch rời khỏi phòng ngủ, đi tới đường mòn hẻo lánh phía bắc.

Nhìn người chung quanh ngày càng ít, Chu Bạch hỏi: "Bên này có gì sao? Bạn học Kiến Tính, cậu rốt cuộc có chuyện gì?"

Kiến Tính thở dài nói: "Chu Bạch, ngươi thực sự rất may mắn."

Chu Bạch: "May mắn?"

Quần áo Kiến Tính hơi bay nhẹ, cả người có chút hoảng hốt nói: "Thiên phú của cậu, khiến người ta hâm mộ. Cùng thời gian tu luyện, cậu dễ dàng có thể đạt được thành tựu gấp mười lần người thường."

Chu Bạch: "Ách, kỳ thực không chỉ gấp mười lần, ta cảm thấy tối thiểu phải gấp hai mươi."

Kiến Tính mạnh mẽ quay đầu, trừng mắt Chu Bạch, trừng Chu Bạch một chút, sau đó ngượng ngùng quay đầu đi.

Bầu không khí lại trở nên trầm mặc, Chu Bạch nhìn trời đang chuyển động, bước đi ngừng lại: "Ở đây được chưa? Rốt cuộc chuyện gì? Bạn học Kiến Tính?"

Bước chân Kiến Tính cũng ngừng lại, toàn bộ thân thể hắn tựa hồ trở nên có chút âm u: "Bước lên một bước phía trước, tôi thấy phong cảnh nơi đây không tồi."

Chu Bạch khoát khoát tay: "Ở nơi này đi, tôi đều đói rồi, nói xong rồi chúng ta nhanh đi ăn."

Thân thể Kiến Tính hơi rung giật mình, quần áo liên tục phập phồng, thật giống như bên trong quần áo có vật gì dũng động.

Âm thanh Kiến Tính trở nên có chút khàn khàn: "Chu Bạch. . . Tôi rất khổ não. . ."

"Vì sao. . . Vì sao tôi lại biến thành dạng này. . ."

Chu Bạch hơi ngẩn ngơ, sau một khắc hắn cảm giác được một cỗ nguyên thần lực mãnh liệt đập vào mặt, bay thẳng đánh tới thân thể hắn.

Chỉ thấy thân thể Chu Bạch mạnh mẽ bay đi, phốc một tiếng ngã trên mặt đất.

Kiến Tính xoay đầu lại, lộ ra hé ra bộ mặt liên tục văn vẹo, khuôn mặt phập phồng, thật giống như có vật gì muốn từ trong đó phá đi ra.

'Kỳ quái, ta vừa mới. . . Chỉ đụng tới hắn một cái, hắn đã ngã xuống rồi?'

Nhìn con chó Siba ở xa xa kêu ô ô rời đi, Kiến Tính không để ý đến nó, chỉ là vặn cổ, vì lý do an toàn, nguyên thần lực lại lần nữa trào động, hóa thành một cái tay vô hình, từ trên trời giáng xuống, hung hăng đập xuống chỗ Chu Bạch đang nằm trên đất.

Phịch một tiếng nổ vang, mặt đất bốn phía tựa hồ cũng rung rung lay động, nhưng Kiến Tính lại giật mình nhìn Chu Bạch trước mắt.

Hắn thấy bụi mù bên cạnh Chu Bạch cuồn cuộn, thế nhưng trên người Chu Bạch lại không thấy chút tổn hại nào.

Thậm chí Kiến Tính cảm ứng được, một chưởng dùng 99 điểm nguyên thần lực ép xuống, hoàn toàn không có gây thương tổn chút nào cho đối phương.

Bạn đang đọc Minh Nhật Chi Kiếp (Dịch) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tình_nhạt_như_nước
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 98

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.