Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không thể đối mặt thiên đạo

Phiên bản Dịch · 1546 chữ

Thông qua được vòng khảo nghiệm thứ hai, còn được giám khảo khen là có ý chí kiên cường. Lập tức, Chu Bạch trở thành thần tượng của nhiều người.

Chu Bạch đang được Cảnh Tú dìu đến nơi khảo nghiệm vòng thứ ba, trên đường đi hắn hướng về Khắc Lỵ Tư Đề Na hô lên: "Này, cái đồ mèo chết, có phải lúc khảo nghiệm cô đã biết chút gì đó?"

"Tôi chỉ là một con con mèo nhỏ." Khắc Lỵ Tư Đề Na ủy khuất nói: "Tôi nào biết tu đạo là gì."

"Vậy lúc trước cô cười cái gì?" Chu Bạch nói ra: "Mà không phải cô nói nói nơi này quen thuộc sao?"

"Là rất quen." Khắc Lỵ Tư Đề Na lẩm bẩm nói: "Tôi có cảm giác giống như đã ở qua chỗ này. Cậu đi tới phía trước rẽ phải, nơi đó hẳn là là một cái nhà ăn, mùi vị hình như không tồi."

Rẽ phải, trước mắt là bãi rác, Khắc Lỵ Tư Đề Na lúng túng nói: "Không đúng, chẳng lẽ tôi nhớ nhầm rồi sao?"

Chu Bạch nhếch miệng, cũng không phải lần thứ nhất con mèo ngốc này nói bừa, Chu Bạch đối với nàng vẫn chỉ tin có ba phần.

Cảnh Tú khó hiểu nói: "Chu đại ca, ngươi đang tìm cái gì vậy?"

"Không có không có, chúng ta nhanh đi thôi, đừng tới trễ."

Địa điểm khảo nghiệm vòng thứ ba là một phòng học lớn, trong phòng có tổng cộng có một ngàn hai trăm chỗ ngồi được sắp xếp chỉnh tề.

Ở trước một ngàn hai trăm chỗ ngồi, có năm vị giám khảo đang khoanh chân ngồi lơ lửng giữa không trung. Trong đó, có một vị trẻ tuổi hôm qua làm giám khảo cho mọi người chính là Lữ Trùng Dương.

Một lão giả đứng ở trung tâm sờ râu mép, nhìn một ngàn hai trăm thí sinh trước mắt cười nói: "Chào mọi người, ta thật vui khi được đứng ở chỗ này, ta là Triệu Thủ Nhất, phó giáo trưởng của Đông Hoa đạo giáo, cũng là một trong năm vị giáo khảo của vòng khảo nghiệm thứ ba này."

Triệu Thủ Nhất hiền hòa nhìn một ngàn hai trăm thí sinh ở đây, trong mắt ông ấy, mấy chục năm nữa những thí sinh này đều là lực lượng trung kiên của nhân loại.

Sau đó phó hiệu trưởng phất tay, trong hư không từ từ hiện ra một bức họa.

Vừa nhìn thấy bức họa, tất cả thí sinh đều thất thần.

Giờ khắc này, bọn hắn cảm giác nhìn thấy gì đó trên bức họa, nhưng sau đó không thấy gì nữa.

Một loại huyền diệu khó tả dâng lên trong lòng mọi người, làm bọn họ tê cả da đầu, giống như có vô số linh cảm tuôn ra.

Cùng lúc đó, Triệu Thủ Nhất cao giọng nói: "Khảo nghiệm trên đó là để mọi người ôn lại ba quy tắc lớn. Trong đó điều thứ nhất, chính là không thể đối mặt Thiên Đạo, mọi người hiểu đó là gì không?"

Một thanh niên đầu trọc nói ra: "Một trăm hai mươi năm trước, Thiên Đạo vặn vẹo, linh cơ ô nhiễm.

Vốn khó mà dùng ngôn ngữ để tổng kết, chỉ có thể tiến hành miêu tả một ít khi Thiên Đạo bắt đầu để lộ lượng lớn tin tức, có thể trực tiếp đọc những tin tức này để lý giải.

Từ đó, Thiên Đạo không còn khó nắm bắt nữa, mà trở nên thiết thực hơn, có thể từ trong từng chữ tìm ra vô số kiến thức."

"Nhưng bên trong những kiến thức này phần lớn là những tin tức vặn vẹo, tà ác, sa đọa, chỉ cần ai đọc phải sẽ trở thành người điên khùng."

"Dù là tu sĩ đọc phải cũng vô cùng nguy hiểm. Cho nên mới tập hợp các đại tông môn thành lập đạo giáo, đồng thời phong kín hết thảy tin tức lộ ra từ trong Thiên Đạo, biên soạn thành những văn tự mà người thường có thể đọc được một cách an toàn.

Sau đó Thanh Tịnh Tán Nhân đưa ra ba quy tắc lớn của tu đạo, điều thứ nhất chính là không thể đối mặt Thiên Đạo."

Nghe được đầu trọc nói, Chu Bạch lại lộ vẻ suy nghĩ.

Trên đài Triệu Thủ Nhất gật đầu, nói ra: "Nói không sai, chính vì đối mặt Thiên Đạo nguy hiểm nên các môn phái đã sáng tạo ra nhiều phương pháp khác nhau để bảo tồn, giải thích các tin tức trong đó. Mà bên trong bức Đạo Thiên Đồ này ghi chép giải thích của các tiền bối đi trước về Thiên Đạo vặn vẹo."

Nói đến đây, Triệu thủ cười một tiếng: "Nhưng mà điều này đối với các ngươi mà nói vẫn quá nguy hiểm, cho nên ta sẽ không để cho các ngươi trực tiếp nhìn nội dung trong đó, các ngươi nhìn thấy sẽ loại Thiên Đạo không thể nắm lấy lúc trước, khó mà miêu tả, khó có thể lý giải được, vô cùng huyền diệu."

Chu Bạch nhìn Đạo Thiên Đồ, cũng có cảm giác giống như lĩnh ngộ được gì đó, hình như có đồ vật gì chợt lóe lên trong đầu, nhưng khó mà dùng ngôn ngữ để nói ra, không cách nào hình dung.

Nói đúng ra, chính là vô cùng huyền diệu, khó mà miêu tả.

Triệu Thủ Nhất chỉ vào ĐạoThiên Đồ nói: "Vòng thứ ba, thi ngộ tính tu đạo, cho nên tiếp theo tìm một vị trí ngồi xuống nhìn tới Đạo Thiên Đồ. Sau đó, viết lên trên bài thi những gì mình thấy, năm người chúng ta sẽ tự mình nhận xét và cho điểm."

Trong khi nói chuyện, phía sau Triệu Thủ Nhất sáng lên một màn hình lớn, bên trên ghi tên tất cả thí sinh, còn có cả số liệu liên quan tới bọn họ.

"Ngoại trừ điểm số vòng này, điểm số và biểu hiện của các ngươi ở hai vòng trước cũng sẽ hiện lên. Bao gồm điểm nguyên thần, cự li chạy bộ, tốc độ, sự thay đổi tốc độ, đều sẽ dựa theo một quy tắc nhất định mà cho ra điểm số.

Điểm số của cả ba vòng cộng lại chính là thành tích cuối cùng của các ngươi. Học sinh xếp hạng trước sáu trăm thì có thể vượt qua khảo nghiệm nhập học trở thành học sinh khóa mới của Đông Hoa đạo giáo."

"Như vậy... Bắt đầu đi."

Từng thí sinh chọn cho mình một chỗ ngồi, Cảnh Tú thì nhẹ nhõm, nàng nhìn Chu Bạch một bên nói: "Chu đại ca, ngươi không cần lo lắng, lấy thành tính hai cửa trước, cho dù vòng này huynh không vượt qua thì cũng sẽ được chọn."

Chu Bạch buồn rầu nhìn lên Đạo Thiên Đồ, sau đó quay người nhìn một chút thấy các thí sinh bên cạnh đều múa bút thành văn. Quay đi quẩn lại, chỉ có một mình hắn là mặt mày ủ dột.

Khắc Lỵ Tư Đề Na cười ha ha nói: "Người ta chăm chỉ khổ luyện, trong quá trình thổ nạp linh cơ tự mình tu luyện ra điểm nguyên thần, coi như không đạt tới đạo hóa độ thì cũng có được một chút lý giải đối với Thiên Đạo.

Mà Đạo Thiên Đồ này bao hàm toàn diện, bọn hắn ít nhiều đều có thể nhìn ra chút manh mối, mỗi người sẽ nhìn thấy tin tức khác nhau. Có thể là phương pháp thổ nạp, có thể là phương pháp luyện thể, có thể là công phu quyền cước, có thể là hiểu rõ lý lẽ, âm dương lưỡng cực...

Nhưng cậu lại tự cộng điểm, có thể hiểu được cái gì, ba mươi sáu phương pháp nằm ghế hả? Ha ha ha ha ha..."

Nghe tiếng cười nhạo của Khắc Lỵ Tư Đề Na, Chu Bạch nhăn mày: "Ngậm miệng đi, cô ảnh hưởng đến tôi ngộ đạo."

"Ngộ đạo?" Khắc Lỵ Tư Đề Na càng cười lớn: "Cậu còn ngộ đạo cái gì nữa, có muốn ta nói cho cậu một chút hay không? Ta nhìn Đạo Thiên Đồ, cũng có chút lĩnh ngộ, cậu cầu tôi thì tôi sẽ nói cho biết."

"Cầu cô à?" Chu Bạch sáng mắt lên, đột nhiên nói ra: "Cô nhìn kỹ vào, tôi cho cô biết cái gì gọi là đại đạo."

Chu Bạch nghĩ thầm dù sao thành tích hai vòng trước của mình tốt như vậy, coi như viết bừa một trận cũng chẳng sao. Vòng này một ngàn hai trăm người đào thải sáu trăm người, chẳng lẽ mình xui như vậy trở thành một trong sáu trăm người đó.

Hơn nữa đã nói có thể lĩnh ngộ bất cứ cái gì, không phải là cho dù viết gì đều có một chút điểm sao?

Nghĩ tới đây, Chu Bạch quyết định nâng bút viết.

Khắc Lỵ Tư Đề Na cười nhìn Chu Bạch viết, nhưng sau đó lập tức kinh ngạc.

"Đạo là đạo không phải đạo."

Bạn đang đọc Minh Nhật Chi Kiếp (Dịch) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi diegoa6
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Tình_nhạt_như_nước
Lượt thích 2
Lượt đọc 106

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.