Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên Không

Tiểu thuyết gốc · 1854 chữ

A đau đầu quá , hắn nằm trên giường hai tay ra sức ôm lấy đầu mình mà giãy dụa khuôn mặt hắn lúc này cực kì vặn vẹo , cơn đau dữ dội khiến hai tròng mắt hắn như sắp rớt ra ngoài . Tiếng kêu đau của hắn vang khắp căn phòng hắn lăn lội từ trên giường ngã xuống dưới đất , khoảng một khắc đồng hồ qua đi cơn đau mới suy giảm lúc này một lượng lớn thông tin như cơn lũ chuyền đạt vào trong thức hải của hắn.

Hắn ngây người một lúc để tiêu hoá lượng kiến thức trong đầu sau đó lại quan sát y phục trên người , trên thân thể hắn mặc một bộ y phục kiểu cách cổ đại trông cũ kĩ ống tay áo bên phải cũng đã sởn chỉ , như để xác minh thêm hắn đánh giá hoàn cảnh xung quanh. Nơi đây là một căn phòng nhỏ khoảng trừng ba mươi mét vuông bên trong có kê một chiếc giường đơn sơ bên trên là một tấm chăn mỏng vừa bị hắn đạp giờ giống như chiếc rẻ nát , bên cạnh chiếc giường có một cái bàn trang điểm cũ kĩ gọi là bàn trang điểm nhưng theo hắn đánh giá thứ đồ chơi này không khác một chiếc bàn bình thường, chủ yếu gọi là bàn trang điểm vì hắn thấy bên trên có đặt một chiếc lược gỗ cùng một lọ phấn ko quá nổi bật. Ngoài những thứ đồ này thì thật sự hắn không còn thấy được thứ gì đáng chú ý chủ nhân của căn phòng này cũng quá là nghèo đi, không tiếp tục xem xét hắn mở cánh cửa của căn phòng bước chân ra bên ngoài đánh giá, nơi đây là một tiểu viện có một phòng khách cùng một phòng ngủ , phòng ngủ là nơi mà hắn vừa bước ra phía trước phòng khách có một khoảng sân rộng chừng 5 thước phía bên phải là căn bếp nhỏ, bên trong có đặt vài dụng cụ như nồi chảo đại loại, ngoài ra còn treo vài sâu tỏi sâu ớt nhìn kiểu dáng này làm hắn nghĩ tới các bộ phim cổ trang hắn thường xem trên ti vi , đánh giá xung quanh một lần nữa hắn nhìn thấy cái giếng nhỏ bên góc sân như để khẳng định điều gì hắn nhanh chân bước tới mặt giếng ngó xuống , chỉ thấy nước trong giếng không quá rút sâu vẫn để hắn thấy được diện mạo của mình bên trong mặt nước , nhìn diện mạo trong nước trong đầu hắn âm thầm đánh giá cũng không quá xấu xí kém chút so với kiếp trước của hắn .

Kiếp trước hắn là một đầu bếp của một nhà hành danh tiếng tại Đức , sau khi gặt hái nhiều thành công hắn ôm mộng trở về nước lấy vợ sinh con nhưng giấc mộng của hắn chưa thành trên đường ra sân bay hắn gặp tai nạn giao thông trước lúc hắn nhắm mắt ý thức hắn mãnh liệt cuộn trào hắn không cam lòng hắn không muốn chết cuộc sống tươi đẹp còn đang chờ hắn trinh phục, như nghe thấy tiếng lòng của hắn ông trời đã cho hắn thêm một cơ hội và giờ hắn đã xuyên không thật rồi. Dần chấp nhận mình đã xuyên không trong đầu hắn bỗng loé sáng , hai mắt như phát ra tinh quang trong đầu hắn kêu to :

“ Hệ thống mau ra đây, Alo hệ thống “

Sau một lúc không thấy phản hồi Chương Lục Lang thầm nghĩ chẳng lẽ là khẩu quyết không đúng, hắn lại âm thầm gào trong đầu lần nữa :

“ Alibaba hệ thống mau ra , hệ thống ba ba , hệ thống gia gia “

Sau nửa canh giờ thử nghiệm không có phản ứng hắn dần chấp nhận rằng mình xuyên không với hai bàn tay trắng không có chút tiền vốn nào. Ngồi trầm tư trước hiên tiểu viện Chương Lục Lang đang nghĩ về các tiểu thuyết xuyên không kiếp trước mình từng đọc, mỗi kí chủ sau khi xuyên không đều có hệ thống nếu không có hệ thống cũng nhất định là có khí vận đặc biệt , mà đánh giá thân thể hiện tại của mình ngoài chữ bình thường thì hắn không phát hiện thêm gì nữa, đi lại trong sân tìm điểm khác thường của thân thể sau khi xuyên không bỗng bước chân hắn khựng lại như nhớ tới điều gì, hắn nhằm hướng nhà sí nhanh chân bước đi sau nửa khắc đồng hồ gương mặt hắn hiện nét thoả mãn bước chân ra ngoài :

“ Tuy thân thể bình thường nhưng tiền vốn thứ đó coi như tạm được ừm coi như là to hơn và dài hơn một chút so với kiếp trước “

Đang dương dương tự đắc lúc này bỗng thân thể hắn truyền tới cảm giác đau nhức toàn thân , thấy biểu hiện thân thể khác lạ Chương Ngũ Lang khuôn mặt biểu hiện nghi vấn, thân thể tại sao đau nhức không lẽ là điềm báo gì ông trời ban cho sau khi xuyên không sao . Trên mặt hiện nét tiếu dung cùng chờ mong hắn nhanh tróng lột ra y phục trên người đánh giá cơ thể có chút xanh xao hắn thấy rõ toàn thân hắn có chỗ bầm tím có chỗ lại bầm đỏ như tụ máu đặc biệt là trước ngực một vùng đỏ như dấu chân để lại :

“ Ách chuyện này những thứ này không lẽ thân thể này trước đây bị người đánh đập sao, nhưng tại sao khi dung hợp kí ức với thân thể ta lại không nhớ từng bị đánh đập qua “

Hắn nhớ rõ ràng khi dung hợp kí ức hoàn toàn không nhớ thân thể này trước đây có đắc tội với ai, như có một thế lực hoặc một sự chờ mong cùng hy vọng khiến hắn loại chừ khả năng bị đánh đập thay vào đó những dấu hiệu này là thứ bí ẩn nào đó :

“ Đúng vậy chắc chắn không phải bị đánh đập những thứ này có lẽ là kí hiệu và dấu chân thiên đạo để lại trên người ta nhằm tăng lên vận nghĩ “

Với lối suy nghĩ như vậy hắn cảm thấy vô cùng thuyết phục , bởi nếu so sánh với tiểu thuyết kiếp trước hắn đọc nam chính sau khi xuyên không đều được ưu ái chút gì đó mà hắm hiện tại những vết tím trên thân thể chính là minh chứng của sự ưu ái ông trời dành cho hắn .

Lúc này cánh cửa ngoài sân vang lên một tiếng đánh thức hắn từ trong lối suy nghĩ ảo tưởng trở lại thực tế, từ cửa bước vào một thiếu nữ tuổi khoảng mười bẩy khuôn mặt ngây thơ xinh xắn kết hợp với đôi mắt trong sáng làm người khác có cảm giác như muốn ôm lấy nàng mà che trở , trên thân nàng mặc bộ y phục cũ nát may vá vài chỗ màu xanh trên y phục cũng đã phai nhạt sắp biến thành màu trắng , trên tay nàng sách theo một cái rỏ bên trong có thể hai gói bọc hình vuông, vừa nhìn thấy Chương Lục Lang có thể đoán ra thứ bên trong nhất định là thuốc bởi vì cái này hắn thường thấy trên phim cổ trang nhiều rồi. Nhìn thiếu nữ trước mặt trong kí ức hắn nhận ra đây là nương tử của hắn tên Thanh Liên mười lăm tuổi đã gả cho hắn, mặc dù hắn mới mười tám tuổi nhưng ở thời đại này thường lấy vợ rất sớm . Nhớ lại thân thế của hắn một chút , hắn tên Chương Lục Lang là đích tử của trưởng tử Chương gia, Chương gia là đại gia tộc ở Linh Nguyên thành mà phụ thân hắn lại là trưởng tử trong gia tộc còn hắn là đứa con duy nhất của đại phòng, hai năm trước thấy hắn đến tuổi lập thân phụ thân hắn đã làm chủ cưới cho hắn thiếu nữ tên Thanh Liên này, sau khi hắn thành gia lập thất không lâu sau sóng gió ập tới khiến phụ thân hắn lâm vào trọng tội sau đó tự sát, hắn từ một đại thiếu gia trong gia tộc cũng bị xa lánh hắt hủi. Lúc này Thanh Liên nhìn hắn với vẻ mặt cứng đờ nàng run run nói :

“ Tướng công sao ngươi lại ra ngoài này, ngươi sao lại cởi y phục giữa ban ngày như vậy “

Nói xong như ý thức được điều gì gương mặt Thanh Liên hồng lên một mảng, dùng câu từ của nàng kết hợp với thời đại này những người không đứng đắn cởi áo khoe thân giữa trời như này phàm đều là tên biến thái, không lẽ tướng công nhà nàng cũng là kẻ biến thái sao, sắc mặt Thanh Liên từ hồng bỗng chuyển sang xanh mét sợ hãi . Chương Lục Lang thấy biểu hiện của nàng hắn có chút xấu hổ mặc lại y phục rồi ho khan :

“ khụ ta ta chỉ đang kiểm tra thân thể mà thôi “

Thấy hắn đã mặc vào y phục lại nghe hắn giải thích Thanh Liên lúc này mới yên tâm tiến lại căn bếp nhỏ để hai bọc thuốc xuống sau đó quay lại nhìn hắn nói :

“ Tướng công thân thể ngươi mới bị thương nên nằm tĩnh dưỡng trên giường, đợi lát ta đun nước thuốc sẽ đem cho ngươi dùng “

Hắn nghe nàng nói vậy thân thể như ngây dại hắn đứng im một chỗ không nhúc nhíc , đợi nửa khắc đồng hồ hắn mới phản ứng lại :

“ Nàng nói gì ta ta bị bị bị…”

Thanh Liên thấy biểu hiện của hắn như vậy khuôn mặt có chút khổ sở nói :

“ Xin lỗi tại hôm qua ngươi bị người ta đánh quá nặng trong nhà lại hết bạc ta không còn cách nào mới đến cầu xin Chương gia giúp đỡ “

Nghe nàng nói xác nhận hắn như có tia sét bổ vào đầu oanh long một tiếng cái gì mà dấu chân thiên đạo rõ ràng hắn bị ảo tưởng quá mức rồi mà, sau khi bình tĩnh lại hắn âm thầm suy nghĩ bị người khác đánh sao trong trí nhớ của hắn lại không có đoạn kí ức này bị đánh vậy rốt cuộc là bị ai đánh . Giải thích một chút đoạn kí ức này sau khi thân thể cũ bị đánh rất thảm gây nên ám ảnh sau đó trong đầu thân thể đã tự quên đi đoạn kí ức sợ hãi này nên gọi là mất kí ức tạm thời.

Bạn đang đọc Minh Nguyệt Ca Hành sáng tác bởi BachDienTienSinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BachDienTienSinh
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.