Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vùng Đất Vô Pháp

Phiên bản Dịch · 1034 chữ

May mắn bởi vì bọn họ kiêng kỵ thân phận Lâm Dạ, không ảnh hưởng đến hắn, mới để cho hắn được an bình tạm thời.

Nhân cơ hội này, Lâm Dạ cố gắng giành chiến thắng.

Cuối cùng vào sáng ngày thứ ba, 300 chiến thắng đã được chào đón hắn với một nhắc nhở êm tai.

【Xin chúc mừng ngài đã chiến thắng 300 trận, đạt được tư cách đăng kí phi công chính thức. 】

【Vui lòng đến “Trung tâm chứng nhận phi công Liên Bang” trong khu vực công dân để chứng nhận. 】

Không thể không nói là vận khí của Lâm Dạ rất không tệ.

Ngoại trừ 100 trận thắng liên tiếp ngày đầu tiên gặp phải Ngô Dũng thì 200 trận tiếp theo hắn cũng không gặp phải phi công chính thức thứ hai, trực tiếp giành được chiến tích huy hoàng 200 trận thắng liên tiếp.

Chẳng qua làm cho hắn thất vọng chính là, vốn còn tưởng rằng như vậy có thể đánh vang danh tiếng nhân cơ hội kiếm tiền, kết quả hiện thực lại cho hắn một gậy.

Cơ sở dân số khổng lồ, chỉ là 200 trận chiến đấu, hoàn toàn là hạt cát trên sa mạc, căn bản không nhận được quá nhiều chú ý.

Hơn nữa phi công nhập môn vốn là một số người mới nhập môn, chưa từng trải qua máu tươi tẩy lễ, lại càng không có người cố ý đi xem, triệt để cắt đứt ý niệm kiếm tiền trong đầu hắn.

- Quên đi, vẫn là làm chính sự quan trọng hơn.

Mắt thấy ngày mai chính là ngày bộ đội người máy xuất phát, Lâm Dạ đành phải tạm thời cáo biệt không gian mô phỏng, trở lại trong phòng bắt đầu thu dọn đồ đạc.

Lúc trước hắn đã từng kiểm tra nó trên internet.

Chứng nhận của phi công chính thức là cần phải đến khu vực thuộc về công dân “Trung tâm chứng nhận phi công Liên Bang” để tiến hành, cũng chính là cần đi nội thành một chuyến.

Vừa vặn chứng thực xong sẽ có thể đi bộ đội người máy bên kia báo cáo, ngày mai cùng đội ngũ xuất phát, thời gian coi như tương đối dư dả.

Đặt tất cả lương khô và nước uống vào kho chứa của Kỵ Sĩ Hắc Phong, đóng cửa phòng và khóa cửa sổ.

Sau khi xác nhận một lần nữa không có bỏ sót, rốt cục trong một trận tiếng động cơ khởi động, lái Kỵ Sĩ Hắc Phong hướng đầu kia bãi rác chạy tới.

Xuyên qua giao diện điều khiển người máy nhìn về phía chỗ ở càng ngày càng xa phía sau, trong lòng Lâm Dạ cảm khái rất nhiều.

Đi vào thế giới này lâu như vậy, hắn cuối cùng cũng đã bước lên hành trình, đi nghênh đón thế giới bên ngoài, tâm tình vừa kích động vừa chờ mong.

Dưới sự khống chế của hắn, tốc độ của Kỵ Sĩ Hắc Phong cũng càng ngày càng nhanh, vượt qua từng ngọn núi rác, dưới chân vang vọng bước chân nặng nề và tiếng sắt thép vang lên, khiến cho cư dân phụ cận nhao nhao ghé mắt.

Hơn 20 phút sau.

Hình ảnh trước mắt hắn rốt cục sáng lên, nhìn về phía trước có một con đường thẳng tắp đi vào nội thành đập vào mắt.

Toàn bộ đường cao tốc thông suốt khắp khu vực D78, kéo dài từ nội thành đến các phương hướng khác nhau, mà một trong số đó chính là thông tới nơi này.

Nhưng mà bọn họ bên này làm nơi chất rác cơ khí, cách nội thành xa nhất, giữa khoảng cách có một mảnh đất hoang phế, quanh năm có gió cát thổi qua.

Lâm Dạ nghe nói mảnh đất kia không an toàn.

Không chỉ có khả năng gặp phải sinh vật biến dị lén lẻn vào, mà còn có thể gặp phải một ít phi công nhàn tản kì ác hung ác, chiếm cứ một vài nới, chuyên môn chặn đường cướp của.

Vì vậy, vùng đất đó cũng được gọi là nơi vô pháp luật.

Đám người kia cơ bản chuyện xấu nào cũng đã làm, không có đạo đức.

Họ không dám động đến xe vận chuyển rác Liên Bang, nhưng giống như công dân tầng dưới cùng bên bãi rác thì không chắc chắn, nhất định phải cẩn thận một chút mới được.

- Tiểu tử, ngươi muốn đi nội thành à?

Trong lúc hắn đang nghĩ ngợi thì chợt có một giọng nói quen thuộc đột nhiên từ xa truyền đến.

Lâm Dạ theo tiếng nhìn lại, phát hiện Lão Đa điều khiển người máy sửa chữa đến đây, bên cạnh còn có một đội ngũ đang tập kết.

- Lão Đa lão cũng muốn đi nội thành à?

Lâm Dạ kinh ngạc nói.

- Không đi nội thành chẳng lẽ tới nơi này hóng gió à?

Tính tình Lão Đa vẫn cổ quái như thường.

Liếc Lâm Dạ một cái, sau đó ánh mắt rơi xuống phía Kỵ Sĩ Hắc Phong, thần sắc khẽ động.

- Nếu ngươi cũng muốn đi nội thành, có muốn đi cùng chúng ta hay không?

Lão từng tiến hành cải tiến cho Lâm Dạ, biết tính năng của Kỵ Sĩ Hắc Phong, xem như là người máy thăng cấp lần thứ hai hiếm hoi trong bãi rác này.

Nếu có Lâm Dạ đồng hành thì đương nhiên sẽ ổn thỏa hơn một chút.

Lâm Dạ nghe vậy nhìn thoáng qua đội ngũ xa xa, tổng cộng hơn mười mấy người, hơn phân nửa đang lái người máy, tuy rằng mô hình có chút cũ kỹ, nhưng dùng để chiến đấu thì cũng tạm ổn.

Còn lại là điều khiển hai chiếc xe off-road cũ nát, trên xe lắp ráp không ít súng ống đạn dược, bộ dáng vũ trang hạng nặng, hiển nhiên đều là lão luyện xuyên qua nội ngoại thành.

Hơn nữa Lão Đa còn có thể hỗ trợ sửa chữa, hệ số an toàn có thể nói là trực tiếp cao hết mức.

Bạn đang đọc Máy Móc Toàn Cầu Tiến Hóa (Dịch) của Tiềm Thủy Đích Oa Ba
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyensepi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 248

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.