Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

TG2: Quân Vương Thịnh Thế: Phu Quân Phúc Hắc, Quá Yêu Ta 2

876 chữ

Từng có kinh nghiệm một lần, Vô Dược phát hiện cảm giác choáng váng tốt hơn rất nhiều. Một lát sau âm thanh của Tĩnh Dạ vang lên: "Ký chủ, thỉnh ngài tiếp nhận tư liệu cá nhân của Mộc Tuyết Thanh."

Tên: Mộc Tuyết Thanh

Tuổi: 16

Chiều cao: 160

Khí chất: 80 ( 100 mãn phân)

Dung mạo: 91 ( 100 mãn phân)

Tài hoa: 82 ( 100 mãn phân)

Thể chất: 52 ( 100 mãn phân)

Công lược kỹ năng: Diễn tấu dương cầm, cung tâm kế.

[Ba giây sau bắt đầu công lược: 3, 2, 1]

Vô Dược thấy diễn tấu dương cầm thật vô ngữ, cho nên hiện tại nàng vẫn là chỉ có một kỹ năng.... Bất quá thời điểm nhìn đến thể chất, nàng suy nghĩ, thể chất của nguyên chủ cũng quá kém đi.

"Nương nương, nương nương." Tỳ nữ bên người gọi suy nghĩ của Vô Dược trở về.

Tỳ nữ đem một kiện áo choàng khoác ở trên người Vô Dược: "Tuy rằng đốt địa long, nhưng là nương nương thân thể không tốt, thời điểm mở cửa sổ vẫn là phải chú ý giữ ấm."

Tỳ nữ nói chuyện là từ Mộc phủ mang ra tới, cũng là người trong nguyên văn ngoại trừ thái hậu, là người đối đãi thật lòng với nguyên chủ.

Vô Dược lắc lắc đầu: "Ta không có việc gì, Ngân Ngọc đừng lo lắng."

Ngân Ngọc thở dài: "Nương nương, ngài tính tình ôn hòa như vậy, về sau chỉ sợ chịu không ít thua thiệt."

Vô Dược mỉm cười, ôn hòa? Đó cũng chỉ là nguyên chủ thôi, căn cứ vào ký ức của nguyên chủ, hôm nay hẳn là ngày thứ hai nguyên chủ vào cung: "Ngân Ngọc, ngươi yên tâm, ta sẽ bảo vệ tốt chính mình, cũng sẽ bảo vệ tốt ngươi."

Nhìn tuyết bên ngoài, đối với Ngân Ngọc nói: "Ngân Ngọc, ta muốn ra ngoài một hồi."

Đối với chủ tử tùy hứng như vậy, Ngân Ngọc cũng là bất đắc dĩ: "Được, nô tỳ bồi người ra ngoài."

"Không cần, Ngân Ngọc ta muốn tự mình ra ngoài." Nói không chừng ra ngoài còn có thể ngẫu nhiên gặp được nam thần. Mặc dù khả năng cũng không lớn. Kỳ quái là trong ký ức của nguyên chủ thế nhưng không có một chút ký ức nào về dung mạo của nam thần. Chẳng lẽ nguyên chủ chưa từng gặp qua nam thần?

"Không được!" Ngân Ngọc kiên quyết trả lời, chủ tử mới vừa vào cung, vạn nhất lát nữa sảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ?

Vô Dược túm tay Ngân Ngọc: "Được rồi Ngân Ngọc, Ngân Ngọc tốt của ta, ngươi cho ta đi đi!"

Đối mặt với việc nàng làm nũng, Ngân Ngọc là không có một biện pháp nào: "Được rồi, người chỉ được đi một lát, trước khi trời tối người phải trở về."

"Ân ân!" Vô Dược dường như sợ Ngân Ngọc đổi ý, nhanh chóng đi ra ngoài.

"Ai? Nương nương....." Ngân Ngọc vốn đang muống nhắc nàng mang theo đèn cung đình, nhưng chủ tử nhà mình đã chạy xa.

Vô Dược là theo hương hoa mai mà đi, ước chừng nửa canh giờ, Vô Dược tìm được hoa mai.

Ở giữa những hạt tuyết lớn, hoa mai đỏ bừng nở mỹ lệ, Vô Dược vươn tay, hoa mai rơi trên tay nàng, càng tôn lên làn da tuyết mịn của nàng.

Thời điểm trời sắp tối, Vô Dược tính trở về, nhưng mà nàng phát hiện mình vậy mà lại lạc đường ở hành lang.

Vô Dược: Tĩnh Dạ, ta trước giờ không có lạc đường.

Tĩnh Dạ: Ký chủ, ngươi là dùng thân thể của người khác, cho nên ngươi hiểu..... Đúng rồi, hảo tâm nhắc nhở một câu, hiện tại giá trị yêu thích của Nan Cung Vãn đối với ngươi là 0.

Vô Dược: .....

Tốt a, nếu như Tĩnh Dạ không nói như vậy, thiếu chút nữa nàng đã hoài nghi chính mình. Bất quá giống như phần sau càng quan trọng hơn.

"Ngô....." Vô Dược bởi vì vừa đi vừa cùng Tĩnh Dạ nói chuyện phiếm, không có chú ý đường, kết quả đâm vào lòng ngực người khác.

Mùi Long tiên hương dễ ngửi tràn ngập cánh mũi Vô Dược, ấm áp ôm ấp đen Vô Dược bao vây. Nếu như bỏ qua bàn tay đang đặt bên hông chính mình, khả năng tâm tình của Vô Dược thực tốt. Mặc dù hắn cho nàng cảm giác rất quen thuộc, nhưng nàng là muốn thủ thân như ngọc vì nam thần a.

Vô Dược mắng lớn đến: "Làm càn! Ngươi là người nơi nào? Mau..... Mau buông bổn cung ra."

Khuôn mặt xấu hổ đỏ lên, bị ôm gắt gao, ngoại trừ ngực người kia, Vô Dược không nhìn thấy những vật khác. Ở thời đại này, danh tiết là thứ rất trọng yếu. Nếu như truyền đến tai nam thần, nàng còn có thể công lược sao?

Bởi vì người trước mặt cũng không có mặc long bào, một thân bạch y thuần tịnh. Cho nên Vô Dược liền phỏng đoán, người trước mặt không phải hoàng đế.

Bạn đang đọc Mau Xuyên Nữ Xứng Nam Thần Cầu Ngươi Đừng Hắc Hoá của Dạ Gia Ly Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tìnhlãng
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.