Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta là trưởng công chúa

Phiên bản Dịch · 1468 chữ

Mấy ngày nay là ngày an ổn nhất của Tĩnh Hạ.

Ăn ngon ngủ yên, không người quấy rầy.

Thật là sướng!

Tuy đã có chứng cứ về việc hoàng thượng không phải con ruột Tiên hoàng, nhưng bình thường hắn vẫn được coi là một vị minh quân, cai quản đất nước chưa từng xảy ra chuyện gì lớn. Hơn nữa ai biết chứng cứ đó là thật hay giả, nên không có quá nhiều người dị nghị.

Dù vậy cũng đã tìm ra sự thật về cái chết của Mai quý phi, nên nhiệm vụ ẩn cứ vậy mà hoàn thành.

Đầu óc hệ thống vẫn còn bị xoay mòng mòng.

Nhiệm vụ ẩn cứ như vậy mà kết thúc?

Nhanh một cách chóng mặt!!!

Hệ thống nhắc nhở: [ Ký chủ, còn nguyện vọng của nguyên chủ vẫn chưa hoàn thành ]

"Ta không quên". Tĩnh Hạ nằm trên nhuyễn tháp, lười biếng đáp một câu.

Thật ra hệ thống nhắc chỉ nhở cho tròn chức trách mà thôi.

Còn làm như thế nào là việc của cô.

...

Mấy ngày nay Vương Minh Dạ với Mạnh Tâm cũng không quá yên ổn.

Thái hậu còn là mẫu hậu của Vương Minh Dạ, nên hắn luôn tìm mọi cách cứu bà ra.

Còn Tĩnh vương ngày trước hay đến làm phiền Mạnh Tâm, nàng cười lạnh.

Chính cái dáng vẻ ôn hòa, thâm tình này, kiếp trước nàng đã yêu thật sâu, bây giờ lại hận càng nhiều.

Bây giờ có tin đồn đế vương không phải con Tiên đế.

Hắn đến lôi kéo Trấn quốc công phủ cũng đúng thôi.

Còn không phải muốn lôi kéo thế lực về phía mình?

Nhưng bây giờ hắn đã không còn tới tìm Mạnh Tâm vì nàng đã được tứ hôn với Vương Minh Dạ. Tĩnh vương lại đổi hướng, cầu hôn với Mạnh Nhiên.

Mạnh Nhiên thích Tĩnh vương đã lâu, tất nhiên đồng ý.

Hôn sự đã được chọn ngày.

- --

Tường Vi cung.

"Bẩm công chúa, Ninh vương cầu kiến".

Tĩnh Hạ đang ngồi trên ghế ăn điểm tâm, đột nhiên có người vào.

Ninh vương?

Hắn tới đây làm gì?

"Cho hắn vào đi".

Thị nữ hướng ra cửa, làm động tác mời.

"Ninh vương gia, mời vào".

Ninh vương một thân áo trắng, vẻ mặt lạnh nhạt, khí chất bất phàm.

"Ninh vương gia, ngài tới đây không biết có việc gì?". Tĩnh Hạ dáng vẻ lười biếng, nhưng vẫn là một thân cao quý, ưu nhã.

"Trưởng công chúa, ta đồng ý".

"???" Tĩnh Hạ không hiểu nhìn hắn.

Hắn đồng ý cái gì?

"Ta đồng ý lấy ngươi, ngươi hãy buông tha cho Mạnh Tâm".

Tĩnh Hạ khóe môi hơi giật.

WTF.

Ai cần hắn đồng ý?

Ta từ chối rồi cơ mà?

Mà nữ chính làm sao?

"Ninh vương gia, ngài đang nói cái gì vậy? Mạnh tiểu thư làm sao?".

"Trưởng công chúa, Mạnh Tâm đã bị người bắt cóc, là người làm sao?".

Tĩnh Hạ nhớ lại cốt truyện.

Hình như là nữ chính đúng là đang bị bắt cóc, là Tĩnh vương làm.

Tất nhiên rồi, nam phản diện đâu thể rời bỏ nữ chính nhanh như vậy được?

Cơ mà liên quan quái gì đến cô?

"Ninh vương, bản công chúa nói không làm, ngươi tin không?".

Ninh vương ngẫm nghĩ một lát, rồi lên tiếng " Chỉ cần công chúa tha cho nàng, ta sẽ cưới công chúa".

Đm!!!

Tên này bị điếc à?

Hắn nói thế khác gì bảo là cô làm?

Tĩnh Hạ nở nụ cười tươi, nhấn mạnh nói " Vương gia, ta đã nói với ngươi rồi, ta. không. thích. ngươi, cũng sẽ không có khả năng cưới ngươi".

" Vậy ngươi muốn thế nào mới buông tha nàng?".

Cô cảm thấy thật sự cạn lời.

Cô đã nói rõ ràng như vậy, sao hắn lại khăn khăng một mực rằng Mạnh Tâm là do cô bắt cóc chứ?

Luôn có những kẻ không thích nói lí!

" Để ta nói lại lần nữa, không phải ta làm. Ngươi bây giờ về đi, chắc có lẽ Mạnh tiểu thư thân yêu của ngươi đã được nhị hoàng thúc của ta cứu về rồi". Vậy cho nên, cút nhanh.

Tĩnh Hạ vừa nói xong, có một người đi lên nói thầm vào trong tai Ninh vương. Hắn thâm ý nhìn cô một cái, quay người rời đi.

Phải nói chuyện với những kẻ như thế này quá mệt rồi.

Nên ăn chút gì để bổi bổ sức lực.

Sáng hôm sau, có người truyền đến tin tức, Ninh vương vào cung thỉnh bệ hạ tứ hôn cho mình và Trưởng công chúa, đã được Hoàng thượng đồng ý.

Hôn lễ sẽ được tổ chức vào ba tháng sau.

Tĩnh Hạ bây giờ hơi mơ hồ.

Ta có nói sẽ lấy hắn sao?

Sao ta lại không biết?

Mạnh Tâm được Vương Minh Dạ kịp thời cứu về ngày hôm qua, đồng thời cũng dạy cho Tĩnh Vương một bài học nhớ đời.

Cho hắn ta qua đêm với một nam tử.

Manh Nhiên nghe tin, khóc đến ngất xỉu.

Nam chính chơi cũng ác thật!

Hôm nay Mạnh Tâm nhận được tin tức này, cũng không khỏi suy nghĩ trong đầu.

Không phải Ninh vương không thích Trưởng công chúa sao?

Sao lại đi cầu hôn nàng ta?

Trong lòng nàng ta đột nhiên sinh ra cảm giác mất mát.

Mạnh Tâm lập tức sai Mã Não chuẩn bị, cải thành nam trang đi gặp Ninh vương.

Ninh vương phủ.

"Bẩm vương gia, có một vị công tử cầu kiến".

"Công tử?". Ninh vương nhíu mày suy nghĩ, sau đó nói "Cho hắn vào".

Một vị công tử dung mạo trác tuyệt bước vào, đập vào mắt là khuôn mặt kinh ngạc của Ninh vương, sau đó hành lễ " Tham kiến vương gia".

Ninh vương sai người ra ngoài, rồi tiến lên chỗ nàng ta, vui mừng hỏi "Tâm nhi, nàng sao lại đến đây?".

Mạnh Tâm ngồi xuống một chỗ, nhìn Ninh vương, thắc mắc "Vương gia, ta nghe nói ngài muốn cưới Trưởng công chúa?".

Mặt hắn ta hơi trầm, sau đó thừa nhận "Phải".

" Vương gia, thứ cho ta nhiều lời, ngài không có tình cảm với Trưởng công chúa, lấy về ngài sẽ vui sao?". Mạnh Tâm vẻ mặt không đồng ý nói.

Ninh vương hơi cong khóe môi, hỏi "Nàng là đang quan tâm ta?".

"Không phải, ta coi ngài là bằng hữu, vậy nên mới tới khuyên nhủ". Nàng hơi mất tự nhiên quay đầu.

Đúng vậy, nàng chỉ coi hắn là bằng hữu, không hơn không kém.

Nàng đã có Vương Minh Dạ yêu thương hết lòng, lại còn sắp trở thành Ngự vương phi, không thể nảy sinh cảm tình với nam nhân khác.

Tuy đã dự liệu trước nhưng trên mặt Ninh vương không nhịn được hiện lên tia thất vọng.

Mạnh Tâm ổn định lại cảm xúc, quay đầu nhìn hắn bình tĩnh nói " Ninh vương gia, nếu ngài không muốn, ta có thể giúp ngài".

"Không cần". Ninh vương lắc đầu " Vì sự bình yên của nàng, ta nguyện ý đánh đổi hạnh phúc của mình".

Trong mắt hắn chất chứa ngàn nỗi tâm tình.

Mạnh Tâm hơi khó hiểu.

Vì sự bình yên của nàng?

Chẳng lẽ Trưởng công chúa biết hắn thích nàng, vậy nên lấy nàng uy hiếp hắn sao?

Nàng ta hơi siết chặt tay.

Im lặng một lát, Mạnh Tâm đứng dậy "Ta đã biết rồi, vương gia, cáo từ".

Xong rồi, nàng tiêu sái xoay người bước đi.

Vương Tĩnh Hạ, kiếp trước nàng ta gián tiếp hại chết nàng, bây giờ còn dám động đến người bên cạnh nàng sao?

Không thể được.

Khóe môi Mạnh Tâm hơi nhếch lên, ánh mắt lóe lên tia âm lệ.

Nếu đã vậy, thì đừng có trách nàng độc ác.

- ---

Tĩnh Hạ lười biếng nằm trên ghế nhỏ, thần sắc có điều suy nghĩ.

[ Ký chủ, cô đang nghĩ gì vậy? ] Nó cảm thấy ký chủ hơi kỳ lạ.

"Không có gì". Cô nhắm mắt dưỡng thần.

[ Vậy việc Ninh vương cầu hôn cô, cô định đồng ý lấy hắn sao? ]

"Ngươi nhìn ta giống người phải nghe theo sắp xếp của người khác sao?". Tĩnh Hạ cười nhạt.

[..... ] Nó cũng không cảm thấy thế, nếu không ký chủ ngay từ đầu đã nghiêm túc làm nhiệm vụ rồi.

Cô mở đôi mắt xinh đẹp ra, đôi con ngươi có ánh sáng chiếu vào, rực rỡ như chứa ngàn vì sao.

Cô cảm thán:"Nam phụ thật đáng thương, ta cũng nên tác thành cho hắn".

Đồng thời cũng thực hiện nguyên vọng của nguyên chủ luôn.

Bạn đang đọc [Mau Xuyên] Boss Phản Diện Ngịch Tập Ai Dám Tranh Phong của Nguyễn Thị Thảo Ngọc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Âm_Nha_69
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.