Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phía Sau Làn Sương

1849 chữ

Leon đã dùng cả đêm quả quan sát biến đổi của sương mù nhưng không nhận ra được quy luật nào, đêm cũng như ngày sương mù luôn dày đặc, không cách nào dò xét tình hình bên trong.

Từ sáng sớm thì Zira đã tỉnh dậy rồi tìm ra thác nước để rửa mặt, lúc này cô ta cũng đã trở lại, mái tóc màu hung vẫn còn ướt sũng đang nhỏ giọt, chiếc áo thun trắng cũng ướt sũng dính bếch vào người để lộ những đường cong hoàn mĩ, dưới đôi mắt của Leon thì gần như chẵng che đậy được gì.

“Sao vậy?” Leon hỏi trong khi lơ đãng dời tầm mắt rời khỏi người Zira che giấu vẻ lúng túng của mình, mặc dù chỉ gần mười bốn nhưng Zira lúc này không khác gì một đóa hoa mới nở xinh đẹp và tràn đầy sức sống cùng dụ hoặc nhất là sau khi trở thành ma cà rồng, một chủng loài có được sự mị hoặc bẩm sinh.

“Em định bắt vài con cá trong suối nhưng nước hơi sâu, chẳng bắt được con nào” Zira nhún vai tỏ vẻ thất vọng nói trong khi đi vào lều thay bộ đồ khác.

Leon không nói gì quay lại tiếp tục công việc dang dở của mình, căn nhà trên cây cần hoàn thành trước khi nó vào trong khu rừng đầy sương mù kia tìm kiếm ngôi làng.

Lắp xong khúc gỗ cuối cùng vào cánh cửa rồi đóng đinh cố định thì ngôi nhà trên cây có thể xem như miễn cưỡng có thể vào ở, dù sao thì đó vẫn là căn nhà đầu tiên của Leon.

Chiếc thang dây là thứ duy nhất kết nối giữa ngôi nhà và mặt đất, buổi tối chỉ việc thu thang dây lại và đóng cửa thì có thể yên tâm ngủ một giấc tới sáng, căn nhà có chút giống một cái chuồng chim bồ câu phóng đại lên nhiều lần, nó có bốn tấm vách che, một cái mái bằng thân cây chẻ đôi và vỏ cây xếp lớp cùng một cái cửa, hai ô cửa sổ nhỏ có cả song cửa sổ là những nhánh cây ghép lại.

Zira nhìn ngôi nhà trước mặt cùng với vẻ hào hứng thu dọn đồ đạc vào nhà mới của Leon với vẻ phức tạp, cuối cùng thì cô cũng có nhà.

Dựng xong nhà thì trời cũng đã nhá nhem tối, Leon không vội tìm vào trong khu vực sương mù, nó lại bỏ ra một đêm để theo dõi từng biển đổi nhỏ từ trong khu rừng cả tiếng gió, tiếng thú và cả lũ chim ăn đêm, mỗi thứ âm thanh nhỏ có thể là manh mối khi cần thiết.

Trong một căn nhà gỗ, ánh đèn dầu leo lét cháy thỉnh thoáng vang lên tiếng lách tách như thêm điểm nhấn cho sự yên tĩnh xung quanh, một người đàn ông có mái tóc màu bạch kim vóc người cao lớn đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài như đang suy nghĩ gì đó rất nghiêm trọng, ông có vẻ mang theo tâm trạng nặng nề.

Phía sau ông, một thiếu niên cũng có mái tóc màu bạch kim dài phủ qua tai được vén ra sau một cách tùy tiện đang ngồi bên bàn ăn nhìn ngọn lửa, cạnh đó là một đứa con gái nhỏ hơn thiếu niên kia một chút có mái tóc màu nâu hạt dẻ với đôi mắt lam xinh đẹp đang bận rộn ôm một cuốn sách dày hướng về phía ánh đèn để đọc.

Người đàn ông cuối cùng cũng quay lại, ông nhìn lướt qua hai đứa trẻ trong phòng rồi thở dài nặng nề rồi ông hướng về đứa con trai nói

“Nếu con đã quyết định thì ta sẽ cho con ra ngoài nhưng con cần phải vượt qua thử thách của bộ tộc, ngày mai trở về tiếp nhận thử thách, nếu tộc trưởng đồng ý, con có thể đi”

“Nhưng đó là thử thách cho người mười sáu tuổi trở lên, rõ là không công bằng” Đứa con trai oan ức nói.

Người đàn ông nhìn xoáy vào đứa con trai trầm giọng

“Không có thương lượng, nếu không thì bỏ ý định đó đi”

“Con đồng ý là được chứ gì, con không tin thiên tài như con lại không vượt qua được thử thách nhỏ xíu đó”

Đứa con gái đang đọc sách cũng ngẫng đầu lên với ánh mắt tỏa sáng nhìn người đàn ông nói

“Con cũng đi”

“Đợi mẹ con cho con đi rồi nói” Người đàn ông quay đi tránh ánh mắt tội nghiệp của đứa con gái nói.

“Ba biết rõ là mẹ sẽ không đồng ý mà” Đứa con gái như sắp khóc nói nhưng người đàn ông không có vẻ gì là sẽ thay đổi ý định.

Ở trên một hòn đảo ngoài khơi, bốn bề là vách đá cheo leo cao hơn mặt biển mấy mươi mét, dưới lòng đất, trong một khu thí nghiệm tấp nập người qua lại, một người đàn ông mặc áo bảo hộ y tế giấu mình sau chiếc mặt nạ quỷ tỏ ra hưng phấn khi xem kết quả xét nghiệm của một ống dung dịch màu đỏ như máu vừa được người ta mang tới, nụ cười trên mặt ông ta đã được thu lại, ông ta quay sang trợ lí phía sau lạnh nhạt nói.

“Chuẩn bị khởi động chương trình FU3, chúng ta đã sẽ là những người tạo ra lịch sử”

Một người đàn ông khác mặc áo trùm đen cung kính cúi người nhận lệnh.

“Vâng thưa Ngài, tất cả đã chuẩn bị xong, chỉ còn thiếu mỗi chất xúc tác”

“Tạm thời thử nghiệm trên khu sáu trước, họ là những người xuất sắc nhất trong đợt kiểm tra lần này”

Đến khi người đàn ông mặc áo trùm đen rời đi thì người đàn ông mang mặt nạ quỷ mới lộ ra chút cảm xúc thì thầm

“Thật chờ mong thế giới này sẽ thay đổi như thế nào, những con chuột cũng đã đến lúc bị dọn dẹp”

Ở trong một khu rừng trúc bạt ngàn, Tuyết ngồi vắt vẻo trên một ngọn cây trúc bị uốn cong đung đưa theo gió, trên tay cô là cuốn sổ thợ săn, sau thời gian đặc huấn, cuối cùng cô cũng được thả ra ngoài để tự do vài ngày.

Vừa đăng nhập vào thì Tuyết đã thấy một chuổi tin nhắn dài mà Leon gửi cho mình, khóe môi khẽ động, cô bắt đầu đọc từng dòng tin nhắn một, đó là sự quan tâm mà Leon dành cho cô.

“Đừng giữ cuốn sổ tay thợ săn bên mình, nguy hiểm”

“Anh sẽ đến tìm em khi có thể”

“Gửi tin vào email của anh”

Tuyết kinh ngạc với những dòng tin cuối

“Cuối cùng thì Leon có ý chỉ điều gì?”

Sáng hôm sau, Leon đã chuẩn bị xong mọi thứ, nó định sẽ để Zira lại nhưng nghĩ tới FU có thể đang ở đâu đó trong rừng hay đang tìm tới đành mang cô ta theo.

“Đi sát anh, đừng cách quá xa, cho dù có chuyện gì cũng không được rời khỏi anh quá mười mét”

Nghe Leon căn dặn với vẻ nghiêm trọng, Zira ngoan ngoãn gật đầu theo sát phía sau.

Đi sâu vào vùng sương mù, Leon bắt đầu cảm nhận được nhiệt độ xung quanh đang giảm, nó tiếp tục tiến về trước, người thám hiểm may mắn kia không nói rõ cách nào để tìm tới ngôi làng hay chính ông ta cũng không biết cách để vào đó một lần nữa.

Leon không biết mình đã đi bao xa, rất có thể là họ vừa đi hết một vòng lớn và trở lại chỗ ban đầu, nơi này không có cách nào để xác định phương hướng, cả phía trên đầu cũng bị tán cây rậm rạp và sương mù che phủ.

Không còn lựa chọn, Leon tiếp tục tiến tới và đánh dấu lại đường đã đi qua, có âm thanh của con gì đó đang tiến lại gần, tiếng lá khô bị giẫm lên rất rõ ràng.

Leon ra hiệu cho Zira ngừng lại, tai nó khẽ động đậy, mũi nó cũng hít lấy không khí xung quanh, ma cà rồng chỉ đứng sau người sói đã biến mất từ lâu về thính giác và khả năng đánh hơi.

Sinh vật kia là một con thú to lớn, nó đã ngừng lại ở đâu đó trong đám sương mù đằng kia, nó dường như có thể cảm nhận rõ vị trí của hai người họ.

Leon lựa chọn chờ đợi, con thú kia lại không có sự kiên nhẫn như vậy, nó đã bắt đầu di chuyển, tốc độ nó đang tăng dần, lá cây bị giẫm nát xào xạc.

Sinh vật kia đã rất gần, Leon để Zira nhảy lên một thân cây và sẵn sàng.

“Thứ mùi này…là mùi của sói”

Leon ngửi được mùi của nó, chỉ có một con sói, sói thường đi theo đàn nhưng lúc này lại chỉ có một con sói đang hành động một mình.

Không có thời gian để Leon suy đoán lí do nào nó lại đi săn một mình, con sói làm Leon cảm thấy nguy hiểm, từ sau khi thức tỉnh năng lực thì trực giác của Leon thường đúng, nếu là một con sói thông thường thì sẽ không phải vấn đề quá lớn nhưng nếu giống như Leon suy đoán.

Nó không phải một con sói thông thường thì sao?

Con sói vẫn chưa vội tấn công, nó đang di chuyển quanh Leon như chờ đợi cơ hội, nó biết Leon cũng đã nhận ra sự tồn tại của nó, tiếng bước chân nặng nề đã bán đứng nó.

Con sói cuối cùng cũng lao tới, nó chạy rất nhanh, nhanh như một cơn gió, thoáng chốc nó đã ở ngay phía sau Leon.

Một cú cắn vào cổ là đặc tính đi săn của loài sói, nó muốn giết Leon nhưng Leon đã tránh được và giáng trả bằng một cú đá vào hông nó trước khi hai chân trước nó chạm đất.

Con sói kêu lên một tiếng đau đớn, nó bị đá bay đi vào trong sương mù rồi bật dậy.

Leon lại nghe tiếng di chuyển có phần e dè hơn của con sói, khi nãy Leon đã kịp nhìn thấy con sói ở khoảng cách gần, đó là một con sói lớn như một con bò mộng thậm chí là lớn hơn, một con sói màu xám với ánh mắt màu nâu man dại.

Con sói không có vẻ gì là bị thương nặng sau khi trúng một cú đá khá mạnh của Leon, nó lại bắt đầu di chuyển nhanh hơn.

Xa xa có tiếng sói tru, những con sói khác đang tới.

Bạn đang đọc Máu Lai của soitieutu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.