Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc Thi Kết Thúc

2178 chữ

Khi giám khảo chuẩn bị nói hết giờ thì viên đá ma thuật giữa sân sáng lên lần nữa, Sky xuất hiện trong tình trạng hấp hối, trong tay anh ta cầm một cái rương bạc nhỏ.

Sky được mang đi chữa trị, hộp kho báu được giám khảo nhận lấy.

Thời gian thi kết thúc. Owin tiến lại chỗ viên đá ma thuật đặt tay lên nó niệm chú, có thêm hai người bị cưỡng ép trở lại trong khi họ vẫn còn ngơ ngác bàng hoàng

“Kho báu đâu? Tại sao lại không có kho báu, cuối cùng thì ai là người lấy đi kho báu? Ai? Là ai? Đứng ra đây!”

Nghe hai gã phù thủy gần như hóa điên la hét, Tuyết hích nhẹ vào tay Leon thì thầm “có khi nào họ lên đảo không?”

“Ừ, rất có thể, họ thật đáng thương” Leon cũng tỏ vẻ sững sốt gật gù, nó thật không nghĩ sẽ có người mò ra tận nơi đó.

“Mang họ đi xuống, chữa trị rồi để họ nghỉ ngơi”

Owin lạnh nhạt ra lệnh cho nhóm phù thủy trị liệu bên cạnh rồi quay sang nhìn những thí sinh đang có mặt

“Chúc mừng các ngươi đã hoàn thành bài thi cuối cùng trong đợt thi năm nay. Chúng ta có bảy hộp kho báu được mang ra khỏi rừng đen. Trong 32 người vào rừng thì chỉ có 24 người trở lại. Ta rất lấy làm tiếc về điều này.

Có bảy người vượt qua kì thì lần này, đó là Morga, Rid, Zen, Leon, Tuyết, Sathan và cuối cùng là Sky, người gần như đã trở về ôm ấp của tự nhiên nhưng cậu ta đã vượt qua.

Xin chúc mừng. Chúng ta sẽ trở lại thị trấn và chuẩn bị buổi lễ chào đón thợ săn mới vào bảy giờ sáng ngày mai. Sau đó những ai muốn đào tạo chuyên sâu hãy đăng kí ở tòa nhà hội thợ săn. Chờ chút nữa sẽ có tàu bay đến đón mọi người trở lại.”

Đám đông tản đi, Leon đi tìm Sky đang trong phòng y tế, anh ta bị băng bó như một cái xác ướp nằm trên giường.

Leon thấy Sky đã tỉnh lại cười “mừng là anh đã kịp trở lại. Anh đã chọc con quái vật nào vậy?”

“Tổ của bọ ngựa đen, cậu thử vào một chơi một bầy thì sẽ biết. Bọ ngựa vốn sống một mình không ngờ trong rừng chúng lại sống theo đàn có tổ chức. À cảm ơn mấy mảnh bản đồ. Nhờ nó mà tôi tìm được kho báu. Cậu muốn biết về khí phải không?”

Leon sững sốt khi Sky nói nhiều hơn những lần trước cộng lại.

“Ừ, tôi tò mò Khí là gì, và tôi có thể có Khí hay không?”

Sky trầm ngâm nhìn Leon

“Khí bắt nguồn từ tổ tiên của tôi, tổ tiên của tôi và cậu đến từ cùng một nơi, từ một thế giới khác. Chỉ là con cháu của họ bị suy yếu dần trở thành người phàm, rất ít người thức tỉnh được Khí trong huyết mạch. Tôi may mắn một chút khi trong một lần tình cờ tìm được di vật của tổ tiên và thức tỉnh.

Khí là một dạng kiểm soát năng lượng tự nhiên trong cơ thể và dùng nó để tăng sức mạnh bản thân. Ví dụ một người thường giới hạn mang vật nặng một trăm kí là quá sức nhưng vận khí vào cơ bắp thì sẽ tăng lên một trăm năm mươi kí. Khí có chút giống nội công ở châu á nhưng chúng không phức tạp như nội công mà phụ thuộc vào di truyền và năng lượng cung cấp cho cơ thể cùng với giữ lại năng lượng đó không để chúng thoát ra ngoài và ép nó vào những bộ phận nhất định để sử dụng.

Chỉ có người có huyết mạch được truyền thừa mới luyện được khí nên cậu sẽ không luyện được.”

Leon nghe được đáp án từ Sky hơi thất vọng

“Tiếc thật, tôi vốn chỉ tò mò về một loại năng lực mới. Anh nghỉ ngơi đi, chút nữa chúng ta sẽ rời đi”

Sau khi được một chiếc tàu ma thuật giống như một con tàu có cánh buồm nhưng nó bay thay vì chạy trên nước, mang về chổ hội thợ săn, Leon tạm biệt Tuyết rồi mang da thú đến chợ ma thuật tìm một hiệu may đặt may mỗi loại da thành hai bộ giáp da và áo khoác có mũ trùm cho nam và nữ.

Thế giới ma thuật có cái hay là quần áo được phù phép sẽ co dãn phù hợp với mọi độ tuổi chỉ cần đừng chênh lệch quá nhiều đồng thời nó không cần giặt vẫn sạch sẽ không bị dính bẩn, chỉ là phải tốn nhiều tiền hơn nếu muốn phù phép.

Leon tốn ba trăm đồng vàng cho tất cả số da mà nó mang tới.

Khi trở lại phòng thì Leon không tìm thấy Jack đâu, một người chạy việc của nhà trọ đưa cho Leon một lá thư được Jack để lại.

Leon nghi hoặc kiểm tra lá thư mà Jack gửi cho nó, chỗ mép niêm phong bằng ma thuật vẫn còn nguyên, bên trong là một lá thư khá dài

“Lúc con trở lại hẵn là ba đã rời khỏi đảo ma thuật, ba có việc quan trọng cần phải đi làm.

Đừng bí xị như vậy, đã đến lúc con cần phải chọn con đường cho mình, con là một đứa trẻ đặc biệt và ba chắc là con đường sau này của con cũng sẽ rất đặc sắc.

Có thể là con sắp trở thành một thợ săn, thợ săn là một công việc thú vị nhưng nguy hiểm, sẽ đến lúc con đối mặt với những điều xấu xa nhất của thể giới này, những con quỷ thật sự trong hình dạng con người, hãy cẩn thận những cám dỗ mà con gặp phải.

Ba vẫn chưa biết kẻ thù của con là ai, có thể ngày nào đó con sẽ tự mình tìm được, trả thù hay không do con quyết định nhưng hãy đợi khi con đủ mạnh.

Ba nghĩ con nên học thêm về chiến đấu. Ma cà rồng chiến đấu rất khác với khi con đánh nhau ngoài đường.

Đừng cố tìm ba bởi con sẽ không tìm được đâu, khi đến lúc ba sẽ xuất hiện trước mặt con.

Điều cuối cùng, mẹ con là người của gia tộc Black Ghost, họ có năng lực hệ tinh thần giống như con, ba của con là người của Diệp gia, một gia tộc có truyền thống làm sát thủ, có thể hai gia tộc đó là manh mối để con tìm ra kẻ thù của mình”

Mặc dù biết trước sẽ có ngày Jack rời đi nhưng Leon vẫn thấy mất mác và trống rỗng, nó ngồi ở mỏm đá nhìn ra biển rất lâu mãi tới khi trời tối, những con tàu cứ tới rồi đi, lũ chim hải âu vẫn ồn ào vội vã như vậy.

Leon tạm thời dẹp đi những buồn phiền của mình, nó tìm đến chợ ma thuật để mua những thứ cần thiết bổ xung, khu chợ giống như không bao giờ ngủ, người ta vẫn tấp nập như lúc sáng.

Lần này Leon mua khá nhiều thuốc ma thuật để điều chế chất độc các loại cùng nhiều loại côn trùng có độc khác, nó cũng tìm thấy vài loại kiến mới cùng với mấy con rắn sặc sỡ đủ màu bằng ngón tay.

Trở lại nhà trọ, Leon đóng cửa lấy hết mấy hủ côn trùng độc để ra sàn rồi chần chừ một lúc mới lấy dao cắt tay vào lòng bàn tay nhỏ máu vào lọ thủy tinh chứa kiến đen đuôi dài xem phản ứng của chúng.

Trong rừng đen, Leon phát hiện dùng độc là một cách vô dùng hữu hiệu để tiết kiệm sức lực khi cần thiết vì vậy mà nó nghĩ tới bắt đầu bồi dưỡng những con vật có độc cho mình sử dụng và dùng máu của ma cà rồng là một ý tưởng đột ngột lóe lên rồi không cách nào dẹp bỏ.

Lũ kiến đen đuôi dài nghe mùi máu ma cà rồng có chút sợ, chúng co cụm lại một chỗ tránh xa khỏi những giọt máu đến khi bị Leon khống chế ép uống lấy máu từ những giọt máu đó.

Khoảng nửa giờ sau khi uống máu, lũ kiến đã uống máu giống như bắt đầu hoa điên lao vào cắn giết đồng loại rồi ăn thịt một cách man dại.

Leon sững sốt nhìn cuộc tàn sát bên trong hủ kiến, từ cả ngàn con kiến bây giờ số kiến đã giảm dần còn hơn trăm và vẫn tiếp tục giảm xuống tới khi chỉ còn lại mười con thì lũ kiến giống như mệt mõi không đánh nhau nữa, chúng loạng choạng rồi nằm bất động trong hủ giống như đã chết.

“Thất bại ư?” Leon giơ hủ kiến lên gần trước mặt với vẻ thất vọng nhưng vẫn chưa từ bỏ bởi những con kiến trong hủ vẫn còn chưa chết hẵn chúng giống như đang ngủ say, có lẽ là một dấu hiệu nào đó cho sự phát triển như Leon mong đợi.

Hai giờ qua đi, những con kiến đen đuôi dài còn sống cuối cùng bắt đầu lột xác, lớp vỏ mỏng manh bên ngoài bắt đầu nứt ra rồi một con kiến có lớp vỏ màu đỏ sẫm chui ra sau đó nó lại nhào tới cạnh xác những con kiến và tiếp tục cắn nuốt rồi lại ngủ say, cứ như vậy lũ kiến lập lại quá trình lột xác tới khi chúng gần như to gấp đôi so với ban đầu, bây giờ mỗi con kiến đã dài gần bằng một đốt tay của Leon với dáng vẻ khỏe mạnh và cáu kỉnh.

Khi Leon tưởng chừng như trận chiến của những con kiến đã kết thúc thì chúng lại lao vào đánh nhau nhưng lần này không có con nào bị chết, chúng giống như đang chọn lựa con đứng đầu, con kiến được chọn cũng không khác những con kiến khác bao nhiêu, nó chỉ có cái đầu to hơn một chút và khỏe nhất.

Leon tạm thời ngừng cho những con kiến biến dị tiếp tục uống máu, nó cần quan sát chúng thêm một thời gian, nếu như mỗi lần lột xác lại lớn lên thì chẵng phải là sẽ đến lúc lũ kiến to như một con người sao? Điều đó thật đáng để suy nghĩ.

Con nhện độc Fira mà Leon nuôi từ lâu được chuyển sang hủ thủy tinh lớn hơn, nó có vẻ thích thú với ngôi nhà mới bò khắp nơi giăng tơ như cái võng rồi thích thú nằm trên đó.

Leon lưỡng lự không biết có nên dùng máu của mình nuôi con nhện độc thông minh kia hay không, con nhện quá đặc biệt cũng quá thông minh so với đồng loại của nó.

Cuối cùng thì một giọt máu được Leon nhỏ vào trong hủ thủy tinh, con nhện giống như nhận ra đồ ăn ngon lập tức nhào tới cạnh giọt máu tham lam uống tới khi giọt máu hết sạch thì nó mới ngẫng đầu nhìn Leon cũng đang nhìn nó chằm chằm như hối thúc Leon tiếp tục cho nhiều máu hơn.

“Mày thật tham lam” Leon mắng thầm nhưng vẫn tiếp tục nhỏ máu vào trong hủ tới khi con nhện uống no một bụng không thể uống nữa mới ngừng lại.

Con nhện Fira giống như bắt đầu bị tăng động, nó chạy nhảy loạn trong hủ thủy tinh rồi lăn ra lật tám cái chân lên trời co giật rồi nằm bất động, Leon cảm thấy Fira vẫn còn sống nên cũng mặc kệ nó.

Hai con bọ cạp và ba con nhện khác bị chết ngay sau khi uống máu của Leon, chúng có vẻ đau đớn sau khi Leon cưỡng ép chúng uống máu rồi đều lăn ra chết tươi.

Ở hủ kiến đầu đạn Leon cũng nhỏ mấy giọt máu, tình huống tương tự với hủ kiến đen, lũ kiến phát điên rồi cắn xé lẫn nhau tới khi chỉ còn năm con, kiến đuôi kim thì chết sạch.

Ba con rắn uống máu của Leon thì chỉ còn một con rắn màu đen óng với lớp vẫy tam giác nghe nói người ta bắt ở gần rừng đen là còn sống.

“Có lẽ máu ma cà rồng chỉ thích hợp với vài loài nhất định và độ phù hợp cũng không đồng đều” Leon bắt đầu ghi chép lại kết quả thử nghiệm trên cuốn sổ giấy da của mình.

Bạn đang đọc Máu Lai của soitieutu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.