Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuối cùng cũng đến

Phiên bản Dịch · 583 chữ

Khiến tôi cực kỳ phấn chấn đó là dù không có học sinh lớp lớn dẫn đường, tôi tự xem bản đồ cũng đã có thể nhớ mấy con đường. Kiếp trước tôi là một người mù đường, xem ra người bị buộc vào đường cùng thật dễ dàng bùng nổ năng lực.

Mỗi sáng sớm tôi dậy sớm, lặng lẽ đi xuyên qua phòng nghỉ không người đến bên hồ đọc sách. Ở tiết học trước, tôi vất vả lắm mới đến được phòng học, ngồi ở hàng cuối cùng gần cửa. Lúc tan học liền nhanh chóng đi qua nhóm sư tử nhỏ rời đi.

Bình thường khi bắt buộc phải xuất hiện ở nơi công cộng, mỗi lần tôi đều đảm bảo “thu hút Malfoy” Harry Potter ở ngay trước mắt.

Không có tiết học thì trốn trong Thư viện đọc sách.

Không có bạn bè, không cần mất thời gian đi giao lưu cho nên tôi có rất nhiều thời gian để ngâm mình trong Thư viện. Ở đây tôi như cá gặp nước, giống như lần đầu tiên tiếp xúc với sách vở ở kiếp trước.

May mắn là tiểu thiếu gia Malfoy cũng không thích Thư viện. Nhưng tôi ở Thư viện lại gặp được Blaise Zabini.

Cậu ta năm nhất nhà Slytherin giống tôi, mái tóc dài màu đen, mắt màu vàng hẹp dài, khóe mắt xếch. Cậu ta có bối cảnh gia đình giống như Malfoy, nhưng lại không hoạt động cùng Malfoy.

Ban đầu tôi vì sợ hãi nên không dám đến Thư viện. Nhưng sau vài lần thử thì tôi thấy cậu ta cũng mặc kệ tôi, tôi cũng yên tâm.

Còn có một người cũng thường xuyên gặp chính là Granger - được phân đến nhà Gryffindor. Bởi vì cùng ngồi trong một toa xe, lại đã từng trao đổi tên, tuy rằng ngại khác nhà nên không thể trở thành bạn thân, thường xuyên qua lại cũng thành quen biết.

Cô ấy cũng kinh ngạc mỗi lần đến Thư viện đều có thể gặp tôi. Tôi kinh ngạc vì cô ấy cũng có nhiều thời gian ngâm tại Thư viện. Nhưng nhìn bộ dáng cô đơn của cô ấy, hình như nhóm sư tử cũng không thích tính cách kênh kiệu nhưng có ý tốt của cô ấy.

Giọng nói cô ấy tiếc nuối nói với tôi: “Nói thật, tớ cảm thấy cậu hẳn là được chọn vào nhà Ravenclaw, ước gì lúc ấy tớ cũng lựa chọn Ravenclaw.”

Tôi nghĩ đến phòng nghỉ tràn đầy sách nhà Ravenclaw như trong truyền thuyết liền gật đầu.

Mỗi lần đến giờ ăn cơm, tôi bao giờ cũng chần chờ đến khi sắp kết thúc mới đến. Khi đó, hầu hết mọi người đã ăn no quay về phòng nghỉ. Tiếc nuối duy nhất là đồ ăn cũng chỉ còn những món mọi người không thích.

Tôi cũng không có kén ăn, hơn nữa tôi nghĩ đối với ánh mắt ác ý của Malfoy cùng một bàn Slytherin, có khi tôi cũng kinh hồn bạt vía mà không nuốt nổi.

Tôi cảm thấy mình giống như kẻ trộm, hay là tội phạm bị truy nã. Nhưng chương trình học rất thú vị, tôi cực kỳ yêu thích.

Trong sự cẩn thận của mình, tôi bình an vượt qua gần một tháng.

Nhưng con người không thể may mắn mãi, tôi cuối cùng cũng gặp xui xẻo.

Nguyên nhân sự việc là giờ học bay.

Bạn đang đọc [HP ] Màu đen màu xám của Hổ Bán Liên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi linhdhd
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.