Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Làm đàn em của tôi

Tiểu thuyết gốc · 1313 chữ

Nghe hắn nói vậy, Lâm Nhã sáng mắt lên, nét cười ngày càng sâu, kích động:

- Vậy bao giờ đi lấy, thôi không cần chờ, bây giờ đi luôn.

Mười giờ tối nay mạt thế liền bắt đầu, bây giờ đã là chín giờ sáng, không còn nhiều thời gian. Nếu lấy được súng đạn, cậu sẽ ngay lập tức chặt đứt rắc rối này. Mạt thế đến, thứ không thiếu nhất chính là nhà ở. Mặc dù có tiếc chút thức ăn giấu trong nhà nhưng đi cùng một tên xa lạ trong mạt thế còn nguy hiểm hơn. Có đạn, cậu lập tức bỏ của chạy lấy người.

Vừa dứt lời, chuông cửa đã reo lên. Cậu liền ngẩn người:

- Quái, ai lại ấn chuông giờ này?

Nhìn qua lỗ tròn trên cửa, bên ngoài là hai người đàn ông. Một người cao lớn, nhìn có vẻ khá mạnh mẽ. Một người thấp hơn, nhìn cũng dịu dàng hơn.

Không cần nghĩ cũng biết. Đơn giản! Cái phần tử ngoài vòng pháp luật như tên kia chứ còn gì nữa. Nhưng mà có hai phe mà, ai là bạn ai là thù còn chưa biết, đâu thể nào tùy tiện mở cửa.

Đang phân vân nên làm thế nào thì một cánh tay vòng bên người cậu chìa ra mở cửa. Chưa kịp ngăn cản, cửa đã mở ra

- Phong ca, anh có sao không?- Người đàn ông nhỏ hơn lên tiếng

Tên kia cũng chỉ nhàn nhạt nhìn rồi gật đầu. Không một hành động dư thừa. Sau đó cả hai theo hắn ta vào. Không ai thèm nhìn cậu một cái.

Ủa, đây là nhà ai. Một tên điên cầm súng xâm nhập trái phép rồi giờ còn thêm hai tên không coi ai ra gì như hắn. Tóm lại đây là nhà ai.

Cậu hậm hực bước vào, tất cả đều vô cùng tự nhiên ngồi xuống sopha. Khóe miệng cậu giật giật nhưng vẫn không nói gì. Không những thế, hắn còn thuận miệng coi cậu là người hầu:

- Trà!

Nếu vừa nãy là Lâm Nhã vẫn còn chấp nhận được thì bây giờ lửa đã bốc lên tận đầu cậu rồi. Một tên đã đành, nay còn đến thêm hai tên mà còn đều là loại mắt để trên đầu, không coi ai ra gì. Lửa giận bốc lên, cậu không nói gì, không phản ứng, chỉ đứng đó, mìm cười nhìn ba người. Thấy cậu không có bất kì phản ứng gì, hai người kia đều nhíu mày, không nói gì. Tên điên kia thì trực tiếp hơn, rút súng, chĩa về phía cậu:

- Trà!

Khốn kiếp, co được duỗi được mới là nam nhân. Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt.

Cậu tự thôi miên mình, bất chấp mở miệng:

- Nhà tôi không có trà, chỉ có nước suối thôi. Nếu không ngại thì tôi có thể lấy cho.

Nghe vậy hắn mới bỏ súng xuống. Cậu cũng tỏ vẻ thật bình tĩnh đi vào tủ lạnh lấy nước suối ra rót cho mỗi người một cốc. Trong lòng thì thật sự muốn bỏ thêm mấy viên thuốc xổ vào nhưng nghĩ lại đến cái sọ của bản thân nên đành nhịn lại. Bưng nước ra, vô tình nghe được cuộc trò chuyện của mấy tên đó, kì thật, cậu nghe xong thì hoàn toàn muốn rửa tai, coi như chưa hề cái gì cả.

- Phong ca, đã bắt được tên phản bội Lưu Vũ. Giờ anh xử lý như nào?

- Giết!

- Còn Từ gia?

- Chắc chắn chúng cũng không được thoát. Giữ lại lão già của Từ gia, cho gã nhìn con cháu của mình lần lượt ngã xuống

Nói dứt câu, hắn liền ngẩng lên nhìn Lâm Nhã.

Đậu xanh, tôi cũng có phải nghe lén đâu. Mấy người cứ làm như tôi muốn tọc mạch thông tin của mấy người vậy. Nếu được tôi còn mong mình bị điếc đi đây này!

Yên lặng phun tào trong lòng, mặt ngoài vẫn tỏ ra thảnh nhiên, bưng nước ra rồi nhanh chóng quay người như muốn chạy trốn hướng vào phòng bếp. Ý đồ chưa được thực hiện thì đã bị gọi lại.

- Đứng lại!

Chân cậu cứng ngắc như hóa đá tại chỗ.

- Lại đây!

Có lẽ do khí thế quá mạnh của hắn hay cũng do chột dạ vì nghe phải thứ không nên nghe, cậu liền lết từng bước từng bước lại gần hắn, mười phần miễn cưỡng nhưng lại không hề phản kháng. Đến khi cách nhau nửa mét, cậu mới dừng lại.

- Nghe được bao nhiêu rồi?

- Chỉ nghe được một chút!- Cậu cúi đầu, cố gắng biểu hiện trấn định nhưng sống lưng đổ đầy mồ hôi lạnh đã bán đứng cậu.

Chẳng lẽ chưa đến mạt thế cậu đã phải bỏ mình với cái lý do nhạt thếch như này? Đang suy nghĩ miên man, một câu nói cắt đứt dòng suy nghĩ ấy.

- Cậu có hai lựa chọn. Một là chết. Chỉ có người chết mới giữ được bí mật tốt nhất. Hai, làm đàn em của tôi.

Câu nói như một hòn đá ném vào mặt hồi. Người đàn ông trông có vẻ hiền lành liền giật mình, ngạc nhiên nhìn người hắn gọi là Phong ca rồi quay sang nhìn Lâm Nhã. Sau đó mới mở lời:

- Phong ca, thằng nhóc này? Nó có lợi ích gì chứ?

Vốn dĩ, hắn cũng không ngờ hắn sẽ thu cậu về dưới trướng nhưng giống như có cái gì đó khiến hắn cảm thấy cậu sẽ mang lại lợi ích cũng như ảnh hưởng không tưởng cho hắn nên liền mở lời.

Nhiều năm sau, khi hắn nhớ lại lời nói ngày hôm nay cũng như cảm nhận chợt thoáng qua đó, hắn tự hỏi nếu hắn không mở lời, bản thân hắn có thể hối hận đến nhường nào. Không phải là có hối hận hay không mà là hối hận đến nhường nào vì khi đó cậu thực sự đã trở thành một ảnh hưởng, một sự tồn tại có sự kích thích vô cùng lớn đối với hắn.

Còn Lâm Nhã, khi nghe đên đây, mắt cậu chợt tối lại. Kiếp trước cũng vì bị phản bội khiến cậu không muốn đặt niềm tin lên bất kì ai. Giờ hắn lại muốn nhận cậu làm đàn em. Nếu mạt thế đến, có phải hắn cũng sẽ nhanh chóng vứt bỏ mọi gánh nặng, hắn có giống những tên chỉ biết đến bản thân mà hi sinh người khác. Kì thực, cậu vô cùng muốn từ chối nhưng thực lực hiện giờ của cậu, nếu hắn ta muốn giết cậu, cậu cũng không có sức phản kháng. Làm đàn em thì làm đàn em. Dù sao tối nay dịch bệnh cũng sẽ bùng phát. Đến khi đó, hắn nếu hắn thực sự lộ mặt thật thì với lượng thức ăn trong không gian, cậu vẫn có thể sống sót. Còn không thì khi dị năng kích phát, cậu sẽ trốn đi. Trốn không được thì cứ ở lại ngoan ngoãn làm đàn em của hắn, chỉ cần không tin tưởng mù quáng như đời trước. Đời này của cậu liền an ổn, không ai được lấy đi sự an ổn ấy. Quyết định rồi, giữ mạng hiện tại quan trọng hơn, cậu hoàn toàn không có cốt khí mà đồng ý:

- Tôi đồng ý làm đàn em của anh.

- Được! Cậu biết kết cục của kẻ phản bội rồi đấy.

Ha! chưa gì đã dằn mặt uy hiếp rồi. Không biết bao giờ thì lộ mặt thật. Bất quá cậu vẫn tiếp lời:

- Tôi đương nhiên biết điều đấy. Nhưng...anh cũng nên cho tôi biết tên chứ nhỉ? Đi theo một người còn không biết tên có phải kì lạ lắm không?

Bạn đang đọc Mạt Thế Trùng Sinh Chi Thay Đổi Số Phận sáng tác bởi Tonnhuocvu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tonnhuocvu
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.