Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chết không nhắm mắt! Trùng sinh trở lại!

Tiểu thuyết gốc · 708 chữ

10 năm kể từ khi mạt thế bắt đầu, thời buổi loạn lạc, dục vọng của con người ngày càng bành trướng, cường giả vi tôn. Trên đường cái có một chiếc xe thùng đang cố gắng chạy để cắt đuôi đám zombie ở đằng sau.

- Anh Nhã, đàn zombie quá đông, không thể cắt đuôi được!- Người đàn ông lái xe kêu lên

- Nếu vậy...Hay là...cho một người xuống dụ đàn zombie đi

Câu nói như một hòn đá ném vào hồ nước im lặng, người vừa mở miệng là Lâm Vũ- em trai của Lâm Nhã. Lâm Nhã cau mày, quát:

- Không được! Tiếp tục lái, không được bỏ ai cả!

Tất cả đều im lặng, không ai lên tiếng đáp lời, giống như đều đang suy ngẫm và do dự trước phương án của Lâm Vũ. Nhận thấy điều này, Lâm Nhã cau mày, không nói gì nữa nhưng mặt vẫn nghiêm nghị, quay lưng lại tiếp tục chiến đấu. Ở nơi không nhìn thấy, Lâm Vũ và Chu Lương- bạn trai Lâm Nhã liếc mắt nhìn nhau rồi nở nụ cười, Lâm Vũ từ từ lại gần Lâm Nhã, rồi đưa tay đẩy cậu xuống. Tất cả mọi người trên xe đều bàng hoàng, ngay sau đó, Vĩ Dục định chạy ra khỏi xe để cứu cậu nhưng lại bị Chu Lương chặn lại.

Trong khi đó, Lâm Nhã chưa kịp bàng hoàng thì đã bị vây trong biển zombie, cậu liều mạng phóng dị năng, chiến đấu với zombie nhưng nước mắt vẫn cứ lã chã rơi, tim đau nhói, không thể chấp nhận được sự thật người em trai mình che chở 10 năm trong mạt thế, người bạn trai ân ái suốt 7 năm cứ vậy mà thẳng tay đẩy mình xuống giữa đàn zombie.

Không phục, thực sự không phục! Dị năng đã tiêu hao hết, một con người nhỏ bé không phải là đối thủ của cả một đàn zombie to lớn, rất nhanh, cậu đã như cá nằm trên thớt, mặc chúng xâu xé. Nhưng có thể đau bằng sự tuyệt vọng khi nhận ra, mạt thế suy cho cùng không đáng sợ, thứ đáng sợ nhất là lòng người. Lòng tin đặt sai chỗ sẽ khiến cho bản thân vạn kiếp bất phục.

Cơn đau bị xé da cắt thịt không biết đã kéo dài bao lâu, cậu mơ màng tỉnh lại, nhìn trần nhà.

Đợi, đợi chút....trần nhà???? Không phải mình vừa ở giữa đàn zombie à? Cậu ngơ ngác ngồi dậy, cả người ê ẩm, nhất là phần hoa cúc. Hoa cúc? Sao lại đau hoa cúc? Cậu cứng ngắc xoay người lại, giờ cậu mới nhận ra tình thế của mình, cậu và một người đàn ông lạ mặt đang nằm lõa thể trên giường, trên giường còn vương lại kết quả của trân hoan ái tối qua. Lâm Nhã giật mình, nhanh chóng xuống giường đến nỗi suýt thì ngã dập mặt xuống sàn. Khó khăn vào nhà vệ sinh, nhìn gương mặt yêu mĩ trong gương, cậu nhận ra đây là gương mặt của mình trước mạt thế: Gương mặt yêu mị với mắt phượng và nốt ruồi bên khóe mắt mà trong mạt thế cậu luôn tưởng niệm.

Phải, chính là gương mặt này. Sau mạt thế, mặt cậu vì bị zombie cào nên mất một con mắt. Vì thế khi tên khốn Chu Lương tiếp cận, an ủi sự tự ti của mình, cậu đã không ngần ngại mà yêu hắn. Không ngờ, hẵn chỉ coi mình như một tấm khiên bảo vệ, một con tốt thí vứt đi lúc cần. Chỉ cần nghĩ lại đã khiến cậu giận sôi. Nhưng rồi cậu nhận ra một sự thật còn bất ngờ hơn, cậu, Lâm Nhã đã trở lại.

- Mình,..mình trùng sinh rồi sao? Mình sống lại, sống lại trước mạt thế?

Cậu vui mừng đến nỗi mắt đỏ hoe, giọng nói nghẹn ngào, vui sướng nhưng rất nhanh, tất cả đều bị thay bằng hận ý.

Đời này, ta không muốn bảo vệ ai nữa, cũng chẳng muốn tin tưởng ai nữa, chỉ muốn yên yên ổn ổn sống đến già tại mạt thế. Không ai có thể ngăn cản.

Bạn đang đọc Mạt Thế Trùng Sinh Chi Thay Đổi Số Phận sáng tác bởi Tonnhuocvu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tonnhuocvu
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.