Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Việc làm dơ bẩn.

Tiểu thuyết gốc · 2307 chữ

Hai huynh đệ bàn bạc tác chiến thêm một lúc lâu mới chia tay.

Hàn Phong xoay người quay về phòng, ngoài cửa đã sớm có một người đang chờ đợi từ trước.

Không phải Liễu Huyên thì còn ai.

Hàn Phong nói với Xuân Hoa Xuân Thu:

- Chuẩn bị hai bình trà.

- Dạ…

Chờ hai nữ hầu rời đi, Hàn Phong mời mở cửa phòng chìa tay thân sĩ nói:

- Liễu tiểu thư, mời vào.

Liễu Huyên liếc xéo Hàn Phong, cười trêu tức:

- Nga, cái giọng điệu thật sự là dịu dàng. Ai dạy anh vậy?

Hàn Phong khoé miệng co giật, thiếu chút đã chửi ra thành tiếng.

Trấn Hi Vọng có hai người cực kỳ khó đối phó, cả hai đều là nữ nhân, mà Liễu Huyên chính là một trong số đó.

Hắn nặn ra một vẻ mặt méo mó nói:

- Dâm phụ, cút vào trong đi.

Hàn Phong vừa nói xong đã bị đối phương tung một cước đá trúng ống đồng, để cho hắn đau tới chảy cả nước mắt.

- Hừ, đồ tra nam. Lần sau anh còn dám dùng giọng điệu đó với tôi, tôi sẽ sút vào chỗ khác.

Liễu Huyên lạnh lùng buông một câu, sau đó kiều đồn no tròn ngúng nguẩy bước vào.

Hàn Phong nghiến răng nghiến lợi chửi thầm rồi bước theo sau, nhưng hắn cũng không có đóng cửa phòng mà cứ để mở như thế.

Hắn sợ cái nữ nhân kia lại làm ra hành động gì đó quái dị trên giường mình.

Nhưng Liễu Huyên không có như Hàn Phong dự đoán, nàng ta rất đoan trang thục nữ ngồi ở ghế lấy ra tài liệu, còn thản nhiên châm chọc lại:

- Nói anh là tra nam cũng không sai, anh đang chờ đợi điều gì đấy, muốn xem múa cột à?

“Hừ, tôi nhịn một hơi.”

Hàn Phong không có trả lời nàng ta, chỉ đi tới ghế bên cạnh chậm rãi ngồi xuống.

Tiếp nhận tài liệu từ tay Liễu Huyên, nhìn bảng danh sách “gián điệp” đã tăng lên 28 người, số lượng tích xanh tin tưởng tăng lên, cùng với mức độ xâm nhập nội bộ các tiểu đội sâu hơn, hắn không khỏi cảm thán Liễu Huyên này làm việc hiệu suất quá tốt.

Đọc được một nửa, Xuân Hoa Xuân Thu mang nước tiến vào, Hàn Phong dùng tay che đi tài liệu, chờ cho các nàng bước ra ngoài mới tiếp tục đọc tiếp.

Nhiệm vụ rót trà đương nhiên là của Liễu Huyên.

Chờ cho sau khi đọc xong tất cả hắn mới chịu phất tay tạo ra băng đá cho nàng ta thưởng trà.

Liễu Huyên uống một ngụm trà xoài, sau đó thản nhiên nói:

- Tôi đã cho hai cái gián điệp đi dò đường lúc trước rải ra tin tức bất lợi.

Hàn Phong gật đầu. Liễu Huyên cài gián điệp vào đội dò đường, tới khi trở lại, hai người kia tích cực bôi đen, tuyên truyền những điều khủng bố từ bên ngoài.

Người trực tiếp trải qua đương nhiên lời nói có giá trị. Thêm cả việc đúng là đã có 2 người hi sinh khi dò đường, sự đáng tin trong lời nói của gián điệp càng được đảm bảo.

Điều này gây ra tâm lý khủng hoảng cho đại đa số cư dân trấn Hi Vọng.

Hàn Phong muốn dùng điều này thiết lập một cái lồng giam tư tưởng cho họ. Vẽ cho họ viễn cảnh bên ngoài nguy hiểm vô cùng, chỉ có ở lại trấn Hi Vọng mới có đủ an toàn.

Dù điều đó là thực tế không giả, nhưng để ngăn các tư tưởng ly khai phát sinh, làm ra các hành động chống đối phản nghịch, Hàn Phong không ngại phóng đại và chọc ngoáy một phen.

Hắn biết biện pháp này chỉ là nhất thời, đảm bảo theo thời gian kéo dài càng lâu, tư tưởng ly khai sẽ càng lớn mạnh. Nhưng hắn cũng chỉ cần nhất thời, chuyện sau này, hắn đã có ứng đối một hai.

Hàn Phong trầm ngâm cân nhắc rồi híp mắt nói:

- Sắp tới đây tôi sẽ thử nghiệm vài loại rau dại và thực phẩm kỳ quái trên con người, hẳn là sẽ gây ra một chút hoang mang lo sợ. Cô tích cực rải truyền tư tưởng đồng thuận, giảm nhẹ ảnh hưởng việc này. Nếu có kẻ nào thuộc thành phần chống đối…

Liễu Huyên im lặng một hồi rồi nhếch miệng:

- Xem như tôi vẫn đánh giá thấp anh. Hàn Phong, anh quả nhiên đủ tâm ngoan thủ lạt.

Hàn Phong nhún vai nói:

- Tôi ngày nào cũng nghe Phương Tường reo réo thiếu ăn, thực sự vô cùng nhức đầu. Để có thêm cái ăn, tôi không còn cách nào khác. Lương thực dự trữ đào bới ra rồi cũng đến lúc cạn kiệt…

Liễu Huyên hiểu rõ điều này. Vế sau chính là, nếu không có nguồn cung khác, tất cả rồi sẽ chết đói.

Nhưng nàng ta vẫn tức giận mắng:

- Hừ, anh chỉ đạo tôi làm những việc dơ bẩn này mà không cho tôi một danh phận chính đáng sao?

Hàn Phong có chút đau đầu, từ trong ngực móc ra tinh thạch 20 exp đẩy qua phía nàng ta rồi nói:

- Của cô đây.

Liễu Huyên không chút do dự đem tinh thạch exp hoá thành điểm kinh nghiệm, sau đó chậm rãi nói:

- Tôi nói là danh phận, không phải lợi lộc.

Hàn Phong đang uống trà xoài, nghe nàng ta nói vậy thì thiếu chút phun cả ra ngoài.

Xú nữ nhân này, nuốt hàng xong xuôi rồi mới tiếp tục hạnh hoẹ làm khó.

Hắn đảo tròng mắt, âm dương quái khí hỏi:

- Không phải cô có cái danh phận là tỳ nữ hầu phòng của tôi rồi đó sao?

Liễu Huyên vốn tưởng sẽ đào móc thêm được chỗ tốt, ai mà ngờ Hàn Phong tâm cơ linh động thế, khiến cho nàng nhất thời ngây người.

Nhưng sau đó nàng ta lập tức cười lạnh:

- Hừ, miệng lưỡi tốt lắm, có phải vị tỳ nữ hầu phòng thứ tư dạy anh không?

Hàn Phong nhướng mày:

- Thứ tư?

Liễu Huyên nhếch mép khinh bỉ:

- Hừ, ôm nhau bay nhảy lăn lộn giữa thanh thiên bạch nhật. Cả cái trấn này đều đã nhìn thấy hai người xxx nhau giữa đường giữa chợ.

Lần này Hàn Phong đã thực sự phun cả ngụm trà ra ngoài.

Câu chuyện vốn hết sức bình thường, thông qua cái miệng chua ngoa của Liễu Huyên đã diễn biến thành cái dạng gì.

Hắn đặt chén trà xuống tức giận nói:

- Nếu không phải cả cái trấn này đều thuộc dạng bắn súng ngu xuẩn, tôi còn phải tìm tới nàng ta sao?

Liễu Huyên bĩu môi. Thực ra nàng biết Nhạc Sơn, con trai Nhạc phó sở trưởng, cũng bắn súng rất khá. Dù không bằng Tường Vi nhưng vẫn xem như hợp cách.

Bất quá nàng hiểu Hàn Phong sẽ không tin tưởng Nhạc Sơn, thậm chí là có điểm bài xích.

Người kia hiện tại vẫn chỉ được sắp xếp công tác huấn luyện, không được nắm thực quyền.

Nhạc Sơn là địa đầu xà tại tỉnh DG này, uy hiếp đoạt quyền của gã ta gây ra chắc chắn là lớn nhất. Trước khi hoàn thành thử thách, ngay cả nàng còn không tin vị con trai cảnh sát trưởng này, đừng nói Hàn Phong vốn không tin ai.

Nàng nhíu mày hỏi:

- Anh cũng đọc được trong báo cáo đó, Nhạc Sơn và Tường Vi dường như có mâu thuẫn, mơ hồ bài xích nhau. Đây là chuyện gì?

Hàn Phong đối với việc này cũng tương đối kỳ quái, hắn đang nghi hai người này đang bày một tuồng kịch.

Sau khi suy xét, hắn hỏi thẳng:

- Có dò la được mâu thuẫn chuyện gì không?

Liễu Huyên cân nhắc rồi đáp:

- Không chắc, nhưng có vẻ xoay quanh em gái của Nhạc Sơn.

Hàn Phong nhướng mày, Nhạc Thuỷ?

Nhạc Thuỷ thì có cái quái gì đáng mâu thuẫn?

Khoan đã, dường như bạn trai nàng ta là tiểu đội trưởng chiến đấu số 5, Lục Đại Nguyên.

Tên giang hồ tàn quân của Tam Lang hội này có thể nói tương đối trung thành với trấn Hi Vọng. Trình độ phản nghịch bài xích của gã đối với chính phủ có lẽ phải tương đương hai người Châu Lam, Chu Vấn.

Bắt được điểm này, Hàn Phong đã có suy đoán một hai. Nhưng hắn cũng chưa thèm kết luận, chỉ thản nhiên nói:

- Vậy theo dõi thêm. Được rồi, hai anh em Kha Thành, Kha Mã thì sao?

Liễu Huyên tự rót một ly trà, sau đó lại rót cho Hàn Phong, chậm rãi trả lời:

- Kha Thành tương đối thông minh, cũng rất kín miệng, nhưng có thể nhìn ra thành ý của hắn. Kha Mã đầu óc đơn giản, có thể cho chúng ta nhào nặn tuỳ ý.

Hàn Phong âm thầm hài lòng. Kha Thành là người trọng tình cảm, chỉ cần nắm được em trai gã, gã có xuôi ngược gì cũng phải tuân theo.

Sau khi bàn bạc vài vấn đề nữa, Hàn Phong tế nhị “đuổi” Liễu Huyên đi.

Mà người kia cũng biết đại chiến sắp tới gần, không có làm khó Hàn Phong nữa, chỉ buông lại một câu khiến người ta ê cả răng:

- Đồ có mới nới cũ.

Hàn Phong đem nước trà của nàng ta uống hết sau đó âm thầm khinh bỉ.

“Đồ đãng phụ, không phải cô cũng bỏ rơi Phương Tường đó sao? Hừm, cũng không biết nữa, có khi chưa đâu, mong cái lão béo kia quản chặt thư ký của lão một chút. Đúng là phiền phức…”

Bóp bóp miệng vì công tác đối nội phức tạp, Hàn Phong vừa đem tất cả tài liệu thu cất thì Tường Vi lại tới.

Lại là một cái đau đầu đối ngoại.

Sau khi thân sĩ rót cho nàng ta một ly trà, Hàn Phong trải ra bàn gần hai mươi sách kỹ năng.

- Mời chọn.

Đây là thoả thuận giữa hai người. Nàng ta hỗ trợ dò xét, hắn giúp nàng ta trở thành người phi phàm.

Trần Diệu Âm cũng có phần, chính là ứng trước cho sự ra sức của nữ nhân lạnh lùng kia vào đại chiến ngày mai.

Tường Vi cẩn thận xem xét một lượt sau đó than thở:

- Hoá ra người phi phàm là như vậy. Đúng là không tưởng tượng nổi…

Nàng ta đã thấy nhiều, nhưng đây là lần đầu tự mình tiếp xúc.

Trong số sách kỹ năng này đa số là sách kỹ năng vô dụng với Hàn Phong, nhưng với người khác thì thuộc vào dạng vô cùng trân quý.

Hoả đao, thuỷ đạn, gai xương, lôi cầu, đao khí tăng cường, xương cốt mềm hoá, móng vuốt sắc lẻm, tăng cường sức mạnh, tăng cường… Kỹ năng nhất giai.

Huyễn bộ, quang giáp, thao túng đại địa kỹ năng nhị giai.

Còn có một bản kỹ năng nhị giai tương đối đặc biệt: Thây ma hoá.

Đây là bản kỹ năng mà Hàn Phong nhận được khi tiêu diệt đầu F1 khiến hắn tăng lên cấp 10.

Kỹ năng này có thể khiến người thi triển trong thời gian ngắn biến thành thây ma. Trong trạng thái này, miễn nhiễm độc lực của thây ma, đồng thời tăng gấp đôi chỉ số thể lực. Có thể coi là kỹ năng vô cùng thần kỳ.

Tất cả số này đều là tài sản của riêng Hàn Phong. Ngô Soái cũng có số lượng tương đương, thậm chí hắn còn may mắn hơn, nhận được nhiều kỹ năng nhị giai hơn.

Một bản kỹ năng nhị giai ở chỗ Ngô Soái có tên là tách bóng, có thể đem cái bóng bản thân tách ra chiến đấu, nhận về 30% chỉ số bản tôn, diệu dụng vô cùng.

Còn có kỹ năng tháo khớp, có thể tháo rời tay chân ra, thậm chí tháo đầu, để cho chúng nó tự hành hoạt động, cực kỳ quái dị.

Còn vài bản kỹ năng nhị giai khác như độc lực, mưa acid, rút máu… cũng mạnh mẽ không kém.

Đây đều là thành quả săn giết thây ma trên level 10 của bọn họ. Nếu là ngày đầu tiên biến dị, tất cả bọn chúng phải là kỹ năng tam giai mới đúng.

Tường Vi nhất thời lâm vào do dự, sau một lúc, nàng ta chỉ vào bản kỹ năng quang giáp nhị giai:

- Tôi thay mặt Trần Diệu Âm lựa chọn bản kỹ năng này.

Kỹ năng quang giáp có thể tạo một lớp áo giáp quang cầu bao bọc thân thể và vài người xung quanh, ngăn chặn công kích đánh tới, phòng ngự tăng dần theo số công kích phải nhận.

Một kỹ năng thuần phòng thủ.

Hàn Phong hơi cân nhắc ngôn từ, sau đó chậm rãi nói:

- Có thể. Nhưng tôi phải nói trước, không có thể lực lớn để chèo chống, kỹ năng này chẳng duy trì được bao lâu. Các cô còn đang ở cấp 1, có thể chống chịu được bao lâu chứ.

Theo hắn, chọn kỹ năng công kích để trước tiên tăng cấp độ là được.

Tường Vi vuốt tóc, thản nhiên nói:

- Vậy nên bản thân tôi lựa chọn bản kỹ năng này.

Nàng ta nói xong, không chỉ vào số kỹ năng nhị giai còn lại mà chỉ vào một bản kỹ năng nhất giai.

Hàn Phong nhướng mày, lập tức lắc đầu:

- Không thể.

Bạn đang đọc Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ sáng tác bởi HaNhuocTuyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaNhuocTuyet
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 154

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.