Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mua đồ

Phiên bản Dịch · 779 chữ

Chương 7: Mua đồ

Edit: Thượng Quan Thiên Uyên

Beta: Thượng Quan Nguyệt Vũ


Nói xong hắn còn cắn một miếng táo, thầm nghĩ: "Chà, trái cây thủ trưởng đưa cho tiểu thư còn ngọt hơn so với trái cây mua ở bên ngoài rất nhiều."

Lúc này Lưu Cương cũng chen vào nói một câu: "Đúng vậy, cô không thể lãng phí nha tiểu thư."

Rồi lại nói với Trần Khải Đông bên cạnh:

"Cậu đừng ăn hết, chia cho tôi với."

Trần Khải Đông gật gật đầu, lại cầm dao gọt trái cây cắt một miếng ở bên cậu chưa ăn đưa cho hắn.

Nhìn hành động của hai người, khóe miệng Trương Duyệt giật một cái.

"Đó là trái táo tôi ăn còn thừa, hai người không thấy ăn nước miếng của tôi rất mắc ói sao?"

"Thiết, lúc trước chúng tôi đặc huấn còn ăn cả thịt sống và côn trùng, chỉ là một quả táo dở thì có là gì? Còn nữa, bên cô ăn tôi đã cắt bỏ rồi, thế nào lại có nước miếng?"

Trần Khải Đông ăn xong quả táo, cầm giấy lau miệng. Lưu Cương ăn xong cũng gật đầu phụ họa liên tục.

"Đúng vậy, đúng vậy."

Trương Duyệt: … Khóe miệng lại giật một cái.

Bình thường ba keo kiệt được rồi, lại không nghĩ lính mà ông mang ra cũng keo kiệt như vậy. Ngay cả quả táo cô ăn dở cũng ăn được!

Giờ trong lòng cô chỉ có hai chữ, chịu thua!

Nhưng bình thường ba đều keo kiệt với người khác còn đối với cô chưa bao giờ keo kiệt. Từ nhỏ đến lớn chỉ cần cô muốn, chỉ cần không vượt quá giới hạn ông cũng sẽ cố gắng hết sức để thỏa mãn yêu cầu của cô. Người cha tốt như vậy đi đâu tìm được?

Ừ, cho nên không thể nói ba keo kiệt.

Nhưng lời Trần Khải Đông và Lưu Cương nói cũng đúng. Nếu không có giấc mơ kia chắc hẳn bây giờ cô cùng Lục Tử Phong đang yêu đương nồng nàn, là lúc tình cảm đang trên cao. Nếu chỉ là hành động nhỏ mà họ nói cho cô, cô chắc chắn sẽ không tin. Nói không chừng Lục Tử Phong nói một câu cô sẽ cho rằng hai người đang kiếm chuyện, cố ý khích bác ly gián tình cảm của cô với Lục Tử Phong.

Vì vậy cô không truy cứu chuyện hai người không nhắc nhở việc này cho cô nữa.

Cô dựa vào ghế sa lon rồi nghĩ lại những việc hôm nay, còn có giấc mơ kia.

Nếu giấc mơ kia là thật chẳng phải sẽ có mạt thế, sẽ có tang thi? Thế giới sẽ trở nên vô cùng tàn khốc và đáng sợ?

Nghĩ đến đây cô không tự chủ được rùng mình một cái, thầm nghĩ: Mình nên chuẩn bị chút gì đó mới được? Nhưng phải làm thế nào?

Cô ngồi ở đó nghĩ rất lâu, lâu đến nỗi Trần Khải Đông và Lưu Cương cho rằng, vì người bạn tốt cô cứu được rồi lại chứa chấp đã thành bạch nhãn lang đào góc tường của cô, bạn trai cũ cùng bạn tốt không những phản bội mà còn lăn giường trong nhà cô là một chuyện đáng buồn biết bao nhiêu. Họ đưa tay quơ quơ trước mắt cô chuẩn bị gọi cô từ trong suy nghĩ.

Trương Duyệt lập tức đẩy cái tay chướng mắt kia ra, mặt đầy nghiêm túc nói: "Lát nữa hai người giúp tôi làm chút chuyện."

Hai người nhìn nhau, cũng không thấy trong mắt cô có một chút đau buồn mà lại có chuyện gì khiến cô phải hạ quyết tâm to lớn. Mặc dù trong lòng họ buồn bực nhưng vẫn nghiêm túc gật đầu đáp ứng.

"Được!"

Thấy hai người đáp ứng, Trương Duyệt bịch bịch chạy lên lầu. Một lát sau lại vội vã chạy xuống nhưng trong tay nhiều hơn một cây bút và một cuốn sổ rồi nhanh chóng viết chữ lên trên.

Nửa tiếng sau, Trần Khải Đông và Lưu Cương chia nhau cầm một chồng giấy thật dày, phía trên viết những gì cô muốn họ giúp.

Mua đồ!

Mua nhiều đồ!

Mua cực cực nhiều đồ!

Những thứ cần mua gồm: Đồ ăn (rau cải, trái cây, bột mì, gia vị,...), đồ uống (các loại sẵn có) cùng với những đồ dùng sinh hoạt hàng ngày, vân vân…

Cả hai ngạc nhiên nhìn Trương Duyệt, hỏi: "Tiểu thư, cô định mở siêu thị hay sao? Mua nhiều đồ như vậy!"

Bạn đang đọc Mạt Thế Nữ Phụ Thành Hắc Hóa (Dịch) của Vũ Trung Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thuongquangia.gha
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 94

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.