Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Em vốn là tiểu tam

Phiên bản Dịch · 759 chữ

Chương 14: Em vốn là tiểu tam.

Edit: Thượng Quan Thiên Uyên

Beta: Thượng Quan Nguyệt Vũ


Giờ phút này trong lòng Thẩm Nhiên vẫn đang nghĩ, chẳng lẽ Trương Duyệt nghĩ hắn biết chuyện đó còn tưởng hắn cười nhạo cô nên cô thấy hắn mới tức giận?

Hắn chớp chớp mắt rồi ngồi xuống, sờ cái cằm nhẵn nhụi vô cùng hoàn mỹ của mình, nói: "Ừ, rất có khả năng."

Sau đó mọi chuyện bị hiểu lầm một cách đẹp đẽ.


Sau khi Lâm Sở Sở và Lục Tử Phong bị đuổi thì trong lòng Lâm Sở Sở rất buồn bực. Cô không phải nữ chính sao? Nữ phụ Trương Duyệt kia phải đối với cô rất tốt mới đúng? Làm sao cái gì cũng không nghe nhất quyết đuổi mình chứ? Điểm này đều không đúng với tình tiết câu chuyện vậy?

Còn nữa, trong sách nói có một chiếc vòng ngọc có thể mở ra không gian, rốt cuộc nó được giấu ở đâu? Làm sao cô tìm một tháng cũng không thấy?

Trong lòng vừa tức giận vừa nôn nóng giống cô ta còn có Lục Tử Phong.

Hắn bị người kéo cổ, dưới ánh mắt soi mói của mọi người, hắn không thể phản kháng dù chỉ một chút mà bị lôi khỏi khu nhà quân đội. Đó là chuyện quá mất mặt, quá mất thể diện. Nếu chuyện này truyền đi thì hắn làm sao lăn lộn trong thành phố này?

Nói chung bất kể thế nào thì đối với Lục Tử Phong cũng không tốt cho nên giờ hắn rất tức giận, từ dưới đất bò dậy hét với Lâm Sở Sở: "Lúc đó cô bị sao vậy? Sao không nhận hết trách nhiệm mà còn đẩy tới trên người tôi?"

Lâm Sở Sở bị hắn gào to hơi sững sờ, đây là thái độ nam chính nên có với nữ chính sao? Nam chính phải ôm nữ chính thương yêu, không để cô bị một chút tổn thương mới đúng. Nhưng hắn lại lớn tiếng với cô như vậy?

Tức khắc cô cũng nổi giận, lớn tiếng đáp trả:"Cái gì gọi là nhận hết trách nhiệm? Tại sao tôi phải nhận? Chẳng lẽ anh không có trách nhiệm sao? Nếu không phải anh cố ý đến trêu chọc tôi thì tôi sẽ bị đuổi ra ngoài sao? Giờ anh còn có mặt mũi ầm ĩ với tôi?"

Lục Tử Phong không nghĩ tới người phụ nữ lúc trước ở trước mặt hắn yêu kiều nhu nhược lại có một mặt hung dữ như vậy. Cả người bị tiếng hét bén nhọn của cô ta chấn động tới ngẩn ra.

Hồi lâu hắn mới tỉnh táo lại, tiếng rống lúc trước cũng khiến cơn tức trong lòng phát tiết không ít, giờ mặc dù có giận cũng bị hắn đè xuống.

Hắn điều chỉnh thái độ tốt hơn chút rồi nói: "Không phải, vừa rồi anh không có ý đó. Ý anh là em cũng biết làm ăn bây giờ của nhà chúng ta phần lớn đều dựa vào ba Trương Duyệt ở giữa giới thiệu mới làm nên. Nếu khi đó chúng ta nghĩ đúng thì em phải tạm thời nhận hết trách nhiệm, cho dù em bị đuổi khỏi nhà họ Trương thì vẫn còn anh. Chờ anh trấn an Trương Duyệt, chỉ cần cô ấy không chia tay anh thì công việc làm ăn nhà anh sẽ không chịu ảnh hưởng. Lúc đó chúng ta vẫn có thể ở với nhau mà."

Lâm Sở Sở không nghĩ hắn sẽ nói những lời không có trách nhiệm như vậy, hắn không phải nam chính sao? Nam chính lúc nào cũng nghĩ cho nữ chính, lúc nào cũng phải che chở cô mới đúng? Nhưng sao Lục Tử Phong lại muốn cô nhận hết trách nhiệm?

Trong lòng tức giận, mắt hạnh đẹp đẽ trợn to nhìn hắn: "Anh nói gì? Ý anh là muốn để cho tôi làm tình nhân ngầm của anh sao?"

Lúc này trong lòng cô lại kêu gào. Cô là nữ chính nhưng tại sao phải phối hợp làm tiểu tam?

Nhưng Lục Tử Phong không biết nội tâm cô ta đang kêu gào, hắn nháy mắt nhìn cô ta rồi nói thật: "Em vốn là tiểu tam."

Cái gì? Cô là tiểu tam?

Cô là nữ chính, nữ chính sao lại là tiểu tam? Trương Duyệt cản trở tình cảm bọn họ phát triển là tiểu tam mới đúng chứ?

Bạn đang đọc Mạt Thế Nữ Phụ Thành Hắc Hóa (Dịch) của Vũ Trung Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thuongquangia.gha
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 96

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.