Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tam Chuyển khủng bố

Tiểu thuyết gốc · 3215 chữ

"Anh đã đợi mấy chú từ chiều hôm qua..."

Một thanh niên tuấn tú, khuôn mặt góc cạnh hoàn mỹ, thân hình lực lưỡng nhưng không quá khổ.

Trên thân mặc một cái áo thun cùng quần jin đơn giản tùy tiện.

Thanh niên này không ai khác ngoài Lý Minh, hắn nở nụ cười lạnh nhìn hai tên trươc mặt.

Lúc nãy Lý Minh đang quan sát chúng nữ thực chiến thì phát hiện hai tên này đang núp lùm chờ cắn trộm.

Vừa thấy, hắn không nghỉ ngợi gì liền lấy tốc độ nhanh nhất đến đây.

Hai tên này không ai khác ngoài tên dị tộc cùng Phùng Mạnh.

Tên dị tộc và Phùng Mạnh nhìn thấy người đến là Lý Minh liền giật mình sợ hãi, không nghỉ nhiều xoay người tính chạy.

"Mấy chú đã đến thì đừng chạy vội thê chứ, mất công anh chờ lắm...": Lý Minh nhìn hai tên này muốn chạy liền cười lạnh lên tiếng.

"Không Gian Giam cầm..."

Cùng lúc đó Lý Minh phất tay, không gian xung quanh hai người Phùng Mạnh và tên dị tộc trở nên vặn vẹo, thân thể của hai tên này cũng đình trệ.

Lý Minh biết tên dị tộc kia có một khả năng dịch chuyển tức thời, nên hắn không để tên đó có thời gian sử dụng.

Cả hai thấy bản thân không cử động được liền kinh hãi, tên dị tộc kiến thực rộng lập tức sợ hãi hét lên." là sức mạnh không gian..."

Không gian và thời gian chính là hai loại khó nắm bắt nhất, không những thế chúng lại còn cực kỳ mạnh.

Trong tộc hắn người có thể nắm giữ một trong hai loại này đều là Thiên chi kiêu tử hoặc bá chủ một phương.

Không nói đâu xa, tộc trưởng nhánh của hắn vì sở hữu sức mạnh không gian mà có thể độc bá một phương, không ai dám dòm ngó địa vị của lão.

Mà hắn trong tộc chỉ là một tên đội trưởng của một tiểu đội.

Lúc này nhìn thấy có người sở hữu sức mạnh không gian thì sao không kinh hãi?

Lý Minh nhìn hai tên kia đang sợ hãi, khuôn mặt vẫn lạnh nhạt không biểu tình gì.

Ầm ầm...

Hai tay đưa ra, trên bầu trời mây đen kéo tới, sấm sét nổi lên.

Lần này mục tiêu chỉ có hai tên nên phạm vi mây đen chỉ có trăm mét nhưng như vậy đồng nghĩa sức mạnh của những tia lôi điện kia cũng mạnh lên.

Hai tên phùng Mạnh và tên dị tộc chưa hết kinh hãi thì một cảm giác nguy hiểm chí mạnh nổi lên trong lòng.

Cả hai nhìn lên trời thì lập tức toàn thân run rẩy, ánh mắt sợ hãi tột độ.

Vì bọn hắn cảm nhận được từng tia lôi điện trong mây đen ẩn chứa sức mạnh vượt qua Nhất Chuyển đỉnh phong cường giả.

Nếu những tia lôi điện kia đánh xuống bọn hắn không chắc bản thân có còn toàn thây hay không, dù không bị khống chế và bung toàn lực đón đở thì không chết cũng hấp hối.

Lý Minh nhìn hai con gà trước mặt cười nhếch miệng, hắn đã kết hợp năng lượng dị năng và nội lực lại với nhau nên đòn tấn công này cực kỳ mạnh.

Hơn nữa dị năng Thống Trị của hắn sau một thời gian liên tục hấp thụ tín ngưỡng lực và quốc vận đã trở nên cực kỳ cường đại.

Có thể nói, đến sức mạnh giã kim thuật được độ thêm 500 viên Tinh thạch cấp 5 cũng không mạnh bằng một tia lôi điện kia.

Nói dễ hiểu là đòn tấn công hiện tại của hắn mạnh tương đương Tam Chuyển cấp 1,cực kỳ khủng bố...

"Chết đi..."

Ánh mắt Lý Minh lạnh lẽo nhìn hai tên này như người chết nói một câu.

Vừa dứt lời những tia sét mang năng lượng hủy thiên diệt địa nhưng những con lôi long nhắm vào vị trí hai tên kia đánh xuống.

Ngay lập tức không gian xung quanh tia sét vở vụn như thủy tinh rơi xuống, lộc xoáy thời không lập tức hình thành.

Với cường độ không gian hành tinh này chỉ có thể miễn cưỡng chống chịu sức mạnh mang cấp độ Nhị Chuyển đỉnh phong, còn Tâm Chuyển đã ở một cấp độ khủng bố rồi, nó không thể cống chịu được, tuy có thể tự không sửa chửa nhưng tốc độ sửa không bằng tốc độ phá hoại, vì vậy mới hình thành lốc xoáy thời không.

Phùng Mạnh ánh mắt sợ hãi, toàn thân run rẩy tuyệt vọng nhìn những tia sét chết chóc đang lao xuống.

Hắn tuy có dị năng hồi phục cường đại nhưng suy cho cùng không phải là bất tử bất điệt thật sự.

Một chiêu kia có thể Tiêu diệt mọi tế bào của hắn dù là nhỏ nhất, như vậy thì sao khôi phục được nữa.

Tên dị tộc thì ngoan cường hơn dù rất sợ hãi nhưng vẫn cố giữ bình tỉnh nghỉ cách.

Đột nhiên ánh mắt hắn lóe lên tia ngoan độc và đau lòng nhưng vẫn cắn răng làm.

Chỉ thấy từ trong miệng hắn bay ra một viên ngọc tròn màu đen ẩn chứa sức mạnh cường đại.

Viên ngọc vừa ra liền run lên kịch liệt, từ trong viên ngọc năng lượng đen kịch tỏa ra bao bọc cả hai vào bên trong.

BÙM bùm bùm....

Vứa lúc này, hàng trăm tia sét cũng giáng xuống va chạm với màng chắn đen kịch kia, tạo ra một tiếng nổ kinh thiên động địa.

Lý Minh đã có chuẩn bị, trước khi tia sét va chạm, hắn đã kích hoạt sức mạnh giả kim thuật tạo ra một căn phòng trăm mét vuông vây hai tên kia vào bên trong, chỉ chừa phía trên cho sét đánh xuống và một tấm mái nhà để khi tia sét đánh xuống liền đậy lại ngăn vụ nổ tàn phá bừa bãi ngộ thương người của hắn.

Vụ nổ do một chiêu toàn lực của Tam Chuyển cường giả đánh ra không phải chuyện đùa.

Nó có thể hủy diệt cả cái đế quốc của hắn chứ chẳng đùa.

Nếu không phải buộc phải nhanh chóng giết hai tên này thì hắn cũng không muốn dùng đến sức mạnh lớn nhất của mình.

Dù đã nhanh tay phong kín căn phòng nhưng một chút sóng xung kích vẫn thoát ra, nó Ngay lập tiức san bằng khuôn viên 1km, biến nơi đó thành một cái hố sâu.

Mà bên này Lý Minh cũng không dễ chịu, hắn liên tục lấy ra Tinh thạch cấp 6 hấp thụ bổ sung năng lượng để duy trì lồng giam.

Hiển nhiên vớn cấp bậc hiện giờ của hắn vẫn không thể ngăn được sức mạnh khủng khiếp kia mà không có trợ lực.

Phốc...

Lý Minh lập tức phun ra một ngụm máu, dù cơ thể mạnh mẽ, tinh thần lực cường đại nhưng vẫn quá sức với hắn.

Cắn chặc hai hàm răng, Lý Minh kiên trì duy trì lồng giam không để nó bị phá.

Một bên khác, chúng nữ đã xử lý xong đám quái thú Nhất Chuyển và cũng phát hiện Lý Minh đang cùng ai đó đánh nhau.

Các nàng tự hiểu, kẻ mà khiến hắn phải đích thân đi giết không phải là đối thủ mà các nàng có thể đánh bại, nên chỉ có thể đứng xa quan sát.

Không chỉ các nàng mà cả đế quốc cũng đang nín thở quan sát vua của họ chiến đấu.

Khi thấy Lý Minh hộc máu thì cả đám giật nẩy mình kính hãi.

Có thể khiến vị vua cường đại nhất thế giới của họ phải hộc máu thì đối thủ không phải dạng vừa.

Phải biết khi đối đầu với hàng triệu quái thú hắn không hề bị trầy một cái đấy.

Chúng nữ cũng lo lắng không thôi nhìn chằm chằm Lý Minh, chỉ cần hắn sảy ra chuyện thì các nàng sẻ bấc chấp tất cả lao đến.

Hơn 10 phút trôi qua, Lý Minh cảm nhận sức mạnh từ vụ nổ đã biến mất, hắn lập tức giải trừ lồng giam.

Lồng giam vừa mở, ngay lập tức một luồng sóng xung kích tỏa ra, tạo thành một cơn gió mạnh.

Tuy sức mạnh hủy diệt đã biến mất nhưng dư uy vẫn còn, chúng tạo thành một cơn gió lớn làn tràn ra.

Mà phạm vi lồng giam là vô số lốc xoáy thời không mini tàn phá.

Lý Minh không quan tâm những thứ này, ánh mắt hắn nhìn chăm chú vị trí của hai tên kia.

Nhưng rất nhanh hai đầu lông mày hắn nhíu chặc, vì nơi hai tên kia đứng ngoài lốc xoáy thời không thì không còn gì cả.

Đến cả một chút khí tức của chúng cũng không có.

Theo lẻ thường dù có bị nghiền nát hay bị thời không loạn lưu hút vào thì phải để lại một chút khí tức chứ, đằng này không hề có chút khí tức nào, trừ khi...

"Chết tiệt...để bọn chúng trốn rồi...": Lý Minh tức giận mắng một câu.

Sở dĩ hắn chắc chắn như vậy là vì linh trí của thế giới này vẫn còn đang tức giận nổi sấm.

Điều này nói lên tên dị tộc kia vẫn chưa chết và đã chạy trốn.

"Ông xã anh không sao chứ?" : Mấy nữ thấy trện chiến đã kết thúc liền bay đến lo lắng hỏi.

Lý Minh thấy chúng nữ tới thì hít sâu một hơn áp chế cơn giận trong lòng, lau đi vết máu nơi khóe miệng quay qua cười nói. "anh không sao..."

"không được, bọn em phải kiểm tra...": Chúng nữ vẫn chưa yên tâm liền muốn đè hắn ra lột đồ giữa thành thiên bạch nhật.

Lý Minh bấc đắc dị vội ôm các nàng rồi dịch chuyển về phi thuyền để các nàng kiểm tra.

Trước khi đi hắn phất tay sử dụng dị năng thời không giúp giới linh sửa lại không gian.

Trong đầu thì thở dài một hơi thầm nói. "không tránh được thì đối mặt vậy, phải đẩy nhanh tiến độ kiến thiết đế quốc lên nữa..."

Người dân toàn đế quốc vẫn chưa hết rung động vì trận chiến vừa rồi, chứng kiến sức mạng cường đại của Lý Minh, bọn họ càng trở nên sùng bái Lý Minh.

Những người còn nghĩ ngờ về thực lực của hắn thì tâm phục khẩu phục.

Trên hết toàn dân đều vui mừng và tự hào là một thành phần trong đế quốc, có một vị vua như vậy và cường giả như mây, đế quốc trở thành bá chủ thế giới chỉ là vấn đề thời gian, như vậy sao không tự hào kiêu ngạo?

Một bên khác, đám mạo hiểm giả và quân đội đang hưng phấn đỏ mặt chém giết.

Vì chúng nữ đã giết gần hết quái thú cấp cao và một nữa quái thú cấp thấp, cùng với việc bị trận chiến của chúng nữ dọa sợ và không có chỉ huy.

Quân đoàn quái thú tan rã chạy tứ tán, chiến ý mất sạch, mà đây chính là cơ hội cho đám mại hiểm giả và quân đội săn điểm tích lũy.

Cả đám sĩ khí và chiến ý tăng cao, liều mạnh đồ sát quái thú, ai nấy cũng đều có thu hoạch phong phú.

Ở chiến trường của chúng nữ, đám Hàn Hùng Tâm bị bỏ lại thu dọn chiến trường.

Đám thiếu tướng nhìn đống quái thú cổ đại mà nuốt nước bọt liên tục, đây là nguồn đột phá cấp Nhất Chuyển đấy, cơ hội lột sát thành cường giả ai mà không nổi lòng tham.

Dù bọn họ đã là Nhất Chuuển nhưng người thân của họ cũng cần nhà, tại phú thế này ai mà không muốn?

Tuy tham lam nhưng họ vẫn còn lý trí, biết nếu đụng đến những thứ này là tội chết.

Do họ giết thì không nói, có thể nhận được một số điểm kha khá, nhưng đằng này là bề trên giết, còn là người đứng đầu đế quốc, có cho họ thêm mười lá gan cũng không dám động vào.

~ ~

Trong không gian độc lập...

Phốc...

Tên dị tộc vừa xuất hiện liền liên tục phun máu, tình hình của hắn lúc này cực kỳ thảm.

Hai tay nát bấy, toàn đầy vết cháy cùng rách da thịt có chổ lồi cả xương.

Đầu thì biến dạng như không nhận ra hình dáng, phần da thịt cả khuôn mặt nát bấy, trên đỉnh đầu thì lồi cả hộp sọ đen.

Nhìn hắn bây giờ còn không nhìn ra hình dạng người hay quái thú, ai yếu tim có thể ngất ngay tại chổ khi chứng kiến, cực kỳ ghê rợn.

Hiển nhiên dù thoát chết nhưng hắn vẫn bị trọng thương đến hấp hối.

Vì thực lực của hắn chỉ có Nhị Chuyển đỉnh phong, dù có hi sinh bổn mệnh châu hạch cũng không thể ngăn được sát thương do vụ nổ gây ra, mà còn là vụ nổ bị phong kín, mọi sát thương đều dồn bên trong khiến sát thương tăng lên gấp đôi.

Bổn mệnh châu hạch là thứ quan trọng nhất của tộc hắn, nó gắn liền với sinh mệnh bản thân, châu hủy thì người vong.

Lúc nãy khi tạo ra màng chắn, hắn đã nhanh tay thu lại bổn mệnh châu nhưng vẫn hơi chậm một chút, nó bị sức mạnh kia làm nứt một chút.

Điều này khiến hắn trọng thương, tuy vậy hắn dựa vào ý trí ngoan cường, nhân cơ hội không gian giam cầm bị lực lượng kia phá nát, hắn liền dịch chuyển về không gian của mình.

Nhưng khoản khắc chớp mắt đó hắn cũng bị lực lượng của vụ nổ tàn phá lớp màng chắn và cơ thể.

Chỉ trong chớp mắt đã khiến hắn trọng thương hấp hối như vậy, nếu ở lại lâu thêm 1 giây nữa thì hắn chết là cái chắc.

Tên dị tộc trọng thương không thể đứng dậy, hắn nhìn qua vũng máu bên cạnh.

Cái vũng máu đó chính là Phùng Mạnh, tên này không có cơ thể cường đại như tên dị tộc.

Vì vậy vừa tiếp xúc với lực lượng của vụ nổ liền bị đánh náy bấy, may mắn khi dịch chuyển về hắn còn một vũng máu nên thoát chết.

"Hồi phục nhanh đi, chúng ta không còn thời gian nữa...": tên dị tộc nhìn vũng máu hét lên, trong ánh mắt chưa đựng sự phẩn nộ và thù hận.

Bị Lý Minh đánh thành thế này sao không hận cho được, hắn muốn nhanh chóng đưa người đến trả thù.

Vừa dứt lời, vũng máu đột nhiên cựa quậy, nó dần biến lớn lên và thành một hình dạng nhân loại.

Phùng Mạnh vừa khôi phục cơ thể lập tức bậc dậy thở dốc, trong ánh mắt tràng ngập sợ hãi.

Trải qua chuuện như vậy sao không sợ hãi được, có thể nói là ám ảnh luôn.

"Mau tới giúp ta...": Thấy Phùng Mạnh đã hồi phục còn lề mề, tên dị tộc tức giận quát.

Nghe tiếng quát, Phùng Mạnh mới hoàn hồn nhìn qua thảm cảnh của tên dị tộc.

Hắn lập tức hiểu ý, lấy ra mấy viên Tinh thạch cấp 5 cho tên này hấp thụ chữa lành vết thương.

Trong lúc chữa trị, ánh mắt Phùng Mạnh không ngừng lấp lóe, nếu để ý kỷ sẻ thấy một tia sát ý vụt qua rồi biến mất.

Hắn đang lưỡng lự có nên giết tên này sau đó hấp thụ máu của hắn để tiến hóa không.

Nhưng suy nghỉ kỷ lại hắn vẫn quyết định từ bỏ, không nói tới có tiến hóa được hay không, dù tiến hóa được hắn cũng không thể đánh bại Lý Minh.

Vì vậy hắn lựa chọn nương nhờ tên này để trở nên mạnh hơn rồi mới tìm Lý Minh báo thù.

Mà bên này tên dị tộc cũng không kém, hắn đang suy nghỉ cái gì đó mà trong mắt hiện lên sự oán độc...

Sau 30 phút, với thân thể cường đại và tốc độ hồi phục cực nhanh, tên dị tộc đã hồi phục ngoại thương, miễn cưỡng có thể đi lại.

Còn về nội thương hắn quá nặng rất khó chữa lành, vì bổn mệnh châu của hắn đã nứt, muốn hồi phục bổn mệnh châu cần có tài nguyên cao cấp ở tộc mới có thể chữa lành.

"Tình hình hiện tại cực kỳ bất lợi cho chúng ta, đám nhân loại kia đã trở nên cảnh giác cứ như vậy xuất hiện sẻ bị chúng vây giết..": Thương thế ổn định, tên dị tộc liền lên tiếng.

"Vậy chúng ta phải làm sao, cũng không thể cứ trốn thế này mãi được...": Phùng Mạnh tức giận hỏi.

Hắn đang nôn nóng muốn báo thù Lý Minh, hắn không có kiên nhẫn chờ đợi.

"Ta có một cách..., ngươi có dị năng hấp huyết, ta sẻ giúp ngươi có được lượng máu cường đại đột phá giới hạng của thế giới này, đạt đến Nhị Chuyển đỉnh phong, sau đó đi đến Liên Minh Tự Do thu thập máu huyết, thực lực ngươi mạnh sẻ thu thập nhanh hiwn, tên kia sẻ không thể đến kịp chi viện...": Tên dị tộc ánh mắt gian xảo nói.

" Vậy còn không nhanh giúp ta mạnh lên...": Nghe tới được mạnh lên, Phùng Mạnh lập tức vội vàng nói.

Tên dị tộc gật đầu, chỉ tay vào giữa trận pháp dịch chuyển nói." trong trận pháp kia sở hữu lượng máu khổng lồ ta thu thập thời gian dài, ngươi ngồi giữa trung tâm trận pháp, ta sẻ điều động trận pháp giúp ngươi đột phá..."

Phùng Mạnh nghe liền nhíu mày trầm tư, hắn bán tín bạn nghi nhìn tên dị tộc một cái rồi lain suy nghỉ.

Tên dị tộc cũng không nói gì, tỏ ra không sao cả, để Phùng Mạnh suy nghỉ.

" Được, làm đi...": Một lúc sau Phùng Mạnh gật đầu đáp.

Tuy vẫn còn nhiều nghi vấn và không tin tên dị tộc nhưng hắn đã không còn kiên nhẫn đợi nữa liền đồng ý.

Phùng Mạnh cảnh giác đi đến ngồi ở giữa trận pháp.

Khi thấy Phùng Mạnh đã vào vị trí tên dị tộc liền thì triển ấn pháp khống chế lực lượng trận pháp.

Phùng Mạnh lúc đầu còn nghi ngờ cảnh giác nhưng khi thấy lực lượng của trận pháp đang tiến vào cơ thể hắn, lúc này hắn mới tở phào, buôn xuống cảnh giác cảm nhận lực lượng đang tiến vào cơ thể.

Khi thấy Phùng Mạnh đã buôn lỏng cảnh giác, đột nhiên ánh mắt tên dị tộc hiện lên sự độc ác, dị biến phát sinh...

Bạn đang đọc Mạt Thế : Điên Cuồng Cướp Đoạt. sáng tác bởi yy15016086
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15016086
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 115

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.