Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mạt Thế Tới! Mau Bắt Lấy Thỏ Con

Phiên bản Dịch · 1449 chữ

Chương 8: Mạt Thế Tới! Mau Bắt Lấy Thỏ Con

Nếu cô muốn thích nghi với sinh hoạt tại mạt thế, sợ là phải học một thời gian dài nữa. Bất quá, Thư Mộc cô sẽ nỗ lực hết mình.

….

Nắm chặt hai tay, bé con thầm nâng cao tinh thần.

Khoan đã, hình như cô quên mất cái gì rồi!

Tận thế!

Như xác minh suy nghĩ Thư Mộc là đúng, bầu trời đen nhánh bên ngoài hiện lên một đạo ánh sáng chói mắt, phi cơ cùng lúc đong đưa dữ dội.

Hôm nay là ngày 24, dựa vào ký ức kiếp trước, thế giới vào ngày mai sẽ nhanh chóng lâm vào hắc ám. Lúc này đang là ban đêm tại tây bán cầu, đám người đang vui vẻ ăn mừng Giáng Sinh vẫn chưa phát hiện được gì hết. Mà ở đông bán cầu, ai ai cũng nghĩ đây là nhật thực. Thẳng đến một giờ sau mà bầu trời vẫn không sáng lại, lúc này chính phủ mới bắt đầu triển khai điều tra điều khác lạ này.

Tuy nhiên đã muộn, kèm theo đó là một bộ phận người dân đã bắt đầu phát sốt, sau khi hôn mê liền trở thành tang thi hoặc may mắn thức tỉnh dị năng.

- Trời tối như vậy từ khi nào nhỉ?

Thư Mộc lẩm bẩm một mình, còn Đường Thiên Hành thì nghĩ bé con đang tự hỏi chính mình.

- Lúc em còn đang ngủ không biết vì sao ngày đột nhiên chuyển tối.

Thư Mộc nghe được hai chữ đột nhiên liền dựa vào lý thuyết vòng quay của trái đất rồi suy ra sự thay đổi này từ đâu.

Nhưng vì cái gì lại sớm hơn một ngày chứ?

Thư Mộc lấy tay nâng má, trề môi. Rất nhanh cô liền bắt được điểm mấu chốt, nếu cô có thể trọng sinh thì tất nhiên thời gian mạt thế tới cũng thay đổi được kia mà.

Mặt khác, Đường Thiên Hành ngồi kế bên đang tùy ý lật qua lật lại thẻ tên của thỏ con. Hai mắt hắn đảo qua liền thấy được con số được ghi trên đấy.

Không ngờ tiểu nha đầu mảnh khảnh này đã 16 tuổi rồi.

Trong lòng Đường Thiên Hành bỗng dưng lên một tia mừng rỡ, thế nhưng chưa kịp suy nghĩ thì khóe mắt liền thấy sắc mặt bé con bỗng chốc thay đổi. Cặp mắt hạnh kia mở to tràn ngập kinh hoàng, thân mình cũng co rúm lại không ngừng run rẩy.

Đăng tải độc quyền tại TruyeenYY.com

Thỏ con làm sao thế này, chẳng lẽ lại sinh bệnh ư? Hắn duỗi tay ôm cô vào ngực, rồi duỗi ra đo độ ấm từ người cô nàng.

Nhiệt độ vẫn bình thường cơ mà. Trong nháy mắt vô số khả năng hiện lên trong suy nghĩ Đường Thiên Hành nhưng rất nhanh đã bị hắn phủ nhận.

Trong lòng ngực bỗng dưng cảm nhận được có chút vặn vẹo, đầu cô gái nhỏ đồng thời dựa vào ngực hắn. Sợi tóc rũ trên tay Đường Thiên hành, cái đầu nhỏ xíu cũng dựa vào vai khiến hắn không nhịn được mà hít sâu một hơi.

….

Hiện tại trong đầu Thư Mộc hoàn toàn trống rỗng, cô không có thời gian để suy nghĩ những thứ khác.

Tận thế ở kiếp trước chỉ lưu lại hai hình ảnh đặc biệt trong cô, một là những nhân sĩ thượng lưu áo mũ chỉnh tề bỗng chốc biến thành tang thi mặt mũi hung tượng chẳng khác nào quái vật. Thứ hai càng khiến Thư Mộc kinh sợ hơn chính là cảnh cô bị Vương Đan bắt được, đám tang thi quái vật xung quanh không ngừng nhào tới, từng chút một gặm nhấm thân thể mình như tằm ăn dâu.

Thế nhưng cỗ hương vị mang tính xâm lược truyền tới mũi lại khiến cô an tâm hơn rất nhiều.

Thư Mộc tranh thủ hít một hơi sâu. Là anh trai tới cứu cô đúng không? Rồi cô sẽ trở về biệt thự Ninh gia, tiếp tục cuộc sống mỗi ngày đọc sách đánh đàn như cũ?

Thế nhưng âm thanh mỏng manh đột ngột vang lên trong lòng Thư Mộc:

“Cô thật sự nguyện ý tiếp tục một cuộc sống vô dụng, liên lụy tới người nhà sao?”

Vậy thì có gì là sai, cha anh sủng ái yêu thương cô là việc thiên kinh địa nghĩa.

Thế nhưng hình như có gì đó không đúng. Bỗng dưng Thư Mộc nghĩ tới những gì cô đã tự hứa với chính mình, cô cần phải mạnh mẽ hơn, kề vai chiến đấu với người nhà.

Đúng vậy, từ giờ trở đi Thư Mộc phải kiên cường hơn.

Cỗ ý niệm này chống đỡ cho Thư Mộc tỉnh táo lại, cũng giúp cô nhận ra thứ mình đang tựa vào không còn là ghế đệm nữa.

Chống tay lên, cô bỗng dưng sờ tới một cái nút thắt, khi ngẩng đầu liền thấy bản thân đúng là trong ngực chàng trai kia. Lúc này Thư Mộc mới nhớ tới hình như cô đang tựa vào người ngồi kế bên.

- Ngượng quá, tôi thật không cố ý.

Sắc mặt Thư Mộc có chút trắng bệt, cô chuẩn bị ngồi ngay ngắn lên nhưng Đường Thiên Hành liền ngăn lại.

- Tôi có việc muốn nói với…

Không chờ Thư Mộc nói hết, phi cơ lại xóc nảy lần nữa. Việc này khiến Thư Mộc kinh hoảng hơn, cô vươn tay ôm chặt đối phương, cả người cuộn tròn trong lòng hắn.

Chàng trai kia tuy không thắt đai an toàn nhưng cả người vẫn vững như Thái Sơn.

- Hàng khách lưu ý, bởi vì tình trạng thời tiết phía trước vô cùng nguy hiểm nên chuyến bay tiến hành hạ cánh khẩn cấp…

Thông báo này khiến đáy lòng Thư Mộc trầm xuống, không ngờ phi cơ không tới nỗi Bắc Kinh. Tuy nhiên trong trí nhớ cô, lúc mạt thế vừa bắt đầu tuy tín hiệu di động chập chờn nhưng vẫn dùng để liên lạc được. Đợi đáp xuống cô nhất định gọi cho anh hai kêu người tới đón mình.

Bất luận kết quả như thế nào thì đại giới phải trả vẫn ít hơn kiếp trước rất nhiều, để cứu cô trở về từ Mỹ quốc xa xôi vẫn quá mức hao tổn.

Thư Mộc tự suy nghĩ tự gật đầu, đồng thời âm thanh mang tính áp bách của nam giới cũng đồng thời vang lên:

- Em muốn nói gì với tôi?

Nghe thấy thế, thỏ con nhanh chóng cân nhắc, cô đã sớm quyết định báo đáp ân tình của người này.

Nếu phi cơ đã hạ cánh sớm hơn dự định cố cũng cần nói rõ ràng cho đối phương biết tình huống sắp xảy ra, đợi xuống đất rồi Thư Mộc có thể nhanh chóng gọi cho anh hai.

Thư Mộc ghé vào bên tai nam nhân, nhỏ giọng bảo:

- Không biết anh có tin hay không nhưng chẳng quá hai ngày nữa, sẽ có rất nhiều người biến thành xác sống như trên mấy bộ phim kinh dị đó.

Nói xong, Thư Mộc tranh thủ đánh giá sắc mặt đối phương. Vậy mà ngoài ý muốn cảu cô, chàng trai chẳng có chút gì gọi là kinh ngạc hay nghi ngờ cả, anh ta chỉ gật gật đầu tỏ ý đang lắng nghe cô.

- Anh đã giúp tôi hơn hai lần rồi, anh là người tốt. Tôi mong anh sẽ nghe lọt tai những lời này mà chuẩn bị sớm chút.

Thấy đối phương nháy mắt đã ngây người, Thư Mộc liền nhân cơ hội mà đổi chỗ ngồi. Thân trên vừa mới nhỏm dậy đã bị nam nhân ngồi bên chợp lấy, bắt trở về.

Đường Thiên Hành vươn tay ôm cô gái nhỏ có thân hình mảnh khảnh vào ngực, cả cơ thể bé con cuộn thành một đoàn nho nhỏ trong lòng hắn. Hơn nữa ôm cô quá mất lần hắn cũng nhận được khung xương nhỏ xinh của cô, thân thể da thịt lại phi thường mềm mại, ôm vào rất thoải mái.

Mạt thế à? Nói như vậy thì phiền toái ở Bắc Kinh mà hắn lo ngại cũng không còn nữa.

Nghĩ thế Đường Thiên Hành vui vẻ hơn rất nhiều, đổi tư thế ôm thỏ con ngồi trên đùi mình.

- Nếu em đã nói những thứ này cho tôi biết, tôi lại càng phải đảm bảo sự an toàn của em.

-----

Đăng tải độc quyền tại TruyenYY.com

Bửu Bửu

Bạn đang đọc Mạt Thế Chi Sủng Nịnh (Dịch) của Ngư Hoàn Hòa Thô Diện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.