Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Để Tôi Xem Anh Ta Có Bản Lĩnh Gì

Phiên bản Dịch · 1005 chữ

Chương 20: Để Tôi Xem Anh Ta Có Bản Lĩnh Gì

Những giờ phút này Thư Mộc thật sự không lạc quan được, cô ngồi trên bồn rửa tay đột ngột hướng về phía túi bên phải của nam nhân. Trong miệng không ngừng hét lớn:

- Anh hai, anh mau về đi, đừng tới đây.

Ngay sau đó, Thư Mộc liền thấy Đường Thiên Hành móc điện thoại ra, ngón cái nhấn vào nút khóa màn hình, trên đó chỉ chẳng còn chế độ hội thoại nữa.

- Tôi đi với anh, anh nói anh ấy trở về đi.

Thư Mộc suy sụp ôm cánh tay nam nhân, cô yếu đuối cầu xin.

….

Nhìn thấy biểu tình kinh ngạc của tiểu nha đầu, trong lòng Đường Thiên Hành bỗng dâng lên cổ cảm giác sung sướng.

Di động vừa tới tay thì hắn đã cúp máy rồi. Phải thế thì âm thanh kiều mị kia mới thuộc về riêng hắn.

Vốn chỉ muốn dọa tiểu nha đầu này một chút nhưng âm thanh nức nở cầu xin của cô cùng bộ dáng mềm mại động lòng người lại khiến hắn dao động.

Trong lòng cô người anh trai kia quan trọng đến mức khiến bé con vốn quật cường sau một hồi lại tiếp tục cầu xin mình.

Thiên tính hiếu thắng của phái mạnh lập tức bị kích thích, phi công ưu tú nhất? Đường Thiên Hành thật muốn nhìn xem đến tột cùng người kia là người như thế nào, lại khiến cô gái của hắn tâm tâm niệm niệm.

Sau một hồi tút tút vang lên, âm thanh trầm thấp chậm rãi vang lên:

- Tiểu nha đầu ở chỗ tôi, nếu anh muốn mang cô ấy về thì phải xem bản lĩnh của anh tới đâu rồi.

….

Thấy Đường Thiên Hành mở miệng, Thư Mộc nhanh chóng phản ứng lại.

Đây là cơ hội cuối cùng của cô:

- Anh ơi….anh….

Ba chữ “mau về đi” còn chưa kịp thốt ra thì nam nhân đã bịt kín miệng cô lại. Thanh âm ấp úng khả nghi vang lên.

Nói xong, nam nhân đã nhanh chóng cúp điện thoại, bế ngang bé con lên và tiến ra ngoài.

Thư Mộc nắm cổ áo đối phương, nước mắt nước mũi chảy đầy trên mặt, cô không ngừng lặp lại:

- Là tôi sai rồi, tôi sẽ đi theo anh, anh tha cho anh hai đi.

Đường Thiên Hành bước vài bước qua sô pha, sữa bò khi nãy đã bị đổi thành nước chanh. Hắn nhanh chóng đưa vào tay cô:

- Em uống chút đi.

Thấy thế Thư Mộc lắc đầu nguầy nguậy, việc này khiến nam nhân mất kiên nhẫn.

- Em muốn tự uống hay để tôi giúp em uống?

Vừa nói hắn vừa đưa ống hút tới miệng. Thư Mộc nhớ tới cảm giác bị cường hôn kia liền vội vàng đoạt lấy ly nước.

- Nếu tôi chịu uống…. vậy anh hai, anh ấy…

- Sao? Muốn tôi giúp em?

Trông thấy Thư Mộc khuất phục, Đường Thiên Hành có chút tiếc nuối, sao cô bé này không ngang bướng nữa đi, khi đó hắn liền nếm được hương vị ngọt ngào từ đôi môi cô rồi.

Lúc này, Thư Mộc không khỏi ủ rũ kéo ống hút lên, này cũng là cô tư lợi bội ước, thất hứa với hắn trước mà ra.

Uống xong một ngụm liền biết đây là chanh tươi, hương vị chẳng khác nào so với trước tận thế cả. Tuy đối phương đã nói trị an Hải Tham Uy tạm thời vẫn như cũ, thế nhưng rau quả tại cực bắc thưa thớt vô cùng. Với thế đạo hiện giờ sợ rằng ly nước chanh này được làm ra cũng chẳng dễ dàng gì.

….

Đợi Thư Mộc uống xong, nam nhân liền ôm cô đặt lên đùi mình.

- Đây là tình huống bên ngoài.

Bé con xoay mặt lại nhìn màn hình, trước mắt cô là phòng chờ ở phía Bắc sân bay. Nơi đó chẳng khác nào luyện ngục, quân nhân đứng trên đài cao được trang bị đạn dược đầy đủ, súng vác vai, đạn lên nòng đều được nhắm tới phía dưới. Bất thị một người nào bị thi biến đều không tránh được cảnh ăn phải một viên đạn.

Đột nhiên lối vào xuất hiện một nhóm người mà dẫn đầu là nam tử da vàng trên phi cơ ban nãy.

- Bọn họ thật sự còn sống?

Nam nhân nghe vậy liền nhướng mày đáp:

- Trong mắt em tôi là người thiếu chữ tín đến vậy à?

Biết bản thân đuối lý, Thư Mộc ngượng cúi đầu, cô nhỏ giọng lầm bầm:

- Nhưng mà đó có phải chủ ý của anh đâu…

Đường Thiên Hành không trả lời mà xiết nhẹ cánh tay để bên hông cô nàng. Tay phải hắn gõ gõ con chuột vài cái, ngay sau đó màn hình liền trở thành một màu đen. Mặt trên dày đặc sọc trắng dọc, chính giữa là một điểm đỏ.

- Không phải em muốn anh trai em tới dẫn em về sao, đây này.

Sau thao tác nhấn vào điểm đỏ của Đường Thiên Hành, màn ảnh liền hiện lên hình một phi có dạng giọt nước. Khung cảnh trước mắt sắc nét vô cùng, Thư Mộc lập tức nhận ra kia là Thiên Ưng Hào mà anh hai thường dùng chở mình đi dạo. Chẳng lẽ những bạch tuyến xung quanh kia dùng để ngăn chặn anh hai ư?

Mơ hồ nhận ra ý tưởng của bé con, Đường Thiên Hành liền ngã lưng ra sau, âm thanh mang theo tia giận dỗi:

- Chẳng phải anh em là phi công ưu tú nhất ư? Năm đó người hướng dẫn tôi cũng miễn cưỡng vượt qua hai phần ba quãng đường đấy. Để tôi xem xem bản lĩnh anh ta tới đâu. Đúng rồi, người hướng dẫn kia từng là phi công giỏi nhất Liên Xô.

-----

Đăng tải độc quyền tại TruyenYY.com

Bạn đang đọc Mạt Thế Chi Sủng Nịnh (Dịch) của Ngư Hoàn Hòa Thô Diện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.