Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dòng Họ Gudoff

Phiên bản Dịch · 1375 chữ

Chương 16: Dòng Họ Gudoff

Vừa rồi chỉ huy mọi người đối mặt đấu lại tang thi khiến Thư Mộc có chút lâng lâng. Muốn tồn tại trong mạt thế không thế dựa vào lực lượng cá nhân mà phải cùng chung sức hợp tác với mọi người. Vừa rồi cô tìm tai nghe đúng là có chút tự đánh giá cao bản thân.

Thư Mộc không tự giác nắm chặt di động bên người và tự nhủ: “Thứ cô phải học còn rất nhiều, phải biết nói ít làm nhiều mới được.”

Trong quá trình Thư Mộc suy tư thì phi cơ cũng đã chậm rãi đáp xuống.

- Tiểu nha đầu, em nghĩ gì mà mê mẩn đến vậy?

Thanh âm hài hước của Đường Thiên Hành kéo Thư Mộc về thực tại, thế mà cô lại nhìn chằm chằm sườn mặt hắn ta để suy ngẫm đấy.

Bên tai Thư Mộc có chút nóng lên, cô gái nhỏ vội vàng quay đầu đi.

- Không, tôi có nghĩ gì đâu…

- Có phải nghĩ tôi rất tuấn tú đúng không? Vậy cứ thẳng thắn thừa nhận thôi, ngại cái gì.

Nghe xong, Thư Mộc vô cùng sáng suốt ngậm chặt mồm, dù sao sóng điện não cả hai không ở chung tần số, có tiếng nói chung được mới là lạ.

Nam nhân ngồi kế bên cười lộ ra một hàm răng trắng, hướng về phía đầu dây bên kia luyên thuyên vài câu rồi tháo tai nghe xuống.

Tiếng cùm cụp vang lên, đai an toàn trên eo Thư Mộc lại được mở ra. Ngay sau đó cô bị nam nhân ôm lên đùi. Tuy bên ngoài là ban đêm nhưng sân bay lại đèn đuốc sáng trưng.

Ngoài dự đoán của Thư Mộc, hết thảy bên ngoài vẫn bình thường.

Màn đêm hạ xuống, nhân viên mặc đồng phục màu trắng và xanh nhanh chóng tới gần.

- Chúng ta xuống thôi.

Thư Mộc chống tay, có chút kháng cự:

- Tôi tự đi được mà.

- Tiểu nha đầu à, dù mang giày nhưng chỉ cần đặt chân xuống đất, chưa tới một phút là chân em bị đông cứng luôn đấy.

Nhìn bộ đồ thể thao mình đang mặc trên người, lúc trước Thư Mộc là muốn mặc mấy trang phụ gọn nhẹ, dễ vận động một chút, chẳng ngờ lại trở thành thứ dư thừa tại thời tiết giá lạnh lúc này. Quả nhiên chưa có kinh nghiệm thì rất nhiều phương diện cô không thể nào chuẩn bị chính xác được.

- Được rồi, em khoác vào đi.

Đường Thiên Hành cởi áo khoác đang mặc ra, ý bảo bé con duỗi tay khoác vào.

Được đối phương ôm vào ngực, tuy cách một lớp vải nhưng Thư Mộc vẫn cảm nhận được nhiệt độ cơ thể cao tới bất ngờ kia truyền tới. Hiện giờ lại bị hắn ta chăm sóc như đứa nhỏ khiến Thư Mộc có chút không quen.

- Anh có mỗi cái áo khoác này chống lạnh thôi, tôi có thể nhịn một chút, nhanh chân chạy vào bên trong là ổn mà.

Nghe được cô bé trong ngực nói xong. Đường Thiên Hành vô cùng vui vẻ mặc áo khoác nhưng không gài nút mà trực tiếp ôm cô vào trong chiếc áo này.

- Thế này cũng không tệ, đúng là cô bé thông minh.

Lúc này Thư Mộc không giãy dụa nữa, hai tay chống trước ngực nam nhân còn đôi má thì đỏ rực. Nhìn vào hình ảnh phản chiếu của cả hai trên kính, bộ dáng hiện tại của họ chẳng khác nào chuột túi mẹ đang ôm bảo bối cục cưng vậy.

Đối mặt với sự quan tâm đột ngột của thỏ con, Đường Thiên Hành thực sự rất hưởng thụ. Hắn vừa định vươn tay nựng đôi má hồng kia thì cửa cabin lần nữa bị gõ vang.

Cái bọn này!

Hết năm lần bảy lượt đều phá đám, nghĩ hắn tốt tính lắm đúng không. Đường Thiên Hành di chuyển, mở cửa cabin rồi đi thẳng xuống dưới. Những tên phá đám thích quấy rầy chuyện tốt của người khác nên ở lại cabin mà tự sinh tự diệt đi.

Thấy nam nhân nhíu mày rời khỏi, Thư Mộc liền nhận ra ý đồ của đối phương. Trong quan niệm của cô, nếu phi cơ đã hạ cánh thì không nên để nhiều người vô tội chết oan uổng như thế.

Vốn Thư Mộc đang ngồi ngốc trong lòng người đàn ông bèn nhẹ giọng cầu xin:

- Anh mở cửa đi mà.

- Hử?

- Làm ơn đi, họ đều là người vô tội cả.

- Em là đang cầu xin tôi?

Nghe thấy thế tâm Thư Mộc nhảy vọt lên cổ họng, bởi vì hắn trả cô vòng bạch ngọc nên cô đã đáp ứng một điều kiện với hắn rồi. Vậy mà đối phương còn không biết kiềm chế, hiện tại lại xảo trá đòi thêm điều kiện.

Nếu thêm lần nữa, Thư Mộc chỉ sợ bản thân bị bán đi chẳng còn chừa lại chút cặn nào luôn.

Thấy nam nhân ấn chốt ở cửa, chuẩn bị bước xuống bậc thang, trái tim Thư Mộc nhảy vọt tới cổ họng, đồng ý hay không đây? Cô thật sự không có tấm lòng vị tha đến mức hi sinh bản thân vì người khác.

- Nửa tiếng sau cửa khoang sẽ tự động mở.

Mũi nhỏ xinh của Thư Mộc bị ngón tay nam nhân dày vò, đồng thời bên ngoài còn có gió lạnh ùa vào nữa. Từ lúc chào đời cho tới nay, đây là lần đầu cô gặp phải thời tiết băng hàn thế này.

Theo bản năng, Thư Mộc cuộn tròn trong lòng ngực Đường Thiên Hành. Sau khi bước xuống cầu thang, Thư Mộc ló đầu ra khỏi áo, thấy nhân viên công tác của máy bay đang xếp thành hai hàng, thẳng tắp ngay ngắn đợi hai người.

- Mr. Gudoff.

Danh xưng này nhấc lên trong lòng Thư Mộc một trận sóng to gió lớn. Dung mạo Đường Thiên Hành đúng là không giống người Hoa, chẳng lẽ họ hắn chính là Gudoff? Thấy đối phương không phản đối lại còn trao đổi với nhân viên, cô liền biết này tám chín phần là sự thật rồi.

Làm sao có thể là dòng họ này. Điều vừa nghe được khiến Thư Mộc hoàn toàn ngây dại.

Thư Mộc xuất thân Ninh gia tất nhiên sẽ biết vô tình biết được một số thông tin của tầng lớp thượng lưu. Mà cái họ Gudoff này chẳng khác nào sấm bên tai cô cả. Đây chính là dòng họ hoàng tộc nổi tiếng nhất tại Nga, là người Nga gốc Do Thái, chiếm cứ 50% mỏ dầu của đất nước này, còn nhúng tay vào hàng không dân dụng tại Russia nữa chứ. Này chỉ là sản nghiệp bên ngoài thôi, tại Thế giới ngầm, hắn còn mua bán súng ống đạn dược, than đá, đường sắt và nhiều nghành sản xuất khác, thậm chí ngay cả quân đội cũng có bóng dáng Gudoff.

Ở xã hội dân chủ hiện tại, Gudoff và 6 đầu lĩnh dầu mỏ khác chẳng khác nào mấy nhà độc tại của Sparta Hy Lạp 2000 năm trước, bảy thế lực thay phiên nhau nắm giữ chặt chẽ mạch máu kinh tế của phía Bắc Châu Âu, hoàn toàn xứng đáng với danh xưng Ông Vua Không Ngai tại Siberia.

Ngay cả khi nam nhân này không phải người đứng đầu gia tộc, chỉ với cái họ Gudoff cùng một thân bản lĩnh cường đại cũng đủ chứng tỏ quyền lực hắn nắm giữ to lớn cỡ nào.

Trong vô thức, Thư Mộc không khỏi nắm chặt túi nhỏ bên hông. Theo sự hiểu biết của cô về cha và anh thì anh hai nhất định sẽ tới cứu cô. Thế nhưng đây lại là địa bàn của người ta, dù anh hai có lợi hại tới đâu đi nữa cũng phải chịu rất nhiều hạn chế.

Đây là lần đầu tiên Thư Mộc cảm thấy có chút mờ mịt về tương lai của mình.

Đăng tải độc quyền tại TruyenYY.com

Bửu Bửu

Bạn đang đọc Mạt Thế Chi Sủng Nịnh (Dịch) của Ngư Hoàn Hòa Thô Diện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.