Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi Đồng Ý

Phiên bản Dịch · 1197 chữ

Chương 14: Tôi Đồng Ý

Nói xong Thư Mộc không màng sĩ khí đang dâng trào kịch liệt trong khoang di chuyển mà nhẹ nhàng lấy tai nghe xuống. Cô lật hai bàn tay đối diện tầm nhìn, cả lòng bàn tay đã ướt đẫm mồ hôi. Đây lần đầu tiên cô làm chuyện này, thì ra cũng chẳng quá khó như Thư Mộc vẫn nghĩ. Chỉ cần quyết tâm cố gắng, sắp xếp thứ tự những việc cần làm rồi phân phó hợp lý thì tốt rồi.

Thư Mộc đắm chìm trong vui sướng nên chả chú ý tới ánh mắt càng thêm cuồng nhiệt của nam nhân bên cạnh.

…..

Tuy Đường Thiên Hành có kinh nghiệm bay phong phú nhưng vẫn không phải phi công chính thức, trước đây hắn chỉ lái trực thăng ra ngoài dọa chơi mà thôi. Giống như việc lái xe vậy, tuy kỹ thuật người điều khiển xe đua có tốt tới đâu thì nhìn chung, kỹ thuật của người lái xe buýt vẫn cao hơn nhiều so với xe đua.

Lần đầu tiên lái máy bay đã phải ứng phó với trời mưa bão thế này, vì để bảo vệ táng mạng Đường Thiên Hành không thể không cẩn thận. Dưới tình huống cấp bách này, hắn nhanh chóng tìm được cách ứng phó. Sau khi mở hết các công cụ chống sét tới mức tối đa, hắn bắt đầu chăm chỉ điều khiển. Lại nghe được âm thanh chỉ huy đâu vào đấy của tiểu nha đầu càng làm vừa lòng Đường Thiên Hành hơn.

Băng tuyết thông minh, hắn càng lúc càng không bỏ được rồi. Nếu bé con đã có bản lĩnh như vậy liền có thể giúp hắn quản lý mọi thứ.

Đường Thiên Hành vươn tay ấn nút, cuối cùng cảnh mây trắng nắng vàng cũng hiện ra. Hắn thong thả quay đầu, liền thấy cô gái nhỏ đang cúi đầu nghiên cứu tai nghe.

Bé con đang muốn liên lạc với người nhà ư?

….

Tai nghe lại bị đoạt khỏi tay Thư Mộc, khóe môi nam nhân khẽ cong, giọng nói trầm thấp vang lên:

- Đây là tai nghe chuyên dụng, không thể liên lạc với bên ngoài đâu.

Cảm nhận hương vị nam nhân còn vươn lại trên môi, Thư Mộc sợ hãi rụt người theo bản năng, cô ấp úng giải thích.

- Tôi… Tôi không có.

Đường Thiên Hành nhướng mày, lại thêm tươi cười gian trá có vẻ vô cùng bất cần.

- Không có mới tốt. Ngoan, đợi mười lăm phút sau phi cơ hạ canh, em có thể về nhà với tôi rồi.

Đây là lần đầu tiên trông thấy đối phương biểu lộ ý đồ chân thật, đại não Thư Mộc bỗng chốc trống rỗng.

Ngay sau đó, cô đánh trống lảng:

- Thế thì phiền anh quá rồi, anh hai tôi sẽ tới rước tôi sớm thôi.

Sau khi thoát khỏi vùng giông tố, Đường Thiên Hành liền mở ra chế độ lái tự động, vừa liên lạc với sân bay, hắn cũng vừa ngầm nói với cô.

- Không phiền. Tôi với anh trai em đã chào hỏi nhau, từ nay về sau em sẽ là người của tôi.

Thư Mộc hoàn toàn không tin mấy lời này của hắn ta, cô nàng lên tiếng phân bua:

- Anh hai sẽ không đồng ý.

Nam nhân quay đầu, nâng cằm cô lên, hai mắt nguy hiểm híp lại:

- Dưới đấy hay trên máy bay đều loạn như nhau cả.

Hiển nhiên Thư Mộc cũng biết điều này, cô đã sớm nghĩ tới. Tuy nhiên cô tin tưởng những thứ đó không làm khó được anh trai.

- Vậy em nghĩ vì sao sân bay lại điều động người giúp chúng ta hạ cánh?

Bị người kia hỏi thế, Thư Mộc cũng cảm thấy có lý, nguyên nhân là gì đây? Cho dù là công ước quốc tế nhưng hiện tại thế giới đã bước vào con đường tận thế. Dù nghĩ trăm ngàn lần cô cũng không thông, vậy nên đành lắc đầu, ném lại vấn đề này cho Đường Thiên Hành.

- Bây giờ họ đã chấp nhận rồi.

Nam nhân không chút che dấu, thẳng thắn nói:

Đăng tải độc quyền tại TruyeenYY.com

- Thời gian này tại đường hàng công của cực Bắc có cỡ hai mươi mấy chuyến bay, Hải Tham Uy chính là nơi hạ cánh lý tưởng nhất. Nếu không phải chính tôi ra mặt yêu cầu, bên kia nhất định chẳng đáp ứng đâu. Hẳn em cũng biết việc đáp hạ ở nơi hoang dã có bao nhiêu nguy hiểm.

Nghe đối phương nói tới đây, Thư Mộc bỗng nhớ tới vốn tiếng Nga lưu loát của hắn, ngũ quan người này cũng thâm thúy hơn nhiều so với người Trung Quốc. Bấy giờ, Thư Mộc đã minh bạch.

Cô nàng ngước đầu lên, không chút do dự hỏi:

- Chẳng lẽ là nhờ anh?

Nam nhân sờ sờ đầu thỏ con trong lòng mình:

- Đúng là bé con thông minh. Nếu em vẫn kiên trì muốn thoát khỏi tôi, vậy yên tâm đi, tất cả mọi người trong chuyến bay này sẽ được chôn cùng em.

Nghe thế, Thư Mộc bị dọa đến sợ ngây người, vì sao lại vậy, chẳng lẽ ngay cả tính mạng của mình hắn cũng không màn ư?

Cảm nhận được suy nghĩ trong lòng bé con, Đường Thiên Hành gật đầu đáp:

- Đúng vậy, bao gồm cả tôi, được chết cũng một chỗ với em cũng là một loại vui sướng mà.

Không kịp suy nghĩ về tình cảm mãnh liệt kia, Thư Mộc như hóa đá.

Mà nam nhân khẽ cúi đầu, thì thầm bên tai người đẹp:

- Em thấy sao?

Cô nàng vốn muốn lắc đầu nhưng bởi vì quá shock với những thông tin vừa tiếp nhận mà chẳng cử động được. Nói xong, nam nhân liền dùng tiếng Anh lưu loát:

- Tình huống hiện tại…

Hắn đang nói thật! Không được, cô còn muốn gặp lại ba ba và anh hai. Thư Mộc vực lại tinh thần, vội vã che miệng người trước mặt:

- Tôi đồng ý, tôi đồng ý mà.

- Đồng ý cái gì?

Nước mắt Thư Mộc lã chã rơi xuống, nhanh chóng đáp lời dưới ánh mắt áp bức của đối phương:

- Tôi đồng ý đi theo anh.

Nam nhân liếm một chút vào lòng bàn tay bé con nhà mình, bảo:

- Nhớ kỹ những gì em nói.

Ngay sau đó, Đường Thiên Hành đổi thành tiếng Nga:

- Mọi chuyện đã được giải quyết, phi cơ sẽ hạ cánh đúng giờ.

Thấy mọi chuyện đã ổn thỏa, Thư Mộc tê liệt ngã ngồi, cô bị lừa rồi. Nam nhân cố ý dùng tiếng Anh để đánh lừa cô.

(Này là do cấu trúc tiếng Anh khác với tiếng Trung, có lẽ là một cách đảo ngữ, mình không hiểu lắm :’( ai biết thì cmt giải thích giúp mình nhé!)

Thế nhưng ánh mắt tàn nhẫn vừa rồi lại khiến cô chẳng dám đánh cược.

Hắn có đúng là lừa cô không?

-------

Đăng tải độc quyền tại TruyenYY.com

Bửu Bửu

Bạn đang đọc Mạt Thế Chi Sủng Nịnh (Dịch) của Ngư Hoàn Hòa Thô Diện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.