Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Mang Nàng Đi Giết Người.

Tiểu thuyết gốc · 2794 chữ

- Tuỳ phong tuỳ tiện hạ xuống 1 quả đồi vắng vẻ, đứng đó cảm ngộ 1 lúc, tu vi quả nhiên nhờ cảm ngộ tăng lên mà bị thiên địa quán thâu tăng lên tu vi,

- mọi thứ vạn vận đều có sinh tử, người sinh ra chết đi , chết đi để được sinh ra , đây là sinh tử luân hồi, ánh sáng sinh ra xua tan màn đêm, màn đêm sinh ra che phủ bình minh, sáng tối luân phiên , đây cũng là sinh cùng tử, cây già chết đi , mầm non sinh ra , vì cây hết tuổi thọ chết đi mà mầm non được sinh ra lớn lên duy trì lòi giống , cũng như con người , vạn vật trên đời này đều có sinh tử luân hồi.

- minh ngộ càng lúc càng sáng tỏ, nhưng tuỳ phong cũng không biết mình hiểu đạo sinh tử luân hồi đã viên mãn hay chưa, tu vi của hắn cũng tăng lên tới hoàng đạo hậu kỳ, tu vi còn chưa hẳn đã viên mãn.

- độn thổ xuống sâu dưới lòng đất , đào 1 cái động phủ, để 1 giọt tinh huyết chứ 1 tia thần hồn trong 1 hộp gỗ , sau đó phong ấn lại động phủ, cùng 4 nữ rời đi, cũng không nán lại tinh cầu này làm gì, mặc dù đều là tinh cầu tại trung vực nhưng cũng có tinh cầu mạnh yếu khác nhau, ví như tinh cầu tinh linh tộc có thể nói có lượng cường giả khủng bố nhất.

- có lẽ lên về lại hạ giới 1 chuyến, sử lý chuyện ở hạ giới, tiện thể hỏi đám người, nếu ai muốn đi lên tiên giới liền đưa họ đi theo

- trong lúc tuỳ phong ngộ được thêm hắc ám đạo, không gian đại đạo cũng có cảm ngộ sâu hơn, thệ hống lại có thể sinh ra thêm 1 không gian giống thùng đồ hệ thống, nhưng khác biệt là có thể chứa được vật sống, hắn vừa nãy sau khu cất giấu tinh huyết cũng thử đưa 1 chút đất đá vào đó, hắn lại có cảm giác mình giống như là người khổng lồ , đang tạo ra 1 mô hình , nếu như có đầy đủ đất đá , hắn có thể lặn ra tới lục địa, núi non, sau đó thả yêu thú vào, thả sông hồ vào, liền có thể thành 1 mô hình thế giới thu nhỏ, còn có ánh sáng , có mặt trời, hắn sẽ lấy tiên tinh làm mặt trời , sẽ để tiên tinh quay quanh cái đại địa này, liền thành trời đất sáng tối rồi.

- chờ thấy được tinh cầu nào bỏ hoang, hoặc nếu không sẽ cắt bỏ 1 phần tinh cầu yêu thú, vừa có đại địa vừa sẽ có yêu thú sông núi luôn , rất tiện lợi

- đột nhiên tuỳ phong trong não loé lên , cảnh giới đế đạo đã là cực hạn của tu sĩ hay chưa ? nếu như có hạ giới phi thăng tiên giới, vậy nếu đột phá cực hạn tiên giới liệu có bị tiếp dẫn đi đâu hay không ? hoặc nếu như có ai đó cũng có năng lực như ta, cũng là nặn ra đại địa sau đó ném con người cây cối vào thì lại thế nào ? có điều khác biệt chính là mặt trời ta tạo ra là từ tiên tinh, đạo là đạo do ta cảm ngộ đưa vào, vậy nếu như ta đủ mạnh tới mức đưa cả 1 mặt trời vào thì lại thế nào ?

- cũng không đúng, đột nhiên tuỳ phong giật mình có chút cảm giác hoảng sợ, hắn đã đi qua rất nhiều tinh cầu, đều là tinh cầu tự phát sáng, cũng không thấy cái gọi là mặt trời hay mặt trăng ở trái đất, vậy các tinh cầu này là làm sao phát sáng ? mặt trời mọi khi ta nhìn thấy lại là cái gì ?

- con người sợ hãi nhất chính là những thứ mà bản thân không biết, không thể giải thích được, hắn sống bao nhiêu năm nay, không biết bao nhiêu lần ngắm mặt trời mọc, nhưng khi bay ra khỏi tinh cầu, là tinh không vô tận, ở xa xa nhìn thấy các điểm sáng , lao đến đều là các tinh cầu, đứng ở trên 1 tinh cầu có thể nhìn thấy mặt trời, vậy tại sao bay ra ngoài tinh cầu lại không thấy ? mặt trời là giả ? vậy có khi nào lại đúng như ta nghĩ, tất cả các tinh cầu đều chỉ là được người tạo ra ?

- ý nghĩ này vừa hiện ra khiến hắn toàn thân lông tơ dựng đứng, nếu như toàn bộ tinh cầu là giả, vậy tu sĩ trên các tinh cầu cũng chỉ là được nuôi nhốt, giống như hiện tại ta có thể tạo đại địa trong không gian hệ thống tạo ra, có thẻ đưa các nô lệ vào đó, có thể đưa yêu thú vào đó, chẳng phải sinh tử của tất cả người cùng yêu thú trong thế giới ta tạo ra ta đều có thể khiến nó biến mất trong 1 ý niệm

- hít sâu 1 hơi, tuỳ phong càng lúc càng cảm thấy khẩn trương, nếu như suy đoán của hắn là đúng, như vậy chắc chắn sẽ còn có cảnh giới cao hơn nữa, thậm chí có thể đế cấp chỉ là vừa mới bắt đầu , giống như hạ giới hợp đạo đã là tồn tại vô địch nhưng lên tới tiên giới ngay cả cái rắm cũng không bằng, bây giờ trở lại hạ giới, không đến 1 ngày ta liền có thể thống nhất hạ giới.

- được rồi , quyết định vậy đi, về thống nhất hạ giới đón đám người thanh loan, tiện thể ném vài cái tinh cầu ở hạ giới để làm thế giới của riêng ta, nếu không thể trở lại tiên giới cùng lắm là tự sát, khi hồi sinh dùng bình dược lập tức liền bình phục cũng không có gì .

- tuỳ phong nghĩ là làm, liền tạm thời thu cả toà lâu đài cùng 4 nữ nhân trong lâu đài vào không giạn hệ thống, các nàng cũng không biết bản thân đã ở 1 nơi khác mà không còn ở trong tinh không, nhưng nơi này cũng tối đen như tinh không, vì vậy nhất thời cũng không có nhận ra.

- tuỳ phong liền toàn lực 1 chiêu thần thông phóng về phía trước, trong nháy mắt thông đạo hiện ra, hắn hoá thành tia sáng bay vút vào thông đạo, đi sang tới đầu bên kia thông đạo.

- tuỳ phong tuỳ tiện 1 chọn 1 hướng bay đi, thần thức toả ra khắp vùng tinh không, muốn tìm tinh cầu mà hắn lần đầu tiên xuyên qua đến, hắn cũng lấy ngọc giản bắt đầu khắc hoạ thành bản đồ tinh không, những tinh cầu cùng hướng đi lần lượt được khắc hoạ vào, thậm chí khoảng bao nhiêu km hắn cũng ước lượng ghi ra,

- trong quá trình bay đi ghi chú lại bản đồ tinh không này, hắn đã chứng kiến rất nhiều tinh không, gặp đủ các loại chủng tộc, nhưng không có nhiều chủng tộc cường đại như ở tiên giới, chỉ có mấy tộc cơ bản, ngay cả ma tộc cũng không có , chủ yếu là nhân tộc , có lẽ các tộc kia đều chỉ xuất hiện ở tiên giới, còn 1 vài tộc xuất hiện ở nơi hắn xuyên đến, có thể chính là từ mảnh vỡ tiên giới rơi xuống, hoặc là ngoài tiên giới năm đó còn có các tinh cầu khác cũng bị rớt vài mảnh vụn rơi xuống hạ tinh giới vực, sau đó bọn họ lang thang trong tinh không rồi đều vô tình tới 1 tinh cầu đó.

- dường như 1 mảng mây mù đã được vén ra, như vậy thu hết đám tiên giới tu sĩ ở hạ giới thành nô lệ tương lai cũng có thể có 1 lực lượng làm việc.

- sau 10 năm phiêu du tinh không bay theo vòng tròn mở rộng dần, cuối cùng đã tìm thấy tinh cầu quen thuộc, không hề có tu sĩ thủ hộ tinh cầu như ở tiên giới, điều này rất dễ hiểu, cảnh giới thấp bay ra khỏi tinh cầu liền vài khắc sẽ chết, ai có thể thủ hộ tinh cầu ngoài tinh không.

- hạ xuống tinh cầu quen thuộc, hắn thần thức bao phủ toàn bộ tinh cầu, khiến các cường giả trên tinh cầu trấn động sợ hãi cực điểm, không dám nhúc nhíc, thần thức vừa đảo qua quá cường đại, nhiều người còn như ý thức điều gì đó , trong mắt vừa sợ hãi vừa vui mừng, những tên này lập tức bay lên không trung, tìm kiếm thần thức vừa mới quét qua.

- tuỳ phong thần thức phủ xuống toàn bộ tinh cầu xong lập tức gương mặt tuỳ phong âm trầm lại, 1 cỗ lửa giận tốc lên, hắn lập tức biến mất, khi xuất hiện đã tới 1 khu mỏ , chỉ thấy ở khu mỏ này đang dùng dụng cụ đặc thù đào bới, là 1 mảnh vỡ tiên giới, đang được cho đào tiên tinh.

- chỉ thấy 1 nữ nhân gầy dơ xương bị 2 xích pháp tắc hình thành 2 cái xích còng 2 chân, đang lê từng bước đào khoáng , gần đó còn thấy được nhiều người quen, đều là người của hắn , không sai, chính là đám người thanh loan, mấy nô tỳ của hắn cùng đám người bắc băng cung,

- tuỳ phong giận giữ hét lên, sát khí toả ra khiến toàn bộ không gian vỡ vụn từng mảnh kêu choang choang trên bầu trời , phất tay 1 cái toàn bộ xích pháp tắc nổ bung

- thanh loan nghe thấy tiếng rống giận quen thuộc, ngước mặt lên nhìn gương mặt quen thuộc , đã ở trước mặt nàng, ôm nàng vào lòng, 1 luồng tiên khí bao phủ, thân thể nhanh chóng khôi phục từ 1 trung niên 50 gầy dơ xương rất nhanh trở lại bình thường.

- Cút hết ra đây cho ta, tiếng hét vang lên vang vọng toàn bộ tinh cầu, 1 đám hợp đạo cường già liền lao đến , xuất hiện trước mặt hắn run rẩy, bọn hắn từng là người tiên giới đương nhiên biết sức mạnh này đại biểu cái gì , rất nhiều hợp đạo của nhiều loại chủng tộc tập hợp nhìn tuỳ phong mang theo vẻ sợ sãi với cường giả.

- trong đám người còn có cả tổ thúc của tây môn gia tộc mà tuỳ phong từng xém bị chết dưới tay lão.

- nơi đây là thánh vực trong truyền thuyết của tinh cầu này, tuỳ phong nhìn như 1 ma thần, sức mạnh toả ra cường đại khiến bọn họ đều quỳ trên mặt đất không thể nhúc nhíc được

- thanh loan nước mắt lưng tròng , ôm chặt người đàn ông mà đã cả mấy ngìn năm mong ngóng , khóc rống lên như thể muốn phát tiết nỗi uất ức mấy nghìn năm nay

- từ sau khi tuỳ phong bị cuốn vào lõ hổng không gian ngày đó, còn tưởng gia tộc tây môn bị xâu xé, tổ tông của tây môn bỏ chạy cũng sẽ không lật ra bọt sóng gì, không nghĩ tới mấy trăm năm sau, cường thế quay trở về, hắn không chỉ đầu quân cho điểu tộc trở thành trưởng lão, còn gặp cơ duyên đột phá hợp đạo viên mãn, cho lên bắc băng cung và bắc băng thành đã bị hắn cướp đoạt lại, còn cùng đám điểu tộc bắt đám người bọn họ thành lao dịch,

- không nghĩ tới điểu tộc lại liên hợp ma tộc, sau đó khống chế mấy tộc còn lại đánh chiếm tinh linh tộc, hiện nay lại thành 2 thế lực giằng co , trong đó 1 mình tinh linh tộc 1 thế lực , những vẫn chưa bị thôn tính.

- ta mang nàng đi giết người, tuỳ phong gương mặt lạnh lùng nói 1 câu ôm theo thanh loan đến trước mặt tên tộc thúc tây môn gia tộc kia, toàn bộ hiện trường các cường giả hợp đạo đều bị pháp tắc vô hình trói buộc không thể động đậy, mồ hôi lạnh đang không ngừng tràn ra.

- 1 vị ma tộc hợp đạo đột nhiên lên tiếng, tổ tiên cường giả , chúng ta không biết mấy người này là người của tổ tiên, còn xin tổ tiên lượng giải.

- tuỳ phong cũng không nói gì, đi lướt qua tên ma tộc hợp đạo này, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía tên tây môn tộc thúc kia , ánh mắt nhìn qua, dưới ánh mắt hoảng sợ của tên tộc thúc tây môn gia tộc này, thân thể hắn không khống chế được từng mảng máu thịt bung ra, phong pháp tắc hình thành từng nhát đao gió, chém từng miếng thịt xuống.

- chậm rãi từng bước 1 đi tới, thân thể tên này đã đầy máu tươi, thanh loan liền giẫy ra khỏi tay tuỳ phong , tay hoá kiếm từng nhát điên cuồng chém vào tên tộc thúc tây môn gia tộc này, đâm , chém , gọt, cho tới khi chỉ còn bộ xương khô, nàng liền đâm nát tim hắn, điên cuồng chém nội tạng thành từng mảnh.

- tuỳ phong lại đánh ra 1 cái ấn ký lên mi tâm của tây môn tổ tông này, sau đó truyền âm nói cách sử dụng ấn ký này cho nàng, rất nhanh tiếng la hét của nguyên thần tên tây môn gia tộc này không ngừng vang vọng, tiếng kêu thảm thiết làm cho toàn bộ người có mặt ở đây đều run lên, nguyên thần hắn xuất ra khỏi thân thể trên không không ngừng vặn vẹo, lăn lộn, gào thét.

- nguyên thần hắn muốn tự bạo mà không được, mỗi lần muốn tự bạo lại bị 1 pháp tắc vô hình làm cho xẹp trở lại , sau đó rất nhanh cảm giác đau đơn như vạn tiễn xuyên qua lại càng hung ác hơn, khi nguyên thần đến bên bờ vực sụp đổ lại được pháp tắc sinh cơ đại đạo bổ xung cứu chữa, mới bình phục lại tiếp tục bị tra tấn, cứ như vậy , không biết thanh loan đã hành hạ hắn bao lâu

- tuỳ phong mặc kệ nàng phát tiết, rất nhanh từ miệng mẹ của thanh loan là lý băng băng hắn đã hiểu rõ hết mọi chuyện từ khi hắn đi, lão tổ tiên tây môn đã quét sạch các cửa hàng phong các của hắn, toàn bộ đều bị giết, thấn tín nô tỳ của hắn thì bị cho đi đào khoáng, bắc băng cung chết cũng gần hết, chỉ còn không tới 100 người, trong đó lan lan cũng đã chết,

- tiếp đó chờ đợi xong thanh loan phát tiết, hắn liền thần thức bao phủ định trụ toàn bộ tinh cầu này, mọi người không thấy hắn cử động gì , chỉ thấy ánh mắt hắn loé lên 1 cái, toàn bộ tinh cầu liền dừng lại, bị định trụ, giống như hắn chỉ cần dùng 1 ánh mắt có thể định trụ mọi thứ.

- từ sưu hồn lão tổ tông tây môn, tuỳ phong đã biết những kẻ năm xưa tham gia, hắn liền mang nàng đi giết người, bất kể chủng tộc, bất kể là ai, chỉ cần tham gia vụ thảm án năm đó, hắn liền đi xuyên không gia nháy mắt xuất hiện trước mặt 1 kẻ nào đó, sau đó tiếp tục đi xuyên qua đến người tiếp theo, nhưng chỉ là nhoáng cái như thế, những kẻ đó đều đã nổ tung hình thần câu diệt.

- 1 tiếng sau toàn bộ kẻ tham gia năm đó đều đã chết, không nghĩ tới thời gian của tiên giới cùng hạ giới lại có chênh lệch lớn như vậy, hắn nhớ mình rời đi chỉ hơn chục năm , thế nào về tới đây đã 1000 năm trôi qua. còn may , những người mà hắn quen biết gần như còn nguyên, chỉ chết mất mấy người.

- trong đám nô tỳ năm đó hắn thu, còn nguyên, nạp lan hoa còn , lý mộ vân còn, đều đang sung sướng cười như điên ở bãi mỏ,

-

Bạn đang đọc Mắt Định Càn Khôn sáng tác bởi vodanhbm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vodanhbm
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.