Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1640 chữ

Edit: Chipause, Azu

Beta: tiểu nhài, Honie, Nguyệt

14.

Tôi đang nấu nước mật ong trong bếp thì Joe gọi đến.

Thói quen sinh hoạt của Tống Lăng không tệ, ít nhất trong tủ lạnh vẫn còn vài thứ có thể ăn được.

"Nguyệt, em đang ở đâu ?"

Tôi bê nước mật ong ra khỏi bếp, "Sao vậy?"

"Mau tới đây! Anh đã tìm được cho em một người đàn ông Trung Quốc khá ổn, và rất tốt bụng!" Joe nói, xung quanh anh là ánh đèn chập chờn, và có rất nhiều tiếng ồn.

Hình như anh ấy đang ở trong quán bar.

Tôi bật chế độ loa ngoài và để điện thoại lên ghế sofa.

Ngồi xuống, đỡ người đàn ông đang yếu đuối đứng dậy, đồng thời đáp: “Anh chơi một mình đi, em không đi đâu”.

"Tại sao?"

Joe kinh ngạc, nói: "Lần sau em sẽ không lợi dụng anh để chắn hoa đào nữa đấy chứ? Cục cưng của anh sẽ tức giận!"

Tôi thấy kì lạ, hỏi: "Cục cưng của anh ở đâu ra vậy?"

Sau khi nghỉ ngơi vài phút, Tống Lăng dường như đã tốt hơn nhiều.

Anh uể oải mở mắt, nhìn tôi chằm chằm, rồi lại nhìn ly nước mật ong trên tay tôi. Im lặng một lúc lâu.

"Anh vừa nhìn thấy cậu ta! Siêu đáng yêu và đẹp trai..."

Joe nói, đột nhiên sắc mặt thay đổi, "Nguyệt, đừng ngắt lời anh, anh đang nghiêm túc đấy,

người đàn ông này thật sự rất đẹp trai!"

Tôi đưa ly nước mật ong cho người đàn ông đang mở mắt nằm trên sô pha, sau đó quay người lại cầm điện thoại, nói: "Được, anh đưa thông tin liên lạc của cậu ta cho tôi, hôm nay tôi không có thời gian..."

Lạch cạch, choang…

Tiếng ly bị đổ vỡ vang lên, tôi sững sờ quay người lại.

15.

Ngay lập tức, người đàn ông hất đổ ly nước mật ong, đôi mắt dần đỏ hoe, dùng sức kéo cổ tay tôi lại, lật người, và đè tôi xuống, cúi người mạnh mẽ cắn môi tôi.

Dưới ánh đèn, tôi bị áp sát đến mức không làm được gì, xoay đầu mắng: "Tống Lăng, cậu bị điên rồi!"

"Đúng, mình bị điên rồi."

Người đàn ông gục đầu nhìn tôi chằm chằm, giọng khàn khàn, “Mình nhớ cậu muốn điên rồi, ghen tị với những người đàn ông đó đến phát điên lên.”

Tôi ngẩn người.

Cậu nhân cơ hội điên cuồng hôn tôi.

Vài giây sau, mắt tôi bắt đầu đỏ lên, nước mắt lưng tròng, tôi cố hết sức đẩy cậu ra: "Tống Lăng, cậu đang làm gì vậy? Bành Tuyết đâu! Cậu không sợ bị Bành Tuyết nhìn thấy sao?!"

"Chuyện này và Bành Tuyết thì có liên quan gì?"

Người đàn ông dừng lại và đè lên người tôi, cau mày chăm chú nhìn tôi.

16.

"Cậu rõ ràng cùng Bành Tuyết..."

Tôi cứng ngắc quay đầu lại, cố giấu đi những giọt nước mắt.

Không nhìn cậu.

Tống Lăng không chịu, quay đầu tôi lại, giọng nói mạnh mẽ: "Lý Đình Nguyệt, nhìn mình này."

Giọng tôi uất ức: "Cậu làm gì thế hả? Cậu là đồ tồi, đúng là đồ đứng núi này trông núi nọ mà!"

Tống Lăng tức giận đến bật cười: "Tên khốn nào nói với cậu là mình cùng Bành Tuyết yêu nhau hả?"

"..."

Tôi im lặng.

Anh nhéo cằm tôi, hôn tôi thật mạnh: “Mình thích ai, cậu còn không biết à?”

Trong lòng có chút khó xử, tôi hốt hoảng đẩy cậu ra, chạy ra ngoài.

Người đàn ông nắm lấy cổ tay tôi một cách thô bạo, ngồi dậy, ôm tôi vào lòng: “Cậu muốn đi đâu?”

Tôi cảm thấy những lời cậu ấy nói có chút buồn cười.

Bây giờ Bành Tuyết bị cậu ấy một mực giấu giếm.

Hơn nữa, rõ ràng là cậu ấy đã nói rằng cậu ấy muốn tôi tránh xa cô ấy ra.

Cho dù Tống Lăng không ở cùng Bành Tuyết, nhưng những tổn thương mà cậu ấy đã gây ra cho tôi trước đó vẫn khiến con tim tôi đau nhói.

Tôi nhìn cậu, đôi mắt phiếm hồng dần dần bình tĩnh lại.

"Nhưng Tống Lăng, mình không còn thích cậu nữa."

Người đàn ông siết chặt cổ tay tôi.

Tôi muốn thoát ra.

Bất ngờ là, cậu ấy đột nhiên buông tay ra.

Người đàn ông im lặng một lúc, cúi xuống, trông có chút suy sụp.

Một lúc lâu sau, giọng cậu khản đặc.

"Bây giờ đã tối rồi, đêm nay cậu ở phòng khách, ngày mai mình sẽ đưa cậu về."

17.

Ngày hôm sau, trời lại đổ mưa lớn.

Tống Lăng chở tôi đến khách sạn, cậu im lặng suốt quãng đường.

Tôi muốn đẩy cửa bước xuống xe, nhưng cửa không thể mở được.

Tôi quay lại nhìn cậu ấy, đầy nghi ngờ.

Khuôn mặt lạnh lùng của người đàn ông như ẩn như hiện trong bóng tối, trong mắt cậu ấy như có một vòng xoáy đen sâu không thấy đáy, muốn hút tôi vào trong một cách nhanh chóng.

"Lý Đình Nguyệt,"

Thanh âm của cậu ấy khàn khàn đến đáng sợ: "Cậu vẫn muốn đi sao?"

Trái tim tôi như chậm lại một nhịp.

Thời gian như ngừng trôi, một lúc sau, tôi nghe tiếng mưa rơi tí tách, khẽ đáp: “Ừm.”

"Nửa tháng." Tống Lăng đột nhiên lên tiếng.

Tôi ngẩng đầu lên: "?"

"Nửa tháng sau mình dẫn cậu đi gặp Bành Tuyết, nhưng cậu phải tránh xa Đường Húc ra."

Quả nhiên, cậu ấy có kim ốc tàng Kiều mà, lén lút giấu Bành Tuyết đi.

Tôi ra sức lau miệng của mình, cảm thấy ghê tởm.

Đường Húc, là chú chó sói nhỏ, một trong những mục tiêu của tôi.

Thấy được cái nhíu mày khó hiểu của tôi, Tống Lăng vươn tay ấn mở chốt cửa xe, giải thích:

"Cậu ta không phải người tốt."

Tôi cố nén sự khó chịu trong lòng, gật đầu mở cửa xuống xe.

"Lý Đình Nguyệt." Thấy vậy, Tống Lăng cau mày và gọi với theo tôi: "Cậu có nghe mình nói không, tránh xa cậu ta ra."

Tôi cầm theo dù bước vào màn mưa, giọng nói uể oải.

"Mình nghe thấy rồi."

18.

Tống Lăng là một người đàn ông chín chắn và thận trọng.

Cậu ấy nói Đường Húc là người xấu, tôi tin cậu ấy.

Joe được công ty sắp xếp tìm một nữ ngôi sao khác, nữ ngôi sao đó đang quay phim ở ngoài tỉnh, cậu ấy rời đi, trong khách sạn giờ chỉ còn lại mình tôi.

Sau ngày hôm đó, phòng của Joe đã được người khác thuê, đó là Tống Lăng đang chuẩn bị chuyển đến.

Ngay đối diện phòng tôi.

Sau khi biết chuyện, tôi ít ra ngoài hơn.

Sợ gặp phải cậu ấy.

Hôm nay trời mưa, tôi tự nhiên muốn ăn một bát mì chua cay.

Dù không còn người thân ở đây, tôi vẫn coi đây là quê hương của mình. Tôi nhớ tất thảy mọi thứ ở nơi này.

Mới năm giờ, vẫn khá sớm, giờ này hẳn là Tống Lăng còn ở công ty.

Tôi cầm dù, rụt rè bước ra khỏi phòng.

Vừa đến gần thang máy, một đôi chân dài thẳng tắp đi theo tôi.

Tôi vô thức siết chặt tay cầm dù: "..."

19.

Tống Lăng đã đi theo sau tôi rất lâu.

Để ăn mì chua cay, phải băng qua đường lớn mới tới quán được.

Trên vỉa hè, đèn giao thông đã chuyển sang màu xanh.

Mặc kệ những người đi ở phía sau, tôi một mạch băng qua bên kia đường.

Mưa lớn càng ngày càng nặng hạt, từng hạt, từng hạt cứ thế rơi mạnh trên dù tôi, tích tụ thành những vũng nước to nhỏ trên mặt đường , nên dép tôi cũng bị ướt sũng.

Một chiếc xe tải lớn đột nhiên điên cuồng lao đến.

Trong cơn mưa nặng hạt, sóng nước bắn tung tóe cả con đường.

Tôi choáng váng đứng bên dưới chiếc dù.

Ngay sau đó, một làn gió nhẹ từ phía sau thổi tới, một bóng người rộng lớn, ấm ấp lao về phía tôi, ôm lấy tôi rồi lăn về phía vỉa hè phía trước.

Mưa lớn làm ướt hết thân thể của hai con người đang ôm lấy nhau.

Nước mưa trộn lẫn với màu máu đỏ tươi.

Tôi ngã xuống đất, đầu óc choáng váng, cố gắng chống đỡ thân thể yếu ớt của mình để đứng dậy.

Người đàn ông cao lớn ấy ngã xuống đất, máu bắt đầu chảy ra từ cơ thể anh.

Tôi lo lắng vén mớ tóc mái ướt sũng của cậu ấy qua một bên. Cả người run rẩy, tôi hoảng loạn cúi xuống cầm điện thoại bấm gọi 120.

"Lý Đình Nguyệt, sao cậu lại khóc?"

Người đàn ông đang nằm trên mặt đất bỗng mở mắt ra, cười nói với tôi:

"Mình còn chưa có chết đâu."

Nước mưa hòa chung với nước mắt của tôi, tôi ôm lấy cậu mà phản bác lại: "Mình không có khóc!"

Tống Lăng mỉm cười, dường như cậu muốn nhắm mắt lại.

Tôi sợ cậu cứ vậy mà ngủ mất, sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa, nên tôi ôm cậu không ngừng tìm đề tài để trò chuyện: " Tống Lăng, sao cậu lại ở đây?"

Tống Lăng cười nhạt một tiếng, trong miệng phun ra một ngụm máu, " Đương nhiên là bởi vì …mình là vệ sĩ của cậu mà."

Tôi há hốc miệng, không biết nói gì, vô tình nếm phải nước mưa.

Mặn thật đấy…

Bạn đang đọc Mặt dày cua lại vợ của ogayi

Truyện Mặt dày cua lại vợ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmonn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.