Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh nhau

1812 chữ

Do Dương Liễu bị bệnh nặng không thể vào bếp, nên mọi việc trong tiệm đều do Diêm Ninh cùng Y Y phụ trách, hai người bận rội từ lúc trời tờ mờ sáng, tới trưa Y Y rốt cục chịu không được nữa mới bắt Diêm Ninh tạm thời phải đem phong thủy sửa về như cũ.

Hai người đã mệt đến mức kiệt sức, nằm ỉu xìu trên bàn, trong tiệm vẫn còn hai khách nhân chưa rời đi nên Diêm Ninh ngồi tán dóc với Y Y đợi dọn dẹp.

“Diêm Ninh ca ca, cái phong thủy cục của ngươi quá lợi hại đi, sau này có gì cần ta lại nhờ ngươi giúp đỡ mới được.” Y Y hữu khí vô lực nói.

Diêm Ninh phi thường nghiêm túc gật đầu: : Hôm nay ta nhận được hàng trăm cuộc điện thoại đặt cơm, nhưng trong tiệm việc quá nhiều lo không hết chứ đừng nói đến giao cơm, đúng rồi, sáng nay buôn bán lời lỗ thế nào?”

“Trừ bỏ phí tổn cùng số lẻ tẻ thì còn được hơn hai ngàn…..” Y Y bất mãn nói.

“Nửa ngày liền được hai ngàn, một tháng chẳng phải là kiếm được rất nhiều sao, ngươi còn đòi gì!” Diêm Ninh trợn trắng mắt, “ người đừng rầu rĩ nữa, chiều này tiệm sẽ đóng cửa, Dương Liễu tỷ tỷ đã lo liệu một chút, tối nay ngươi về cô nhi viện ngủ một đêm đi.”

Y Y vừa nghe tức khắc bất mãn: “ Ta tại sao lại phải đi, ta muốn ở lại chăm sóc cho tỷ tỷ….từ từ, các ngươi vội vã đem ta đuổi đi, đừng nói với ta hai người các ngươi……”

Đôi mắt nàng trở nên tinh nghịch làm bộ nói: “Ta có thể hiểu được….” rồi nháy mắt nhìn Diêm Ninh.

Diêm Ninh vỗ vỗ đầu nàng: “ Đừng nghĩ linh tinh, ta là loại người này sao?”

Y Y lắc đầu, lại đột nhiên gật gật đầu: “ Ngày hôm qua không cảm thấy, nhưng hôm nay càng nhìn lại càng giống nha.”

“Tào lao” Diêm Ninh cười cười: “ đêm nay ta chuẩn bị giăng thiên la địa võng, bắt nữ quỷ tối qua, tránh cho sự tình hồi đêm lập lại, nếu ngươi ở đây ta lại phân tâm bảo vệ cho ngươi, lại ảnh hưởng đến kế hoạch của ta.”

Y Y có chút lo lắng nói: “Tối hôm qua tiểu nữ quỷ kia thật quá đáng sợ, ca ca ngươi thật sự tin tưởng mình có thể đối phó với nó không? Nếu không được thì nói cùng lắm bọn ta dọn đi thôi, dù sao có ca ca ngươi ở bên, tùy tiện chọn một chỗ cho ngươi bày trận phong thủy, thì ở đâu cũng sẽ có thu nhập rực rỡ cả.”

Diêm Ninh lắc lắc đầu: “Dọn đi là phương pháp đơn giản nhất, nhưng cũng là phương pháp vô trách nhiệm nhất, chúng ta đi rồi sẽ có người khác dọn đến, đến lúc đó tiểu nữ quỷ bám vào người khác, nghiêm trong hơn cả là có thể gây chết người, ngươi có đồng ý để ta buông tay mặc kệ không?”

“Không muốn!” Y Y nói, “ nhưng mà việc này rất nguy hiểm”

“ Yên tâm đi.” Diêm Ninh tự tin vỗ vỗ ngực nói: “ Ta chính là đệ tử đơn truyền của Mao Sơn Ngô Môn thứ mười ba nha.”

Bởi vì trong tiệm ít người, Diêm Ninh lại không có áp chế thanh âm, nội dung tự nhiên lọt vào tai hai vị khách kia.

Hai vị này nhìn có vẻ ăn mặc tùy ý, nhưng ngôn ngữ cử chỉ rõ ràng thể hiện là một quân nhân. Trong đó một người có làn da ngăm đen khuôn mặt nghiêm nghị, một đôi mày kiếm không giận tự uy, hắn nghe được lời nói Diêm Ninh, không khỏi quay đầu lại lặng lẽ đánh giá.

Diêm Ninh đang nói chuyện phiếm với Y Y, tự nhiên cảm nhận được có một ánh mắt bén nhọn nhìn mình chăm chú không tự chủ được nương theo ánh mắt nhìn lại, liền thấy vị khách nhân kia, hắn ngẩn người rồi sau đó gãi đầu cười hữu hảo.

Khách nhân thu hồi ánh mắt, trong mắt có chút thần sắc khác thường, hắn nhìn vị tráng hán đồng hành nói: “ Đằng Nghị đem vị tiểu ca ca gọi tới cho ta.”

Vị tên Đằng Nghị kia có một cái đầu đinh, còn mang cái mũ lưỡi trai trên đầu, thân thể cao to, tuy rằng tuổi nhìn qua rất trẻ nhưng đã có hương vị của một vị chiến tướng đã qua trăm trận chiến.

Nhận được mệnh lệnh, hắn không chút do dự đứng lên, đi đến Diêm Ninh lớn tiếng nói: “ Vị tiểu ca này, lão bản chúng ta mời ngươi qua có một chút chuyện cần hỏi.”

Y Y bị Đằng Nghị đột nhiên xuất hiện dọa sợ, vỗ vỗ cái ngực nhỏ bé thờ phì phò, Diêm Ninh có chút không vui mà nói: “ Chuyện gì?”

“ Ngươi qua bên kia mới có thể nói cho ngươi được.” Đằng Nghị trả lời.

“trong tiệm không có ai, có gì cứ nói thẳng là được.” Diêm Ninh chẳng buồn nhấc mông, bộ dạng cà lơ phất phơ nói.

Vị tráng hán này nhìn qua thì trạc tuổi Diêm Ninh nhưng thân thể có chút vượt trội hơn một chút, tuy vậy Diêm Ninh không thích hắn lấy đó làm lí do cho việc không lịch sự của hắn đối với chính mình.

“ Kêu ngươi qua liền qua đi, nam nhân mà cứ lằng nhằng như đàn bà.” Đằng Nghị có chút không kiên nhẫn nói.

Diêm Ninh vừa nghe có chút khó chịu, hắn ghét nhất người khác gọi hắn là đàn bà mà lại còn là lời mắng một người xa lạ nữa:

“Nếu là bổn tiệm phục vụ không tốt, tiểu đệ ở đây xin lỗi hai vị, nhưng nếu hai vị muốn tìm phiền toái, mời mau ra ngoài cửa hàng, ta sợ cửa hàng chúng ta chịu không nổi ẩu đả.”

Đằng Nghị nói: “ Ta sẽ không đánh ngươi”

“Nhưng ta chưa nói ta là người bị đánh.” Diêm Ninh cười nói.

Đằng Nghị cũng nghe ra ý tứ của Diêm Ninh, hắn không ngờ đi theo vị này bao nhiêu lâu rồi, chưa từng thấy người nào lại không cấp cho vị đó một chút mặt mũi, cơn giận lập tức bạo phát, duỗi tay chụp vào cổ áo Diêm Ninh, tính mạnh mẽ đem hắn mang đi.

Nhưng Diêm Ninh lại nhẹ nhàng cười, quỷ dị vặn vẹo cái cổ tránh bàn tay của Đằng Nghị đang chộp tới.

“Thế nào? Bắt không được à? Ta nói trước dù ngươi có làm gì thì ta cũng sẽ đập nát ngươi trước khi ngươi kịp hành động.” Diêm Ninh bắt đầu nóng giận, không để ý đến lời khuyên can của Y Y đem nàng đẩy qua một bên, không cam lòng yếu thế mà nhìn chằm chằm Đằng Nghị.

“ Có điểm ý tứ.” vị khách nhân ở phía sau Đằng Nghị trong mắt toát ra hứng thú nồng đậm, thực lực Đằng Nghị hắn rất rõ, vậy mà Diêm Ninh lại nhè nhàng tránh thoát bàn tay Đằng Nghị, tất nhiên không phải là sự may mắn.

Đã ba năm rồi không phát sinh chuyện thú vị như vậy.

Thân phận vị khách nhân này nếu nói ra sợ rằng bọn tội phạm ở chung quanh ba khu phố đều nhanh chóng tránh xa, hắn chính là đạị đội trưởng đội đặc cảnh thành phố Kiến Châu – Hình Chính.

Còn Đằng Nghị chính là đặc cảnh ưu tú nhất hắn chọn được từ trong hàng ngàn người, từng lăn lộn ở canh giữ vùng biên giới đang tranh chấp, hiện tại đã trở thành trợ lý riêng của hắn.

Hiện giờ lại có một tên chủ quán hèn mọn, dám cùng Đằng Nghị động thủ, lại không nằm ở thế yếu hơn chẳng phải như vậy không đủ ý tứ sao?

Chuyện Diêm Ninh đe dọa Đằng Nghị cũng có chút ngoài dự đoán của hắn, hắn quay đầu lại dùng ánh mắt xin chỉ thị tiếp theo của cấp trên. sau khi được Hành Chính đồng ý, hắn liền lấy lại khí thế bắt đầu tấn công Diêm Ninh.

Thân hình to khỏe của Đằng Nghị hướng về phía Diêm Ninh nhìn hắn cồng kềnh như vậy nhưng thân thủ lại rất mau lẹ. Diêm Ninh nhanh chóng đá vào góc bàn mạnh mẽ mượn lực đem cơ thể lùi về sau.

Đằng Nghị vồ hụt mất đà, nhân cơ hội đó Diêm Ninh quay lại phản công, Đằng Nghị rất có kinh nghiệm chiến đấu, phản ứng nhạy bén lập tức xoay người dùng đầu gối chặn lại một cước của Diêm Ninh, tuy tránh được đòn hiểm nhưng sắc mặt Đằng Nghị lại cực kỳ khó coi, vừa rồi nhìn một cước của Diêm Ninh không có chút uy lực, nhưng khi chạm đến đã đem đầu gối hắn làm cho tê dại gần như mất hết cảm giác.

Lúc này Đằng Nghị mới biết Diêm Ninh không đơn giản như vẻ bề ngoài, lập tức tay phải rút một chiếc đũa trên bàn, giơ ngang ngực, tay còn lại bảo hộ trên mặt tùy thời chuẩn bị ra đòn công kích trí mạng để đấu với Diêm Ninh.

“ đánh nhau thôi có cần phô trương như vậy không?” Diêm Ninh cười lạnh một tiếng, nắm lấy chiếc ghê sau lưng hung hăng nện vào người Đằng Nghị.

Đằng Nghị cũng không nghỉ đến một trận tỷ thí so tài mà trong mắt Diêm Ninh lại thành bọn côn đồ đầu đường xó chợ đánh nhau, chiếc ghế kia nện trên tay hắn liền vỡ tan thành từng mảnh, trong lúc hắn phân tâm đỡ cái ghế thì Diêm Ninh đã xuất hiện sau lưng đánh đến hắn choáng váng, không thể phản ứng lại. Diêm Ninh vỗ nhẹ lên cổ tay Đằng Nghị,hắn bị đau đột ngột nên chiếc đũa cầm trên tay rơi xuống, Diêm Ninh liền bắt được, ngay sau đó liền nhẹ nhàng chọc lên cổ Đằng Nghị chỉ còn cách có một ly liền xuyên thủng cổ hắn.

“một cái ghế, một ngàn đồng, nhớ rõ mau chóng tới quầy tính tiền, cần hóa đơn ta sẽ cho ngươi,”

Diêm Ninh cười nói, hắn nhẹ nhàng buông tay, chiệc đũa liền rơi xuống trong tay Đằng Nghị, Đằng Nghị sửng sốt khó chấp nhận, hồi lâu mới thấp giọng nói: “ ta chịu thua”

Bạn đang đọc Mao Sơn chi âm dương quỷ y của Quỷ Khốc Lão Hủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Uminhlinhmieu
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.