Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trọng Thương

Tiểu thuyết gốc · 1733 chữ

Chương 4 : Trọng Thương .

Kal kéo Vương lên lưng rồi cõng một đường chạy như bay về phía bộ lạc những thành viên khác thì dùng dây thừng và đòn khiêng cột con Heo rừng lại sau đó chặt bỏ đầu heo để giảm khối lượng không cần thiết , bọn họ phải tăng tốc bỏ chạy vì con heo đã chảy rất nhiều máu nếu như không nhanh chóng tẩu thoát chờ đợi họ chính là nanh vuốt của Sói và các loài động vật săn mồi nguy hiểm khác , vì loài sói đáng hơi rất nhạy bén ngược gió là 2km và thuận gió có thể đến 25km .

Phía trước Kal thở hồng hộc sau lưng đang cõng theo Vương , bất chấp tất cả chạy đi về phía bộ lạc nhanh nhất có thể , trong lòng thì không ngừng nài nỉ xin Thủ Lĩnh đừng có chuyện gì , Vương lúc này thì đã bất tỉnh nhân sự hôn mê không biết chuyện gì nữa 10 người đội thợ săn khiêng con heo rừng cấp tốc di chuyển phía sau .

Lập tức Kal chui vào cửa hang sau đó kéo theo Vương vào , đoàn thợ săn vừa khiên con Heo rừng đến cánh đồng cỏ dưới hang động thì bỗng nhiên tiếng sói tru hú dài , tiếp theo đó là hiệu ứng hàng loạt tiếng hú đáp lại , Kal hoảng hốt phóng ra cửa hang từ trên cao Kal nhìn thấy trong rừng đàn sói hơn 30 con đang tràn ra cánh đồng cỏ , dẫn đầu là một con sói lông xám , cao to dưới cổ nó là một lớp lông bạc trắng với đôi mắt lạnh lẽo .

" Vứt … nhanh , bỏ lại con lợn chạy đi " Kal gào lên dây thanh âm hằn lên trên cổ như có thể đứt ra bất cứ lúc nào .

Nghe tiếng sói tru đoàn thợ săn rơi vào trạng thái hoảng sợ vô cùng , nghe được tiếng của Kal cả đoàn liền bỏ hết đòn khiêng cùng con Heo rừng xuống , lập tức bỏ chạy về phía hang động đàn sói thì lao đến cái xác con Heo rừng rồi gặm xé nó , mặc kệ đám nhân loại đang bỏ chạy , nhìn cảnh đó Kal cùng đoàn thợ săn vô cùng tức giận vì để săn được con heo đó thủ lĩnh đã bị thương sống chết chưa rõ , nhưng họ không thể làm gì được đàn sói đó vì nó quá hung dữ và đông đảo số lượng.

Đoàn thợ săn chui vào trong hang động rồi dùng tảng đá to bít cửa hang lại đảm bảo an toàn cho bộ lạc của mình , lúc này Vương đang được đặt giữa hang vây quanh là những người phụ nữ của bộ lạc , họ vừa dùng bữa xong theo như căn dặn của thủ lĩnh lúc ban trưa mà giờ kế chiều thủ lĩnh của họ đã thương tích đầy mình , hôn mê bất tỉnh ai trong bộ lạc cũng lo lắng âu sầu cho thủ lĩnh .

Trong cơn hôn mê sâu Vương lúc này đang nằm mơ liên tiếp về quá khứ của bản thân mình xen kẽ vào đó chính là ký ức của Tinh Quân , lúc này Tinh Quân đã có thể đào sâu tận cùng những ký ức của dã nhân tên Vương này , từ thủa hắn có nhận thức đến tận lúc bị thương do đi săn kể cả những ký ức mà đến bản thân Vương không nhớ được cũng đều bị linh hồn của Quân bới móc ra hết , chốc chốc giấc mơ lại bị lật sang quá khứ của Tinh Quân, lúc thì hắn đang chơi game, lúc hắn đi du học bên nước ngoài, lúc hắn đánh nhau , tập võ , và cả người yêu đầu tiên của hắn . ký ức của hai người cứ nhào nặn đắp trộn vào nhau khiến hắn hoảng hốt , bất ngờ không thôi lập tức hắn choàng tỉnh dậy thì :

" A ,AAA … đau chết ta rồi " lồng ngực cánh tay hắn đau đớn không thôi , hắn há to mồm ra hét để giải tỏa nỗi đau xác thịt này . nhìn thấy thủ lĩnh đang bất tỉnh bỗng nhiên choàng tỉnh dậy hét ầm lên ai cũng hoảng hồn không thôi .

"Thủ Lĩnh Thủ Lĩnh , ngài không sao chứ ? " người phụ nữ lớn tuổi nhất bộ lạc dìu Vương cho hắn từ từ nằm xuống cái ổ rơm của hắn .

Khi Vương an ổn nằm hẳn hoi lại thì hắn mới trả lời " không sao không sao , may mắn chưa gãy xương , chưa gãy xương " ngay sau đó Vương quay về phía Kal .

"Kal , Săn được con heo rừng đó chứ ?" .

Kal cúi mặt xuống trả lời " Săn được , nhưng bị sói cướp mất 😢 " nghe đến Sói 🐺 sắc mặt Vương không tốt lắm hắn lo lắng có người trong bộ lạc gặp nguy hiểm .

"KAL có ai bị thương gì không? " Vương hỏi dồn kèm sau đó là tràng ho khan liên tục .

"Thưa thủ lĩnh tộc nhân không sao , nhưng con mồi bị cướp mất rồi " Kal đáp , hắn đang ngồi đầu cúi xuống nếu mặt đất cao thêm tí thì mặt hắn đã úp vào mặt đất rồi . đến lúc này Vương mới an tâm không còn lo lắng " Không ai bị thương là tốt rồi , tốt rồi " .

Lúc này ngoài cửa hang đàn sói đã ăn xong con Heo to lớn chúng hú gọi bầy , tiếng hú cao ngạo vang vọng đến tận tai của Vương , Gr mm Vương nắm chặt nắm đấm khi nghĩ đến con mồi mà mọi người cùng nhau săn giết lại bị đàn sói đánh hơi được rồi cướp đoạt , nếu là thời hiện đại đàn sói 50 con thì 1 người cũng có thể càn quét sạch sẽ chưa đầy 1 tiếng đồng hồ , nhưng đây là thời nguyên thủy con người không có vũ khí tốt nên khó lòng địch lại mãnh thú .

Bầu không khí bỗng nhiên tĩnh lặng không ai nói gì, Vương thì nhắm mắt lại nghỉ ngơi bây giờ thì Vương mới thật sự nhận thấy nhân loại ở cái thế giới này quá kém cỏi, chẳng là cái rắm gì cả ở thế giới hiện đại con người còn làm cho Chó Sói 🐺 suýt nữa tuyệt chủng mà ở nơi này thì chỉ với một đàn chó sói hơn 30 con đã có thể uy hiếp một bộ lạc nhỏ hơn 50 người , Vương cứ nằm nhắm mắt không động đậy tối đến cũng không ăn , hắn không đói Kal thay hắn phân chia thức ăn bữa tối cũng chỉ có Cá khô nướng , thịt chuột , bò cạp nướng nếu như không bị mất con Heo thì mọi người đã có bữa tối với món thịt Heo rừng tươi ngon .

Qua buổi sáng hôm sau thì mọi người đi ra khỏi hang tiếp tục công việc người câu cá cứ câu người đào củ nâu cứ đào , bọn trẻ con thì đùa nghịch dưới cánh đồng , đám trẻ lớn hơn thì giúp người lớn trong bộ lạc làm việc . lúc này Vương đã có thể đi lại , thân thể của người nguyên thủy quả thực vô cùng mạnh mẽ dù cho cuộc sống thiếu thốn , dinh dưỡng không đầy đủ nhưng có thể bị thương nặng như vậy mà khôi phục khí lực sau một ngày tĩnh dưỡng , nếu như là ở thời hiện đại thì ít cũng một tuần nửa tháng thuốc men đầy đủ bác sĩ theo dõi hằng ngày , Vương men theo hang động tập tễnh đi ra ngoài cửa hang động rồi đi xuống phía cánh đồng nơi mọi người đang làm việc để xem xét hắn cất bước đi ra hướng dòng suối nơi mọi người đang câu cá , bỗng nhiên tầm mắt của Vương lại hướng đến một đám nhỏ khoảng 8-9 đang ngồi nhào nặn đất thành hình con heo rừng hình con heo không giống lắm đứa đám nhỏ còn liên tục lẩm bẩm: ", Sói khốn khiếp cướp Heo rừng của bộ lạc"

Vương đi đến gần chúng nhìn thấy Vương đám trẻ có vẻ ngần ngại, vì Vương là thủ lĩnh người có quyền lực nhất bộ lạc , thấy biểu hiện của đám trẻ Vương cười cười : " các ngươi đừng sợ ta chơi nhào đất cùng các ngươi " nói rồi Vương cúi xuống cằm lấy cục đất sét màu nâu xám lên cảm giác đầu tiên của Vương đó chính là nó rất mịn và dẻo , nhào nắn xoay , chỉ vài phút sau từ cục đất của đám trẻ vương đã nặn thành hình một cái bát nhỏ .

" Các em hãy nặn đất thành hình như thế này " Vương vừa nói vừa đưa cái bát mình nặn cho đám nhỏ xem đám nhỏ bu vào nhìn cái bát mặt nghệt ra chẳng biết nó là cái gì .

"Nếu em nào nặn được đẹp và nhiều cái này nhất thì tối nay ta sẽ tặng 3 con bọ cạp nướng 🦂 " thêm một chút lợi lộc nhỏ vậy là đám nhỏ thi nhau xông sáo đào đất gần bờ suối rồi nhào nặn hình cái bát , những cái bát nào đám nhỏ nặn ra thì Vương đều đem đi lên cửa hang phơi nắng , không phải bỗng nhiên Vương nổi hứng làm mấy cái bát đất sét mà khi chạm tay vào đất sét của đám nhỏ Vương đã biết đó là thứ đất sét gì , từ trong ký ức của bản thân thì Vương biết nó chính là loại đất sét đề làm nên gốm Bàu Trúc một loại gốm được làm tại Làng nghề Bàu Trúc , một trong những làng nghề làm gốm cổ nhất Đông Nam Á . tại tỉnh Ninh Thuận Việt Nam , Vương bắt đầu muốn khiến bộ lạc nhỏ của mình đột phá thời đại không còn ăn bốc nữa .

Bạn đang đọc Man Hoang Bộ Lạc sáng tác bởi Yang_Duong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yang_Duong
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.