Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lão Bà Tử Nguyễn Thị

Phiên bản Dịch · 849 chữ

Quỳ này thật đúng là ra hình ra dáng, Thư Dư đứng ở cửa cũng bị kinh ngạc một chút.

Những thôn dân khác càng bị dọa, nhỏ giọng nghị luận, “Đậy thật sự là Nhị Nha đầu nhà Lộ Lão Nhị à?”

“Chắc thế rồi? Ta thấy Nguyễn gia lão bà tử kia khóc thành như vậy, như là thiệt tình hối hận rồi ấy.”

“Nguyễn gia lão bà tử tâm đủ tàn nhẫn mà, đối xử với vợ Nhị Bách cũng không tốt, thật sẽ phí tâm phí lực như vậy để giúp nàng tìm về nữ nhi?”

“Không thì sao chứ? Nàng lại không cần thiết lấy loại chuyện này lừa gạt vợ Nhị Bách đâu. Nhà Nhị Bách cũng thành cái dạng này rồi, lừa nàng có chỗ tốt gì?”

Mọi người ngẫm lại cũng thấy đúng, Nguyễn gia lão bà tử kia muốn gạt nàng làm gì chứ?

Có thôn dân xem náo nhiệt liền hỏi vợ chồng Lộ lão tam, “Tam Trúc a, ngươi thấy thế nào?”

Lộ Tam Trúc liếc trong viện một cái, cười hắc hắc, “Ta có thể thấy thế nào? chất nữ số khổ kia của ta khi còn nhỏ đã mất tích, đều mười mấy năm rồi, ai biết trưởng thành thành cái dạng gì. Ta nhận không ra, nhưng mà nhị tẩu chắc là có thể nhận ra nữ nhi của chính mình chứ?”

Các thôn dân gật gật đầu, “Đúng vậy, vợ Nhị Bách ngươi chắc cũng biết trên người Nhị Nha có dấu hiệu gì chứ?”

Bên này vừa dứt lời, bên kia Nguyễn bà tử cũng vừa lúc vén cánh tay cô nương kia lên, nói với Nguyễn thị, “Con à, con nhìn xem, con nhìn xem cánh tay của nàng, hai cái nốt ruồi này có phải so với khi còn nhỏ giống nhau như đúc không? Đứa nhỏ này ở bên ngoài ăn không ít đau khổ, nhìn gầy yếu như vậy, quá đáng thương.”

Nguyễn thị khi nhìn thấy cánh tay cô nương kia thì đôi mắt đột nhiên trừng lớn, vội bắt lấy cô nương đã bị Nguyễn bà tử nâng dậy, thanh âm đều có chút run rẩy hỏi, “Ngươi, ngươi thật sự là Nhị Nha?”

Cô nương kia gật gật đầu, một bên khóc một bên nói, “Nương, Nhị Nha nhớ người cũng đủ đau khổ rồi. Mấy năm nay con vẫn luôn lưu lạc ở bên ngoài. Vẫn luôn suy nghĩ, cha mẹ đang ở nơi nào, sao vẫn chưa tìm được con, con thật sự muốn về nhà a. Bên ngoài trời mưa sét đánh còn có thật nhiều người xấu, bọn họ khi dễ con, đánh con, không cho con cơm ăn, con đói đến chịu không nổi, liền uống nước để no bụng. Không có chỗ ngủ, liền ngủ ở dưới vòm cầu, thật là kêu trời trời không thấu, kêu đất đất chẳng hay a.”

“Đừng, đừng nói nữa.” Nguyễn thị chịu không nổi, cảnh tượng như vậy, nàng mỗi ngày mỗi đêm đều tưởng tượng ra, nghĩ đến mức tim nhỏ máu.

Cô nương kia thấy thế, vội bắt lấy nàng, “được, con không nói nữa, nương, con không nói. Hiện tại con về nhà rồi, một nhà chúng ta được đoàn tụ, về sau con có cha có nương cũng có nhà mà không phải cô đơn một mình nữa.”

Nguyễn bà tử ở một bên liên tục gật đầu, “Đúng vậy đúng vậy, nhìn thấy mẹ con các ngươi đoàn tụ, lòng ta cũng dễ chịu vô cùng.”

Nguyễn thị bị hai người một tả một hữu đỡ lấy, đầu đau đến lợi hại, trong lòng cũng rất loạn.

Lộ Nhị Bách cùng lão thái thái đều không ở nhà, nàng hoàn toàn không phải đối thủ của Nguyễn bà tử. Bị hai người phải một câu trái một câu đến nỗi còn không có cơ hội mở miệng, trong đầu vốn dĩ còn có mấy vấn đề muốn hỏi, cũng toàn bộ bị Nguyễn bà tử chặn ngang.

Nguyễn bà tử còn chạy đến trước mặt Đại Hổ cùng Tam Nha, mặt lộ vẻ hiền từ nhìn hai người, trong tay cầm hai viên đường cũng không biết đã để bao lâu, cười tủm tỉm nhìn bọn họ nói, “Đại Hổ, Tam Nha, nhị tỷ các ngươi đã tìm trở về, các ngươi cao hứng không? Tới đây nào, đây là đường bà ngoại chuẩn bị cho các ngươi, cho các ngươi ngọt miệng.”

Song bào thai hai mặt nhìn nhau, nhịn không được lùi lại một bước.

Trên mặt Nguyễn bà tử nhanh chóng xuất hiện một tia không vui, rất nhanh lại đổi sang gương mặt tươi cười, “Cầm đi, đây chính là bà ngoại đặc biệt mua riêng cho các ngươi ăn đó.”

Vừa dứt lời, kẹo trong tay đột nhiên bị người ta chụp rớt.

Nguyễn bà tử cả giận nói, “Ai, ai mà không biết tốt xấu như vậy.”

Vừa nhấc đầu, liền đối diện với ánh mắt lạnh như băng của Thư Dư.

Bạn đang đọc Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ (Dịch) của Tam Táo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lelan119
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 269

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.