Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi sẽ cứu cả thế giới (1)

Phiên bản Dịch · 2521 chữ

Ngày tiếp theo——

Sáng sớm, nhóm của Diablo được gọi đến Hiệp hội Mạo hiểm giả. Họ đang ở trong văn phòng của Hội trưởng, phía đằng sau quầy tiếp tân. Diablo đang ngồi trên một chiếc ghế sofa gai còn thì Shera ngồi cạnh cậu và Rem là người duy nhất đứng.

Sylvie thì quá nhỏ bé so với cái bàn làm việc khổng lồ đó.

「Xin lỗi vì phải làm phiền bạn liên tục thế này, nhưng có một Nhiệm vụ được chỉ định dành riêng cho bạn, Diablo-san.」(ở đây có sự thay đổi ngôi xưng hô từ cậu thành bạn, do có sự phát triển về mối quan hệ, về sau sẽ gọi là ...)

「Lại cái bẫy nào nữa à?」

Thay vì nhận Nhiệm vụ đầu tiên trong ngày hôm qua, nhưng thay vào đó họ lại nhận được cuộc phục kích của bọn Elve. Họ có thể gặp nguy hiểm nếu Diablo là một người bình thường, Shera thì bị bắt đi và thậm chí họ có thể bị giết.

Ngay cả lúc này, không có gì đảm bảo rằng sau mọi chuyện họ sẽ không bị thương.

Sylvie mỉm cười.

「Cũng hết sức tự nhiên khi bạn lại thận trọng như vậy nhưng lần này sẽ ổn thôi. Bởi vì lần này người yêu cầu là Hội trưởng của Hiệp hội Ma thuật sư. Lần này chính tôi nhận yêu cầu này nên chắc chắn. 」

Có vẻ người yêu cầu là Celes. Diablo đưa mắt nhìn về phía Rem.

「Vậy hôm qua đã nói chuyện gì à?」

Khá là áy náy vì những chuyện đã xảy ra đêm qua nên cậu đã không hỏi. Rem, tuy bên ngoài tỏ ra bình thường nhưng trong thâm tâm cô ấy đang hết sức khó chịu.

「...... Cô ấy đã xin lỗi về vấn đề của ngày hôm qua. Cô nói rằng cô muốn bồi thường cho chúng ta nhưng tôi đã từ chối nó. 」

「Fumu, trong trường hợp này nó là một Nhiệm vụ để bồi thường.」

Sylvie bảo nó là một Nhiệm vụ. Chắc chắn, phần thưởng của nó sẽ hậu hĩnh hơn những người khác.

「...... Chịu thua, đúng là Celes mà」

Rem thở phào.

「Chúng ta không có lý do gì để từ chối điều như thế đúng không?」

Shera cất tiếng nói.

「Nếu đó là Nhiệm vụ có lời thì tui rất mong đợi!」

Tuy nhiên, Rem dường như có một suy nghĩ khác.

「...... Tôi không muốn phải mang nợ Celes. Tôi sẽ chấp nhận nếu nó có một phần thưởng bình thường, nhưng với một Nhiệm vụ mà phần thưởng quá lớn như thế thì chắc tôi sẽ phải từ chối. 」

「Nhưng cô biết đấy, Nhiệm vụ này được chỉ định cho Diablo, phải không? Trong trường hợp này, cô không hề mắc nợ gì cả khi cô chỉ đóng vai trò giúp đỡ đúng không, Rem? 」

「...... Cô tính trước hết rồi đúng không」

「Không phải quá toẹt vời sao!」

「...... Thôi chuẩn bị đi, dù gì thì nó cũng là tấm lòng của Celes ...... Tôi sẽ không đi đâu. Điều kiện tốt thế này thì thật thích hợp cho hai người đi phải không nào? 」

—— Điều kiện tốt?

Mặt của Shera đỏ ửng. Rem bĩu môi.

「Thay vì màn hình phẳng của tôi, hai khối thịt trên người Shera không tốt hơn à?」

—— Ahh, tôi hiểu rồi, vậy là cô ấy vẫn còn giận.

Dường như Rem là kiểu giận dai, giận nhây rồi. Chắc cần phải mất thêm không ít thời gian nữa cô ấy mới có thể dịu lại được. Cũng có lẽ vì lý do trong Shera lúc này đang rất muốn đi.

「Nếu, nếu cô nói thế, Diablo và tôi sẽ đi đó, thiệt đó !? Chúng tôi đã sẵng sàng đi rồi!? 」

—— Vâng, tôi đoán tốt hơn là nên lấy tiền thưởng từ Nhiệm vụ này để Rem trả tiền trọ.

「Hừ ...... Nếu cô không muốn thì ở lại Thị trấn đi.」

「...... Ừ, chắc rồi.」

Rem lẩm bẩm kiểu đang hờn dỗi. Sylvie vỗ tay.

「Yosh! Vậy Shera-chan và Diablo-san sẽ đi đúng không? Đây! Xin hãy bảo trọng! 」

Với một chữ "Đây", cô ấy giao cuộn giấy Nhiệm vụ. Cậu không thể đọc được chữ. Diablo đưa cho Rem. Cô ấy đọc to nội dung Nhiệm vụ.

「Để xem, để xem nào ...... Mang đồ uống ...... đến Fort Bridge Ulg, là những gì nó nói.」

「Tôi không hiểu lắm ý nghĩa của Nhiệm vụ này.」

Sylvie cười giễu.

「Chắc là một cách bù đắp mà Celes-san dành cho bạn đây mà.」

Có lẽ cô ấy lo lắng cho thân phận ẩn mà Rem đang mang. Hoặc cũng có lẽ, điều này giống như "Rem như một cô em gái bé bỏng" rằng Celes đã đề cập trước đây. Mặc dù, không giống kiểu một Onee-san (chị), mà giống Obaa-chan (bà) muốn cho cô ấy một ít tiền bỏ túi hơn.

Và sau đó, Rem nói với vẻ không hài lòng.

「...... Bộ cô ấy nghĩ tôi sẽ chấp nhận một Nhiệm vụ rõ ràng là quá dễ dàng thế này và nhận phần thưởng sao? Tôi đâu có rẻ rúng đến thế 」

Ngay cả đối với Diablo, cậu cũng có một chút không thích.

「Ta không tưởng tượng được ý nghĩa của chuyến đi này là gì.」

Shera hoảng sợ.

「Ể ~ !? Hay là chúng ta đi cùng nhau đi! Tui không muốn đi một mình đâu, Ngài biết mà !? 」

「Nhưng ta không nghĩ rằng sẽ có Quái vật nguy hiểm đâu.」

「Tui không muốn đi một mình! Đi mà ~ !! Đi~ mà đ~i mà ~ !! 」

Bộ cô ấy là con nít hả?

「Cô đúng là không sửa được mà ...... Vâng, dù sao ta cũng đã nhận rồi, ta nghĩ ta nên đi.」

「Yay! Vậy chúng ta đi ngay bây giờ đi! Đây sẽ là Nhiệm vụ đầu tiên của chúng ta! 」

「Vậy hôm qua thì sao?」

「Đó chỉ là một cái bẫy! Nó không phải là một Nhiệm vụ! Lúc đó không tính! 」

「Fumu, tốt, ta thích cách suy nghĩ đó.」

「...... Celes đúng là quá dễ dãi mà.」

Rem thở phào. Sylvie nhìn chằm chằm vào ba người họ, và vui vẻ mỉm cười.

Xung quanh là đồng cỏ xanh ngắt kéo dài đến vô tận.

Diablo và Shera bước đi trên con đường hằng dấu bánh xe hướng tới Fort Bridge Ulg. Trong tay của Shera là chai rượu vang. Cô luyên thuyên liên tục trên quãng đường, Diablo thỉnh thoảng giả vờ đồng ý. Chủ đề bỗng trở nên căng thẳng hơn khi nói về Rem.

「Ngài biết đấy, Rem quả là một người tuyệt vời! Mặc dù cô ấy cùng tuổi với tôi nhưng cô ấy lại là một Mạo hiểm giả chân chính, một Triệu hồi sư cao cấp, và cô ấy rất tự tin! 」

「Nếu cô cũng tự tin như vậy thì không phải tốt hơn sao?」

「Đó là bởi vì tui là một thiên tài! Nhưng ...... tui không thực sự tự tin về điều đó. Là một thiên tài chỉ là do một ai đó nói vậy thôi ...... Đó là lý do tại sao, tui không đủ tự tin. 」

「Fumu.」

「Diablo, giúp tui thoát ra hoàn cảnh này, được không? Một ngày nào đó tui sẽ trở nên vĩ đại! Nếu Ngài giúp đỡ tui lúc còn có thể sau này sẽ mang lại lợi ích lớn cho Ngài đó! 」

Cô ưởng ngực đầy tự hào.

Thật ra sau này cô còn có thể VĨ ĐẠI hơn cả thế nữa- là những gì cậu nghĩ. (chứ không phải cái "thứ" đó vốn đã cực đại rồi sao?)

Cảm giác như là cảm xúc đêm qua lại tái hiện, mắt cậu không tài nào rời khỏi ngực Shera được.

「Để đạt được điều đó cô còn phải nỗ lực rất lớn.」

Khi cậu nói thế, Shera vui vẻ gật đầu.Đối với cô ấy, cô thấy mình có tài năng. Vì thế cô ấy muốn trở thành một Mạo hiểm giả bằng nỗ lực của chính bản thân mình.

Luôn luôn bám theo những Game thủ có trình độ cao và chỉ lấy phần thừa từ phần thưởng không phải là điều mà cô ấy mong muốn. Đó là kiểu trò chơi thủ luôn bị khinh miệt, một "Người chơi ăn bám".

Đối với Shera, cô không muốn dựa dẫm vào Diablo và Rem, và với suy nghĩ sẽ trở thành một Mạo hiểm giả chân chính, cô hành động theo theo cách rất riêng của mình. Không cần biết mong muốn của Diablo là gì, Shera vẫn là một con người vô tư lự.

「Thời tiết hôm nay đẹp nhỉ ~~, nhưng một Nhiệm vụ đơn giản như vậy thì quả là nhàm chán.」

「Uhm.」

Như thế này thì đâu phải là một Nhiệm vụ, mà đó chỉ là một chuyện vặt. Nó có thể phù hợp với một Mạo hiểm giả cấp độ 1, nhưng Diablo đã ở cấp độ 150 rồi. Shera thì là một Ma thuật sư cấp độ 30. Mặc dù có vẻ như cô ấy chẳng thể nhớ nổi Ma thuật nào.

Thật là nhàm chán quá đi mà.

—— Tôi tự hỏi nếu có 《 Biến cố 》 thì chuyện gì sẽ xảy ra nhỉ?

《 Biến cố 》 là khi có Quái vật cấp cao xuất hiện trong một Nhiệm vụ cấp thấp. Trong những trường hợp hi hữu như thế thì quả là bất hạnh cho kẻ kém may mắn nào vô tình đi ngang qua. Từ quan điểm của một Người chơi, thì đó là một tai nạn không mong muốn.

「Ah! Tôi thấy rồi! 」

Shera chỉ tay. Đó là Fort Bridge Ulg.

Từ ngày cậu được triệu hồi đến thế giới này thì cậu đã không hề tỏ ra chút thiện cảm với người được gọi là lính canh rồi. Trong khi khẽ chạm vào cái sừng trên đầu, cậu nghĩ – với tình trạng hiện tại thì cặp sừng chỉ tổ gây rắc rối thôi. Tuy nhiên, nói rằng "sừng chỉ là để trang trí" vào thời điểm này và lấy chúng ra ...... điều này cũng đủ khiến cậu mất kha khá thời gian.

Khi cậu đuổi theo Shera, người đang chậm chạp bước đi thì cuối cùng họ cũng vượt qua được Fort Bridge Ulg. Phía trước Fort Bridge Ulg là một cây cầu bằng đá nối liền hai bờ Đông và Tây của con sông (sau này được giải thích rõ hơn là nối liền Pháo đài và Thực Nhân Lâm).

Ở phía bên kia cây cầu, mặt đường không còn là đường đất nữa mà là đường lát đá. Và sau đó để vào được pháo đài thì phải bước qua trạm canh gác ở phía trước cây cầu. Để ngăn chặn kẻ thù từ phía Tây tấn công nên kể cả du khách đến từ phía Đông cũng phải được kiểm tra trước khi qua cầu.

Không hiểu vì một lý do nào đó mà pháo đài trở nên ồn ào hơn bao giờ hết. Số lượng lính canh tăng lên rõ rệt.

「Chuyện gì đang diễn ra thế? Ở đó đang có lễ hội à? 」

「Trông có vẻ không giống như thế.」

Lính canh đang không có vẻ bình tĩnh. Không chỉ mang theo vũ khí mà họ còn trang bị cả áo giáp. Ai cũng có thể thấy là bầu không khí đang nặng nề đến cỡ nào.

Khi Diablo và Shera tiếp cận, lính canh đã chuẩn bị sẵng vũ khí.

「Đó, đó là một tên Ma tộc!」

「Vậy tại sao nó lại đi từ hướng của Thị trấn !?」

「Chết tiệt! Tôi sẽ làm! Tôi sẽ làm điều đó! Uooohhh– !! 」

Trông có vẻ như họ đã sẵng sàng tấn công bất cứ lúc nào.

「Cái, cái gì vậy ......?」

Shera trở nên cứng đờ vì sợ hãi. Diablo đã lấy 《 Quyền trượng Tenma 》 ra.

「Mọi người có hiểm lầm gì không? Ta không phải là Ma t– 」

「Ngươi định phản kháng à!」

Một trong những lính canh đã giơ cây kích của mình lên, trông giống như sắp tấn công. Hôm qua cậu đã không bị nghi ngờ là Ma tộc. Bây giờ họ đã hoàn toàn khẳng định cậu là một tên Ma tộc và chuẩn bị tấn công cậu. Bị mắc kẹt trong tình trạng không thể có được một lời thanh minh, Diablo đã chuẩn bị phép phản công.

Vào thời điểm đó, có một tên lính chạy vào.

「Chờ, chờ đã! Nhầm rồi! Người này là một Triệu hồi thú! Anh ta là đồng đội của Rem-san! 」

Anh ta có thân hình nhỏ nhắn, với mái tóc nâu và nhìn có vẻ trẻ con.

「Ngươi là người đã chặn ta lại vào ngày hôm qua đúng không?」

Anh ta gật đầu với khuôn mặt lo lắng.

「V, vâng. Tôi tên là Boris. Tôi xin lỗi vì lần đó. 」

「Chúng hiểu nhầm ta là một tên Ma tộc ...... nhưng có vẻ như mọi người đang làm to chuyện tên. Vậy chuyện gì đang xảy ra à? 」

「Tôi sẽ kể sự thật, đây là báo cáo từ đội tuần tra, tất cả mọi người đang gặp nguy khốn.」

「Báo cáo gì?」

「V, vâng, um ...... tôi không biết phải nói điều này thế nào ...... Tôi không nghĩ rằng bạn sẽ tin những điều tôi sắp nói nhưng ......」

Mặc dù được phát ra từ miệng mình, nhưng vì lý do nào đó Boris đã nghi ngờ chính lời nói của mình. Anh ta chỉ tay về hướng Tây.

「Có vẻ như một đội quân Ma tộc, đến hàng trăm tên đang tiến đến cây cầu này.」

Ngay cả đối với Diablo, báo cáo này cũng khó có thể tin ngay lập tức được.

—— Một đội quân hàng trăm tên Ma tộc sao? Tổng tấn công luôn à?

Cậu chưa bao giờ nghe nói về một sự kiện như vậy.

Mỗi cá nhân Ma tộc vốn đã mạnh hơn bất kỳ Mạo hiểm giả nào rồi. Trong phạm vi hoạt động của mình họ đã được xem như một Boss cỡ vừa hay một Boss bự rồi. Ít nhất, đấy không phải là một kẻ thù sẽ xuất hiện đột ngột giữa đường khám phá một hầm ngục. Để thách thức một cá thể Ma tộc cần có một tổ đội sáu người hợp tác với nhau để chống lại là một điều hết sức bình thường trong trò chơi.

Nếu trong khu vực của Ma tộc thì họ có thể ở khoảng cấp 90? Vì vậy, anh ta nói những kẻ địch mạnh như thế đến đây với đội quân hằng trăm tên là một điều gì đó khá lạ. Dường như một quy mô lớn 《 Biến cố 》 như thế không thể xảy ra trong trò chơi, đã xảy ra ở đây.

Bạn đang đọc Xuyên Không Thành Ma Vương Tại Dị Giới của hoshino lily
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tiểu_My2k1
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.