Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lời nói dối của Giáo hội

Phiên bản Dịch · 2762 chữ

Đội trưởng Leif không có dẫn đường tới nhà mình, mà đi về phía trạm dừng của các Thánh võ sĩ.

Sau khi đám người Ander đi lên bậc thềm hội quán, các Thánh võ sĩ lập tức đi theo sau, ngăn cản đường lui phía sau của bọn họ. Trung úy Jonathan vẫn luôn nghi ngờ đánh giá Ander , sắc mặt không tốt.

“Tiểu thư Melissa không ở trong nhà của chính mình sao?” Sophia nhìn một căn nhà hai tầng khá xinh đẹp ở gần đó, ánh mắt bình tĩnh.

“Không.” Jonathan lạnh lùng đáp, “Nàng nghỉ ngơi trên tầng ba của công quán.”

Hắn không có giải thích lí do Melissa ở đây, hắn không thể giải thích, bởi vì đây cũng lại là một lời nói dối.

Ander hơi hơi quay đầu nhìn Suna chớp chớp mắt, người sau lập tức hiểu được ý của hắn, bắt đầu đề phòng.

Đoàn người đi vào trong công quán, giày giẫm lên sàn nhà bằng gỗ cũ kĩ, phát ra từng chuỗi tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt liên tiếp. Hành lang bên trong căn nhà này rất chật hẹp, một mặt là vách tường, mặt còn lại là cửa sổ.

Sau khi đi vào trong nhà, các Thánh võ sĩ và thành viên của đội trị an kề sát nhau đi lên, đem xung quanh mấy người vây quanh kín mít. Trong không gian nhỏ hẹp, nếu muốn rút vũ khí ra cũng không phải chuyện dễ dàng.

Xem ra, đám chó săn của Giáo hội này là muốn tránh khỏi tầm mắt của dân chúng, âm thầm “xử lý” tất cả bọn họ.

Ander bắt đầu quan sát bốn phía, tính toán đường chạy thoát thân. Nhờ vào cốt kiếm bắn ra, hắn có lẽ có thể nháy mắt ám sát tên Thánh võ sĩ ở bên người, sau đó nhảy cửa sổ thoát ra. Nhưng Suna và Sophia thì sao? Là một nam nhân, không, nam ác ma, bỏ rơi các cô nương ở lại tự mình chạy trốn cũng quá khó coi……

Vẻ mặt của Sophia rất bình tĩnh, Ander không xác định nàng có ý thức được sự nguy hiểm đến tính mạng này hay không. Nàng ở trước mặt mọi người tự bại lộ chính mình khiến tất cả mọi người rơi vào tình huống nguy hiểm, việc này khiến Ander ít nhiều cũng có chút bực bội.

Kỳ quái, nàng nhìn qua cũng không giống người lỗ mãng ngu xuẩn như thế .

Chẳng lẽ nói, những chuyện này vốn đều nằm trong kế hoạch của nàng? Nàng đi vào công quán này là có mục đích của chính mình?

Giống như đáp lại nghi vấn trong lòng, trong ngực Ander đột nhiên dâng lên cảm giác linh hồn cộng hưởng.

Có một luồng năng lượng đang cộng minh với năng lượng ác ma trong cơ thể chính mình. Từ sau khi Ander xuyên qua, tuy rằng còn chưa gặp được đồng loại, nhưng lúc này hắn lại xác định: Bên trong luồng năng lượng kia, có lẫn vào một chút “hơi thở của quê hương địa ngục” quen thuộc.

Mà nơi phát ra luồng năng lượng địa ngục này, đúng là gian hầm có cửa sắt dưới cầu thang phía trước.

Bên dưới ông quán, có đồng loại tồn tại? Chẳng lẽ đây là mục đích tới đây của Sophia?

Một loạt tiếng bước chân dồn dập đột nhiên từ dưới lòng đất truyền lên, cùng với tiếng của một người trẻ tuổi ngâm xướng chú ngữ và một tia sáng màu tím nhạt lấp lóe. Làn sóng xung kích ảo thuật kịch liệt đột ngột làm cửa căn hầm nổ tung ra, bắn xa tới mấy mét.

Một thiếu niên ăn mặc như một pháp sư đang dùng cả tay cả chân bò lên từ bậc thang phía sau. Sau khi nhìn thấy đám người trên hành lang, hắn rõ ràng sửng sốt một chút, ngay sau đó trong mắt lộ ra một chút tuyệt vọng.

Rất rõ ràng, đây là một nhân loại, tỉ lệ cao đại khái chính là phạm nhân bị Giáo hội giam giữ, cũng không phải ác ma gì.

“Chạy đi!” Hắn dùng hết toàn lực hô lên với mấy người Ander bên này, “Bọn họ sẽ giết mọi người đấy!”

Biết chính mình không có cơ hội chạy thoát, hắn quyết đoán giơ pháp trượng bằng gỗ sồi trong tay lên, bắt đầu ngâm xướng pháp thuật nào đó.

“Ngăn hắn lại!” Trung úy Jonathan tuy rằng nhìn qua có vẻ là một lão già, nhưng phản ứng thì không chậm chút nào, vừa kêu lên vừa rút kiếm ra khỏi vỏ.

Vài tên Thánh võ sĩ lao về phía thiếu niên pháp sư, người vây xung quanh trông coi Ander nháy mắt liền ít đi rất nhiều.

“Cơ hội!”

Ander nhắm chuẩn yết hầu của hai gã Thánh võ sĩ bên cạnh, toàn lực bắn ra cốt kiếm. Lưỡi dao phụ ma sắc bén cực nóng phát ra ánh sáng màu đỏ tươi, dễ như trở bàn tay xuyên qua mảnh áo giáp bảo vệ phần cổ, nháy mắt hạ gục hai người.

Vẻ bề ngoài của hắn thành công mê hoặc địch nhân, mấy tên Thánh võ sĩ đại khái sẽ không nghĩ đến: Người đầu tiên ra tay công kích họ lại là người thương nhân bình thường này.

Suna và Sophia cũng theo sau hắn giơ kiếm xuất kích, chém ngang dọc mấy chiêu liền ép lui mấy tên địch còn đang khiếp sợ ở bên người.

Một loạt những chuyện này hấp dẫn sự chú ý của mấy tên Thánh võ sĩ đang đánh về phía thiếu niên pháp sư, kéo chậm bước chân của bọn họ, tranh thủ kéo dài chút thời gian quý giá cho thiếu niên thi triển pháp thuật.

“Hỏa cầu thuật!”

Một pháp trận hình tròn màu đỏ lửa hiện ra trên đỉnh pháp trượng. Ngay sau đó một hỏa cầu bốc cháy nóng rực kéo theo dấu vết thật dài nện vào trước ngực một tên Thánh võ sĩ. Hỏa cầu làm trọng thương mục tiêu đầu tiên xong lại nổ mạnh bắn tung ra khiến ngọn lửa phun ra phạm vi lớn hơn nữa.

Các Thánh võ sĩ đứng trong bán kính sát thương của hỏa cầu thuật theo bản năng giơ tay lên bảo vệ khuôn mặt, lảo đảo lui về phía sau.

“Trốn thôi!” Trong tình huống nguy hiểm, đại não Ander vẫn có thể duy trì trấn tĩnh, hơn nữa còn nhanh chóng hoạt động. Hắn đầu tiên túm lấy hai cô gái, dùng hết sức ném các nàng ra ngoài cửa sổ. Ngay sau đó dùng tốc độ nhanh nhất phóng về phía thiếu niên, túm chặt cánh tay của hắn rồi cùng nhau phá cửa sổ nhảy ra ngoài trốn đi.

Một loạt động tác này nước chảy mây trôi, chỉ trong chớp mắt mọi người đều đã đứng trên mặt đất bên ngoài công quán.

Mấy người biết rõ còn chưa hết nguy hiểm, vội vã đứng dậy chuẩn bị đối phó với tình huống kế tiếp.

Nhưng, khi Ander còn chưa đứng ổn, từ trong hành lang công quán liền phát ra một tiếng vang lớn. Trung úy Jonathan nện một chùy thật mạnh trên mặt đất, khiến kính thủy tinh và sàn nhà trong bán kính ba mét bị chấn động đến mức vỡ nát, văng tứ tán.

Sóng xung kích màu hổ phách giống như sóng xô bờ, lấy nơi chiếc chùy rơi xuống làm tâm, nhanh chóng khuếch trương rộng ra xung quanh. Những tên Thánh võ sĩ đứng gần Jonathan đều bị luồng lực mạnh mẽ này trực tiếp đánh ngã, không thể đứng dậy.

Khi làn sóng xung kích này chấn đến chỗ đám người Ander vẫn còn rất mạnh, chỉ suy giảm một chút xíu.Mấy người tuy rằng có chút chuẩn bị nhưng vẫn bị mặt đất kịch liệt chấn động đến mức không thể đứng thẳng, nửa quỳ xuống mới miễn cưỡng không ngã ra.

Những người dân thường lúc trước tụ tập tới xem náo nhiệt còn chưa rời đi, lúc này cũng đồng loạt bị chấn động bởi lực lượng còn sót lại. Giữa vô số tiếng thét chói tai, cả một đám người giống hệt như ruộng lúa mạch bị cơn lốc phá hủy, đồng loạt ngã về phía sau.

“Là địa liệt chấn kích của Jonathan!” Tầng hai của khách sạn gần đó phát ra một tiếng thét kinh hãi, trong giọng nói còn chứa chút sợ hãi, “Có người đánh nhau với Giáo hội rồi!”

Một kích này khiến Ander nhận thức rõ về thực lực của Jonathan. Trong lòng hắn cảm thấy có chút không ổn, giãy giụa đứng dậy, bày ra tư thái nghênh chiến.

Jonathan cũng không dừng việc gây trở ngại lại. Sau khi phóng thích địa liệt chấn kích, hắn không hề mỏi mệt, đứng tại chỗ vung chiến chùy đập mạnh về phía Ander cách hắn hơn mười mét.

“Cơn giận của Thần!”

Năng lượng mà chiến chùy phóng ra lần này tụ lại thành “thiết quyền”màu hổ phách, hệt như sóng thần mãnh liệt cuốn ra hướng về phía Ander .

Trong chớp mắt, chỉ có hệ thần kinh ác ma của Ander kịp thời phản ứng lại. Hắn nháy mắt ý thức được rằng: Trung úy Jonathan không phải nhắm vào chính mình, mà là thiếu niên pháp sư ở bên cạnh.

Hắn muốn diệt khẩu!

Có lẽ là bởi vì tố chất thân thể kém một chút, thiếu niên lúc này còn chưa thể đứng dậy, đang ngã gục trên mặt đất, chắc chắn không thể tránh thoát một kích này. Dưới tình thế cấp bách, Ander túm lấy cổ áo phía sau của hắn, dùng sức ném hắn ra khỏi phạm vi sát thương của làn sóng năng lượng, chính mình lại không kịp tránh đi, bị “cơn giận của Thần” của Jonathan đánh bay đến giữa không trung.

Jonathan đánh ra chiêu thứ hai xong vẫn không hề có ý muốn dừng lại, nhấc chiến chùy rít gào phóng về phía thiếu niên pháp sư.

“Thật giống một con chó điên ……” Ander rơi xuống đất liền phun ra một ngụm máu tươi. Tên này và mấy kẻ địch từng gặp lúc trước hoàn toàn không ở cùng một cấp bậc!

Cũng may Suna và Sophia đã từ khôi phục lại từ trạng thái ngã xuống đất. Hai người một trái một phải dùng vũ khí đón đỡ thế tiến công của Jonathan. Hai người góp sức lại so với Trung úy Thánh võ sĩ vẫn còn kém rất nhiều, sau khi đỡ đòn liền bị đánh lui ra xa mấy mét mới dừng lại được.

Đám người vây xem bị ngã về phía sau tản ra, chỉ sợ xung đột lan đến gần mình. Bọn họ lui ra đến đường phố cách mấy chục mét bên ngoài mới đứng lại, duỗi dài cổ muốn nhìn xem rốt cuộc là ai đang khiêu chiến Giáo hội.

“Là tiểu thư Suna và tiểu thư Sophia vừa nãy…… Các nàng điên rồi sao?”, “Còn có người mới từ bên ngoài đến mà lúc trước chưa thấy qua kia nữa, trực tiếp ăn một chiêu “cơn giận của Thần” của Jonathan, chắc chắn là sẽ toi mạng……”

Đột nhiên bị cuốn vào một trận đấu sinh tử giữa đường, còn ở ngay trước mắt mọi người bị đập đến mức bò trên mặt đất, cơn giận của Ander quả thật có chút lớn. Hắn nhịn xuống đau đớn ở trước ngực, vỗ vỗ bụi đất trên người đứng dậy, hai mắt ẩn ẩn lộ ra tia sáng của địa ngục màu đỏ tươi.

Nhìn thấy dáng vẻ của hắn, Sophia nhíu nhíu mày.

“Trời đất, hắn còn sống! Hắn…… Không bị thương ư?!” Chung quanh, quần chúng kinh ngạc hô lên.

Sắc mặt Jonathan biến đổi, trong mắt rõ ràng có chút khiếp sợ. Hắn hiển nhiên không đoán được: Sẽ có người bị chính mình đánh cho một tuyệt chiêu mà lại không có vấn đề gì.

Ai bảo Ander hắn có thân thể của ác ma chứ……

Sau mấy lần giao đấu, còn gần hai mươi tên Thánh võ sĩ cũng xông tới. Bọn họ một tay cầm kiếm, một tay nâng thuẫn, có vẻ được huấn luyện rất bài bản!

“Bọn họ đều là nanh vuốt của ác ma!” Jonathan cầm theo chiến chùy giận dữ hét lên, “Hỡi toàn thể công dân pháo đài Chúc Quang, các ngươi đều thấy rồi đó! Tịnh hóa bọn họ cho ta!”

Đám người vây xem không hề nghe theo “mệnh lệnh” của hắn, ngược lại còn chậm rãi lui ra phía sau, đồng thời cũng phát ra từng trận bàn tán khó có thể phân biệt nội dung cụ thể.

Xùy…… Lão Jonathan này, nhìn dáng vẻ này có vẻ ngày thường cũng chẳng có chút uy vọng gì đâu……

“Không! Không phải như thế!” Thiếu niên pháp sư đột nhiên hô lên, giọng nói của hắn so với thân thể gầy yếu đối lập hoàn toàn, “Ta là Kyle học viên của học viện pháp thuật. Lúc trước ta đã nghe được âm mưu của Thánh võ sĩ! Bọn họ đã sa đọa! Bọn họ định dùng nghi thức của ác ma để hiến tế tất cả mọi người ở trong nơi trú ẩn! Các ngươi không phản kháng thì nhất định sẽ chết!”

Đám người phát ra từng tiếng hét kinh hãi, mọi người nhìn lẫn nhau, không biết làm sao. Sau một lúc do dự ngắn ngủi, bọn họ lại đông loạt lui về phía sau mấy mét, có một số người còn trực tiếp chạy về trong nhà mình, đóng chặt cửa sổ cửa chính.

“Các ngươi……” Thiếu niên tên Kyle rõ ràng rất thất vọng với phản ứng của cư dân pháo đài Chúc Quang. Nhưng Ander hiểu rõ: Dưới loại tình huống này, trông cậy vào đám dân chúng thời Trung cổ đã trở nên tê dại này cùng nhau phản kháng, vốn là hy vọng xa vời.

Jonathan cười lạnh một tiếng, “Các Thánh võ sĩ, tiến lên bắt lấy đám nô bộc của ác ma tung tin đồn thất thiệt này đi!” Hắn ra lệnh một tiếng, đám thủ hạ lập tức gào thét xung phong tiến lên giao chiến với Suna, Sophia và học viên pháp sư Kyle.

Các Thánh võ sĩ rất kiêng kị kiếm của Suna, đồng loạt bố trí các loại kỹ năng pháp thuật phòng hộ trên tấm thuẫn, bảo vệ cơ thể. Loại pháp thuật hộ thuẫn màu lam nhạt này tuy rằng có tác dụng ngăn cản [xích nhận] phụ ma cực nóng của Suna nhưng kiên trì không đến ba lượt đã bị đánh tan. Phía các Thánh võ sĩ thắng ở số lượng, một người không thể chịu được, một người khác lên thay. Bốn gã Thánh võ sĩ không ngừng đổi vị trí, đánh đến không phân thắng bại với Suna đang thi triển từng chiêu kiếm thuật xinh đẹp.

Một nơi khác, Sophia hấp dẫn càng nhiều hỏa lực hơn. Nàng bay lên hạ xuống trốn tránh phòng thủ, thỉnh thoảng chớp thời co dùng loan đao hoặc nỏ cầm tay phản kích lại Thánh võ sĩ, thân thủ cực kì lợi hại, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú.

Hai người này mạnh mẽ cầm chân, cũng tạo ra đủ không gian thời gian cho Kyle. Hắn không ngừng dùng pháp trượng phóng ra hỏa cầu thuật và áo thuật bạo đạn. Nhiệt độ cực cao nóng bỏng và công kích động năng khiến đám Thánh võ sĩ còn lại nhất thời không thể tiến lên.

Trung úy Jonathan vẫn luôn đứng tại chỗ, không hề tiến thêm một bước. Xem ra, con chó điên của Giáo hội này cũng không phải có thể lực vô hạn. Hắn chỉ ra mở màn bằng một loạt đại chiêu mà thôi, lúc này cũng không thể không dừng lại lấy sức.

Bắt giặc bắt vua trước.

Nghĩ như vậy, dưới chân Ander lập tức dồn lực, sau đó nhảy vọt lên, từ giữa không trung một lần nữa bắn ra cốt kiếm đã tăng thêm [xích nhận], chuẩn bị nhờ vào thế năng mạnh mẽ khi rơi xuống chém đôi cả người cả chùy của Trung úy Jonathan.

Bạn đang đọc Ma Vương Tấn Chức (Bản dịch) của Cao Bạo Lỗ Đản
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mocmeo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.