Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ra Ngoài Lịch Luyện

Tiểu thuyết gốc · 2380 chữ

Tác : Lôi phạt của Tề Hạo là Hoàng cấp nhé mn. Mình viết nhầm tại bth là huyền cấp sau hoàng nhưng ở đây thì mình đặt ngc lại nên xảy ra nhầm lẫn :v

Kết thúc buổi tân sinh đại hội, vì sử dụng ‘’ Đồng sinh sủng’’ nên cơ thể của Vũ Vương đã bị suy nhược, hắn liền khách khí mới những lời mời tham dự buổi ăn mừng.

Tạm biệt với Lê Ngữ Băng và mọi người xong, Vũ Vương đi thẳng về kí túc xá.

‘’ Hệ thống, tại sao ta tham gia đại hội mà không có nhiệm vụ hay giải thưởng gì ?’’ Vũ Vương vẫn luôn băn khoăn về việc cái hệ thống này không chịu giao cho hắn nhiệm vụ.

‘’ Do quên.’’ Một tiếng hệ thống vang lên nói giọng điệu đây chỉ là một chuyện không đáng nhắc tới.

Vũ Vương đen mặt lại, tỏ vẻ tức giận oán trách nói: ‘’ Ta không trách ngươi quên, nhưng dù gì ta đã đạt quán quân phải cho ta gì đi chứ.’’

‘’Vẫn là xin xỏ.’’ Hệ thống tỏ vẻ khinh thường, bỗng nhiên tiếng thông báo hệ thống vang lên:

‘’ Chúc mừng ký chủ đạt được hạng nhất ‘’Tân sinh đại hội’’, ký chủ nhận được : 10,000 điểm hệ thống, quay thưởng cao cấp x1, trứng linh thú ngẫu nhiên x1 ( nguyên căn từ tím trở lên), Nguyên tinh linh thú cấp 3 hệ thuỷ x1, thức ăn chuyên dụng cho linh thú x1000 ( 1 = 1 ngày).

Vũ Vương vui mừng không ngờ hôm nay hệ thống lại dễ đàm phán như vậy, tất cả những vật phẩm này đều đang là điều cần thiết đối với hắn lúc này.

Hiện tại hắn đạt hạng nhất tài nguyên tu luyện nhận được không phải là ít, nhưng hắn nuôi tận hai con linh thú có tiềm lực thánh cấp tương lai nên tài nguyên với hắn lúc nào cũng thiếu. Đây cũng là lí do những cấp thấp ma pháp sư thường không nuôi linh thú nếu có nuôi thì gia tộc phải có nguồn lực hỗ trợ. Mà Vũ Vương có hệ thống hỗ trợ nên giai đoạn đầu không có vấn đề gì, nhưng càng ngày thực lực càng tăng thì nhu cầu cũng tăng. Bắt buộc hắn phải kiếm thêm tài nguyên.

‘’ Sử dụng quay thưởng cao cấp’’ Vũ Vương ra lệnh cho hệ thống, sau một lần nhìn vòng quay , mọi thứ đều là vật thần cấp nên Vũ Vương vội vàng quay.

‘’ Chúc mừng ký chủ nhận được Cửu Long Kim Thương ( Thần cấp tổn hại).’’

Cửu Long Kim Thương ( Thần cấp tổn hại) : Bởi vì hư hại đã bị phong ấn cả cửu tầng, cần ký chủ khai mở để dùng được. Ký chủ có thể dùng linh thạch và nguyên tố hệ để phá phong ấn thuộc tính từng tầng phụ thuộc vào hệ nguyên tố sử dụng.

Vũ Vương kích động nhìn thuộc thính của cây thương vội vàng về phòng, sử dụng hết chỗ linh thạch kết hợp nguyên tố thuỷ để phá phong ấn nhưng mãi không có động tĩnh gì. Thất vọng Vũ Vương liền để cây thương vào một góc hệ thống và tự nhủ phải kiếm thêm nhiều linh thạch.

‘’ Lựa chọn ấp trứng linh thú.’’

‘’ Chúc mừng ký chủ nhận được linh thú ‘’Snivy‘’

Linh Thú: Snivy

Danh Hiệu: Trống không.

Cấp : 1

Giống : Cái

Nguyên căn : Tím

Hệ : Mộc

Thiên Tính : Tái Sinh (sơ cấp ) , Tích nước (sơ cấp ) , Mọc dễ ( sơ cấp)

Kỹ năng: Lá ma thuật (huyền cấp trung phẩm) , roi dây ( phàm cấp cao phẩm), tia sáng mặt trời (Huyền cấp cao phẩm) , trị liệu ( huyền cấp sơ phẩm)

Tái Sinh (sơ cấp ): Hiệu quả kỹ năng trị liệu tăng.

Tích nước (sơ cấp ): có thể hấp thụ một lượng lớn sát thương hệ thuỷ.

Mọc dễ ( sơ cấp ) : Chiến đấu trong môi trường rừng , nhiều thực vật thì sát thương hệ mộc được tăng cao.

Thấy thuộc tính của Snivy Vũ Vương lại nghĩ đến Lê Ngữ Băng, con linh thú này thật sự hợp với nàng ta a. Suy nghĩ tính tặng cho Lê Ngữ Băng chợt hiện ra trong đầu Vũ Vương.

Sau một thời gian tiếp xúc với Lê Ngữ Băng, mặc dù nàng ít nói và luôn là một khuôn mặt không quan tâm gì, nhưng nhiều lần chiến đấu cùng Vũ Vương cảm thấy nàng là một người tốt luôn để ý đồng đội nhưng không muốn thể hiện ra ngoài mà thôi.

‘’ Dại gái còn bày đặt lí do.’’ Hệ thông không nhịn được tỏ vẻ khinh bỉ.

‘’ Kệ ta.’’ Vũ Vương đỏ mặt thoát giao diện hệ thông, hiện tại hắn cần nghỉ ngơi hôm này đã quá mệt mỏi đối với hắn.

...

Thoáng cái một tuần đã trôi qua, trong nhưng ngày này Vũ Vương cũng đã thành công bức vào Bạch cấp sơ phẩm, cần lên trung phẩm là có thể liên kết thêm với một linh thú.

Hiện bọn người Vũ Vương đang tại bảo khố của khọc viện, Hạ Minh trưởng lão là người dẫn đoàn.

‘’ Mỗi người sẽ có 1 tiếng để chọn bảo vật, bảo vật có theo các người hay không thì phải dựa vào các người rồi.’’ Hạ Minh giải thích một chút về các lấy bảo vật.

Theo như Vũ Vương hiểu, mọi bảo vật đều có mực độ phong ấn nhằm bảo vệ nó, bảo vật đẳng cấp càng cao thì càng khó lấy.

Sau khi nhóm người Vũ Vương tiến vào, mọi người bắt đầu tách ra, trong đây có rất nhiều gian phòng chia theo từng đời viện trưởng học viện lưu lại.

Vũ Vương và Lê Ngữ Băng vẫn lập thành một nhóm hai người đi cùng nhau.

Đi được gần 30 phút cả hai vẫn chưa thấy cái gì ưng ý, hộ nhiên Vũ Vương thấy một cuốc sách để ở góc tối của một căn phòng.

Nhìn lớp phong ấn đây là một cuốn dạy thương ma pháp kỹ Hoàng cấp, Vũ Vương kích động, hiện hắn đang có Cửu Long Kim Thương, nếu đạt được cuốn hoàng kỹ này thì thực lực hắn lại tăng lên một đoạn.

Bên cạnh, Lê Ngữ Băng dường như đã chọn được vật nàng thích, nó là một túi hạt giống, nghe nàng nói nếu có thể nuôi dưỡng thành công thì sẽ là đại bổ cho Mộc hệ của nàng,

Vũ Vương cũng bắt đầu phá phong ấn hoàng kỹ này, không hộ là hoàng kỹ cấp bậc phong ấn cũng cực khó.

Vũ Vương cố gằng gần sát giờ mà vẫn chưa thể phá vỡ, đột nhiên Cửu Long Kim Thương trong hệ thông tự động ra ngoài toả ra kim sắc hào quang.

Bị một màn này Vũ Vương và Lê Ngữ Băng đầu có chút bất ngờ, tuy nhiên sau khi Cửu Long Kim Thương thị uy có vẻ như cuốn hoàng kỹ kia đã mất đi sức đối kháng. Vũ Vương nhẹ nhàng thu tại, và trở ra ngoài.

Hạ Minh thấy khí tức của cuốn hoàng cấp cũng giật mình nhìn Vũ Vương cười nói: ‘’ Ngươi đã trưởng thành rất nhiều, ta cũng không ngờ đến ngươi lại mạnh mẽ khỏi quật như vậy.’’

‘’ Đều nhờ trưởng lão nâng đỡ, sau này nếu có việc gì nhờ xin chứ nói Vũ Vương ta có thể giúp sẽ giúp người hết lòng.’’ Vũ Vương cũng thể hiện thái độ biết ơn với người đã giúp mình.

“ Tốt , có lời hứa này của ngươi là lão phu hài lòng rồi.’’ Hạ Minh vui vẻ cười nói.

Vũ Vương vui vẻ cất cuốn Hoàng kỹ đi, đầy là hoàng cấp a, hắn cũng đã được nếm thử uy lực của một kỹ năng Hoàng cấp đó là ''Lôi phạt'' của Tề Hạo lần trước, nếu không có lôi điện của Sparky thì hắn không thể thắng dễ dàng như vậy.

Lúc sau, tại văn phòng của Dương Lệ Linh,

‘’ Đệ tự bái kiến sư phụ.’’ Vũ Vương lễ phép chào hỏi.

‘’ Hôm này ta gọi ngươi lên đấy có hai việc, một đây là nhẫn không gian trong đó có tâm đặc của sư phụ trên con đường sử dụng hệ thuỷ, coi như là quà vi sư tặng ngươi.’’ Dương Lệ Linh vui vẻ nhìn Vũ Vương nói.

‘’ Đa tạ sư phụ, vậy còn việc thứ hai ?’’ Vũ Vương tò mò vì từ nãy giờ Dương Lệ Linh có vẻ khá lo lắng khi nhắc đến việc thứ hai này.

‘’ Ngươi cũng đã biết, hằng năm sẽ có cuộc đấu liên trường, năm nay đã kết thúc cách đây vài ngày, chúng ta đứng thứ ba.’’ Dương Lệ Linh từ từ nói.

Vũ Vương ngạc nhiên, thảo nào chưa một lần gặp những người trên thiên bảng. Trên đó là 20 người mạnh nhất học viện, trong đó sẽ chọn ra 10 người để đại diện học viện đi thi đấu. Trong thời gian thi đấu Vũ Vương ở sơn lâm luyện tập nên không biết kết quả.

‘’ Những năm trở lại đây, hoàng tộc của bốn nước lớn nhất trong đó Á Tinh Quốc ta, lấy giải đấu đó làm thước đo để đoạt tài nguyên, vì vậy cứ cách 5 năm lại tổ chức một lần. Lần tổ chức tiếp theo chỉ còn hơn hai năm nữa thôi.’’ Dương Lệ Linh lãnh đạm nhìn Vũ Vương.

Không để Vũ Vương kịp mở miệng, nàng tiếp tục nói: ‘’ Hiện tại, nói thiên phú của ngươi ta đoán không phải nguyên căn trắng ?’’

Vũ Vương thẳng thắn gất đầu không phải nghĩ gì cả.

Hài lòng với thái độ của Vũ Vương, Dương Lệ Linh tiện tay đưa: ‘’ Ta đã xin sư huynh, ngươi có thể lên đấu địa bảng luôn, nhưng nên nhớ sau nửa năm ta muốn ngươi trùng kích vị trí thứ nhất. Trong đây ta đã chuẩn bị cho ngươi đầy đủ tài nguyên để tu luyện, nhận lấy và chuyên tâm tu luyện cho ta, sau đó chúng ta sẽ tính tiếp bước tiếp theo.’’

Vũ Vương kích động, đây là thứ hắn đang đau đầu những ngày qua a, cảm tạ với Dương Lệ Linh.

“Đệ tử cảm tạ sư phụ ưu ái. Nửa năm sau để tử sẽ trở lại học viện và trùng kích vị trí thứ nhất.’’ Vì được tạo điều kiện hết Vũ Vương đã quyết định ra ngoài lịch luyện,

‘’ Tốt, nếu có cơ hội dẫn theo cô nàng kia theo, nàng sẽ giúp ngươi nhiều thứ sau này.’’ Dương Lệ Linh nói một câu ẩn ý.

“ Đệ tử cân nhắc.’’ Vũ Vương biết sư phụ mình nhắc tới ai, chính là Lê Ngữ Băng, có lẽ thân thế nàng cũng không đơn giản như Vũ Vương suy đoán.

Sau khi cao từ Dương Lệ Linh, Vũ Vương lên lớp, thấy Lê Ngữ Băng vẫn ngồi một góc như mọi khi.

Hiện tại Vũ Vương hắn đã là một nhân vật phong vân của học viện, đi đến đâu cũng có người nhận ra hắn, khiến hắn nhiều lúc cũng cảm thấy bất tiên.

Lấy can đảm tiến về phía Lê Ngữ Băng, nàng cũng nhìn thấy hắn.

“ Quán quân đến tìm ta cho chuyện gì?’’ Lời nói nhẹ nhàng kết hợp với nụ cười yêu kiều của mình, Lê Ngữ Băng khiến mọi nam sinh đều mê mệt.

‘’ Là cô nhường cho ta mà, ta đến để nói là ta sẽ ra ngoài lịch luyện tầm nửa năm, cô có muốn đi không? ‘’ Vũ Vương trực tiếp mời Lê Ngữ Băng, khiên toàn bộ người ở đó đứng hình đến Lê Ngữ Băng cũng bất ngờ.

Lê Ngữ Băng cười vui vẻ nói : ‘’ Ngươi cứu ta một lần mà, coi như hoà đi. Bao giờ đi? ‘’

‘’ Thì ra cô đã nhận ra, chắc tý ta đi nhận nhiệm vụ học việc rồi sáng sớm mai lên đường’’ Vũ Vương gãi đầu ngại ngùng.

‘’ Được, đợi ngươi ta cổng học viện.’’ Lê Ngữ Băng đáp.

Sau đó, Vũ Vương đi nhận một vài nhiệm vụ cần thời gian dài thực hiện hoặc tưởng đối khó khăn để hắn thực hiện trong nửa năm sắp tới này.

Mục tiêu của hắn là đệ nhất địa bảng vì vậy hắn cần đạt ít nhất Tinh cấp thì mới có khả năng tranh phong.

Đang trên đường về, Vũ Vương thấy Minh Thiên tại .

“ Thì ra là quán quân tân sinh năm nay của chúng ta, sao vậy được đặc cách lên địa bảng mà lại xin đi lịch luyện trốn tránh sao. Haha, phế vật cũng chỉ là phế vật mà thôi.’’ Minh Thiên cũng thấy Vũ Vương bèn nói.

‘’ Vậy sao, nửa năm sau ta sẽ trở về đạp ngươi dưới chân.’’ Vũ Vương thản thiên trả lời và không để ý nữa trực tiếp rời đi.

Mai hắn phải đi sớm vì vậy hắn cần đi chuẩn bị đồ , chứ không có thời gian đôi co với Minh Thiên này.

Thấy Vũ Vương không quan tâm mình, Minh Thiên tức điên liền gọi một đàn em.

‘’ Mai khi hắn ra khỏi thành phố, phái mấy người đi xử lí hắn , nhớ làm cho sạch sẽ.’’ Minh Thiên dặn dò đàn em rồi cho lùi,

Minh Thiên thầm thì :’’ Là ngươi tự mình tạo ra cơ hội ra tay cho ta. Ta sẽ cho người chết không thấy xác vì tội dám cướp nữ nhân của ta .Vũ Vương.!’’

Lúc đó Vũ Vương vẫn không biết Minh Thiên đang tính kế mình, hắn vẫn đi mua sắm vài thứ cần thiết khi đi xa, trong giới chỉ sư phụ cho hắn đã đầy đủ tài nguyên tu luyện, hiện tại chỉ cần mua lương thực thực phẩm là ổn thoả.

Bạn đang đọc Linh Thú Ma Pháp Sư sáng tác bởi zeff
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zeff
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 229

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.