Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sóng Gió Gia Tộc (5)

Tiểu thuyết gốc · 1262 chữ

Chương 16: Sóng Gió Gia Tộc (5)

...

Hù!!! Nở nụ cười thân thiện chào bé mèo dễ thương nào!

"A!!! Chủ nhân, đã làm gì ta...!!! Tại sao ta lại gọi chủ nhân là chủ nhân! Hả?! Chuyện gì thế này..."

Ha ha ha... Bé mèo bó tay rồi! Buồn cười quá, ha ha ha!

"Tên gì nà?"

Tôi hỏi với cái khuôn mặt yêu đời và nở nụ cười thân thiện.

"Tại sao ta phải với chủ nhân... Ảnh Hoa. !!!"

Ha ha ha!! Không nói đâu, đâu có nói đâu. Đâu có đượcccc! Chủ hỏi là phải trả lời nghe chưa!

"Rốt cuộc chủ nhân đã làm gì!!!"

Ảnh Hoa hét lớn, trợn mắt nhìn tôi.

Có làm gì đâu, tôi hổng biết gì nghe!

"Tay trái..."

Tôi đưa tay ra Ảnh Hoa liền đặt tay lên. Mặt cô nàng cứng đơ luôn rồi.

"Tay phải..."

Y như lúc đầu, cô nàng liền đặt tay lên.

"Xoa đầu nè! Giờ ngồi xuống."

Y như rằng cô nàng ngồi xuống luôn, mà hình như tôi hơi quá. Cô nàng giận tím mặt rồi, sát khí bắt đầu xuất hiện rồi.

Chả biết từ đâu cô nàng lôi ra con dao, đâm thẳng vào cổ tôi. Nhưng tiếc thay, dao chưa tới đã dừng...

"A A A!!!"

Giờ thì cô nàng nằm quằn quại trên sàn, chắc đau lắm. Nhưng mà tôi không biết gì nghe!

Sau khi bị hành hạ với cảm giác ngàn mũi kim đâm vào người hơn 15 phút, thì cô nàng được tôi ân xá. Giờ thay vì muốn ăn tươi nuốt sống tôi, cô nàng nhìn tôi như một con quỷ... Ý tôi là sợi hãi, chứ tôi đẹp trai thế này có giống quỷ chỗ nào đâu.

Giờ thì tôi nên làm gì đây nhỉ? Hỏi thăm Dì Hai chút thì sao ta...?  Mà thôi tôi méo quan tâm tới bà Dì này làm chi, dù sao thì muốn giết được tôi với sức của Dì Hai hiện tại thì thật sự hơi quá sức. Ý tôi muốn nói là với cái gia tộc thưa thớt gần như lụi tàn của Dì Hai thì còn lâu mới giết được tôi, chưa kể Má Mi chưa làm gì hết tất cả chỉ đơn giản là tôi giải quyết.

Thôi đi ngủ, chứ nghĩ nhiều nay mai nổi sạn trong đầu. Tôi đưa tay quắt quắt Ảnh Hoa đi theo.

Tôi ấy á, định làm gì cô nàng này hả? Để coi... Không làm gì đâu, tôi đâu có biến thái cỡ đó. Đem cô nàng về làm gối ôm thôi, chứ ngủ với cái chăn đôi khi quay qua ôm thì té xuống sàn.

Thế là tôi ép cô nàng về dù có chịu hay không, lụt lội một xíu tôi đem ra một bộ đồ hầu gái, cho cô nàng này thay vào rồi đi ngủ.

Tất nhiên là chia đôi cái giường rồi, mặt cô ta nói cái gì, chống đối ra sao thì vẫn phải nằm im kế bên tôi thôi.

Thời buổi nào rồi còn chảnh, bây giờ mà chống cự thì chỉ có bụng bự thôi bé.

Giường là của anh, anh cho nằm còn đòi hỏi. Không nói nhiều, anh đẹp anh có quyền Âu Cơ! (OK).

.

.

.

.

.

Tôi ngủ chả biết bao lâu, cho tới khi em gái tôi gõ cửa. Tôi từ từ mở mắt, khuôn mặt xinh đẹp đang nhắn nhó bởi bị thằng nào đó ôm. Mà tôi hông có quen thằng đó nha!

Lười biếng le từng bước tới mở cánh cửa, à có tận hai người. Linh Linh và Hạ Na đang nhìn tôi, mai là tôi hôm nay mặt áo...

"Anh... Hai... Cô gái đó là Ai!!!!"

Thấy Ảnh Hoa ở phía sau, Linh Linh có vẻ tức giận. Con bé có chuyện gì không vui hả?

"Cô ấy hả, tên Ảnh Hoa."

Tôi trả lời thế đấy, Ảnh Hoa và Hạ Na vậy mà lườm nhau.

"Cô ta tại sao lại ở trong phòng anh hả!!!"

Vậy là con bé không biết Ảnh Hoa là người tấn công tôi và con bé chiều qua... Mà cũng đúng cô nàng che mặt mà.

"Cô ta ấy hả... Chắc là nhặt được ở đâu đó... Rồi sẵn đem về làm gối ôm luôn..."

Tôi trả lời hơi ngập ngừng.

Hạ Na khuôn mặt không quan tâm lắm, cô ấy vẫn ở sau lưng Linh Linh. Con Linh Linh thì...

"Anh Hai là đồng Ngốc!!! Linh Linh ghét anh!"

Con bé nói một câu rồi đá vào chân tôi, chạy đi.

Tôi nghiêng đầu khó hiểu, nhìn Hạ Na Hỏi Chấm. Hạ Na nhìn tôi thở dài...

"Hạ Na sắp xếp cho tôi một chỗ làm cho Ảnh Hoa, à khỏi sắp xếp phòng... Cho cô ấy ngủ ở phòng tôi là được."

Tôi nói thế trong khi khuôn mặt Ảnh Hoa nhăng nhó, khó chịu.

"Chủ nhân... Không, cần."

Ảnh Hoa nói, tuy nhiên tôi đi mất rồi. Tôi đuổi theo Linh Linh.

...

Linh Linh mới bỏ đi không xa, tôi nhanh chóng đuổi kịp. Hình như con bé sắp ngã thì phải, trên cầu thang mà chạy làm chi không biết.

Tôi sử dụng [Tốc Biến]  ngay lập tức xuất hiện đỡ lấy em ấy. Con bé có vẻ ngạc nhiên khi tôi bất thình lình xuất hiện, nhưng ngay lập tức phản ứng.

"Anh Hai buông em ra!! Linh Linh ghét Anh Hai! Buông Linh Linh ra!!"

Nhõng nhẽo hả trời! 10 tuổi rồi còn nhỏ bé... À thì còn nhỏ thật. Con bé chả biết tức tối việc gì mà cứ lôi ngực tôi ra đánh như đánh trống. Haiz...

!!!

Tôi chợt nhận ra, tay Linh Linh có đeo một chiếc vòng tay màu ánh kim.

Uầy! Ai tặng đây, cái này là muốn lấy mạng em gái tôi sao?

Cái vòng tay nhìn bình thường nhưng được yểm Ma Pháp hấp thụ sinh mệnh, không chết liền nhưng từ từ sẽ suy yếu như bệnh rồi chết đi bởi sinh mệnh bị mòn rút. Đây là Ma Pháp Đen, mà ai lại dùng nó lên em ấy nhỉ?

Tôi nâng cái tay em ấy lên, nhìn chiếc vòng. Linh Linh lúc này nghiêng đầu tròn mắt nhìn tôi, em gái tôi thật ngây thơ làm sau, bị người ta hại vẫn không biết chuyện gì.

"Linh Linh, cái vòng tay này em mua sao?"

Tôi nhìn em ấy hỏi.

"Không... Ạ, là Tâm Tâm tặng em."

Con bé có vẻ bối rối khi tôi hỏi tới cái vòng tay.

Tâm Tâm sao? Em ấy biết dùng Ma Pháp Đen, nhưng tại sao lại hại Linh Linh... Chả phải hai đứa rất thân sao?

Ma Pháp Đen không phải ai cũng có thể nhận ra, ít nhất phải là người từng dùng mới có thể nhìn ra.

Tôi tay nhẹn bứt cái vòng tay ra khỏi tay Linh Linh, con bé tròn mắt nhìn tôi. Tôi một tay bóp nát cái vòng tay, một tia lửa đen bừng cháy rồi tắt đi.

"Từ nay đừng nhận bất cứ thứ gì từ Tâm Tâm, em biết chưa?"

Tôi nhẹn giọng nói.

Con bé đôi mắt u buồn, tôi hiểu. Nhận ra một thân muốn lấy mạng mình cảm giác khó chịu ra sao.

"Em... Hiểu rồi."

Linh Linh nói, giọng buồn bã yếu ớt.

Haiz, sống trong gia tộc khó tới dậy sao? Tôi xoa đầu em ấy, coi như bài học cho em. Tôi nghĩ mình cũng nên gặp Tâm Tâm.

.

.

.

Bạn đang đọc [Ma Pháp] Hệ Thống Ta Rất Thích Ngủ sáng tác bởi NTNN
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NTNN
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.