Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phúc Thái

2351 chữ

Đả tự: dukenny

- Chuyện này giao cho ta, chỉ là một việc rất nhỏ mà thôi!

Gia Nại Cầm ở một bên đang dỏng tai lên nghe, ánh mắt đột nhiên hiện lên một chút ánh sáng, vội vàng nói, không hề nghi ngờ, thời điểm này, nàng rốt cục cũng đã phát ra tác dụng rồi. - Ngươi?

Tiêu Hoằng hơi nhìn Gia Nại Cầm một cái, hơi có chút kinh ngạc.

- Chẳng lẽ các ngươi đã quên, ta là người nào hay sao? Ta chính là Quan tổng chỉ huy của A Nhĩ Pháp vương bài quân đội, quân hàm Thượng tướng, cho ngươi một thân phận của Thượng Chi Tự Do Quốc, thật sự là rất đơn giản, chỉ nói một câu là được rồi!

Gia Nại Cầm hưng phấn nói, lần này cuộc chiến giữa nàng và Lạc Tuyết Ninh, rốt cục cũng hòa nhau rồi.

- Vậy thì đưa tới a!

Bác Sơn lên tiếng hỏi.

Gia Nại Cầm nhìn Bác Sơn, gằn từng chữ:

- Đó chính là quyền ở Gia Đô đế quốc vĩnh viễn, vốn dựa vào thân phận các ngươi thì không được, tuy nhiên, chỉ cần có tiền, thì cũng sẽ rất dễ dàng.

Sự thật cũng như vậy, chỉ cần có thân phận hợp pháp, ở trên Vĩnh Ngạn Tinh có tài sản từ 1 vạn kim trở lên, thì có thể tự động đạt được quyền ở lại vĩnh cửu, cùng với thân phận hợp pháp. - Một khi đã như vậy, thì nên mau chóng làm đi, tốt nhất là hoàn thành ngay trong vòng vài ngày này, ta muốn hai cái thân phận, một cái cho ta, một cái cho Bác Sơn.

Tiêu Hoằng nói với Gia Nại Cầm.

Sau đó, Tiêu Hoằng phân phó thêm chút việc, liền chậm rãi quay vào trong căn nhà gỗ, tiếp tục bắt đầu nghiên cứu bản vẽ mà Thương Luân đưa cho, tuy rằng trình độ phức tạp của kỹ thuật tái sinh vượt quá mức tưởng tượng, thậm chí trong đó còn liên quan đến tri thức về tế bào người, đây là thứ mà Tiêu Hoằng chưa từng cẩn thận nghiên cứu qua, nhưng loại kỹ thuật này đúng là rất hấp dẫn với Tiêu Hoàng.

Một là kỹ thuật này có đủ tính khiêu chiến, hai là kỹ thuật này tuyệt đối chính là kỹ thuật rất quan trọng đối với Dược sư, thử nghĩ một chút, cánh tay bị chặt đứt mà lại có thể tái sinh, bộ phận cơ thể bị tổn thương vẫn có thể tái sinh được, tác dụng của nó lớn tới mức nào, cũng không cần nhiều lời làm gì nữa.

Mà theo Tiêu Hoằng dần nghiên cứu, thì hắn lại theo thói quen sửa sang lại vấn đề, chuẩn bị cùng một lúc hỏi Tát Già, tranh thủ tìm hiểu rõ các toàn bộ kỹ thuật này.

Về phần đám người Tang Lâm bên ngoài nhà gỗ, bởi vì do có Tiêu Hoằng, nên bọn họ đã hoàn toàn bị các đệ tử tránh xa, tuy nhiên, như vậy cũng tốt, dứt khoát ở lại đây, đi theo Tiêu Hoằng làm một trận.

Việc đầu tiên phải làm chính là lựa chọn một khu vực trong thung lũng, sau đó tiến hành khai khẩn, sửa sang lại một mảnh đất dài, rộng khoảng 50 thước, sau đó mang theo Ma Văn thúc đẩy mà Tiêu Hoằng đã chế tạo tốt, dựa theo những gì mà Tiêu Hoằng vừa mới nói, chuẩn bị lắp trên khu đất này.

Mà cây cối được chặt xuống, thì đám người Tang Lâm dùng luôn để tạo thành một căn nhà gỗ tạm thời, coi như là chỗ ở tạm.

Cứ như vậy, hai ngày vội vã trôi qua, tạp dịch được đưa từ Ngộ Giác Tinh tới cũng lục tục đi tới trong Vạn Tôn Cốc, vừa đủ 100 người, có nam có nữ, tuổi đều từ 20 đến 50, đều là tâm phúc của Tát Già và Ma Sở.

Tuy rằng cực kỳ không tình nguyện, nhưng không thể phủ nhận, sau khi 50 tâm phúc tạp dịch được tặng đi, Ma Sở coi như đã hoàn toàn dính vào Tiêu Hoằng rồi, do đó tuyên bố đứng đối lập với Hắc Trạch Sâm.

Đối với những tạp dịch này mà nói, hầu hết đi vào Vạn Tôn Cốc trên Phạm Cương Tinh thì cũng không có một câu oán hận nào, dù sao thì làm việc ở đâu cũng vậy, tuy nhiên vẫn còn có một số người trong lòng có chút không tình nguyện.

Tuy rằng tạp dịch cho dù đến đâu thì cũng giống nhau, nhưng ở Ngộ Giác Tinh, một tinh cầu đẳng cấp Cao nhất tại Thánh Đàn, bỗng nhiên lại phải tới Phạm Cương Tinh, thì ít nhiều vẫn có chút kinh ngạc, cũng giống như một người dọn rác cho Thị trưởng thì không thể đánh đồng với một người dọn rác cho tổng thống được.

Đương nhiên, đừng nhìn những người này đều là tạp dịch, nhưng đã có thể đến Thánh Đàn, thì đều không phải là người thường, thậm chí còn có mười mấy người đã đạt đến cấp bậc Ngự Sư rồi.

Trong đó còn có một người gọi là Phúc Thái, đó là một vị đồ đệ của Tát Già, cũng là quản gia của Tát Già, Ngự Sư cấp ba, làm việc cũng rất gọn gàng ngăn nắp, Tát Già dứt khoát tặng cho Tiêu Hoằng luôn.

Điều này có thể thấy Tát Già đã bắt đầu tiến thêm một bước duy trì Tiêu Hoàng, mà không còn âm thầm nữa, bởi vì Tát Già cũng thật sự ý thức được, mặc dù địa vị cao thượng, trong tay mà không có tuyệt đối trợ lực, thì vẫn không được, người ta nể tình gọi một tiếng đại sư huynh, nếu không nể tình, thì nói không chừng ngày nào đó sẽ lật đổ mình luôn.

Rất nhanh, 100 người này liền đều tụ tập trước căn nhà gỗ của Tiêu Hoằng.

Thấy các nhân viên đã gần như đông đủ, Tiêu Hoàng liền mang sắc mặt nghiêm túc, chậm rãi đi từ trong nhà gỗ ra.

Nhìn thấy Tiêu Hoàng với mái tóc bạc trắng, mọi người liền bắt đầu khẽ nói nhỏ, đồng thời ánh mắt thường thường cũng lướt qua trên người Tiêu Hoằng, đánh giá một phen, đương nhiên, đánh giá như vậy là cực kỳ không lễ phép.

Ẩm...

Nhưng mà, khi mọi người còn chưa quá mức để ý tới Tiêu Hoàng, vẫn đang xì xầm, thì Hàn sương long vừa mới lượn vài vòng trên bầu trời đã trực tiếp hạ xuống mặt đất, trong nháy mắt, mọi người đều có thể cảm nhận được, Hàn sương long chạm vào mặt đất, khiến cho mặt đất cũng chấn động.

Đối với loại sinh vật như Hàn sương long này, có vài người vẫn chưa từng nhìn thấy bao giờ, nhưng khi nhìn thấy một con vật khổng lồ và dữ tợn, thân hình rất to lớn, chỉ đứng cách bản thân không đến mười thước, trong nháy mắt, sắc mặt những người này đã trở thành một mảnh tái nhợt, trong mắt hiện lên một chút sợ hãi. - Rống...

Ngay sau đó, Hàn sương long liền gầm lên một tiếng dữ tợn với những người này, hiển nhiên đối mặt với nhiều người như vậy, Hàn sương long ít nhiều cũng có chút không quen.

Mà những tạp dịch này thì gần như hai mắt đã trợn to lên, theo bản năng cố gắng không nhúc nhích, tim đập thình thịch, bọn họ phi thường rõ ràng, chỉ cần Hàn sương long sơ này quơ một cái, tuyệt đối dễ dàng lấy đi mạng nhỏ của bọn họ. - Ân? Thành thật một chút đi!

Trái lại Tiêu Hoàng vẫn mang vẻ mặt bình thản, hơi chắp tay sau lưng, nói với Hàn sương long.

Nghe được nói vậy, Hàn sương long vốn đang mang bộ dáng dữ tợn, lập tức trở nên dịu ngoan, đồng thời vươn cái đầu to lớn, bắt đầu cọ đến cọ đi trên người Tiêu Hoàng.

Có thể nói, trong thời gian này, Hàn sương long được Tiêu Hoàng mang theo bên cạnh, ăn uống không lo, tinh lực cũng dần dần trở nên tràn đầy hơn.

Tiêu Hoằng cũng khẽ dùng tay sờ sờ đầu của Hàn sương long, sau đó hướng ánh mắt về phía những người này, chỉ là lúc này, bộ dáng của bọn họ đã trở nên cung kính hơn khi nãy rất nhiều, sợ Tiêu Hoằng này hơi thả lỏng, con đại quái thú bên cạnh kia sẽ tạo thành thương vong không cần thiết.

Dù sao ở trong này, cho dù 100 người bọn họ hợp lại một chỗ thì cũng không là đối thủ của Hàn sương long được.

- Đầu tiên, ta hoan nghênh các vị gia nhập Vạn Tôn Cốc, mà nhiệm vụ của các ngươi ở trong này thì ta cũng không cần nhiều lời, chính là sử dụng một loại biện pháp đặc biệt, gieo trông thực vật, cụ thể cần làm thế nào thì ta sẽ nói cho mọi người.

Tiêu Hoàng nhẹ nhàng nói. Đám người kia lặng ngắt như tờ, dường như là đang tỉ mỉ nghe Tiêu Hoàng nói, chỉ là ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc về phía Hàn sương long, tim đã đập lên tận cổ họng, ngay cả thở mạnh cũng không dám phát ra. - Ta có một tấm bản đồ Vạn Tôn Cốc, các ngươi có thể truyền đọc một chút, tự mình hành động trong khu vực ta đánh dấu, chọn lựa mảnh đất mà mình muốn gieo trông, về phần công cụ, chúng ta sẽ phát cho các ngươi, cây cối chặt xuống thì các ngươi có thể dùng để xây dựng nhà gỗ, không kịp dựng nhà thì chỉ có thể tạm thời ủy khuất một chút, ở trong lều trại.

Tiêu Hoàng lại phân phó một tiếng, sau đó cầm bản đồ trong tay đưa cho một gã thanh niên cách mình gần nhất.

Sau đó, Tiêu Hoằng liền bắt đầu giảng giải phương pháp lắp ráp Ma Văn thúc đẩy và tuyến truyền dẫn Ngự lực, đương nhiên so với việc chế tạo Ma Văn thúc đẩy, thì thứ này vẫn là phi thường đơn giản.

Chỉ là khi những người này chú ý tới Ma Văn thúc đẩy trong tay Tiêu Hoằng, tâm thần nhưng không khỏi vừa động, có chứa kỹ thuật Đế Văn sáu hướng ư? Tên tóc bạc trắng trước mắt này có bổn sự không nhỏ a, trong lòng mọi người đều nhất loạt cảm thán.

Tiêu Hoằng căn bản cũng không để ý, vẫn tiếp tục giới thiệu phương thức sử dụng những thứ này.

Giới thiệu đại khái tiến hành khoảng mười phút đã hoàn toàn kết thúc, trên thực tế thì việc chế tạo Ma Văn thúc đẩy là rất khó, còn áp dụng lên mặt đất thì lại phi thường đơn giản. - Nói ngắn gọn, về chuyện Ma Văn thúc đẩy, ta hy vọng mọi người có thể giữ bí mật, để tránh đưa tới cho chúng ta những phiền toái không cần thiết, hiện tại mọi người có thể lĩnh Ma Văn thúc đẩy và hạt giống, công cụ.

Tiêu Hoằng chỉ vào vài cái thùng lớn bên cạnh.

Mọi người cũng không dám nhiều lời, đi vòng qua Hàn sương long, sau đó dựa theo Tiêu Hoằng phân phó, nhận lấy thứ mà Tiêu Hoằng phân phối cho bọn hắn.

Chính là những tạp dịch đến từ Ngộ Giác Tinh này, trong lòng vẫn là tràn ngập nghi ngờ, Ma Văn thúc đẩy trong miệng của Tiêu Hoằng thật sự tốt như vậy hay sao? - Mặt khác, trong số các ngươi, ai tên là Phúc Thái?

Tiêu Hoằng nhìn mọi người lĩnh công cụ, bỗng nhiên hỏi.

- Tiêu sư thúc, có chuyện gì vậy?

Đúng lúc này, một thanh niên đại khái chỉ có hai mươi tuổi bỗng đi tới bên cạnh Tiêu Hoằng, không kiêu ngạo, không siểm nịnh, trên người mặc một một trường bào màu đen, phong cách cổ xưa, đơn giản, trên đầu có một mái tóc dài, làm cho người ta một loại cảm giác hơi chút hỗn loạn, nhìn như lôi thôi lếch thếch, kì thực lại có làn da trắng nõn, ngón tay thon dài. - Ngươi chính là Phúc Thái ư? Đại sư huynh cực lực tiến cử ngươi với ta, nói ngươi là một cái nhân tài có thể bồi dưỡng được!

Tiêu Hoằng nhẹ nhàng nói.

- Sư phụ đã quá khen rồi!

Phúc Thái đáp, giọng điệu vẫn vô cùng bình thản.

- Như vậy, từ hôm nay trở đi, ngươi sẽ phụ trách quản lý tài liệu giúp ta, cùng với các việc khác!

Tiêu Hoằng nhẹ nhàng phân phó, đồng thời mặt không đổi sắc, lại một lần nữa đánh giá Phúc Thái trước mặt này một chút.

- Đã hiểu, Tiêu sư thúc.

Phúc Thái vẫn không kiêu ngạo, không siểm nịnh, đáp lại.

Hoàn thành việc này, Tiêu Hoằng liền xoay người đi vào trong nhà gỗ, đồng thời tắt tất cả các Ma Văn bẫy rập đi.

Đồng thời những tạp dịch từ Ngộ Giác Tinh này cũng mang theo công cụ, tiến vào trong khu vực đã chọn trước, tiến hành toàn diện khai phá với Vạn Tôn Cốc.

Sau đó dựa theo Tiêu Hoằng giới thiệu khi trước, khai khẩn đất hoang, lắp ghép Ma Văn thúc đẩy vào trong lòng đất.

về phần Tiêu Hoằng, thì lúc này đã dùng hai cái hộp gỗ lớn, đeo lên trên cổ Hàn sương long, sau đó cả người trực tiếp nhảy lên lưng Hàn sương long, ngay sau đó, Hàn sương long bay lên không trung.

Bạn đang đọc Ma Ngân của Đình Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 175

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.