Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thay Trời Làm Ác! (hạ)

2057 chữ

- Rõ, tướng quân!

Hai binh lính Bối La đáp lời, chuẩn bị kéo Kinh Vân ra ngoài.

- Tiêu tướng quân, ngươi không có quyền làm thế với ta, ngươi đang phạm pháp!

Kinh Vân nghe Tiêu Hoằng ra lệnh như thế, hoảng sợ không thôi, không ngừng giãy giụa.

- Khi có pháp có thiên, ta sẽ tuân theo luật pháp, khi vô pháp vô thiên, ta sẽ thay trời làm ác!

Tiêu Hoằng nhìn về phía Kinh Vân, nói. từng chữ một, sau đó ra lệnh với Bì Nặc:

- Phái ra một chi quân đội, diệt cả nhà Tái Văn, không, phàm là ở trong tài liệu này, đáng chết lại khống chế, diệt môn toàn bộ!

Trên thực tế, những kẻ đáng chết lại khống chế, ai không phải hoàn khố nhà quyền quý, đến quận Nam Du gây họa cho bình dân!

về phần tội ác giết hại, sẽ do bản thân Tiêu Hoằng thừa nhận.

Tiêu Hoằng phân phó xong, cầm Ma Văn thông tin ra lệnh 300 binh lính Bối La mặc áo tù lên tàu Ưng Trảo, lập tức đi theo hạm đội liên hợp Tây Cương, lao thẳng tới Nam Du Tinh. - Trưởng quan, ngài không đi cùng chúng ta?

Nhận được tin này, binh lính Bối La kinh ngạc hỏi.

- Ta đi theo con đường khác.

Tiêu Hoằng nói xong, liền ra lệnh tàu Ưng Trảo xuất phát.

Thấy Tiêu Hoằng cắt liên lạc, tàu Ưng Trảo nhanh chóng xuất phát, họp chung với đại bộ đội ngoài tầng khí quyển, Bì Nặc có phần kinh ngạc, khó hiểu hỏi:

- Trưởng quan, ngài nói con đường khác, là đường nào?

- Ngồi tàu khách không gian quận Nam Du.

Tiêu Hoằng đáp lại, tiếp theo mở tủ quần áo của Kinh Vân, lấy ra quần áo người thường dùng mũ trùm, ném cho Bì Nặc một bộ, bản thân cũng mặc một bộ. Sau đó dân Bỉ Nặc theo cửa sau rời toà án quân sự tối cao quận Nam Du, ngồi xe Ma Văn chạy đi trạm tàu khách không gian gần nhất.

Bì Nặc mặc đồ bình thường, lúc này mới phản ứng lại. Bây giờ bất cứ ai cũng sẽ cho ràng Tiêu Hoằng đang ở trong tàu Ưng Trảo, chuẩn bị đánh chính diện vào Nam Du Tinh, lại có ai sẽ cho rằng Tiêu Hoằng đang nghênh ngang đi bằng tàu hành khách.

Đồng thời toàn bộ 1200 Thích Khách Mình muốn thẩm thấu Nam Du Tinh thần không biết quỷ không hay cũng không phải chuyện khó, nhất là lúc này Cố Hoành Thần đã tập trung toàn bộ chú ý vào việc phòng ngự hạm đội liên họp Tây Cương.

Theo Tiêu Hoằng rời trạm tàu khách không gian, bên phía Nam Du Tinh, tuy ràng Khương Chính Thuần cực kỳ không muốn, nhưng vẫn điều động binh lính trong tay phân tán quận Nam Du, chuẩn bị điều động người nhà các đoàn trưởng quân đoàn, đồng loạt khống chế.

Toàn bộ quá trình chỉ diễn ra trong 6 tiếng.

Nhìn hạm đội liên hợp Tây Cương trên màn hình đang nhanh chóng tới gần Nam Du Tinh, Cố Hoành Thần không khỏi híp mắt. Đúng vậy, lúc này Cố Hoành Thần đã tập trung toàn bộ sức chú ý vào hạm đội liên họp Tây Cương, một lòng lo lắng làm sao ngăn cản được.

Trầm tư một hồi, Cố Hoành Thần dùng Ma Văn thông tin ra lệnh những đoàn trưởng quân đoàn có thể điều động được, nhanh chóng xây dựng chiến tuyến lâm thời trên Mộ Thang Tinh, ngăn cản đẩy lùi hành vi phản nghịch của hạm đội liên hợp Tây Cương.

Quả nhiên, khi Cố Hoành Thần ban ra mệnh lệnh, mười mấy quân đoàn trưởng tỏ vẻ từ chối, đã nhìn thấu bộ mặt của Cố Hoành Thần, còn có ai chịu bán mạng

Tiêu Hoằng tàn bạo là thật, nhưng Cố Hoành Thần thì tốt hơn chỗ nào? Vì quyền lợi riêng mình mà không tiếc hy sinh toàn bộ tướng sĩ quận Nam Du, quả thật là người trời căm phẫn.

So với Cố Hoành Thần, Tiêu Hoằng bị cho là ác đồ lại càng quang minh lỗi lạc hơn.

Nhưng khi các đoàn trưởng từ chối, Cố Hoành Thần liền gửi tới tin tức người nhà của bọn họ bị giam giữ, mỹ danh ghi là: bảo vệ.

- Cố Hoành Thần, ngươi!

Nhìn thấy vợ con mình, một đoàn trưởng mắt muốn phun ra lửa.

- Không cần dùng loại ánh mắt này nhìn ta, bây giờ ta vẫn là cấp trên của ngươi, bây giờ hoặc là ngươi ngoan ngoãn nghe lời ta, hoặc là chào tạm biệt vĩnh viễn vợ con của ngươi đi.

Cố Hoành Thần lại bày ra khí thể Tướng quân, nói với đoàn trưởng này.

- Xem như ngươi lợi hại.

Đoàn trưởng này nói xong, bất đắc dĩ phải phục tùng mệnh lệnh của Cố Hoành Thần, dẫn binh lính nhanh chóng chạy đi Mộ Thang Tinh.

Như thế, Cố Hoành Thần lại rút ra 150.000 người tạo thành quân đội phòng vệ, đủ để liều chết cùng Tiêu Hoằng, thậm chí nuốt trọn luôn Tiêu Hoằng. Hơn nữa Cố Hoành Thần cũng không lo lắng những quân đội này không nghe chỉ huy, bởi vì người nhà của bọn họ đều nằm trong tay Cố Hoành Thần. - Báo cáo trưởng quan, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, 30 tiếng sau, hạm đội liên họp Tây Cương sẽ đến Mộ Thang Tinh.

Trợ thủ của Cố Hoành Thần báo cáo.

- Không sao cả, tùy tiện Tiêu Hoằng hắn tới đây đi.

Cố Hoành Thần khinh thường nói, bây giờ Cố Hoành Thần cũng chỉ còn được ăn cả ngã về không.

Cùng lúc đó, Tá Phu đang thị sát đóng quân ở Gia vương Tinh gần biên giới phía tây hoàng đô Phục Thản Đế Quốc, hơn nữa đốc xúc tiên truyền chống lại Thụy Lạp Tinh Quần Quốc, sức mạnh không thua kém gì Phục Thản Đế Quốc.

Lúc này, Tá Phu đang trong căn cứ quân sự Gia Vương, nghe Cát Hưu Sâm quan tổng chỉ huy quân khu quận Gia Sâm báo cáo chiến đấu.

Cát Hưu Sâm tuổi quá 50, nhưng nhìn rất khỏe mạnh, đang đứng ở giữa báo cáo với Tá Phu ở ghế chính về chiến đấu cùng Thụy Lạp Tinh Quần Quốc, mọi chuyện có vẻ rất lạc quan. - Vừa nãy, bộ tình báo lấy được tình báo mới, quân đoàn Thiên Dực số 5 tuyên bố giải thể.

Cát Hưu Sâm báo cáo tiếp với Tá Phu.

Tá Phu nghe thể, sắc mặt không khỏi đổi, quân đoàn Thiên Dực số 5 giải thể, không tồn tại nữa? Cái này quá giả đi chứ, quân đoàn Thiên Dực số 5 là quân đội vương bài của Thụy Lạp Tinh Quần Quốc, làm sao có thể dễ dàng giải thể, trừ khi gặp phải tổn thất cực kỳ thảm thiết, binh lính chết trận quá 2/3. - Ngươi xác nhận tình báo này chính xác 100% chứ?

Tá Phu nhìn vào Cát Hưu Sâm, cẩn thận hỏi.

Nhưng không chờ Cát Hưu Sâm đáp lại, Trịnh Hạo Hiên tổng tham mưu trưởng chiến khu Tây Nam đột ngột nhảy vào văn phòng, ánh mắt hoảng sợ nhìn Tá Phu.

- Trịnh tướng quân, ngài sao vậy?

Nhìn bộ dáng Trịnh Hạo Hiên như thế, Tá Phu khó hiểu hỏi, có thể thăng chức làm tổng tham mưu trưởng, tố chất tâm lý tuyệt đối cứng rắn, gặp biến không sợ. - Tướng quân Tá Phu, ngài xem cái này.

Trịnh Hạo Hiên nói xong, mở ra Ma Văn hình ảnh, đặt màn hình trước mặt Tá Phu. Trong hình ảnh, bên trên Hải Lam Tinh, thi thể Trát Gia Lạc cùng 1000 binh lính Thiên Dực nằm ngổn ngang ở đó!

-Cái gì... Nhìn hình ảnh này, Tá Phu không khỏi hô lên, 1000 thi thể binh lính quân đoàn Thiên Dực số 5 bị giết sạch, dù là cả vũ trụ Thái Cách cũng không thấy được nhiều.. - Rốt cuộc là ai làm? /

Tá Phu kinh ngạc hỏi, theo hắn biết, dường như chiến tuyến Tây Cương không có ai có thực lực như thế.

- Tiêu Hoằng.

Trịnh Hạo Hiên đáp lại.

- Tiêu Hoằng?

Nghe cái tên này, đôi mắt kinh ngạc của Tá Phu bỗng nhiên hiện lên ánh sáng:

- Tiêu Hoằng, đã trở về bình yên?

- Đúng vậy, tướng quân đã trở về bình yên, nhưng mà ta khuyên ngài đừng nên cao hứng, ngài xem cái này.

Trịnh Hạo Hiên nói xong, lấy ra toàn bộ tình huống quận Nam Du hiện tại.

Chỉ thấy hạm đội liên hợp Tây Cương hùng hồn kéo khí thế cuồn cuộn đánh về phía Nam Du Tinh, phía quận Nam Du cùng đang xây dựng chiến tuyến cực mạnh.

Căn bản 80% quân đội quận Nam Du đã tập trung ở đây.

Hình ảnh như thế, làm vẻ vui mừng của Tá Phu cứng lại, ngồi sững sờ ở đó.

Cát Hưu Sâm bên cạnh cùng trợn to mắt, thân là trưởng quan quân sự tối cao một quận, hắn không khó nhận ra đã xảy ra chuyện gì, rõ ràng là binh biến mà.

Đối với bất cứ quốc gia nào, đây đều là hành động ngỗ nghịch, trận thế như vậy đã không cói pháp lệnh đế quốc ra gỉ.

Mãi tới 5 phút sau, Tá Phu mới hơi chút hồi thần lại, sau đó nghiêm khắc hỏi:

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Tá Phu nằm mơ cũng không ngờ, hắn vừa rời Bộ tổng chỉ huy không tới 3 ngày, toàn bộ quận Nam Du đã hoàn toàn rối loạn.

Nhất là hơn 200 chiến hạm Ma Văn tạo thành hạm đội khổng lồ, làm cho Tá Phu cũng phải run lên. Nếu bọn họ mất đi khống chế, rất có thể sẽ tạo thành rung chuyển xưa nay chưa từng có lan tỏa khắp Phục Thản Đế Quốc.

Nháy mắt, sắc mặt Tá Phu trở nên xanh mét, hắn biết rõ tình thế nghiêm trọng.

- Tướng quân, ngài xem xong cái này sẽ hiểu được.

Trịnh Hạo Hiên nói xong, lấy ra tin tức hình ảnh từ những đài tin tức quận Nam Du.

Đoạn hình ảnh thứ nhất dài tới 20 phút, chính là hình ảnh Hạ Kỳ Phong ngăn cản Tiêu Hoằng chạy trốn, cùng với lời đối thoại, luôn mồm là nghe lệnh Cố Hoành Thần giải cứu Tiêu Hoằng, nhưng thằng ngu cũng nhìn ra được là đang làm cái chuyện gì.

Lúc này, sắc mặt Tá Phu từ xanh mét đã thành xanh đậm, ly nước trong tay đà đầy vết nứt.

Đoạn đối thoại thứ hai, là giọng của Cố Hoành Thần, ra lệnh Mục Lý Kỳ quân đoàn Hỏa Hồ làm sao ám sát Tiêu Hoằng, còn có hình ảnh Mục Lý Kỳ hủy diệt hạm đội cứu hộ!

Ngoài ra, là hình ảnh chiến tuyến Tây Cương luôn được tuyên dương phòng thủ kiên cố, kỳ thật đã cực kỳ tồi tệ!

Rắc!

Ngay sau đó, ly nước trong tay Tá Phu đã bị bóp nát!

- Hạm đội liên hợp Tây Cương kia là do Tiêu Hoằng cổ động thành, thề giết Cố Hoành Thần, còn phần lớn quân đội bảo vệ Cố Hoành Thần đều bị Cố Hoành Thần khống chế người nhà.

Trịnh Hạo Hiên nói tiếp.

- Khốn nạn mà! Rầm!

Tá Phu vẫn luôn im lặng quát ầm lên, một chưởng vỗ xuống mặt bàn, chiếc bàn cứng rắn bị đánh sụp tại chỗ.

- Người đâu, truyền lệnh xuống, miễn hết chức vụ của Cố Hoành Thần, phái ra quân đội bắt Cố Hoành Thần tới cho ta:

Tá Phu bị chọc giận muốn điên, cưỡng chế lửa giận trong lòng, ra lệnh.

- Vậy Tiêu Hoằng làm sao đây? Tự tiện xúi giục quân đội, ý đồ tấn công trung tâm một quận, hình như cũng là tội lớn.

Trịnh Hạo Hiên nói tiếp.

Bạn đang đọc Ma Ngân của Đình Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 171

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.