Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biến Đổi Lớn! (thượng)

2044 chữ

Tiếp theo, Cố Hoành Thần không dám nghỉ ngơi nữa, khoác quân phục Tướng quân liền chạy đi sở tổng chỉ huy, Chu Bằng cùng mười mấy tướng lãnh tâm phúc của Cố Hoành Thần đã xuất hiện ở Bộ tổng chỉ huy, toàn bộ đều thần sắc nghiêm trọng.

Lúc này mọi người hết sức rõ ràng, nếu Cố Hoành Thần ngã xuống, nếu Tiêu Hoằng lên ngôi, dựa theo phong cách quen thuộc của Tiêu Hoằng, sẽ giữ lại những Tướng quân ngồi chơi xơi nước này hay sao?

Vì tiền đồ cùng địa vị, các Tướng quân này tự nhiên đứng về phía Cố Hoành Thần. Nếu Cố Hoành Thần ngã xuống, bọn họ cũng tuyệt đối không có kết cục tốt.

Đi vào Bộ tổng chỉ huy, Cố Hoành Thần liền thấy được hình ảnh hạm đội Tây Cương đã thoát ly chiến tuyến Tây Cương, điên cuồng tiến thẳng hướng bắc, tràn ngập khí thế hận thù!

56 chiếc chiến hạm Ma Văn, hơn 30.000 người, không phải là con số nhỏ đối với Cố Hoành Thần. Nếu để bọn họ đánh vào Nam Du Tinh, có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Cần phải phái ra hạm đội Tây Cương tiến hành ngăn cản mạnh mẽ, tiêu diệt họ giữa đường!

Nhìn vào màn hình, hạm đội Tây Cương đang không ngừng tới gần chiến tuyển Bối Long, Cố Hoành Thần liền không do dự, ngồi vào ghế, cầm Ma Văn thông tin liên lạc với Gia Thái Lâm, quan tổng chỉ huy chiến tuyên Bối Long.

Gia Thái Lâm có quân hàm Thiểu tướng, là quan tổng chỉ huy hạm đội Hồng Cốc, nắm giữ 12 chiếc chiến hạm Ma Văn, có được thực lực Ngự sư cấp ba, tuổi còn không tới 40.

Nhìn thấy Cố Hoành Thần, Gia Thái Lâm hơi vươn tay, chào quân lễ với Cố Hoành Thần, đúng mực nói:

- Báo cáo Tướng quân, Duy Lâm công quốc đã rút lui, chiến tuyến Bối Long tạm thời giải trừ uy hiếp, xin hỏi có gì phân phó?

Từ đầu tới cuối, Gia Thái Lâm cũng không biểu hiện chút khác thường.

- Tiêu Hoằng ở chiến tuyển Tây Cương đã phản bội đế quốc, muốn gây hại lên Nam Du Tinh. Bây giờ ta ra lệnh cho ngươi, phá hủy hoàn toàn hạm đội Tây Cương, tiêu diệt phản loạn, cam đoan an toàn tuyệt đối của Nam Du Tinh!

Cố Hoành Thần ánh mắt nghiêm khắc ra lệnh.

-Rõ! Gia Thái Lâm đáp lời, liền ngắt liên lạc.

Chỉ có binh lực chiến tuyến Bối Long, Cố Hoành Thần vẫn còn lo lắng, tiếp theo ra lệnh toàn bộ binh lính chiến tuyển Quân Thản Phúc Kiều, cắm vào phía sau hạm đội Tây Cương, cùng quân đoàn Bối Long hình thành thế gọng kiềm trước sau, bảo đảm không có sai lầm. Bây giờ Cố Hoành Thần đã không còn cố ky làm lớn chuyện nữa, mục tiêu hàng đầu của hắn bây giờ là phải giết được Tiêu Hoằng, chuyện sau này thì sau này nói.

Quan tổng chỉ huy chiến tuyến Quân Thản Phúc Kiều là Doãn Tiêu Thần, bề ngoài hơn 40 tuổi, để râu dưới cằm, thân hình hơi gầy yếu, nhưng mà tổng thể vẫn rất nghiêm trang.

Đối với mệnh lệnh của Cố Hoành Thần, Doãn Tiêu Thần không đáp lại, chỉ hơi cúi người, liền ngắt liên lạc.

Khoảng 1 tiếng sau, 60 chiến hạm Ma Văn chiến tuyến Bối Long cùng với 61 chiến hạm Ma Văn Quân Thản Phức Kiều đều rút khỏi chiến tuyến của mình, một trước một sau giáp công hạm đội Tây Cương.

Cố Hoành Thần ở bộ Chỉ huy nhìn cảnh này, sắc mặt nghiêm trọng cũng thả lỏng một chút.

Hắn biết rõ, nếu Tiêu Hoằng trực tiếp đánh vào Nam Du Tinh sẽ có hậu quả như thế nào, căn cứ quân sự trung tâm Hi Lạc chính là kết cục đáng tham khảo.

- Còn may, Tiêu Hoằng không phải quan chỉ huy chiến khu, nếu không cả 3 đường chiến tuyến nằm trong tay hán, thật là khó làm.

Cố Hoành Thần nhìn màn hình đầy những đốm sáng, tiến hành giáp công trước sau Tiêu Hoằng, hơi thoải mái nói.

Chỉ là Chu Bằng ở mặt sau lại híp mắt, tuy rằng thoạt nhìn mọi chuyện coi như thuận lợi, phần lớn quân đội đều trung thành với Cố Hoành Thần. Nhưng không biết vì sao, trong lòng Chu Bằng lại tràn đầy dự cảm không tốt.

Lúc này Cố Hoành Thần còn phải làm một việc, vội cầm Ma Văn thông tin liên lạc với thẩm phán Kinh Vân ở Thiên Hình Tinh, giao cho toàn bộ quyền khống chế Thiên Hình Tinh, bao gồm cả quân đoàn Mạt Khuê Xà đang đóng ở đó.

Dựa theo pháp lệnh đế quốc, nghiêm cấm quan thẩm phán nắm giữ quyền lợi quân sự, nhưng lúc này Cố Hoành Thần còn chú ý pháp lệnh đế quốc gì nữa?

Tin tức tham gia ám hại danh tướng đế quốc đã bại lộ, bây giờ cân nhắc hàng đầu của Cố Hoành Thần là phải chia cắt quyền lợi của mình đến mức lớn nhất, tìm kiếm bảo vệ bản thân.

Lúc này, Kinh Vân biết được Tiêu Hoằng trở về, tự nhiên trong lòng tràn ngập kinh hãi. Nhưng mà trước mắt ngoại trừ đi theo Cố Hoành Thần tới cùng ra, đã không còn lựa chọn khác. Ở vào thế trung lập? Tiêu Hoằng sẽ bỏ qua cho hắn không?

Kinh Vân nhận được lệnh này, tự nhiên biết Cố Hoành Thần muốn hắn làm gì, không do dự một chút nào, liền truyền mệnh lệnh nghiêm khắc cho Khắc Lợi Bá, lập tức chấp hành tử hình 300 binh lính Bối La!

Nêu đã lựa chọn là địch với Tiêu Hoằng, vậy thì tự nhiên không từ thủ đoạn diệt sạch quân đội của Tiêu Hoằng.

Bên phía Khắc Lợi Bá, nhìn khuôn mặt trở nên dữ tợn của Kinh Vân, im lặng một lúc, liền trả lời:

- Được rồi, ta từ chức.

Nói xong, Khắc Lợi Bá trực tiếp cởi quân phục, giao ra Ma Văn quyền hạn.

Lúc này, Khắc Lợi Bá bị buộc bất đắc dĩ, chỉ có thể lựa chọn trung lập. Hắn không có dũng khí đi theo Tiêu Hoằng, lại càng không dám chống lệnh, chỉ còn cách làm ra lựa chọn này. Theo hắn thấy, mọi chuyện phải ưu tiên bảo toàn sinh mệnh, hắn còn có cả một nhà già trẻ.

Thấy thế, trong lòng Kinh Vẫn không khỏi cả kinh, hắn thật không ngờ Khắc Lợi Bá lại quyết định như thế. Lúc này dường như Kinh Vân mới cảm nhận được, Tiêu Hoằng trở về mang đến lực chấn nhiếp lớn tới mức nào. - Khắc Lợi Bá, ngươi muốn chống lệnh hay sao?

Kinh Vân nhìn cảnh Khắc Lợi Bá cởi quân phục, chất vấn.

- Ta đã từ chức, còn nói gì chống lệnh?

Khắc Lợi Bá từ tốn đáp lại.

- Tên nhát cáy nhà ngươi, có gì phải sợ tên ác đồ Tiêu Hoằng kia? Ngươi đã từ chức, tốt lắm, bây giờ ta kiêm nhiệm chức vụ của ngươi, tất cả đao phủ nghe lệnh!

Kinh Vân dùng Ma Văn thông tin ra lệnh.

Nhưng mà tiếp theo đó, sắc mặt Kinh Vân đại biển, nhìn trên đài hành hình đã sớm không bóng đao phủ. Đổi mặt với các binh lính Bối La trên đài hành hình, không một ai dám bắn ra, trừ khi không muốn sống nữa.

Cùng lúc này, các binh lính Bối La trên đài hành hình tuy ràng chật vật khó coi, nhưng sắc mặt đã dâng trào tàn khốc vô tận.

Đã lâu như thế, bọn họ tự nhiên biết được tin tức Tiêu Hoằng trở về, máu toàn thân đang sôi trào.

- Ngươi cho rằng các ngươi từ chức thì ta không có cách hay sao?

Kinh Vân ở văn phòng, nhìn hình ảnh như thế liền trực tiếp cắt liên lạc. Lập tức liên lạc với Ninh Gia, đoàn trưởng quân đoàn Mạt Khuê Xà ở gần khu hành hình Trên màn hình nhanh chóng xuất hiện hình ảnh lập thể của Ninh Gia, chỉ là ánh mắt mơ màng cùng cố ky.

Nhìn thần sắc Ninh Gia như thế, Kinh Vân cũng không quá để ý, nhanh chóng ra lệnh:

- Thượng tá Ninh Gia, bây giờ ta ra lệnh cho ngươi toàn quyền tiếp quản khu hành hình, tử hình toàn bộ 321 binh lính Bối La!

- Rõ, đã hiểu, đã hiểu.

Ninh Gia run run lau mồ hôi, lo sợ đáp. Tiếp theo ngắt liên lạc, nhìn phía trước bàn làm việc, dè dặt đẩy Ma Văn thông tin quân dụng trong tay về phía trước.

Ở phía trước bàn làm việc của Ninh Gia, Nặc Lâm cầm trong tay nỏ Ma Văn Vi Mê, sắc mặt không đổi chỉ vào giữa trán Ninh Gia.

Ở sau lưng Nặc Lâm, ngoại trừ 10 thành viên Thích Khách Mình, là thi thể đội cảnh vệ của Ninh Gia, hai mươi mấy người mất mạng tại chỗ.

- Không cần ta dạy cho ngươi phải làm thế nào chứ?

Nặc Lâm lạnh như băng nói từng chữ một với Ninh Gia trước mặt.

- Đã biết, đã biết.

Ninh Gia đáp lại, liền cầm Ma Vãn thông tin nhanh chóng ra lệnh thuộc hạ chia làm hai đường, một đường giải cứu binh lính Bối La, một đường khác bao vây toà án quân sự, can thiệp toàn bộ, tiếp quản Thiên Hình tinh, bắt lấy toàn bộ tâm phúc của Cố Hoành Thần.

Tuy rằng Ninh Gia vẫn muốn bảo trì trung lập, nhưng trước mắt đã không thể được. Tới bây giờ hắn cũng không biết những tên áo trắng này muốn làm gì, nhưng hắn có thể khẳng định, bọn người này sẽ không cổ ky cái gì, lại càng không có nói vô tội gì hết, bọn họ muốn giết ai cứ giết.

Cùng lúc đó, Tiêu Hoằng ở tàu Ưng Trảo cũng thấy được hạm đội Bối Long đang tới gần ở phía trước, chừng 60 chiến hạm Ma Văn.

Thấy thế, sắc mặt Tiêu Hoằng không có chút nghiêm trọng gì, mà nhắc tay, vươn ngón trỏ và ngón giữa, thủ thể này nói rõ một việc, toàn thể sẵn sàng chiến đấu!

Bây giờ bất cứ ai dám cản trở Tiêu Hoằng, chắn chắn sẽ chết, Tiêu Hoằng có gan đánh trực diện, thẳng tới khi lấy được đầu chó của Cố Hoành Thần!

Tiêu Hoằng làm ra thủ thế như vậy, 16 chiến hạm Ma Văn ở phía trước hạm đội khổng lồ đồng loạt điều động pháo chính nhắm vào hạm đội Bối Long đang áp sát tới. Chiến đấu đang cực kỳ căng thẳng, tàu Ưng Trảo bổ sung pháo thủ cũng thế, điều chinh góc độ khẩu pháo.

Bây giờ chỉ cần Tiêu Hoằng ra lệnh, trọng pháo của 16 chiến hạm vận chuyển sẽ bắn ngay lập tức!

Nhưng lúc này thần sắc Tiêu Hoằng hơi đổi, nhìn qua cửa sổ, Tiêu Hoằng thấy được hạm đội Bối Long đang tới gần không hề có ý phát động tấn công, tất cả hạm pháo đều không hề nhắm vào hạm đội Tây Cương.

Rốt cuộc là chuyện gì? Trong lòng có Tiêu Hoằng hơi khó hiểu, trước đó hắn đã lấy được tình báo, những người này đều tới ngăn cản hạm đội Tây Cương.

Đang lúc Tiêu Hoằng khó hiểu, quan tổng chỉ huy hạm đội Bối Long đã yêu cầu liên lạc với Tiêu Hoằng.

Nhận liên lạc, Tiêu Hoằng kinh ngạc thấy Gia Thái Lâm đã nửa quỳ trước Ma Văn thông tin.

- Báo cáo Tiêu tướng quân, toàn thể tướng sĩ chiến tuyển Bối Long nguyện tùy

tùng Tiêu tướng quân tru diệt nịnh thần Cố Hoành Thần!

Gia Thái Lâm cứng cỏi lớn tiếng nói, ngữ khí tràn đầy quả quyết!

Bạn đang đọc Ma Ngân của Đình Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 178

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.