Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đối Công (hạ)

2272 chữ

Gần như trong nháy mắt, dưới lưới hỏa lực cường đại của khung máy móc Ma Văn, trận doanh của quân đoàn Kim Ti Tước phía trước đã trở thành địa ngục nhân gian. Tiếng kêu khóc thảm thiết vang lên, thân thể nổ tan nát không dứt bên tai.

Sau ngắn ngủi vài giây, quân đoàn Kim Ti Tước vốn có trận hình trật tự lúc này hoàn toàn hỗn loạn hẳn. Có người vẫn xung phong như trước, có người bắt đầu lui lại, thậm chí có binh sĩ lại lao vào đánh nhau.

Mà quân đoàn Bối La phía sau khung máy móc Ma Văn giờ khắc này vẫn duy trì trận hình tuyệt đối, nghiêm khắc nghe theo sự chỉ huy của Tiêu Hoằng. Không thể phủ nhận, hiện giờ quân đoàn Bối La không có trang bị, nếu chỉ nói về thực lực thì cũng không mạnh hơn quân đội cấp C nhưng rèn luyện kỹ năng chiến đấu hàng ngày nên chiến thuật cũng khá cao. Chủ yếu đây là do sự tự tin nhờ rèn luyện cố gắng hàng ngày và niềm tin chiến thắng đối thủ.

Chỉ dừng lại một lát, binh sĩ Bối La quân đoàn lại khởi động Xích Ảnh Chiến Văn một lần nữa, bắn dày đặc về phía trận địa của quân đoàn Kim Ti Tước. Mưa ánh sáng bao phủ cả trời đất ập tới.

Đối mặt với đả kích mạnh mẽ của khung máy móc Ma Văn, binh sĩ Kim Ti Tước quân đoàn hỗn loạn còn lo lắng kết thành thuẫn trận sao, bối rối miễn cưỡng nâng cánh tay lên che đỉnh đầu. Do đó có rất nhiều khe hở là chuyện không thể tránh khỏi, những luồng ánh sáng xuyên qua đó bắn vào, vẫn tạo thành thương tổn cho quân đoàn Kim Ti Tước như trước.

Hơn nữa loại đả kích này gần như là va chạm với cửa đã xuất hiện vết rách, mỗi lần va chạm thì vết rách lại lớn hơn một chút.

Mục Trát ở cuối đội ngũ nhìn thấy quân đội vốn đều nhịp giờ đã hỗn loạn, không ngừng ra lệnh cho binh sĩ điều chỉnh trận hình, không được bối rối.

Chỉ tiếc là so với trước kia thì việc điều động quân đội đã không còn linh hoạt nữa rồi.

Đám binh sĩ xông tới trước tiên nhìn thấy tứ chi của đồng đội bị bắn văng khắp nơi và mưa ánh sáng trên đỉnh đầu, phòng tuyến trong nội tâm đã hoàn toàn sụp đổ, xoay người bỏ chạy. Nhưng căn bản nơi này không có chỗ chạy, những nơi ánh mắt nhìn thấy chỉ toàn là tay chân cụt khắp nơi.

Giờ khắc này quân đoàn Kim Ti Tước dường như đã ở trong một luyện ngục do hỏa lực biến thành, gần như không có sức trả đòn.

Tiêu Hoằng lúc này cũng sử dụng Hàn Võ và Long Tức Chiến Văn, xuyên qua khung máy móc Ma Văn tiến vào trong đám binh sĩ Kim Ti Tước tiến hành điên cuồng giết chóc.

Chỉ một lát, bên cạnh Tiêu Hoằng đã hình thành một núi xác chết.

Đồng thời lúc rảnh tay hắn liền bắn vào trong đội ngũ Kim Ti Tước những khối hàn băng vạn năm lớn, sau đó đồng loạt kích nổ.

Mỗi lần kích nổ như vậy đều khiến cho khu vực đó trở nên hỗn loạn hơn. Một trận mưa ánh sáng đi qua, cả khu vực hoàn toàn sụp xuống.

- Binh sĩ quân đoàn Bối La nghe rõ đây. Lần này có thể là lần cuối cùng chúng ta chiến đấu, bởi vậy không cần tiết kiệm Chiến Văn trong tay các người, khiến quân đoàn Kim Ti Tước hiểu được thế nào gọi là địa ngục. Hơn nữa hiện tại chúng ta có tiền, cũng không phải lo về vấn đề Chiến Văn.

Thần sắc Tiêu Hoằng lạnh như băng, thông qua Ma Văn thông tin nói với tất cả binh sĩ Bối La.

Theo lời nói của Tiêu Hoằng, lại nhìn toàn bộ quân đoàn Bối La, tuy rằng không đáp lại nhưng hỏa lực tối thiểu cũng phải tăng hơn hai lần trước đấy.

Cùng lúc đó mọi người bên trong chiến tuyến Tây Cương lúc này biểu tình đã lộ vẻ kinh ngạc. Không nghi ngờ gì nữa, giờ khắc này bọn họ chân chính cảm thụ được quân đoàn Bối La thật đáng sợ.

Tuy rằng Tiêu Hoằng cũng không thúc đẩy Ngự Lực của binh sĩ Bối La tăng lên nhưng khí thế cũng đã hoàn toàn bất đồng với ngày xưa. Những kẻ yếu đuối như cừu non ngày xưa dưới sự dẫn dắt của Tiêu Hoằng đã biến thành một bầy sói, đối nội đoàn kết, đối ngoại tàn nhẫn.

Loại quân đội này ở bất kể địa phương nào cũng đều đáng sợ nhất, một khi ra tay thì sự đồng tình, lòng thương hại đều hoàn toàn bị vứt bỏ, chỉ còn có nghiền nát đối thủ, hoặc tìm kiếm một loại khoái cảm gọi là giết chóc.

Càng khiến bọn họ không ngờ tới đó là khung máy móc Ma Văn thật sự quá khủng bố, đối mặt với đả kích mãnh liệt của Sa Trùng như vậy mà kết quả vẫn là có thể chiến đấu, ngoài vẻ ngoài đen tuyền ra thì dường như không bị ảnh hưởng chút nào, quả thực là công kích và phòng ngự sắc bén được kết hợp tới độ hoàn mỹ.

Đồng thời ở bên trong chiến tuyến Tây Cương, Kiệt Thân và Phùng Chinh tuy rằng vẻ mặt hơi có ngạc nhiên nhưng lại càng có vẻ hưng phấn hơn. Không nghi ngờ gì nữa, hiện tại biểu hiện của khung máy móc Ma Văn càng tốt thì bọn họ lại càng vui mừng.

Tưởng tượng không lâu sau đó bọn họ cũng có thể trang bị loại vũ khí đáng sợ như vậy, bọn họ cảm thấy hứng thú vô cùng.

- Xem ra chúng ta táng gia bại sản mua khung máy móc Ma Văn vẫn còn đáng giá lắm.

Phùng Chinh cười khanh khách nói, trong lòng đang có ảo tưởng một khắc quật khởi kia, dường như cũng không phải xa không thể với tới nữa.

Chỉ tiếc là tiền quá ít, nếu không thì mua thêm một đám Xích Ảnh Chiến Văn sẽ càng mạnh rồi.

Về phần Hà Long trên Hi Lạc Tinh lại không thoải mái như vậy. Chỉ trong ngắn ngủi 10 phút, đối mặt với hỏa lực siêu cường của quân đoàn Bối La, quân đoàn Kim Ti Tước đã tổn thất thảm trọng, liên tục tan rã.

Giờ khắc này sắc mặt Hà Long cũng tái mét, lông mày nhíu chặt, trong lòng ngoài sự khiếp sợ còn có cả nghi hoặc. Hắn không rõ ràng tại sao khung máy móc Ma Văn lại có thể chống nổi sự đả kích mãnh liệt như vậy mà vẫn bình yên vô sự. - Mục Trát, chẳng lẽ người thật sự muốn thấy quân đội của ngươi bị đánh tan như vậy sao? Còn không mau rút lui.

Hà Long rốt cuộc không kiềm chế nổi nữa, dùng ngữ khí răn dạy ra lệnh cho Mục Trát.

Nhận được mệnh lệnh của Hà Long, Mục Trát không khỏi kêu khổ không ngừng. Tất nhiên là hắn rất muốn rút lui. Ngay tại thời điểm khung máy móc Ma Văn đứng dậy hắn đã có ý nghĩ này. Nhưng ở cự ly gần thế này, hỏa lực của quân đoàn Bối La lại mãnh liệt như vậy, bọn họ làm sao có không gian rút lui chứ? Phỏng chừng lúc rút lui chính là lúc trở thành bia sống cho đối thủ ngắm bắn đó.

Tuy nhiên nghĩ lại thì dường như thế so với chuyện toàn quân chôn ở nơi này vẫn còn tốt chán.

Nghĩ tới đây, Mục Trát cũng không dám do dự một khắc nào nữa, tức khắc tuyên bố mệnh lệnh:

- Toàn bộ tướng sĩ nghe lệnh, luân phiên yểm hộ nhau tiến hành rút lui.

Nhưng khiến Mục Trát không thể ngờ nổi là một câu nói này của hắn giống như tự mình mở miệng đánh chìm binh sĩ Kim Ti Tước trong sự khủng bố. Ai còn dám yểm hộ lẫn nhau lúc này chứ, giữ mạng nhỏ vẫn tốt hơn.

Một người giữ ý tưởng này thì không lo, mọi người đều có ý tưởng này thì không xong rồi. Trong nháy mắt quân đoàn Kim Ti Tước hỗn loạn lại càng trở nên hỗn loạn hơn, cũng không chú ý tới trận hình nữa, trực tiếp chật vật bỏ chạy về hướng ngược lại, tận sức kéo giãn khoảng cách với quân đoàn Bối La.

Tiêu Hoằng đứng trong quân đoàn Bối La nhìn quân đoàn Kim Ti Tước rút lui như thủy triều xuống, thần sắc không thay đổi chút nào, hoặc là không hề có chút thương hại. - Tất cả khung máy móc Ma Văn nghe lệnh, toàn bộ tiến vào trạng thái tự do công kích. Các binh sĩ khác từ Ngự Giả cấp bốn trở lên có thể tùy ý xung phong. Những người khác vẫn tiếp tục tấn công tầm xa. Tuy nhiên phải chú ý tới người của mình.

Tiêu Hoằng tuyên bố mệnh lệnh như vậy nhìn như bình thường nhưng kỳ thực chính là hoàn toàn muốn đánh tan quân đoàn Kim Ti Tước.

Mà càng quan trọng hơn đó là mượn cơ hội này hắn muốn huấn luyện thực chiến cho quân đoàn Bối La một chút. Chẳng còn gì tốt hơn là dùng đám này làm bia ngắm.

Theo mệnh lệnh của Tiêu Hoằng, đúng lúc này 4 khung máy móc Ma Văn lập tức thu hồi pháo cơ Kẻ Hủy Diệt, rút thái đao được luyện chế từ hợp kim Vi Mễ ra, một tay thì rút súng trường tự vệ mini từ đùi ra, sau đó trực tiếp nhảy vào trong trận địa địch, tấn công giết chóc.

Binh sĩ quân đoàn Bối La cũng khởi động Lưu Văn và Phong Văn đi theo Tiêu Hoằng và La Kiệt về phía trước, tấn công vào trận địa địch, bất chấp tất cả, nhìn thấy kẻ địch là giết, không hề cố kỵ, không hề thương hại, giống như ác lang xông vào đàn dê vậy.

Cho dù thân là nhân viên công tác tại chiến tuyến Tây Cương thì nhìn cảnh này cũng hết hồn. Đây rõ ràng không phải là hai bên chiến đấu mà đơn thuần là đồ sát đối phương thôi.

Thậm chí có tiểu nữ sinh đa sầu đa cảm đã bắt đầu đồng tình với quân đoàn Kim Ti Tước. Không hề nghi ngờ gì nữa, quân đoàn Bối La đúng là quá tàn bạo.

Cho dù là người của quân đoàn Bối La cũng gần như không ai cho rằng quân đoàn Bối La là đoàn quân nhân nghĩa.

Đúng lúc này, Mục Trát nhìn thấy khung máy móc Ma Văn khổng lồ vung đao bằng hợp kim Vi Mễ gặt hái từng đám sinh mạng binh sĩ Kim Ti Tước, khóe miệng không kiềm được mà giật giật. Hắn hiểu rõ là đại thế trước mắt đã mất rồi.

Tuy rằng hiện giờ về nhân số thì quân đoàn Kim Ti Tước vẫn không kém đối phương nhưng số lượng cừu và ác lang ngang nhau thì có cùng sức chiến đấu sao?

Gần như không chút do dự, Mục Trát liền mang theo Tham mưu trưởng Y Nhĩ tiến vào trong xe chỉ huy. Về phần phó đoàn trưởng Bác A Đằng thì đã hoàn toàn mất liên hệ, sinh tử không rõ. - Dùng tốc độ cao nhất rút lui, chạy tới Lạc Gia Hào.

Vẻ mặt Mục Trát âm trầm, ra lệnh với người lái xe.

Vù, ầm...

Gần như ngay khi Mục Trát tuyên bố mệnh lệnh một khắc, một viên năng lượng thể màu đỏ dạng xoắn ốc đột nhiên oanh kích vào bên trái, đục một lỗ trên cửa kính cứng rắn của xe, trực tiếp nổ nát đầu lái xe.

Thấy đầu lái xe nổ như bóng cao su, máu tươi và não văng khắp chốn, cơ thể Mục Trát không khỏi giật lên, vẻ hoảng sợ lóe trên mặt.

Nhìn về hướng năng lượng thể xoắn ốc bắn tới, chỉ thấy Tiêu Hoằng mặc một bộ thân khôi giáp cháy đen đang từng bước về phía này. Một mặt khác lại là Bỉ Nặc và Tân Du. Thậm chí tên mập dẫn theo mấy chục người doanh thứ 6 cũng mở một đường máu lao về phía xe chỉ huy.

Mục Trát là Ngự Sư cấp 3, tham mưu trưởng Y Nhĩ cũng là Ngự Sư cấp 3. Thực lực hai người không yếu, thậm chí là rất cường đại nhưng trước mặt nhiều người như vậy dường như không thể chiến thắng.

Mà quan trọng hơn theo lý luận của Mục Trát thì hắn là một đoàn trưởng, là trung tâm một binh đoàn, không tới mức vạn bất đắc dĩ thì sẽ không đánh bừa với kẻ địch.

Không do dự nhiều, Mục Trát liền tự tay lái xe ra, chuẩn bị tự mình điều khiển xe Ma Văn.

Nhưng đúng lúc này hắn cảm thấy sau lưng đột nhiên bị bóng tối bao phủ.

...

...

Bạn đang đọc Ma Ngân của Đình Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 162

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.