Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thân phận mới - Ma Khống Hồn Tâm

Tiểu thuyết gốc · 2492 chữ

Sau khi ba người cùng nhau dùng bữa sáng thì ai đấy cũng bắt đầu với công việc hằng ngày của chính mình.

Phạm Hồng Thắm do vẫn là học sinh nên nên phải đến trường, Thắm năm nay học lớp 12 cho nên đây chính là giai đoạn rất quan trọng với Thắm, bởi vì thứ nàng sắp phải đối mặt đó chính là kì thi Đại Học!

Thắm học ở một trường Cấp 3 ở khá xa nhà, Trường Cấp 3 Tùng Thiên tại Thị xã Tùng Thiên chính là một Thị xã phồn hoa hơn Thôn Đoài này rất nhiều.

Do đó mà ở trường cũng có đủ các loại học sinh từ con em Thế gia, Gia tộc, Thị tộc đến con ông cháu cha hay là con cái của tầng lớp bình dân cũng có.

Về mặt học tập thì Thắm cũng là một trong những học sinh xuất sắc và chăm chỉ của trường, các thành tích học tập của Thắm luôn đạt top đầu của khối và thường xuyên tham gia các cuộc thi học sinh của Tỉnh!

Chưa dừng lại ở đó, Thắm còn là thiếu nữ với dung mạo rất xinh đẹp cho nên ở trường Thắm có rất nhiều nam học sinh theo đuổi, trong đó có cả các thành phần như học bá hay soái ca và thậm chí là cả những con em có gia thế lớn.

Nhưng từ trước đến nay chưa có ai thành công đi vào trong tim của Thắm cả, nàng biết gia cảnh nhà mình như thế nào nên Thắm cũng chỉ một lòng hướng học nhắm giúp mai sau mẹ mình bớt vất vả.

Đường đến trường của Thắm khá là xa, Thắm đi bằng chiếc xe đạp điện được mẹ mua cho từ năm lên lớp 10, với khoảng cách từ nhà đến trường khoảng 10km thì Thắm đi khoảng hơn 15 phút là đến nơi.

Nhìn Thắm ngồi trên chiếc xe đạp điện đi xa khỏi tầm mắt, Trần Khinh Vân kinh ngạc lẩm bẩm: "Đây là thứ gọi khoa học công nghệ sao, không có chút linh lực ba động mà vẫn di chuyển được, hay thật.."

Thắm đi học nên trong nhà chỉ còn Tú và Vân, lúc này Tú tiến lại gần Khinh Vân rồi bám lấy tay hắn nói: "Này Vân, anh cũng nên vào nhà chuẩn bị đi, chúng ta cũng sắp nên đi đấy?"

Nghe vậy Trần Khinh Vân nghi hoặc hỏi: "Đi đâu?"

Hồng Tú cười nói: "Đương nhiên là đi lên ủy ban để người ta cấp giấy tờ cá nhân cho anh rồi, không phải hôm qua em nói là người ở đây sống đều cần giấy từ tùy thân để chứng minh thân phận sao?"

Trần Khinh Vân gật đầu hiểu ý, đối với việc này hắn cũng không cảm thấy như thế nào, hắn đã chấp nhận cuộc sống ở thế giới này nên cũng cần chuẩn bị những thứ để thích nghi dần với nó!

Sau đó Trần Khinh Vân và Hồng Tú đều chuẩn bị những thứ đồ cần thiết để lên ủy ban, trước khi đi Trần Khinh Vân nhớ ra gì đó nhìn vào Tú nghi hoặc nói: "Mà em không phải đi làm hay học giống như Thắm sao?"

"Em là đi làm chứ không phải học, mà em không phải hôm nào cũng cần ra đồng!" Hồng Tú đáp.

Trần Khinh Vân gật đầu sau đó hai người cùng nhau xuất phát đến ủy ban của Thị xã, cả hai người đi bằng chiếc xe máy của nhà Tú, Trần Khinh Vân lại một lần nữa được phen hiếu kì về vật mà mình ngồi lên này!

...

Hồng Tú là người lái xe còn Trần Khinh Vân chỉ biết ngồi sau chăm chú quan sát xung quanh, cho nên các cảnh vật đường phố cũng thu hết vào mắt của hắn.

Khinh Vân lại một lần nữa nhận thức được thêm phần nào về xã hội và nền văn minh ở đây rồi.

Đi trên đường Trần Khinh Vân cũng khá được nhiều người chú ý bởi vì hắn trông khá nổi bật, mặc dù đã đội lên chiếc mũ bảo hiểm nhưng mái tóc trắng dài được buộc gọn ra sau cũng không thể tránh thoát được con mắt của nhiều người.

Mặc dù ở trên Địa cầu con người chủ yếu là có mày tóc đen vào một số màu đặc thù khác nhưng vẫn có thể nhuộm thành nhiều màu khác.

Nhưng chắn chắn là sẽ không ai có màu tóc trắng tinh tự nhiên như Trần Khinh Vân, có thể nói chính là do tóc của Trần Khinh Vân quá đẹp!

Hồng Tú và Trần Khinh Vân vừa đi vừa nói chuyện, chủ yêu là Trần Khinh Vân đặt ra các câu hỏi và Hồng Tú trả lời, qua đó mà hắn cũng biết thêm các kiến thức về thế giới này.

Đi được lúc lâu thì hai người cũng đến nơi, chỉ thấy nhìn từ bên ngoài vào sẽ thấy một cánh cổng lớn và bên trên có ghi dòng chữ: Ủy ban Thị xã Tùng Thiên!

Cả hai người đặt chân xuống xe rồi nhanh chóng bước vào bên trong, Trần Khinh Vân vừa đi vẫn vừa quan sát xung quanh, biểu hiện cực giống một thanh niên nhà quê mới lên tỉnh.

Hai người đi vào trong phòng ban thì nhanh chóng được một nữ tiếp đón, nữ nhân này bị sững sờ và thất thần một chút khi nhìn vào Trần Khinh Vân nhưng rồi rất nhanh lấy lại bình tĩnh rồi khuôn mặt niềm nở nói: "Hai anh chị đến đây cần giúp gì ạ?"

Ngày bình thường thì ở địa điểm như Ủy ban này cũng không có mấy người đến, cho nên Trần Khinh Vân và Hồng Tú chỉ nhìn thấy bên trong đây có người nữ nhân trước mặt này và vài người nhân viên khác!

Còn trong mắt của nữ tiếp tân này thì Hồng Tú và Trần Khinh Vân hai người này khuôn mặt đều còn rất trẻ trung, quan hệ không phải người yêu thì cũng là chị em.

Nghe người tiếp tân hỏi Hồng Tú đưa tay về Khinh Vân nói: "Ừm, đây là em trai chị, nó bị mất giấy tờ cho nên đến đây xin cấp lại!"

Quả nhiên là Hồng Tú đã chuẩn bị các trường hợp từ trước, nàng cũng đã nghĩ ra đủ các lí do về trường hợp bất thình lình xuất hiện như Trần Khinh Vân.

Nghe thế nữ tiếp tân kia cũng hiểu rồi nói: "Vậy mời hai người theo ta đến phòng này."

Nói xong cô dẫn đầu đưa hai người đến một phòng ban khác, đi vào trong phòng đối diện với hai người chính là một nhân viên khác bên trong ủy ban.

Người nhân viên khi nhìn đến Tú và Vân thì bị kinh ngạc một lúc lâu thì mới trở lại bình thường, bởi vì Tú quá xinh đẹp, qua sử dụng Dưỡng Nhan Đan và song tu với Trần Khinh Vân qua Âm Dương Chung Nguyên Quyết thì dung mạo của Hồng Tú trở nên xinh đẹp so với những cái người mẫu hay thần tượng nhiều lắm!

Người nhân viên kia sau đó lấy lại bình tĩnh rồi nói: "Cậu đây là muốn làm lại giấy tờ sao?"

Hồng Tú là người trả lời: "Đúng vậy, nó là em trai tôi, không lâu trước nó bị mất hết giấy tờ tùy thân nên tôi đến xin cấp lại cho nó!"

Người nhân viên kia gật đầu rồi nhìn thoáng qua Trần Khinh Vân rồi nói: "Chị có gì chứng minh không?"

Hồng Tú cũng sững sờ một lúc, quả nhiên đây chính là điểm khó nhất trong này, Trần Khinh Vân là bất thình lình xuất hiện không người thân thích không người bảo hộ cho nên muốn chứng minh thân phận của hắn khó lắm.

Trần Khinh Vân cũng nhận ra điểm này, hắn nhìn Tú rồi cho nàng một con mắt yên tâm. Sau đó trước sự bất ngờ của hai người Trần Khinh Vân đứng phắt dậy, cùng lúc đó hắn bắt đầu vận dụng năng lực của mình.

Hai con mắt của Trần Khinh Vân đổi màu rồi sáng lên màu tím, tiếp đó hắn đưa tay chỉ về người nhân viên kia niệm pháp quyết: "Ma Khống Hồn Tâm, Khống!"

Sau đó từ ngón tay của Trần Khinh Vân có một sơi năng lượng liên kết vô hình phóng đến người nhân viên kia, ngay lập tức người nhân viên kia cơ thể bị khựng lại một chút rồi con ngươi cũng đổi màu chuyển sang sắc tím.

Người nhân viên kia sau đó tiến lên trước người Trần Khinh Vân thần sắc trên khuôn mặt chỉ có cung kính rồi quỳ xuống nói: "Tham kiến chủ nhân!"

Mà ngồi bên cạnh là Hồng Tú lúc này thì kinh hãi lắm rồi, mặc dù đã biết thân phận của Trần Khinh Vân nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy hắn thi triển cái gì pháp thuật, mà Trần Khinh Vân có thể biến một người bình thường trở nên thành cung kính như vậy với hắn.

"Thôi miên sao..?" Hồng Tú khuôn mặt vẫn chưa hết kinh hãi thốt lên.

"Ừm, cũng là dạng thôi miên nhưng nó cao cấp hơn nhiều!" Trần Khinh Vân bình thản đáp, đừng nhìn hắn luôn hiền lành như vậy mà hiểu lầm.

Dù sao trước đây hắn cũng được gọi là Chí Tôn Ma Đế cho nên bản lĩnh là vẫn phải có, Ma Khống Hồn Tâm chính xác thì cũng không phải cái gì chính đạo pháp thuật, nếu nói đúng thì chính là tà thuật dùng để khống chế linh hồn người khác, biến người đó trở thành nô lệ của mình!

Khinh Vân sau đó nhìn vào người nhân viên kia rồi ra lệnh: "Ừm, bắt đầu công việc của người đi."

Người nhân viên kia tuy lúc này bị Trần Khinh Vân khống chế linh hồn chỉ biết cung kính với hắn nhưng trí nhớ vẫn còn, cho nên hắn cũng biết việc mà hắn cần làm là gì.

Người nhân viên ngồi vào bàn làm việc rồi nhìn Trần Khinh Vân, trên khuôn mặt vẫn không thể giấu được cung kính và sùng bái rồi nói: "Chủ nhân, ngài tên..?"

"Trần Khinh Vân!" Trần Khinh Vân bình thản đáp.

"Giới tính của ngài ạ?" Nhân viên hỏi.

"Trong ta giống nữ sao?" Trần Khinh Vân nhíu mày nói.

"Ngày tháng năm sinh ạ?" Người nhân viên kia vẫn cung kính nói.

"Ừm.. 18 tuổi đi, sinh ngày 1 tháng 1 năm 2004 đi." Trần Khinh Vân bịa ra một ngày tháng trong lịch rồi nói, còn tuổi thì hắn cũng dựa theo khuôn mặt của mình so với cư dân ở Địa cầu rồi nói.

"Quốc Tịch ạ?" Nhân viên.

"Đương nhiên là Đại Việt rồi!" Trần Khinh Vân nói tiếp.

"Quê quán của ngài..." Nhân viên hỏi tiếp.

"Ngay tại nơi này đi." Trần Khinh Vân trả lời.

Khung cảnh người dân khai báo cho chính quyền ngày thường đã được thay bằng một người nhân viên cung kính hỏi từng thông tin của người dân, mà người dân thì bình thản đáp từng câu từng chữ.

Sau một hồi lâu làm thủ tục thì cuối cùng Trần Khinh Vân cũng khai báo hay đúng hơn là bịa đặt hết tất cả các thông tin cần thiết về mình, việc hắn cần làm còn lại là đợi cho cơ quan Ủy ban xử lý và gửi tất cả giấy từ về cho hắn thôi.

Sau khi làm xong tất cả Trần Khinh Vân và Hồng Tú bước ra khỏi cơ quan và nơi lấy xe, Trần Khinh Vân trong lúc đó cũng thu lại Ma Khống Hồn Tâm của mình, qua đó sợi dây liên kết giữa hắn và nhân viên kia cũng cắt đứt, nhưng điều đó cũng quá đủ để làm cho hắn một cái thân phận thật sự.

Lúc này nếu để ý kỹ thì khuôn mặt của Trần Khinh Vân cũng đã tái nhợt đi vài phần, linh hồn của hắn cũng hơi mệt mỏi điều này khiến hắn các bước đi cũng hơi có loạng choạng.

Nhân ra điều đó Hồng Tú khuôn mặt lo lắng vô cùng vội ra đỡ hắn ngữ khí vẫn chỉ có quan tâm và lo lắng nói: "Anh sao thế, có bị làm sao không?"

Trần Khinh Vân lắc đầu cười nói: "Không sao, lúc này thi triển cái kia thuật vẫn hơi còn quá sức đối với ta, lúc này hơi hao sức lực mà thôi, nghỉ chút là khỏe."

Ma Khống Hồn Tâm là một trong những môn thần thông mà trước đây Trần Khinh Vân sở hữu, thời còn là Ma Đế hắn đã dùng môn thần thông này khống chế không biết bao nhiêu cường giả khác trong lúc chiến đấu nhắm lấy lợi thế.

Để thi triển Ma Khống Hồn Tâm cần có cường độ linh hồn của bản thân mạnh mẽ hơn kẻ địch, linh hồn của bản thân càng mạnh mẽ thì càng có hiệu quả.

Cho nên lúc này khi linh hồn của Trần Khinh Vân đã bị yếu đi nhiều nhưng để khống hồn của một phàm nhân thì không có gì khó, chỉ có mỗi điều là cái giá để sử dụng nó là tiêu hao pháp lực không nhỏ.

Hồng Tú nghe Trần Khinh Vân nói thì cũng bớt lo lắng đi chút, Tú cũng không biết cái gì pháp thuật nhưng Khinh Vân đã nói thì nàng nghe nên cũng không hỏi nhiều.

Sau đó hai người tiếp tục lên xe và di chuyển. . .

...

Trở lại với nhân viên vừa rồi, hắn lúc này đang nhớ về người chủ nhân mới đây của hắn thì đột nhiên cả thân thể hắn đột nhiên khựng lại.

Sau đó con ngươi đang màu tím nhạt của hắn cũng biến mất và trở lại bình thường, tên nhân viên ngồi dậy vỗ vỗ đầu lẩm bẩm: "Vừa rồi là chuyện gì xảy ra.."

Hắn cảm giác như trong đầu mình như vừa biến mất đi thứ gì đó, rất mơ hồ nhưng cũng rất thực tế. Nhưng là bằng cách nào đi chăng nữa thì hắn cũng không thể nhớ được đoạn thời gian từ lúc chính mình gặp Trần Khinh Vân cho đến lúc hắn đi.

Bởi vì Trần Khinh Vân qua Ma Khống Hồn Tâm đã thu lại đoạn kí ức của hắn về lần gặp bản thân mình rồi, cho nên việc một thiếu niên đến đây làm thân phận mới cũng đã chôn vào hư không mà không ai biết được. . .

Bạn đang đọc Ma Đế Trọng Sinh Tại Địa Cầu sáng tác bởi Thnnam3105

Truyện Ma Đế Trọng Sinh Tại Địa Cầu tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thnnam3105
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 90

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.