Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mắc tiểu? Con tin? (1)

Phiên bản Dịch · 1401 chữ

Đi vào cửa chính Mơ Hồ Đường, lúc này đã được sửa chữa xong rồi làm người ta không nhìn ra nơi này từng có một hồi chiến đấu, hiệu suất của kiến trúc sư Kỳ Tích Khu rất cao, hơn nữa còn là Mơ Hồ Đường nên chỉ mấy giờ đã xong.

"Ngươi khỏe, xin hỏi có thấy ba nữ tử cỡ ta đến đây không? Các nàng còn đi với một thanh niên đen gầy, một lão nhân gia nữa, lão nhân gia đến để cầu y.” Diệp Chỉ Tình đi vào cửa, rất lễ phép hỏi thị vệ trông cửa.

Nhưng thị vệ này cũng không phải Quang Minh Kỵ Sĩ, Quang Minh Kỵ Sĩ còn chưa rẻ đến mức đó, nhưng thị vệ này là lâm thời tuyển ra trong đám cư dân, mục đích không phải vì phòng ngự mà phòng ngừa có người cầu Y xông vào gây trở ngại đến Y Sư ở trong.

"Để ta nhớ xem..." Thị vệ nghĩ nghĩ, nghĩ đến mấy người Diệp Lam Vũ chuẩn bị đáp trả đã bị người khác đánh gảy.

"Vị Tiểu thư này, ta biết những người ngươi muốn hỏi đang ở đâu.” Sau lưng truyền đến một thanh âm không phải thoải mái lắm.

"??" Diệp Chỉ Tình quay đầu lại, đập vào mắt là một cái đầu lơ thơ vài sợi tóc, đầu này thuộc loại một trung niên nhân, mà người trung niên nhân này chính là Công Tước lúc chiều bị Diệp Lam Vũ và Thất công chúa đánh đập.

Bên cạnh Công Tước còn sáu tên thủ hạ, tựa hồ bọn hắn cũng đã khôi phục lại, có vài Y Sư tâm địa tốt cũng chữa trị cho họ, dù sao cũng là giáo đồ Thánh Giáo.

Hơn nữa, để bọn hắn nằm ở đây cũng gây trở ngại giao thông.

"!" Khi Diệp Chỉ Tình quay đầu lại, hai mắt Công Tước lại trợn tròn, hắn lại bị sắc đẹp của nàng thu hút.

Hôm nay là ngày gì mà sao toàn gặp được những cô gái xinh đẹp tuyệt luân như vậy? Bình thường một năm đã khó gặp một người, hôm nay đã ba bốn người rồi.

Xem ra hôm nay ta nhất định có phúc hưởng!

Dưới mỹ sắc, Công Tước tựa hồ đã quên mất giáo huấn khi sáng, sắc đảm lại bắt đầu rục rịch...

Ánh mắt Công Tước đảo quanh một vòng, tựa hồ đã có một chủ ý, mở miệng nói: "Tiểu thư mỹ lệ, ta biết người mà ngươi muốn tìm, hôm nay các nàng ở đây đánh với một đám người xấu rất lâu, ngay cả cửa chính cũng bị phá hủy, ách, sao lại sửa xong rồi?"

Vốn Công Tước muốn Diệp Chỉ Tình tin tưởng lời của mình- tìm cái chứng cứ, kết quả lại phát hiện cửa đã được sửa xong.

"Lúc ban ngày cái cửa này quả thật bị hai thiếu nữ kia đánh sập, các nàng một băng một hỏa, thực lực thật khủng bố.” Công Tước lập tức nói.

"Xin hỏi lời hắn nói có đúng không?" Diệp Chỉ Tình không để ý đến Công Tước mà hỏi thị vệ ở cửa.

Vốn Diệp Chỉ Tình cũng không tin tưởng lời Công Tước bởi nàng liếc qua đã thấy Công Tước này là một kẻ không đáng tin. Tuy rằng nàng là một cô gái hiền thục nhưng không có nghĩa là nàng đơn thuần dễ lừa.

Có điều khi nghe thuộc tính của Diệp Lam Vũ và Thất công chúa, nàng đã cảm thấy có lẽ là sự thật, nhưng vẫn không xác nhận từ Công Tước.

"Đúng vậy..." Thị vệ nghĩ nghĩ, quả thật là như vậy.

"Chẳng qua đây là một hồi..."

"Là một hồi hiểu lẩm đúng không, tất cả những người xấu làm chuyện xấu, khi bị người khác truy cứu đều nói như vậy!" Công Tước lập tức cướp đoạt lời: "Các ngươi lên, giáo huấn đám ác đồ này!"

"Vâng!" Đám thủ hạ vô sỉ lại tiến lên, đánh ngất xỉu những thị vệ này, ném qua một bên.

Mà những thị vệ này vẻn vẹn chỉ là người thường thôi, đám thủ hạ kia tuy vô sỉ đấy, nhưng đều là Vũ Giả Ma Pháp Sư bảy tám cấp, đối phó với nhưng người này vẫn rất dư.

"Tiểu thư mỹ lệ, người ngươi muốn tìm ở trong đấy nhưng trước tiên chúng ta nên lui lại, người xấu ở trong rất mạnh, có mười mấy Địa cấp cao thủ, những người của chúng ta căn bản không đủ xem!" Công Tước nghiêm túc nói mà đây chính là mục đích của hắn.

Hắn muốn Diệp Chỉ Tình rời đi theo hắn, tuyệt đối sẽ không cùng đi vào, người ở đây hắn không dám chọc tới, cho dù sắc đảm to hơn nữa cũng thế, không dám!

Mà căn cứ suy nghĩ của hắn, khi Diệp Chỉ Tình biết người ở trong mạnh như vậy, nhất định sẽ tạm thời lui lại, có điều làm hắn không ngờ là Diệp Chỉ Tình căn bản không sợ hãi.

"Ta biết, nếu bọn họ có thể bắt được các nàng thì nhất định rất mạnh, ta cũng không đánh lại! Nhưng ta không thể đi, ta phải vào tìm người!" Diệp Chỉ Tình đi vào trong.

Công Tước trầm mặc, hắn không rõ rốt cuộc Diệp Chỉ Tình này bị gì nữa, sao còn dám đi vào.

"Công Tước, nên làm sao đây?" Đám Kiếm Sĩ vô sỉ nhỏ giọng hỏi.

"Trói cô nàng này lại cho ta, nhanh một chút!" Nếu mềm không được thì phải mạnh bạo thôi lấy thực lực của Diệp Chỉ Tình Thì bọn họ vẫn có thể bắt được, chỉ cần không kinh động những người ở trong là được.

"Vâng!"

Đám cao thủ vô sỉ vâng dạ, sau đó tách ra mấy đường bọc đánh, đương nhiên bọn họ cũng sẽ không làm Diệp Chỉ Tình chú ý, nếu không bọn họ sẽ rất khó chẫm dứt chiến đấu sớm.

"?" Rất nhanh Diệp Chỉ Tình đã phát hiện có điểm là lạ, dường như những người này có ý đồ gây rối, lúc này nàng không hề nghĩ ngợi, trước tiên rút ra song kiếm cái đã.

Có người nói qua, khi gặp nguy hiểm thì trước tiên phải làm chuẩn bị chứ không phải quan sát tình huống, có đôi khi đợi ngươi quan sát tình huống xong thì đã chậm rồi.

Mà đây cũng là thói quen của Diệp Chỉ Tình, bóng ma thời thơ ấu làm nàng không tin tưởng bất cứ ai, khi người khác vô cớ nhích lại gần mình sẽ rút kiếm ra ngay!

Đám Kiếm Sĩ không nghĩ tới phản ứng của Diệp Chỉ Tình lại nhanh như vậy, làm kế đánh nhanh thắng nhanh của họ thất bại trở nên khó khăn hơn.

Chẳng qua lúc này họ cảm thấy khó khăn này cũng không phải lớn lắm, vẫn có thể vượt qua!

Khi Diệp Chỉ Tình rút kiếm, đồng thời đám Kiếm Sĩ cũng rút kiếm của mình ra, vọt về phía trước, đồng thời kiếm xẹt qua nền đất cũng mang theo hoa lửa cùng một cỗ đấu khí sắc bén hướng về phía Diệp Chỉ Tình.

Lúc này Diệp Chỉ Tình đã hiểu ra những người này cố tình gây rối với mình, một cái xoay người nhẹ nhàng đã tránh khói đấu khí của Kiếm Sĩ, động tác rất nhẹ nhàng xinh đẹp.

Có điều nàng chỉ mới tránh thoát một người, ở đây lại có không ít người khác! "Phong Phược Thuật!"

Một cái Phong Hệ ma pháp sinh ra trên tay Ma Pháp Sư, đánh vào Diệp Chỉ Tình!

Phong Phược Thuật; nghĩa như tên, lợi dụng Phong Hệ ma pháp sinh ra một luồng khí lưu, trói người ở trong đó, đây là một ma pháp khá thông thường, cùng lắm chỉ có thể làm người ta hành động bất tiện mà thôi chỉ khi gặp người yếu hơn mình rất nhiều mới có thể hoàn toàn trói buộc.

Rất rõ ràng Diệp Chỉ Tình không thể bị trói buộc, nhưng nhất định sẽ làm động tác của nàng không được lưu sướng. Có điều ma pháp này phải thành công trước đã!

Bạn đang đọc Luyện Kim Cuồng Triều của Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 284

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.