Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biểu tỷ và bà ngoại

Phiên bản Dịch · 4725 chữ

Đả tự: Lăng Độ Vũ - Lương Sơn Bạc Đột nhiên Diệp Lãng nhớ đến chuyện phải làm, bây giờ hắn vẫn chưa biết Long Cát công chúa mà hắn muốn giết chính là biểu tỷ của hắn.

"..."

Lúc này cơ hồ tất cả mọi người đều trầm mặc, bọn họ không biết lời này của Diệp Lãng có ý gì, lúc này hắn còn muốn giết Long Cát công chúa, chẳng lẽ hắn không biết Long Cát công chúa là ai à?

Bất quá, có thể khẳng định một chuyện, hóa ra Diệp Lãng thật sự là người của đám Lãnh Huyết Thất!

"Tiểu ngũ, chúng ta đi giết Long Cát công chúa!" Diệp Lãng khống chế được khôi lỗi, chuẩn bị đi tìm giết Long Cát công chúa...

"Ngươi trở lại cho ta!" Long Cát công chúa bắt lấy Diệp Lãng, có điểm bất lực gõ đầu Diệp Lãng một cái.

"Làm gì vậy, ta muốn đi chấp hành nhiệm vụ, à, đúng rồi, biểu tỷ à, ngươi vẫn chưa nói cho ta biết vì sao ngươi lại ở đây?" Đột nhiên Diệp Lãng nhớ tới vấn đề này. Với hắn mà nói, nhiệm vụ ám sát kỳ thực chỉ là thứ yếu, không có trọng yếu bằng biểu tỷ của hắn.

"Ngốc! Ta chính là Long Cát công chúa. Bây giờ ngươi còn muốn giết ta sao?" Long Cát công chúa gõ Diệp Lãng một cái nữa.

"A..." Diệp Lãng ngơ ngác nhìn Long Cát công chúa.

"Long Cát tỷ tỷ, chẳng lẽ hắn không biết ngươi là ai sao?" Tiểu công chúa hỏi, vấn đề này cũng là vấn đề mà rất nhiều người muốn biết.

Nhìn thấy tình cảm giữa hai người tốt như vậy lại không biết biểu tỷ của hắn là ai, điều này quả thật có chút bất khả tư nghị.

Đương nhiên ngoài hoàng thái hậu và hoàng đế Chu Tước ra bởi bọn họ biết nguyên nhân.

"Hắn không biết, nếu biết sẽ có chuyện hôm nay thì ta đã sớm nói cho hắn biết rồi, miễn cho tiểu đứa ngốc lại tới giết ta!" Long Cát công chúa cười nói, nghe ý tứ của nàng thì cho dù Diệp Lãng giết nàng thì nàng cũng sẽ không trách Diệp Lãng.

"Biểu tỷ, ngươi thật sự là Long Cát công chúa?" Diệp Lãng ngơ ngác hỏi.

"Đúng vậy, sao thế, có phải ngươi còn muốn giết ta không?" Long Cát công chúa nói.

"Không, sao ta lại giết ngươi chứ, dù sao đây là chuyện của Lãnh Huyết Tổ, ta cũng không phải là người của Lãnh Huyết Tổ, bất quá, ta muốn diệt Lãnh Huyết Tổ!" Diệp Lãng lạnh lùng nói, lúc này tất cả mọi người đều có một cảm giác rất kỳ quái, tựa hồ không ai hoài nghi hắn có năng lực diệt Lãnh Huyết Tổ hay không, chỉ cảm thấy hắn có thể làm được.

"Lãnh Huyết Tổ?" Long Cát công chúa cau mày, nàng cũng từng nghe qua tổ chức này, nhưng nàng không thể nghĩ ra được vì sao Lãnh Huyết Tổ lại muốn gây bất lợi với mình.

"Tiểu ngũ, có phải ngươi muốn làm địch nhân với ta không? Ta muốn diệt Lãnh Huyết Tổ của các ngươi!" Diệp Lãng không để ý những chuyện khác, hắn chỉ nói về phía khôi lỗi.

Không cần hoài nghi việc Lãnh Huyết Ngũ có ở đó hay không, nàng nhất định sẽ đi theo Diệp Lãng, cũng đã sớm ở trên người khôi lỗi rồi.

"Ngươi đang nói chuyện với ai vậy, đây không phải là khôi lỗi của ngươi sao?" Long Cát công chúa kỳ quái hỏi.

"Ta không muốn làm địch nhân với ngươi, nhưng ta cũng không muốn ngươi trở thành địch nhân với Lãnh Huyết Tổ!" Thanh âm của Lãnh Huyết Ngũ truyền đến, mà lúc này Lãnh Huyết Ngũ cũng xuất hiện trước mặt Diệp Lãng.

Lúc này Lãnh Huyết Ngũ không biết nói gì nhưng nàng lại có thể nói ra ý tưởng trong nội tâm của mình, nàng biết dưới bất cứ tình huống nào, nàng cũng sẽ không trở thành địch nhân với Diệp Lãng bởi vì nàng biết mình không thể hạ thủ được.

Đồng thời, nàng cũng không muốn Lãnh Huyết Tổ có vấn đề, dù sao nàng cũng là người của Lãnh Huyết Tổ.

"Không phải đâu, còn có một tiểu bất điểm như ngươi, thật đáng yêu a, các ngươi giống như một đôi vậy..." Long Cát công chúa ngơ ngác nhìn hai người, đã quên béng chuyện của Lãnh Huyết Tổ.

"Long Quang! Lãnh Huyết Tổ của ngươi vì sao muốn giết Long Cát?" Hoàng đế Chu Tước nghe đến chuyện Lãnh Huyết Tổ liền nghĩ thông suốt hết tất cả, chả trách những thị vệ này đột nhiên muốn giết Long Cát, hắn cũng biết chuyện bên trong đám thị vệ có người của Lãnh Huyết Tổ.

Đừng quên, Lãnh Huyết Tổ là ai, dù không phải là của hoàng đế Chu Tước, nhưng người chân chính khống chế được Lãnh Huyết Tổ chính là hoàng đế Chu Tước, tổ chức như vậy chỉ có thuộc loại hoàng đế mới được phép tồn tại.

Cho nên hoàng đế Chu Tước cũng biết Lãnh Huyết Nhất là ai, chính là Long Quang vương tử đang quỳ dưới kia.

"Bởi vì chúng ta tra được Long Cát sẽ gây bất lợi với chúng ta, muốn lợi dụng thọ yến của bà nội mà tiến hành chính biến, cướp lấy ngôi vị hoàng đế!" Long Quang vương tử bình tĩnh nói.

"Ngươi có chứng cớ gì?" Hoàng đế Chu Tước chất vấn.

"Bởi vì ta tra ra cách một thời gian ngắn nàng sẽ đi Tường Không đế quốc một lần, đi một mình, không mang theo bất cứ ai. Mà lần cuối cùng nàng đi qua thì Triệu Nhã Nhu lập tức phát động chính biến, giết chết phụ thân của nàng. Cho nên ta hoài nghi nàng cũng sẽ tiến hành một lần như vậy!" Long Quang vương tử nói.

"Có lẽ trước kia ta sẽ hỏi vì sao Long Cát đi nhưng bây giờ tin rằng không cần hỏi nữa, Long Cát, nhất định là ngươi đến tìm tiểu Diệp Lãng, còn có An kỳ cô cô nữa phải không?" Hoàng thái hậu đột nhiên nói.

"Vâng!" Long Cát công chúa gật gật đầu.

"Sao ngươi biết An kỳ cô cô? Sao biết nàng ở Tường Không đế quốc?" Hoàng thái hậu kỳ quái hỏi.

"Người còn nhớ lần trước ta đến Tường Không đế quốc đã xảy ra chuyện hay không? Là An kỳ cô cô đã cứu ta nên ta mới biết nàng ở Tường Không đế quốc, ở Diệp gia mới biết đến tiểu đứa ngốc này. Bà nội, người không biết tiểu đứa ngốc này đâu, trước kia hắn thực đáng yêu, càng ngốc càng đáng yêu hơn bây giờ. Bất quá, hiện tại cũng xem như được..." Long Cát công chúa lấy ngón tay chọt chọt Diệp Lãng.

"A a, ngươi động vào ta nữa thì ta sẽ cắn ngươi!" Diệp Lãng quát.

"Ngươi cứ thử xem..." Long Cát công chúa cười nói.

"Cắn ngươi!" Diệp Lãng thật sự cắn tới.

"Cắn đi, cắn đi..." Long Cát công chúa biết hắn sẽ cắn, nàng rất hiểu tính cách của hắn, cho nên dùng ngón tay trốn trốn.

Lúc này mọi người mới phát hiện Diệp Lãng bị trêu chạy tới chạy lui trên bàn, rất đáng yêu.

"Vẫn ngốc như vậy..." Long Cát công chúa nằm chống tay lên bàn , cùng chơi đùa với Diệp Lãng, quăng hết mọi chuyện về phía sau, đây là tình huống rất hiếm khi nhìn thấy.

Ở trong mắt bọn họ, Long Cát công chúa hẳn sẽ không có một mặt như vậy, nàng hẳn là một nữ nhân cường thế, sẽ không lãng phí thời gian trên mấy chuyện vô vị như vậy, đương nhiên, chuyện vô vị này là do bọn hắn tự định nghĩa!

Hoàng thái hậu mỉm cười nhìn hai người, trong lòng cảm thấy ấm áp...

Bây giờ hoàng thái hậu cũng đã hiểu vì sao mình có một loại cảm giác thân thiết với khôi lỗi thiếu nữ, hóa ra là vì nàng do Diệp Lãng khống chế, mà Diệp Lãng là...

"Long Quang, ta biết nếu ngươi không có chứng cớ thì hẳn sẽ không động thủ, là ai đưa chứng cớ đó cho ngươi?" Hoàng đế Chu Tước hỏi, chỉ riêng dựa vào đoán thôi thì không đến mức làm cho Lãnh Huyết Tổ có hành động như vậy.

Trừ phi Long Quang vương tử xuất hiện vấn đề.

Vấn đề này tựa hồ không có khả năng, nhưng lại tựa hồ rất có thể, làm người ta cảm thấy thực mâu thuẫn.

Long Quang vương tử là chính hoàng đế Chu Tước chọn ra, đảm nhiệm chức vụ Lãnh Huyết Nhất để quản lý Lãnh Huyết Tổ, có thể ngồi vào vị trí Lãnh Huyết Nhất này thì có nghĩa là hắn sẽ không để ý tới quyền lực, Lãnh Huyết Nhất chỉ trung tâm với đế quốc, sẽ không đếm xỉa đến quyền lực và đấu tranh.

Vương tử làm Lãnh Huyết Nhất là tình huống rất ít khi gặp, nhất là khi hoàng đế đời trước đảm nhiệm chức vụ Lãnh Huyết Nhất này thì cũng sẽ trao lại vị trí này cho hoàng đế mới.

Bất quá, nếu một khi vương tử đi vào Lãnh huyết Tổ cũng có nghĩa là hắn đã mất đi quyền kế thừa hoàng đế, đây cũng là lý do vì sao rất ít vương tử đảm nhiệm vị trí này.

Cũng vì vậy, nếu hoàng tử đã làm Lãnh Huyết Nhất thì nhất định sẽ thuộc loại người không thích tranh đấu quyền lợi.

Đây là vì sao mà đám người hoàng đế Chu Tước cho rằng không có khả năng.

Nhưng dù sao vương tử cũng là vương tử, có đôi khi sẽ phải chịu một ít ảnh hưởng của chính mình hay từ huynh đệ mình, vì ích lợi mà lợi dụng chức quyền Lãnh Huýet tổ tiến hành một ít chuyện gì đó. )

Đây cũng là lý do vì sao người ta cảm thấy rất có thể.

"Ta không có chứng cớ!" Long Quang vương tử nhìn thẳng Long Cát công chúa nói.

nguyên bản chuyện giết Long Cát công chúa kỳ thật cũng không cần chứng cớ bởi vì không ai biết Long Cát công chúa đi Tường Không đế quốc làm gì , cũng vốn không ai phản đối lời giải thích này.

Mà hiện tại Long Cát công chúa lại còn sống, hơn nữa lại nói ra một cái lý do đàng hoàng, một cái lý do không thể hoài nghi gì được.

kỳ thật Long Quang vương tử cũng đã từng nghi kỹ rồi, nếu Long Cát công chúa không chết mà lại bị phát hiện chuyện này là do Lãnh Huyết Tổ làm thì hắn sẽ chất vấn Long Cát công chúa về vấn đề này. Hắn cảm thấy trong chuyện này tám chín phìn mười sẽ có vấn đề, ai mà biết Long Cát công chúa đi chỉ vẻn vẹn là vì thăm một nhà Diệp Lãng mà thôi.

Đây là chuyện mà bất luận ai cũng không thể tưởng được. Người có thân phân mẫn cảm như Long Cát công chúa sao có thể mạo hiểm một mình vụng trộm lẻn vào Tường Không đế quốc mà mục đích chỉ là để nhìn xem vài người mà thôi, đây là một chuyện không hề có ý nghĩa gì.

Trên thực tế vốn Long Cát công chúa cũng không vì Long An Kỳ mà mạo hiểm đâu, nhưng có Diệp Lãng tồn tại làm nàng không nhịn được mà mạo hiểm đến!

kỳ thật không có Diệp Lãng mà Long Cát công chúa còn tiếp tục mạo hiểm tới thì rất có thể đây là âm mưu.

Đó cũng là vì sao Long Quang vương tử cảm thấy mặc dù hắn không có chứng cứ cũng không khác là mấy, cũng có thể khẳng định Long Cát công chúa đang mưu đồ gây rối. Hơn nữa bây giờ hắn phải sớm giết Long Cát công chúa nên tâm có điểm nóng nảy, suy nghĩ hơi không cẩn thận một chút.

Nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi, nếu không có nhân tố Diệp Lãng này thì chắc sẽ không thất bại rồi.

Nếu không phải cái khôi lỗi của Diệp Lãng thuộc về Lãnh Huyết Tổ, tuy Lãnh Huyết thập tam đã chết nhưng cũng đã hoàn thành đại bộ phận rồi, chỉ cần có người tiếp tục vẫn hoàn thành được.

Có điều như vậy thì khôi lỗi sẽ không hoàn mỹ như vậy nhưng cũng có thể giết chết Long Cát công chúa, lúc đó thì thậm chí không cần liên lụy đến Lãnh Huyết Tổ.

Mà trên thực tế, cho dù không có khôi lỗi thì Lãnh Huyết Tổ cũng có thể tìm cơ hội giết Long Cát công chúa, có điều cái giá phải trả quá lớn, hơn nữa còn rất dễ thất bại.

Chẳng qua là chuyện vừa rồi cũng đã chứng minh một điều là khả năng này rất lớn, ít nhất vừa rồi nếu không có Diệp Lãng thì Long Cát công chúa đã chết rồi!

"Vậy vì sao ngươi lại muốn giết Long Cát? Vì ai?" Hoàng đế Chu Tước cau mày nói, đây là kết quả mà hắn không muốn nghe, tuy hắn cũng không muốn nghe nói có chứng cớ chứng minh Long Cát công chúa có vấn đề.

Đây là một loại tâm tình thật mâu thuẫn, ai cũng hy vọng tại thời điểm như thế này sẽ có một giải thích trọn bề đôi bên, nhưng sự thật lại thường tàn khốc như vậy!

"Là ta muốn ngồi lên vị trí của ngươi, chỉ cần Long Cát chết thì những huynh đệ tỷ muội của ta sẽ bắt đầu nội đấu, ta sẽ thừa cơ chậm rãi mà diệt trừ bọn họ!" Long Quang vương tử bình tĩnh nói, tựa hồ thật sự không có người khác, vẻn vẹn là vì mình.

"Thật sự là ngươi nghĩ như vậy sao? Thế sao ngươi còn tiếp thụ vị trí này? Ngươi cũng biết rõ nhận lấy vị trí này tương đương với rời khỏi cạnh tranh mà?" Hoàng đế Chu Tước nhìn Long Quang vương tử nói, tựa hồ như hắn đang cố gắng từ biểu tình trên mặt của Long Quang vương tử tìm ra một ít tin tức.

"Ta tiếp thu chỉ vì mình có nhiều lợi thế hơn một chút mà thôi, lực lượng của Lãnh Huyết Tổ tin rằng ai cũng biết!" Long Quang vương tử nói: "Lãnh Huyết Tổ vẫn có một vấn đề đó là không tiếp xúc với Lãnh Huyết Nhất nhưng vẫn phục tùng mệnh lệnh của Lãnh Huyết Nhất, vậy nếu Lãnh Huyết Nhất là ta đây xuất hiện vấn đề thì sao ? VẬy thì Lãnh Huyết Tổ sẽ trở thành như thế nào?"

Hoàng đế Chu Tước trầm mặc, vấn đề này không phải hắn không nghĩ tới, chỉ là hắn nghĩ rằng vấn đề này nằm trong việc mình tuyển người vào vị trí này mà thôi.

Mỗi một đời hoàng đế Chu Tước đều có thể nghĩ đến vấn đề này nhưng không ai sẽ nghĩ vấn đề này rơi vào thế hệ của mình. Đây cũng là thiên tính của con người, không ai cảm thấy vấn đề sẽ xảy ra trên người mình

"Như vậy thì Lãnh Huyết Tổ sẽ biến thành công cụ của Lãnh Huyết Nhất!" Đột nhiên lúc này Diệp Lãng nói chen vào.

Hành vi này của Diệp Lãng làm Long Cát công chúa cảm thấy được có điểm mạc danh kỳ diệu, nàng hiểu Diệp Lãng, hắn không ham hố gì mấy chuyện như vậy.

Chuyện không liên quan đến hắn thì hắn cũng lười hỏi, hơn nữa hắn luôn mơ mơ màng màng, sẽ không có ý nghĩ rõ ràng như vậy.

"Đúng vậy, nhưng dù thế nào cũng cần có người lãnh đạo Lãnh Huyết Tổ, đây cũng là chuyện không thể tránh!" Hoàng đế Chu Tước cau mày nói.

Lãnh Huyết Tổ cần một Lãnh Huyết Nhất là chuyện không thể cãi, bất quá không thể giống như ngày trước được, từ một người thống lĩnh mà không có ai giám sát.

"Đây là chuyện của các ngươi, ta chỉ muốn nói là người muốn giết biểu tỷ là Lãnh Huyết Nhất, không liên quan gì đến tiểu Ngũ và Lãnh Huyết Thất!" Diệp Lãng thực trực tiếp nói, hắn cũng mặc kệ cái này, hắn chỉ muốn nói rõ đám người Lãnh Huyết Ngũ là vô tội mà thôi.

Đúng vậy, nhiệm vụ lần này là Lãnh Huyết Nhất có vấn đề, là cơ chế của Lãnh Huyết Tổ có vấn đề, mà những người khác của Lãnh Huyết Tổ không có lỗi gì cả.

"Đệ đệ, hóa ra ngươi nhằm vào cái này nha, xem ra tiểu cô nương này có quan hệ khác thường với ngươi a". Long Cát công chúa cười nói, nhìn hai người Diệp Lãng và Lãnh Huyết Ngũ, ánh mắt có chút cổ quái.

"Đương nhiên khác thường rồi, bây giờ nàng là người duy nhất giống như ta, ta muốn chiếu cố nàng!" Diệp Lãng gật đầu nói.

"..."

Ai chiếu cố ai? Đều là Lãnh Huyết Ngũ chiếu cố ngươi a!

"Ngươi biết chiếu cố người khác sao?" Lãnh Huyết ngũ còn chưa dị nghị, Long Cát công chúa đã chất vấn rồi, bởi vì chuyện Diệp Lãng sẽ chiếu cố người khác tuyệt đối là không thể xảy ra, ít nhất thì trong mắt mọi người là không thể.

"Đương nhiên rồi!" Diệp Lãng vỗ vỗ ngực nói.

"Mới là lạ!" Long Cát công chúa tức giận búng Diệp Lãng một cái.

"Hừ! Tiểu Ngũ, chúng ta đi!" Diệp Lãng lôi kéo Lãnh Huyết Ngũ chuẩn bị chạy lấy người, hắn không muốn ở lại trong này nữa, cho dù có Long Cát công chúa thì hắn cũng không thích đợi ở đây.

Mà kỳ thật Long Cát công chúa cũng là nguyên nhân mà hán chạy lấy người, đừng quên bình thường hắn cũng không thích ở cùng một chỗ với Long Cát công chúa bởi vì Long Cát công chúa luôn luôn khi dễ hắn.

Cảm tình tốt là một chuyện, có ở chung với nhau được hay không là chuyện khác!

"Đúng vậy, chúng ta đi!" Long Cát công chúa bắt Diệp Lãng lại, cười nói. Nàng sẽ không để Diệp Lãng rời khỏi mình nhưng cũng không muốn ở lại đây.

Nếu là bình thường thì có lẽ nàng sẽ ở lại xem tình huống rõ ràng, nhưng giờ đây có Diệp Lãng rồi, nàng quăng hết mọi chuyện ra sau đầu, vừa rồi nàng còn không thèm để ý đến Long Quang vương tử cơ mà.

"Long Cát! Các ngươi lưu lại một chút! Chuyện này cứ đến đây đi, chúng ta còn có những chuyện khác cần bàn! người tới, dẫn Long Quang vương tử đi, người của Lãnh Huyết Tổ tạm thời trở về vị trí của mình, những người khác đều tránh đi một lát!" Hoàng đế Chu Tước hạ từng đạo mệnh lệnh, xử lý tình hình một chút, có một số việc hắn phải suy nghĩ thật kỹ đã, hơn nữa có một số việc cũng không tiện khi xử lý ở đây.

"Cúi chào biểu tỷ..." Diệp Lãng thấy Long Cát công chúa bị gọi lại, thật cao hứng hô, hắn chuẩn bị rời đi cùng những người khác.

"Ngươi cũng ở lại!" Làm sao Long Cát công chúa để Diệp Lãng chạy thoát được.

"lão ba ngươi gọi ngươi, cũng đâu phải gọi ta, cha con ngươi cứ tâm sự cho thỏa thích, còn có, nhớ rõ uống thuốc!" Diệp Lãng chạy ra ngoài, cũng không biết sao hắn chạy thoát được, điều này làm Long Cát công chúa cảm thấy rất kỳ quái.

"Ngươi cũng ở lại!" Lúc này hoàng thái hậu đột nhiên xuất hiện, bắt lấy Diệp Lãng, cũng thả Diệp Lãng vào lòng bàn tay cẩn thận nhìn.

"A bà buông ra!" Diệp Lãng nói.

"A ba?" Long Cát công chúa có điểm kỳ quái, bất quá rất nhanh liền nghĩ thông suốt, nàng biết Diệp Lãng thường xuyên mơ mơ màng màng, có lẽ không biết thân phận của hoàng thái hậu cũng không chừng, nếu như vậy thì sẽ gọi bậy.

Thật không hổ là Long Cát công chúa, đoán rất gần với sự thật.

"Cái gì mà a bà, gọi bà ngoại!" Hoàng thái hậu nói với Diệp Lãng, trên mặt tựa hồ thực nghiêm túc, bất quá lại mang theo ý cười.

"Bà ngoại?"! Diệp Lãng nhìn hoàng thái hậu, sau đó mới nói một câu làm người ta không nói nên lời, "A bà, ngươi muốn chiếm tiện nghi của ta à? Không có cửa đâu!"

Đường đường là hoàng thái hậu của Chu Tước đế quốc lại đi chiếm tiện nghi của ngươi sao.

Có điều chuyện bà ngoại này thật sự có điểm rất đột nhiên.

"Tiểu quỷ gây sự, bà ngoại làm gì phải đi chiếm tiện nghi của ngươi!" Hoàng thái hậu tiếp tục nói.

"Ta không có bà ngoại, mụ mụ của ta không nói cho ta biết có bà ngoại!" Diệp Lãng lắc đầu nói.

Hoàng thái hậu nghe vậy lập tức ngây người ra một chút, ở trong này có rất nhiều chuyện xưa.

"Ngươi gọi là Diệp Lãng phải không? Chúng ta đã sớm nghe thấy siêu cấp bại gia tử - Diệp gia thập tam thiếu gia rồi , tuy rằng chúng ta chưa từng thấy qua chúng ta vẫn chú ý các ngươi!" Hoàng đế Chu Tước nhìn Diệp Lãng, có chút cảm xúc nói.

"Ta biết bây giờ các ngươi đã thoát ly khỏi Tường Không đế quốc rồi, nghe nói ngươi còn thắng được một cái vương quốc..." Khi hoàng đế nói đến chuyện này, thần sắc có điểm cổ quái.

Diệp Lãng thắng được một cái tiểu vương quốc, chuyện này đã lan truyền ra khắp đại lục rồi. Bất quá trên cơ bản mọi người cũng biết tiểu vương quốc mà Diệp Lãng thắng bây giờ được gọi là Diệp thành, là lãnh địa mới của phe Diệp Thành Thiên.

Mà vì sự tình sau đó nên làm mọi người xem nhẹ Diệp Lãng đi, dù sao tất cả mọi người đều chú ý đến hướng đi của Diệp gia!

Hướng đi của Diệp gia có thể làm cho vận mệnh của đại lục thay đổi!

Nhưng mà mọi người không nghĩ tới cuối cùng Diệp gia lại treo biển làm kinh thương, xây dựng một cái kinh doanh thành thị...

"Đúng rồi, đệ đệ, rốt cuộc các ngươi đã xảy ra chuyện gì vậy? Vì sao Triệu Nhã Nhu lại chính biến, vì sao Diệp gia lại phân biệt, còn có, làm sao các ngươi trốn ra được? Sao ngươi có thể thắng cả một quốc gia?" Long Cát công chúa hỏi ra một đống vấn đề, gần đây, mấy vấn đề này là thứ mà nàng lo lắng nhiều nhất, nhưng vẫn không biết rõ nàng.

Tuy nói ai cũng biết chuyện xảy ra tại Tường Không đế quốc nhưng không ai biết diễn biến cụ thể cả, việc này vẫn bị Tường Không đế quốc phong tỏa.

Nếu bị người biết đến thì bây giờ Diệp Lãng sẽ trở thành mục tiêu chú ý của tất cả mọi người rồi, mà vấn đề Long Cát công chúa hỏi hắn sẽ nhiều hơn nữa.

"Nữ nhân Triệu Nhã Nhu này, , ta đã sớm biết nàng là một kẻ biến thái rồi, việc nàng gây chính biến là chuyện thực bình thường. Về phần Diệp gia phân liệt thì ngươi đi hỏi lão bà của ta ấy, ta không biết! Còn trốn à? RẤt đơn giản, cứ như vậy mà trốn thôi...".

Diệp Lãng trả lời từng vấn đề, cũng chỉ có hắ-n mới trả lời cả một đám như vậy, những người khác thì ít nhiều sẽ sửa sang lại một chút, còn hắn thì giống như đang thi vấn đáp vậy.

Mà lúc này Lãnh Huyết Ngũ mới hiểu ra việc Diệp Lãng gọi thẳng tên Triệu Nhã Nhu là chuyện thực bình thường, hắn biết Triệu Nhã Nhu, hơn nữa còn đối nghịch với nàng nữa.

Đồng thời Lãnh Huyết Ngũ mới hiểu ra việc Diệp Lãng gọi thẳng tên Triệu Nhã Nhu là chuyện thực bình thường, hắn biết Triệu Nhã Nhu, hơn nữa còn đối nghịch với nàng nữa.

Đồng thời Lãnh Huyết Ngũ cũng biết thân phận của Diệp Lãng, Diệp gia thập tam thiếu gia, điều này làm Lãnh Huyết Ngũ và Lãnh Huyết Thất thực kinh ngạc, không ngờ tiểu ngu ngốc này lại có thân phận, bối cảnh cường đại như vậy!

"Về phần ta thắng được một cái vương quốc à? Cái này ta cũng không biết, quốc vương kia đòi cá độ với ta, vận khí của hắn cũng thực kém nha, đánh gì thua sạch, sau đó hắn chịu không nổi đả kích nên chạy đi tự sát!"

"Không phải là vận khí của người ta kém mà là vận khí của nguơi tốt. Ngươi đánh cuộc cái gì mà chẳng thắng. Quốc vương kia thật sự là tự làm bậy không thể sống nha! Dám đi đổ với ngươi..." Long Cát công chúa có chút vô lực nói.

"Là như vậy sao?" Diệp Lãng ngơ ngác hỏi.

"Đúng vậy! Trên thế giới này còn chưa có ai có vận khí tốt như tiểu ngốc nhà nguơi, ngốc người có ngốc phúc!" Long Cát công chúa nhẹ cười nói.

"Được rồi, biết cảm tình tỷ đệ các ngươi tốt, nhưng các ngươi cũng phải để ta bồi dưỡng cảm tình với tiểu ngoại tôn một chút chứ!" lúc này hoàng thái hậu lên tiếng: "Đúng không, tiieeru ngoại tôn?"

"Ta không phải ngoại tôn của ngươi, đừng nhận bậy!" Diệp Lãng cự tuyệt loại xưng hô này.

"Nếu ngươi gọi Long Cát là biểu tỷ thì không phải ta là bà ngoại ngươi sao?"

"Nàng là nàng, ngươi là ngươi, có quan hệ sao?" Diệp Lãng kỳ quái hỏi.

Sao lại không có quan hệ, quan hệ biểu tỷ với bà nội , có tỷ lệ rất lớn là bà ngoại...

"Long Cát, mau nói với hắn đi, sao hắn lại ngốc như vậy, nói như thế nào cũng không hiểu". Hoàng thái hậu có điểm vô lực.

"Ta biết!" Long Cát công chúa lắc đầu nói: "Đệ đệ, bà nội chính là bà ngoại của ngươi, là mẫu thân của An Kỳ cô cô, đây là sự thật.

Thân phận của Long An Kỳ quả nhiên không đơn giản, là công chúa của Chu Tước đế quốc, điểm này tin rằng không có bao người biết, không chỉ nói Diệp gia mà ngay cả người của Chu Tước đế quốc cũng rất ít người biết.

Đơn giản là, Long An kỳ là một công chúa thực đặc thù, rất có nhiều chuyện xưa.

Diệp Lãng cũng không biết mình còn có một cái thân phận thật "đắt tiền" như vậy ở Chu Tước đế quốc.

Mà chuyện xưa này cũng làm cho Long An kỳ và hoàng thái hậu có chút không hiểu được nhau, cái này Long Cát công chúa rất rõ ràng cảm giác được, thậm chí ngay cả Diệp Lãng cũng cảm giác ra.

"Ta mới mặc kệ các ngươi nói gì! Mụ mụ của ta chưa nói là không có, chờ mụ mụ ta nói cho ta biết mới tính!" Diệp Lãng trực tiếp nói, cũng không tiếp thụ cách nói của Long Cát công chúa.

Tiểu ngu ngốc này sao lại không uyển chuyển chút nào vậy! Đám người hoàng thái hậu có điểm bó tay.

Bạn đang đọc Luyện Kim Cuồng Triều của Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 495

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.