Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp quỷ lúc nửa đêm

Tiểu thuyết gốc · 1596 chữ

Đêm nay khá yên tĩnh, đám zombie xung quanh đã bị xử lý khi họ dừng xe nên tính ra vẫn khá an toàn, xung quanh cũng khá thoáng, không quá nhiều cây cối nên không sợ thú biến dị. Mọi người trong xe cứ thế im lìm ngủ,  họ vẫn cảnh giác, nhưng không quá nhiều. Dù sao thì họ không nghĩ ra thứ gì có thể phá nổi cái xe này.

Mọi thứ cứ yên tĩnh như thế đến 24h, không khí trên xe bỗng nhiên chuyển lạnh. Vy không tự chủ được ngồi sát vào Thiên , mọi người trên xe cũng co cụm lại vì rét lạnh. Nhưng chỉ lạnh thôi thì chuyện này nhạt quá rồi, phải thêm mắm muối hạt nêm vào cho nó ngon. "Cạch" tiếng ổ khóa được mở, chiếc xe vốn tắt máy từ lâu bỗng nhiên khởi động, bánh xe bắt đầu lăn. Khanh đang ngủ nghe tiếng động cơ thì bừng tỉnh "Không lẽ có người sống đi qua sao?...không đúng, cảm giác này... là chiếc xe đang chuyển động."

Ý nghĩ thoáng qua, Khanh dụi mắt nhìn về phía trước qua kính xe, ánh đèn pha chiếu sáng cho hắn nhìn rõ mọi thứ như đang gần hơn, hay nói đúng hơn là chiếc xe đang đi tới. Nhưng rõ ràng hắn có nhấn chân ga đâu, làm sao mà... Điều đó không quan trọng, phải dừng cái xe quỷ quái này lại đã. Khanh dậm phanh lại....không có phản ứng, phanh xe cứng ngắt như được hàn luôn vào bệ xe vậy, điều tương tự cũng xảy ra với vô lăng, chiếc xe thì cứ chạy ngày một nhanh, cứ thế này thì xảy ra tai nạn mất, đụng phải zombie thì chẳng sao, nhỡ đụng vào nhà cửa , xác ô tô hay bùng binh thì xác con nhà bà định.

- Cậu Khanh! Cậu lái xe đi đâu lúc nửa đêm vậy?

Lệ bị tiếng động cơ làm tỉnh giất, thấy xe đang chạy thì vội tới hỏi Khanh.

- Cậu không biết nữa, chiếc xe tự nhiên khởi động.

Khanh vừa nói, vừa cố điều khiển vô lăng, nhưng cái vô lăng như có bàn tay vô hình điều khiển, không những liên tục xoay theo hướng mà nó thích, hơn nữa còn tránh chướng ngại vật.

Ngoại trừ Thiên với cha Vy, mọi người trong xe lúc này đều tỉnh lại, nhìn thấy chiếc xe di chuyển, lúc đầu họ còn bất ngờ, không biết tại sao lại khởi hành trong đêm, nhưng sau đó nghe Lệ nói lại tình hình thì ai nấy đều chuyển từ bất ngờ thành sợ hãi. Sợ vì họ không biết thứ gì đang đùa giỡn họ và chiếc xe này sẽ đi đâu.

Trước tình cảnh quỷ quái này, Lệ ngay lập tức sử dụng âm dương nhãn dò xét, lập tức tầm nhìn của nàng bị ma khí đen kịt bao phủ. Ma khí như khói đen bay lởn vởn tràng ngập không gian chiếc xe, không chừa chỗ nào, dù vậy có vẻ như nó chẳng ảnh hưởng gì đến những người trên xe cả, có vẻ... nó an toàn?

Đương nhiên là không, vì theo định vị vô tuyến trên tay Lệ, chiếc xe đang thẳng tiến hướng nghĩa trang. Vào lúc nửa đêm, một chiếc xe không ai điều khiển tự chạy đến nghĩa trang, nghĩ thôi đã thấy hơi lạnh sống lưng rồi. (Tác muốn đi tiểu quá)

Lệ thì đương nhiên, là không muốn tới nghĩa trang giờ này rồi, trên tay nàng không biết từ lúc nào xuất hiện một xấp giấy đỏ hình chữ nhật, nhẹ tung lên, 9 tấm giấy bay lơ lửng thành hàng ngang. Rút bên hông ra cây cọ ma pháp, đầu cọ dưới sự thúc giục chuyển thành màu đỏ, cánh tay nàng cầm bút điểm những nét ngoằng ngoèo thứ ký tự mà bà cố nội thằng tác có sống lại cũng đọc không được. Theo sự di chuyển của đầu cọ, một dòng chữ bùa xuất hiện lơ lửng trong không khí, đầu cọ điểm tới dòng phù tự nhập vào 9 tấm giấy đỏ. Lệ chộp lấy 9 lá bùa dán vào những chỗ không đồng nhất trên xe.

- Kháng Ma Trận Đồ, kháng ma tái hiện, vạn quỷ chấn kinh.

Miệng Lệ hô lớn, hai tay nàng xoay chuyển bắt quyết tạo kết ấn, đầu cọ chỉ xuống lá bùa dán dưới đất sau đó bắn ra một tia sáng màu vàng. Tức khắc, dòng phù tự trên lá bùa chuyển vàng, những dòng phù tự không giống nhau  trên các lá bùa khác cũng sáng lên màu vàng kim, trong không khí bỗng vang lên tiếng xèo xèo  như dầu sôi. Chiếc xe từ từ chậm dần, rồi dừng lại, mọi người trên xe vỡ oà, cuối cùng thì cái tình trạng chó đẻ này cũng dừng lại rồi.

Không để mọi người vui mừng lâu hơn chút, mấy lá bùa đang phát sáng bỗng chốc tắt hẳn, lửa bùng lên, mấy lá bùa hóa thành tro bay lả tả trong không trung. Chiếc xe đang đứng yên bỗng chốc chạy trở lại, không những thế còn nhanh đến cực điểm, chính thức trở thành một chiếc xe điên.

- Tà pháp quá mạnh, trấn ma phù không chống nổi.

Giọng Lệ nghiêm trọng, thứ này vượt quá tưởng tượng của nàng rồi, chỉ mới một ngày mà thế giới loài người biến đổi đến mức này, e rằng ma giới cũng sắp không cùng đẳng cấp rồi.


Không quá một phút, với tốc độ có thể đưa người khác lên bàn thờ, chiếc xe đưa nhóm người dừng lại giữa nghĩa trang. Về đêm, không khí nơi đây đặc biệt lạnh, cái lạnh ăn sâu vào xương tủy, một khoảng không bao phủ bởi sương khói mờ ảo, cái suy nghĩ đang đứng ở một nơi hoang vu toàn người chết trong cái khung giờ thiên khiến cả đám người lạnh toác cả xương sườn.

Thấy chiếc xe điên đã ngừng lại, mọi thứ phục hồi lại như trước, Khanh vội vàng điều khiển tay lái, hướng chiếc xe ra khỏi nghĩa địa. Đôi tay Khanh lúc này đang rất run, mấy ngón tay cầm vô lăng mà giật như sóc lọ, hai mắt khanh nhìn xuống sàn xe tìm chân ga. Ngay khoảnh khắc mặt hắn ngước lên nhìn đường để đi ra ngoài, hai mắt hắn trợn to, đôi tay vốn đã run lại càng run mạnh. Qua cửa kính xe, Khanh nhìn thấy rõ ràng phía trước đầu xe là một bóng người váy trắng, cái váy hơi lem luốt bẩn thỉu, mái tóc dài xõa xuống lộn xộn che đi khuôn mặt. Chỉ trong chớp mắt, bóng người đó lóe lên, rồi xuất hiện lần nữa, lần này mặt nó áp sát lên tấm kính xe làm lộ rõ khuôn mặt nó, một khuôn mặt teo tóp chỉ còn da bọc xương, nơi hốc mắt là hai khoản trống đen ngòm, cái miệng rách toạc đến mang tai, mũi đã bị phân hủy đến không rõ ràng, máu từ hốc mắt và chiếc miệng bị rạch chảy ra nhuộm đỏ hai hàm răng vàng khè hôi thối như thế vài năm chưa được vệ sinh răng miệng.

- Có... có quỷ!

Bị hù giật mình, Khanh hét lên một tiếng làm thu hút sự chú ý của những người trong xe. Tất cả đồng loạt nhìn về phía Khanh rồi chết điếng khi thấy cái đầu quỷ vốn áp lên cửa kiếng đang từ từ đưa đầu xuyên qua tấm kính để chui vào xe.

Khanh từ ghế lái bật dậy chạy đến phía cuối xe để thoát khỏi con quỷ.

Hắn đã cấp 4, đánh đập zombie thì rất dễ dàng, lúc đập còn rất nhiệt tình. Nhưng đối với ma quỷ thì lại khác, con người dù ít hay nhiều thì đều sợ hãi những thế lực tâm linh, ma quỷ từ lâu đã ám ảnh, trở thành một bức tường tiêu biểu cho sự đáng sợ, chết chóc và bí ẩn. Không tự nhiên mà những người trong trường lại sợ hãi zombie tới mức chạy táng loạn rồi thành đồ lót dạ cho bầy lũ thây ma đi lang thang như mèo hoan chó dại. Trong suy nghĩ của họ, zombie cũng là ma quỷ là thứ nguy hiểm, đáng sợ. Chừng nào chưa hết thấy chúng đáng sợ, chừng đó họ còn chạy, còn sợ hãi.

Tưởng chừng có thể chạy xuống cuối xe để trốn, không ngờ con quỷ vốn chui đầu vào cửa kính chớp lên một cái đã đứng ở cuối xe, ngẩn cái khuôn mặt tởm lợm lên nhìn Khanh. Khanh đang chạy về phía cuối xe, thấy con quỷ xuất hiện ở đó thì suýt nữa sóng cả ra quần.  Đám người gần đó thấy con quỷ bất ngờ xuất hiện thì bật dậy khỏi ghế, mạnh ai nấy chạy, tiến về phía cửa xe để thoát ra ngoài. Như một hiệu ứng, những người còn lại thấy có người bỏ chạy thì cũng chạy theo, cả đám người chen chúc qua cửa xe chật hẹp rồi túa ra ngoài.

Nghĩa địa về đêm vô cùng ẩm lạnh, ánh trăng trên cao chẳng soi sáng rõ ràng, trong cái không giang ấy, một đám người chạy khỏi xe hướng về trong nghĩa trang nơi những ngôi mộ nằm la liệt im lìm.

Bạn đang đọc Lưỡi Hái sáng tác bởi huyết_lệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huyết_lệ
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.