Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao Chiến vế Nữ Quỷ.

Tiểu thuyết gốc · 1663 chữ

Chương 13: Giao Chiến vế Nữ Quỷ.

Đi được vào bước Thất Tiếu Phong mới quay sang nói với Thanh Phong đại sự:

- “Đại sự, ông vào trước đi, ta ở ngoài đây lập trận pháp đã”.

Thanh Phong đại sư đi vào trong đó, còn Thất Tiếu Phong, hắn ở phía bên ngoài, Ngồi ở phía ngoài trì chú không ngừng trì tụng chú Lục Tự Đại Minh Chân Ngôn trong miệng liên tục không ngừng đọc chú: Om Mani Padme Hum, hắn trì được một trăm linh tám biến, lúc này mới đứng lên rồi nguyện khấn:

- “ Con xin nguyện khấn, triệu thỉnh Long Thần Hộ Pháp”.

Sau khi nguyện khấn xong thì trên trời hào quang chiếu rọi xuống căn nhà cấp bốn, ngay lập tức nơi đây tản phát toàn bộ âm khí đi, trong hư không có bốn thân ảnh to lớn đang đứng ở bốn phía căn nhà:

- Phía Đông có Đông Thiên vương là Trì quốc thiên có thân trắng, tay cầm đàn, tiếng đàn sẽ làm tâm thức con người trở nên thanh tịnh;

- Phía Tây có Tây Thiên vương tên Quảng mục thiên có thân màu đỏ, tay phải cầm một con rắn nhưng không cho nó chiếm giữ Như ý châu (ngọc như ý). Ngọc như ý chỉ chuyên dành cho những bậc giác ngộ và rắn chỉ là người canh giữ viên ngọc đó.

- Phía Nam có Nam Thiên vương là Tăng trưởng có thân màu xanh, cầm gươm chém Vô minh. Vị này chuyên giữ gìn những chủng tử tốt đẹp trong con người;

- Phía Bắc có Bắc Thiên vương còn được gọi là Đa văn thiên có thân màu lục, tay trái cầm cờ chiến thắng, tay phải mang tượng chùa hoặc một bảo tháp.

Bốn vị thiên vương được xem là biểu tượng hộ pháp của Phật pháp, thường sống trên nơi tu di, nay được Thất Tiếu Phong đọc chú lục tự đai minh chơn ngôn mà triệu thỉnh các ngài xuống. Phải biết linh hồn con người thường có tốc độ rất nhất, chỉ cần một ý niệm đã có thể thông thiên, lại chỉ cần một ý niệm lại có thể tới địa ngục. Nên Thất Tiếu Phong lúc này bắt buộc phải nhờ các vị hộ pháp, trên có thiên la, dưới có địa võng không cho yêu tà chạy thoát, lúc này Thất Tiếu Phong bước đi từ tốn, phong phạm của hắn tán phát là như một vị tiên nhân, khuôn mặt vô hỷ, vô bi mà đi vào bên trong.

Âm khi bên ngoài được Phật quang xua tan đi, còn âm khí bên trong thì vẫn còn nồng nặc, do tiếp xúc với âm khí nên không biết từ lúc nào Phật Môn Kim Đại Thối Thể đa được âm thầm vận chuyển, trên cơ thể Thất Tiếu Phong lúc này thỉnh thoảng có một luồng kim quang từ trong cơ thể hắn tán phát ra bên ngoài.

Thanh Phong đại sự vô cùng chật vật, cả người ông không ngừng có mồ hôi phát ra, trong thể nội của đại sư lúc này gần như bị âm khí xâm nhập vào cơ thể, tay chân lạnh ngắt, máu huyết lưu thông rất chậm làm cho đại sư hoạt động không còn linh hoạt. Những người trong nhà lúc này cũng không có hơn là bao, họ không có phải là người tu hành, lại trả qua nhiều ngày sinh hoạt trong đây, làm cho cơ thể họ gần như suy nhược, hai mắt xuất hiện quầng thâm, lại vô cùng hoảng sợ.

Phía đối diện có một người thanh niên đang đứng, hắn tên là Minh Triết mà Thanh Phong đại sự từng kể cho Thất Tiếu Phong, lúc này hắn cười trong rất ác, lại nói với một giộng nữ hùng hồn, làm cho những người nhà của Minh Triết, không ngừng run rẩy:

- “Các ngươi dám chia rẽ tình yêu của chúng ta, ta phải giết hết các ngươi”.

Nói xong rồi Minh Triết liền nhanh chóng lao về phía mẹ mình mà tấn công lấy bà ta, lúc này Minh Triết định dùng cương trảo bóp cổ mẹ của mình, Nhưng kịp thời em Minh Triết chạy ra chắn ngang cho mẹ của mình, nên bị Minh Triết một chưởng đánh thẳng vào ngực làm cho em phải bay thẳng vào tường, rồi ngất xỉu lúc này mẹ của Minh Triết hốt hoảng ma la lên rằng:

- “ Thúy con có sao không”.

Nói rồi bà ngay lập tức chạy về phía của Thúy xem em như thế nào:

- “ Con đừng làm mẹ sợ, Thúy con tỉnh lại đi”.

Dài dòng nước mắt của bà không ngừng chảy xuống. Nhưng bà cũng bất lực không thể làm gì hơn, Thanh Phong đại sư thì lúc này cũng đang hoạt động vô cùng khó khăn, làm sao phản ứng kịp thời mà cứu con bà.

Xong rồi Minh Triết lại xông về phía mẹ mình tấn công bà. Khi cương trảo gần tới, cũng may lúc này Thất Tiếu Phong xuất thủ, hắn dùng cước đá vào tay của Minh Triết, sẵn tiện xoay người đạp thêm một phát nữa, thì Minh Triết bị đá bay ra ngoài.

Lúc này Minh Triết hai mắt trợn ngược, nhìn vô cùng đáng sợ, rồi nói:

- “Ngươi là ai, lại dám phá hủy chuyện của ta”.

Thất Tiếu Phong lúc này tâm tình cực kỳ khó coi, bởi hắn vừa xuất thủ chậm mà làm cho cô gái kia bị trọng thương, hôn mê bất tỉnh, hắn nói:

- “ Yêu nghiệt, ngươi biết điều nên quay đầu, sớm ngày hối cải mà còn có thể giúp người giữ được một tia sinh cơ”.

Minh Triết lúc này càng thêm bực tức, hắn bị người lạ mặt này đánh rồi thôi, lúc này lại còn muốn giáo huấn hắn. Lúc này ác ma ỷ mình đang nhập vào cơ thể người, không ngừng tấn công, Thất Tiếu Phong thấy thế cũng không dám động thủ quá nặng, vì hiện tại ác ma này đang nhập vào cơ thể của anh ta, Nên không biết đau đớn, cộng thêm việc này minh triết vô cùng suy yếu, nếu hắn dùng lực mạnh một tí liền có thể xảy ra án mạng, nên hắn gần như không dám đánh. Chỉ có thể không ngừng phòng thủ để cho Minh Triết không ngừng oanh tạc, hắn bực tức vừa tránh đòn mà vừa thầm chửi: “Mẹ nó, lão tử bây giờ đúng là khó xử, đánh cũng không được, mà thủ cũng không xong”. Mặc dù hắn có kim thân, nên bị Minh Triết oanh tạc cũng không tổn thương đến thân thể, nhưng có ai nguyện bị đánh đâu, nhất là đánh vào khuôn mặt đẹp trai của hắn nữa cơ chứ.

Lúc này Thất Tiếu Phong nói với Thanh Phong đại sự:

- “ Đại sư có cách nào đẩy hồn phách nó ra không”.

Thanh Phong đại sự cũng nhờ Tiếu Phong hồi phục không ít khí lực, ông gật đầu. Lúc này Thanh Phong đại sự hai tay kiết ấn Thái Thượng Lão Quân rồi ông đọc thần chú:

“Thiên linh linh, Địa linh linh, lấy hơi ta thổi hồn ra, cấp cấp y như luật lệnh”.

Xong rồi hướng về phía Minh Triết thổi ba hơi, sau khi ông thổi xong, khuôn mặt ông không còn một giọt máu, ông khuỵu một gối xuống đất thở hổn hển. Còn về phía Minh Triết thì ngã thẳng xuất đất. Lúc này trong hư không có một bóng ma thoát ẩn, thoát hiện, ác ma là một nữ quỷ, mặc bộ đồ váy cưới màu đỏ, trong miệng có bốn cái răng năng, hai mắt thì đỏ ngầu, tóc thì bay bổng trong không trung. Người nhà Minh Triết lúc này chỉ còn hai người tỉnh táo, là ba với mẹ của anh, cả hai người thấy được nữ quỷ sợ đến mất hồn, rồi ngất xỉu.

Thanh Phong đại sự nhìn thấy nữ quỷ rồi nói:

- “ Ngươi đạo hành không ít, ước tính có khoảng sáu, bảy trăm năm, ngươi nên hối cải quay đầu mà tu hành cho đàng hoàng, việc chi mà hại người. Tu hành không dễ a”.

Nói rồi ông thở dài, nữ quỷ lúc nói:

- “ Các ngươi rất có bản lãnh, có thể bắt ta hiện nguyên thần cũng xem như bản sự không nhỏ. Nhưng rất tiếc ta phải giết các ngươi cho hã giận, uống máu các ngươi, thôn phệ hồn phách của hai ngươi, đạo hạnh ta có thể lên tới ngàn năm”.

Nữ quỷ cười như điên, xông thẳng về phía Thất Tiếu Phong. Lúc này anh định dùng Tử Hà Phá Hồn Tiễn như nghĩ lại nữ quỷ tu hành không dễ, lại có hộ pháp bên ngoài, nếu giết ả cũng không phải là hay lắm. Chỉ có thể trấn áp nàng ta mà thôi. Vừa nghĩ xong thì nữ quỷ liền tới để đánh vào người Thất Tiếu Phong, phải nói khi ả lộ ra nguyên thần thì tốc độ rất nhanh, Nên lúc trước Thất Tiếu Phong mới nhờ tứ đại Thiên Vương kiết giới bên ngoài, để không cho ác ma chạy thoát, một khi nó thoát thì có trời mới biết nó ở đâu, lại canh lúc Thất Tiếu Phong yếu nhất thì nó ám toán, chỉ có thể chết không thể nghi người, đắc tội với người thì dễ, chứ với ma mà đắc tội thì có trời mới biết nó làm gì với mình, nếu nó đánh không lại mình thì nó hại người thân của mình. Nên một khi đắc tội nếu có lòng từ bi thì trấn áp, gửi nó vào chùa cho chư vị hộ pháp giảng đạo, sớm ngày tịnh hóa, hai là bắt buộc phải giết.

Bạn đang đọc Lục Đạo Oán sáng tác bởi DiepTamThao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DiepTamThao
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.