Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Võ sư karate

Tiểu thuyết gốc · 1669 chữ

Trần Hải Đăng nhìn tới đằng trước, tình hình trước mắt chẳng biết ông chủ quán bar có lệnh cho đám nhân viên an ninh bọn hắn hay không. Nhưng dù sao hắn cũng chỉ là một bảo vệ nhỏ, không cần lo nghĩ nhiều chuyện gì khác, có lệnh thì làm thôi.

Cũng chả biết cố ý hay vô tình, bỗng nhiên tiếng lạnh lẽo của hệ thống vang lên trong đầu Trần Hải Đăng: “Hệ thống phát động nhiệm vụ phụ, chúc kí chủ sớm ngày trở nên mạnh hơn!”

Nhiệm vụ phụ: Trách nhiệm của bảo vệ.

Nội dung: Là một người nam nhân có sứ mệnh vĩ đại, kính xin kí chủ hãy làm tròn trách nhiệm của bản thân, bảo vệ quán bar nơi ngài làm việc, hãy đuổi hai băng nhóm tội phạm đang gây sự ra khỏi quán bar.

Thưởng: Tư chất tăng một bậc, karate tăng một bậc.

Phạt: Thất nghiệp

Bảng thông tin hiện ra trước mắt Trần Hải Đăng, khiến cho hắn có chút ngớ người không kịp phản ứng, đây là hắn chưa nghĩ tới rắc rối, rắc rối lại đi tìm hắn đấy.

Chỉ là rắc rối lần này ngoại lệ, mọi khi nhiệm vụ phụ Trần Hải Đăng làm cũng rất đơn giản cho nên nhiệm vụ có phần thưởng rất ít ỏi, không giống bây giờ độ khó tăng lên mà phần thưởng hệ thống đưa ra lại càng phong phú.

Nhưng hắn không quan tâm phía sau phần thưởng này còn có chuyện tiếp theo gì, dù sao hắn cũng không chịu được trừng phạt của hệ thống, mà phần thưởng thì đang làm hắn đỏ mắt. Cộng thêm tư chất có lẽ có thể mạnh lên nhanh hơn, nhưng quan trọng là karate của hắn sẽ được thêm một bậc nữa, đến lúc đó kết hợp với sức mạnh bản thân hắn sẽ là một cao thủ võ thuật, còn sợ gì rắc rối đến sau khi hắn giải quyết vụ này chứ.

Đằng trước hai băng nhóm đang xảy ra mâu thuẫn, bọn họ lúc đầu còn định tới quán bar Fukuroh này giải trí chút, nào ngờ hai phe vốn đã không ưa nhau lại gặp ở cùng một nơi này và gây tới mâu thuẫn. Nhưng vì không nghĩ tới xung đột sẽ xảy ra, cho nên hai bên chỉ mang theo vài người anh em thân tín, đối với Trần Hải Đăng mà nói, sức mạnh của hắn bây giờ có lẽ đủ để đối phó hết mấy tên du côn này.

Trần Hải Đăng sau khi suy nghĩ tới lui, biết phải làm gì liền hít một hơi lấy dũng khí, can đảm lên tiếng rồi dần bước tới chỗ ông chủ bụng phệ. Mấy nhân viên bảo vệ khác bất ngờ thấy hắn đi ra liền biết không đúng, định kéo hắn trở lại hàng ngũ nhưng không kịp.

“Các vị, lời của ông chủ chúng tôi chính là quy củ của quán bar, mong các vị hiểu cho!” Giọng Trần Hải Đăng vang lên gây tới chú ý của người hai băng nhóm cùng với sắc mặt khó coi của ông chủ hắn.

Chỉ thấy hắn bước đến chỗ ông chủ bụng phệ, ghé vào bên tai ông ta nói thầm: “Xin ông chủ đừng lo, việc này cứ để tôi lo.” Giọng của hắn không thiếu tự tin khiến cho vị chủ nhân của quán bar này bán tín bán nghi, nhưng ông ta kịp mở miệng thì tên đại ca Yoshinori của băng Ninkyo ở phía bên trái, lạnh giọng quát: “Từ khi nào mà một tên bảo vệ nhỏ nhoi ở đây cũng đòi lên tiếng, chán sống rồi sao?”

Trần Hải Đăng mỉm cười đứng đối diện vị đại ca xã hội đen vừa mới nói mình, mặt đối mặt mà đáp: “Dựa vào cái nắm đấm này của tôi!”

Giọng nói vừa phát ra, thân hình Trần Hải Đăng với tốc độ nhanh không tưởng chỉ trong một giây đã vượt qua năm mét đứng trước người tên đại ca Yoshinori, một nắm đấm đã dí thẳng vào mặt hắn ta, thân hình cao gần một mét tám của hắn lập tức bay ra sau, mũi miệng chảy ra máu đỏ, hắn ta đau đớn lấy tay ôm mặt.

Thủ lĩnh Daisuke Naru của băng Daichi ngơ ngác, đàn em hai phe ngơ ngác, ông chủ quán bar trợn mắt, mấy nhân viên bảo vệ khác cùng khách hàng xung quanh đều trợn mắt hốc mồm, có thể nói biểu cảm của tất cả mọi người đều vô cùng khoa trương, Trần Hải Đăng cảm thấy xung quanh có chút yên lặng, hắn đã thành công gây lên động tĩnh không nhỏ với mọi người.

Tiếng đau đớn cùng âm thanh giận dữ vang lên của tên đại ca băng Ninkyo phá tan sự ngơ ngác của mọi người, hắn ta ngồi dậy lấy tay ôm mắt, cũng không quan tâm sức mạnh của Trần Hải Đăng mà hét lên kêu gọi anh em hắn: “Thằng chó, bọn mày đánh nó cho tao, nhanh. . .” Hắn ta vô cùng giận dữ, quát lên ra lệnh đám đàn em.

Sáu tên đàn em nghe đại ca nói, cũng không xông lên ngay mà e ngại nhìn Trần Hải Đăng, bọn hắn lại nhìn tới đại ca của mình đang lửa giận ngập trời mà cắn răng chạy tới chỗ Trần Hải Đăng với ý định cả sáu người lên cùng lúc đánh bại người thanh niên bảo an trước mặt.

Chỉ có điều trước sức mạnh tuyệt đối, đông bao nhiêu đi nữa cũng vô dụng. Trần Hải Đăng chỉ cảm thấy bọn chúng tấn công hơi chậm, hắn lần lượt dùng các chiêu thức cơ bản trong karate một kích đánh bay một người.

Ở phía xa, giữa đám đông khách hàng đang xôn xao có vài giọng nói vang lên: “A! Nếu ta không nhìn nhầm thì người bảo vệ này đang sử dụng quyền cước trong karate!”

“Không thể nào, tên thanh niên này chỉ với karate thì làm sao có thể đánh bay được dễ dàng đám du côn to khỏe kia?”

“Ông ngốc thế, người ta chỉ dùng một quyền karate là có thể đánh bay một tên du côn, đây chẳng phải võ sư karate sao!”

“Không ngờ, một cái quán bar như thế này mà có thể mời được một võ sư karate mạnh đến thế làm bảo vệ, nhưng trước giờ sao ta không thấy tin tức về người này nhỉ?”

Tiếng xôn xao trong đám đông dần vang lên, kinh ngạc, tôn sùng, nghi vấn, cảm thán. . . Tiếng bàn tán phát ra không ngớt, tin tức về một vị võ sư Karate vô cùng mạnh chỉ với vài chiêu dễ dàng đánh gục một đám yakuza có tiếng dần truyền tới tai mọi người. Bọn họ biết mâu thuẫn của quán bar này đến đây là kết thúc rồi.

Mà ở phía Trần Hải Đăng, băng Daichi và thủ lĩnh của bọn họ đương nhiên có cùng suy đoán với đám khách hàng ngoài kia, mặt nghiêm trọng đánh giá lại người thanh niên có thân phận bảo vệ quán bar trước mặt, hắn ta sẽ không muốn đắc tội phải loại nhân vật như Trần Hải Đăng.

Còn vị chủ nhân quán bar bụng phệ lúc này nhìn Trần Hải Đăng với con mắt hoàn toàn khác, ông ta hiểu quán bar mình có một bảo vệ võ sư karate mạnh như vậy thì rắc rối về sau sẽ không tìm đến quán ông ta nữa, chỉ là tại sao ông ta lại không biết trong quán bar của mình từ lúc nào đã có nhân viên mạnh như thế này nhỉ, ông ta là người rất tôn sùng võ thuật, nhất là những võ sư mạnh mẽ như Trần Hải Đăng, sau việc này, nhất định ông ta phải mời người võ sư trẻ tuổi này làm đội trưởng an ninh quán bar mới được.

Tất cả mọi người giờ phút này ai cũng có những suy nghĩ riêng, chỉ có Trần Hải Phong là biết hắn không phải võ sư karate gì cả, bản thân hắn mới luyện môn võ này tới cấp độ thấp thôi, chẳng qua là sức mạnh của hắn lớn hơn người thường nhiều cho nên mấy người ở đây mới lầm tưởng hắn là võ sư karate, nghĩ cũng thật khôi hài. Nhưng mà sau nhiệm vụ lần này, hắn nghĩ mình cũng không kém võ sư karate quá đâu nhỉ.

Nhìn đám côn đồ đau đớn cũng nằm xuống đất, tên thủ lĩnh băng Ninkyo đứng dậy, mắt sưng tím nhưng không dấu được vẻ hoảng sợ nhìn Trần Hải Đăng, hắn ta chỉ bỏ lại một câu với đàn em của mình rằng: “Một đám phế vật!” Sau đó mặt u ám bỏ chạy. Hắn ta không đủ sức đấu với một võ sư mạnh mẽ đến vậy, cũng không ngu ngốc gọi người tới gây sự tiếp, ăn thiệt thòi một lần là đủ rồi.

Trần Hải Đăng mỉm cười không nói gì, đi tới bên cạnh ông chủ hắn.

Mấy tên thuộc băng Daichi âm thầm hả hê nhìn đám du côn băng Ninkyo chạy, đại ca Daisuke của băng bọn họ thì bước tới trước mặt Trần Hải Đăng cùng ông chủ quán bar, cúi đầu nói xin lỗi rồi xin rời đi không quấy rầy quán nữa, đương nhiên trong mắt hắn ta nhìn Trần Hải Đăng e ngại là chính.

Đến lúc này, nhiệm vụ của Trần Hải Đăng mới coi như xong. Sau khi dọn dẹp đám bừa bộn, quán bar đóng cửa một hôm. Trần Hải Đăng được ông chủ bụng phệ gọi lên văn phòng của ông ta, hình như trao đổi gì đó, còn hắn thì mở ra bảng thuộc tính nhận phần thưởng.

Bạn đang đọc Lạc Vào Thế Giới Anime sáng tác bởi CổThánhDịch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CổThánhDịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 81

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.