Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hối hận

Tiểu thuyết gốc · 730 chữ

Khi quang mang biến mất, căn phòng lại quay lại như cũ, thiếu nữ đứng trước mặt Lục Nguyệt Thiên cũng lờ mờ mở đôi mắt. Nàng lúc này có hơi mơ hồ, không hiểu chuyện gì xảy ra. Nàng chậm rãi cúi đầu, nhìn vào đôi bàn tay non nớt của mình. Vào lúc này, đầu nàng xuất hiện từng màn hình ảnh, những hình ảnh nàng rất là quen thuộc, nhưng lượng hình ảnh này càng ngày càng khổng lồ khiến đầu nàng đau đớn, như chịu xung kích tinh thần đồng dạng. Không còn cách nào, nàng chỉ biết quỳ xuống, hai tay ôm đầu mà cắn rắn chịu đựng từng lượng thông tin ấy tràn vào. Lục Nguyệt Thiên nhìn màn này cũng không làm gì, chỉ đứng đó nhìn xem hết thảy.

Qua một hồi sau, cơn đau đầu cũng dần biến mất, nàng cũng đã hấp thụ hết tất cả lượng thông tin vừa rồi. Nhưng nàng cũng không đứng dậy mà vẫn giữ tư thế đó. Từng giọt nước mắt từ mắt nàng bắt đầu chảy xuống, trong căn phòng bắt đầu có tiếng nức nở âm thanh. Lục Nguyệt Thiên cũng hơi giật mình, ‘Vì cái gì lại khóc rồi?’.

“Ô Ô, TẠI TA, TẠI TA, TẤT CẢ TẠI TA! AHHHHHHHHH!”

Nàng vừa khóc vừa gào thét lên, nàng nhớ lại hết thảy, nàng nhớ lại mình là ai, nhớ lại những hành động ngu xuẩn mà mình đã làm. Nàng hận chính bản thân mình, “Rõ ràng ta đã có nhiều lần có thể giết được hắn, nhưng lại chọn cách buôn tha cho hắn, để rồi đáp lại kết cục như vậy! Vũ hồn điện diệt vong, gia gia hi sinh bản thân mình vô ích, mụ mụ cũng vì cứu ta mà phải chết!”

Vì yêu hắn mà nàng đã mất đi mọi thứ, nàng thật sự hận chính bản thân mình, hận không thể bả bàn tay vào mình lúc đó.

Nhìn nàng bây giờ, Lục Nguyệt Thiên có thể chắc chắn nàng là Thiên Nhận Tuyết. Thấy nàng khóc thương tâm như vậy, Lục Nguyệt Thiên cũng không cảm thấy nàng đáng thương hay gì, mà vẫn yên lặng đứng ở đó. Lục Nguyệt Thiên đọc qua Đấu Một nên biết tất cả mọi truyện, cũng không thấy đồng cảm gì với nàng, những việc nàng đã làm thì do nàng đến chịu trách nhiệm, không liên quan gì đến hắn. Muốn trách thì trách Đường Tam là khí vận chi tử lúc đó a. Bị chém chết một lần rồi, nhưng lại được thần vương ưu ái, được hồi sinh với song thần vị mà quay lại lật ngược bàn cờ. Lục Nguyệt Thiên cũng không biết nói gì, chỉ biết một câu ‘Nhân vật chính chết thế quái nào đc!’

Trong lúc tự trách bản thân, Thiên Nhận Tuyết ngẩng nhẹ đầu nhìn về phía Lục Nguyệt Thiên, giọng nàng có chút khàn khàn nhưng vẫn hỏi hắn một câu:

“Là ngươi hồi sinh ta?”

Do góc độ cùng với tóc mái che đi khuôn mặt, Lục Nguyệt Thiên cũng không nhìn thấy biểu tình bây giờ của nàng. Nghe thấy câu hỏi, Lục Nguyệt Thiên hơi nghĩ ngợi một chút, mặc dù không phải chính hắn hồi sinh, mà là tấm tạp đen của hệ thông, nhưng nghĩ ba năm nay hắn cũng có công trong đó, với cả hệ thống cũng là của mình, nên hắn cũng liền trả lời:

“Ngươi nghĩ vậy cũng có thể!”

Nghe thấy được câu trả lời sau, Thiên Nhận Tuyết liền lao đến, dùng sức đẩy ngã Lục Nguyệt Thiên, thuận theo tư thế mà nàng cũng đè lên người hắn. Khi nàng có hành động, Lục Nguyệt Thiên liền có thể cảm ứng được, nhưng vẫn không làm gì, mà cứ thế thuận theo ý của nàng, hắn muốn xem xem, nàng muốn làm gì.

Đôi lời về tác giả: Tác giả hiện tại là học sinh cấp 3 nên vốn từ khá ít, có nhiều từ sẽ lặp lại, không thể miêu tả được rõ ý tưởng của bản thân. Việc viết truyện cũng chỉ để giết thời gian nên cũng không có chú tâm cho bộ truyện, với lại tác phẩm này là đầu tay nên nhiều sai sót mong mọi người thông cảm.

Bạn đang đọc Long Vương Truyền Thuyết Chi Khách Ngoại Lai sáng tác bởi Yuu_2107

Truyện Long Vương Truyền Thuyết Chi Khách Ngoại Lai tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yuu_2107
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.