Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ở rể

Phiên bản Dịch · 1464 chữ

Dịch giả: Nguyên Dũng

...

Khuôn mặt của Giang Chấn Hải biến sắc đến tái nhợt, hận không thể một cước đạp thằng con bất hiếu này ra ngoài, nhưng thấy Mộ Dung Triển vui vẻ như thế, hắn cũng không thể nói gì hơn.

Giang Trần đã ca ngợi Giang Như Long lên tận chín tầng mây, hơn nữa đã nói rõ Giang Như Long có lòng ái mộ với Mộ Dung tiểu thư từ lâu. Nếu bản thân mà vẫn cứ kiên trì, chỉ e bảo bối nhi tử không niệm tình khiến Mộ Dung Triển mất vui.

- Như Long, còn không mau bái kiến nhạc phụ đại nhân.

Giang Chấn Hải nói, trên mặt nở nụ cười không thể miễn cưỡng hơn.

- Bái kiến nhạc phụ đại nhân.

Giang Như Long nhanh chóng hành lễ với Mộ Dung Triển.

“Tiểu tử, nội tâm nhất định vui mừng nở hoa rồi nhỉ, yên tâm, lát nữa xem ngươi khóc thế nào.”

Giang Trần vẽ ra một tia cười lạnh nơi khóe miệng, hắn ho nhẹ một tiếng, mở miệng nói:

- Mộ Dung thúc thúc, hôm qua ta cùng đại ca nói chuyện với nhau, đại ca ta còn có một nguyện vọng khác.

- Ồ? Có nguyện vọng gì mau nói ra, ta và Giang huynh ở đây, còn sợ không thực hiện được.

Hiển nhiên, tâm tình Mộ Dung Triển đang vô cùng cao hứng.

Tuy nhiên, lời nói của Giang Trần lại khiến Giang Như Long sững sờ. Hắn ngước ánh nhìn không rõ sự tình về phía đối phương, hắn thực sự không thể nhớ mình đã nói ra nguyện vọng gì vào tối hôm qua.

- Đại ca của ta nói, đối với Mộ Dung gia ngưỡng mộ đã lâu, nếu như có thể ở rể, cả đời này không tiếc nuối.

Giang Trần vừa cười vừa nói, cái đuôi Hồ Ly cuối cùng cũng hiện rõ.

Nhưng ngay khi câu này vừa thốt ra, sắc mặt của Giang Như Long đã biến đổi ngay lập tức.

- Nhị đệ, đệ đang nói cái gì vậy?

- Đại ca, chẳng nhẽ đệ nói sai ư? Ta biết rồi, huynh là đang ngại ngùng, không sao đâu, Nhị đệ sẽ giúp huynh nói ra. Lại có phụ thân cùng Mộ Dung gia ở đây, nguyện vọng của huynh chắc chắn được thành toàn. Thêm vào nữa, huynh đối với Mộ Dung gia và Mộ Dung tiểu thư ngưỡng mộ đã lâu, chẳng nhẽ những lời đệ nói là không đúng sự thật?

Một hồi nói của Giang Trần khiến Mộ Dung Triển hài lòng, mặt mũi cực kỳ vui mừng, thầm nghĩ cái tên thường ngày chỉ biết quần là áo lượt này, ấy vậy mà rất biết cách nói chuyện.

- Nhị đệ, ngươi…

Giang Như Long đột nhiên lo lắng. Hắn đúng là muốn lấy Mộ Dung tiểu thư, nhưng không phải ở rể, Mộ Dung tiểu thu được gả về phủ Thành Chủ, cùng với hắn đi ở rể Mộ Dung gia, hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.

Nếu như chính mình bước chân ra khỏi phủ Thành Chủ, vậy tức nghĩa sẽ trở thành người của Mộ Dung gia, về sau phủ Thành Chủ sẽ không còn chút quan hệ nào với hắn. Bao năm qua cất công cố gắng như trôi theo dòng nước. Về phần Mộ Dung gia, bản thân đi ở rể nhà người, đừng nói được coi trọng, bị khinh thường e rằng không ít.

Theo cách này, tiền đồ tương lai của hắn sẽ bị hủy hoại hoàn toàn.

- Sao thế? Chẳng nhẽ những lời đại ca nói với đệ ngày hôm qua không phải là sự thật? Chẳng nhẽ đại ca nói ngưỡng mộ Mộ Dung gia những lời như vậy là dối trá? Đây không phải cách làm người của đại ca.

Giang Trần nói một câu khiến Giang Như Long nghẹn họng không nói được gì.

“Cố ý, tên hỗn đản này phải là lên kế hoạch từ trước.”

Giang Như Long tức đến nghiến răng nghiến lợi, hận không thể trực tiếp bóp chết Giang Trần. Những lời nói của Giang Trần một kích chí mạng, khiến hắn ta không có cơ hội phản bác.

Giang Như Long không phải là một kẻ ngu. Hắn đoán được ngay mình đã mắc mưu Giang Trần, chỉ có điều hắn có chút không hiểu, cái tên suốt ngày chỉ biết chơi bời lêu lổng, chỉ biết vui đùa quần là áo lụa, sao bỗng nhiên lại biến thành thông minh như vậy, ngay đến bản thân hắn cũng chẳng ngờ đến.

“Muốn đấu với bản Thánh, ngươi còn kém xa lắm.”

Giang Trần trong tâm cười lạnh, Giang Như Long muốn giết hắn, món nợ này nhất định phải trả, sự đùa bỡn hôm nay, mới chỉ là khởi đầu.

- Hà hà, thật sự là không ngờ, lệnh lang lại ngưỡng mộ tiểu nữ tới nhường này, Giang Như Long chính là tuấn kiệt của thành Thiên Hương, nếu như có thể ở rể Mộ Dung gia thì thật tốt quá. Về sau hai nhà chúng ta chính là người một nhà, tại thành Thiên Hương này không ai dám không phục.

Mộ Dung Triển cười ha hả.

Giang Chấn Hải đối diện lộ sắc mặt u ám, chuyện hôm nay, không hề nằm trong dự liệu của hắn, đầu tiên là đổi người, sau lại muốn ở rể.

- Như Long, con đã suy nghĩ kĩ chưa?

Giang Chấn Hải nhìn Giang Như Long, để Giang Như Long ở rể Mộ Dung gia, Giang Chấn Hải quả thực không nỡ. Giang gia kinh doanh lớn mạnh, Giang Như Long lại là một trợ thủ đắc lực. Tuy nhiên, hắn nghĩ mình nên tôn trọng quyết định của nghĩa tử, nếu như Giang Như Long thực sự nghĩ vậy, hắn chỉ có cách đồng ý.

- Cha, đó là đương nhiên, tâm tư của đại ca con rất hiểu, hôm nay nguyện vọng có thể thực hiện, trong lòng ắt đang vui mừng đến nở hoa. Mộ Dung thúc thúc, về sau đại ca ta đến nhà thúc, nhất định đừng khiến huynh ấy ủy khuất nhé.

Giang Trần vội vàng đồng ý thay Giang Như Long, không quên lôi kéo làm quen với Mộ Dung Triển.

- Hà hà, yên tâm đi, con rể tới nhà Mộ Dung Triển, ai dám khi dễ.

Khuôn mặt của Mộ Dung Triển rất là vui vẻ.

Giang Như Long siết chặt nắm tay trong vạt áo, nội tâm hắn lại càng sôi sục giận giữ hơn, hắn không có cách nào thôi phẫn nộ, tất cả mọi cố gắng của bản thân đã uổng phí như vậy, tất cả mọi kế hoạch đã hoàn toàn bị phá vỡ.

Tuy nhiên, tình hình hiện tại, hắn dường như không còn lựa chọn nào khác, Mộ Dung Triển đang vui như mở cờ trong bụng, nếu như hắn làm đối phương mất hứng, tất sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ của hai nhà.

- Hà hà, chúc mừng đại ca, chúc mừng Mộ Dung thúc thúc, thật đáng mừng làm sao. Mộ Dung thúc thúc, hôn nhân cũng định rồi, có nên để Mộ Dung tiểu thư tới đây, để chúng ta được chiêm ngưỡng dung nhan nàng.

Giang Trần luân phiên chúc mừng.

- Ừm, Trần nhi nói cũng phải, ta sớm nghe nói nghĩa nữ của Mộ Dung huynh ít khi ra ngoài, quả thật là tiểu thư khuê các, hôm nay việc hôn nhân cũng định rồi, vị đại tiểu thư này cũng nên lộ diện thôi.

Giang Chấn Hải cũng tán đồng, nếu như sự tình đã rồi, hắn chỉ có thể thuận nước đẩy thuyền.

- Hà hà, tiểu nữa Mộ Dung Tiểu Nhu đang trên đường tới đây, tin chắc cũng sắp tới nơi.

Mộ Dung Triển vuốt râu cười to, tiếng reo hò vang khắp trong hội trường, duy chỉ có Giang Như Long nở nụ cười miễn cưỡng không thể miễn cưỡng hơn.

- Ôi! Mộ Dung tiểu thư nghe tên đã biết rõ ôn nhu động lòng người, tiểu thư khuê khác chính là không giống thường nhân, chắc chắn dung mạo như tiên giáng trần, đại ca, huynh lần này lời to rồi.

Giang Trần lại khen ngất vị đại tiểu thư chưa từng gặp mặt này, không quên mở miệng kích thích thêm tâm tình đang phiền muộn cực độ của Giang Như Long.

“Khục khục ...”

Bên kia nghe được Giang Trần ở bên khen ái nữ ôn nhu động lòng người, dung mạo tiên tỉ, Mộ Dung Triển chẳng biết tại sao lại kịch liệt tho khan, đến cả trà đang uống cũng phun ra, thật mất thể diện.

Bạn đang đọc Long Văn Chiến Thần (Dịch) của Tô Nguyệt Tịch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguyênDũng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 128

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.